chương 591/ 1287

Thanh niên thần bí được thượng cổ Tam Hoàng tông truyền thừa từng đấu với Ngụy Tác một lần nên gã biết rõ đối phương.
Không tính uy năng Lân vương thủy ấn cao cường, uy năng huyền cấp trung giai trở xuống đều bị nó thôn tính, Tam hoàng đại diệt thuật của thanh niên thần bí càng đáng sợ.
Tuyệt diệt kim đan của Ngụy Tác cần kim đan của Kim đan tu sĩ mới luyện chế được, hiện tại gã chỉ còn một viên "Đại tuyệt diệt kim đan" này, nhưng Tam hoàng đại diệt thuật của thanh niên thần bí chỉ cần có pháp bảo là sẽ dùng nguyên khí chấn động, hủy pháp bảo đó tạo thành uy năng kinh nhân.
Hiện tại chỉ qua ô kim sắc pháp y của y, Ngụy Tác biết thanh niên thần bí đã thay máu triệt để, chưa biết chừng có không ít pháp bảo, y giở huyền giai pháp bảo ra thì gã chưa chắc chống nổi.
Vừa thấy thanh niên thần bí là gã lén thả Phệ tâm trùng ra.
Phệ tâm trùng tiến giai lần này có dị năng gì mới thì gã chưa biết nhưng hai lần trước thì nó tạo thành màn nước trong suốt, ẩn giấu khí tức thì thần thức của gã cũng không phát giác được, thanh niên thần bí quanh mình toàn thủy linh khí tức, dùng Phệ tâm trùng đánh lén y là quá hợp.
Hiện tại Ngụy Tác đang tính cách kích phát một đạo thủy hệ phù lục làm mưa rồi để Phệ tâm trùng lẻn vào, như thế mới thần bất tri quỷ bất giác.
Không nhìn thấy Phệ tâm trùng, dù nó đến sát thì tu sĩ như y dùng thần thức cũng chỉ thấy một dải thủy khí.
Xung quanh đổ mưa thì ai còn nghi ngờ một dải thủy khí.
Bất quá với tu vi hiện tại của Ngụy Tác, kích phát một cơn mưa có uy năng công kích không lớn thì sẽ khiến người ta hoài nghi, gã cứ chần chừ, tìm cách sao cho giống thật, không khiến thanh niên thần bí và thủy kỳ lân khí linh nghi ngờ. Lân vương sống mấy vạn năm, khẳng định đầy kinh nghiệm.
Không ngờ thanh niên thần bí này phát ra thuật pháp "Thủy hoàng thiên hà" gì đó mà đổ mưa.
Vô tình giải quyết hộ gã câu hỏi hóc búa.
Ngụy Tác thấy mình thật sự thích thanh niên thần bí này.
Để triệt để mê hoặc thanh niên thần bí, Ngụy Tác vung tay, tế xuất phi kiếm cánh cửa, đồng thời ra hiệu cho Dương chi điểu. Dương chi điểu run lên, trốn ra sau lưng gã.
"Thế nào, dù gì ngươi cũng có một đê cấp khí linh, sau trận ở Vân Linh đại lục, lâu thế rồi mà ngươi chỉ có thủ đoạn này? Định dùng một thứ đối phó ta?"
Thấy Ngụy Tác lấy phi kiếm cánh cửa ra, thanh niên thần bí tỏ vẻ méo bắt chuột, không hề vội vàng.
Hiện tại trên mình thanh niên thần bí, vô số khiếu vị không ngừng phun ra nguyên khí, luyện hóa viên thủy hệ thiên long yêu đan y đã nuốt. Tu vi của y lien tục tăng tiến, đấu pháp với Ngụy Tác không cần vội vàng, càng lâu càng tốt.
Mục quang lóe lên, ô kim sắc pháp y của thanh niên thần bí bắn ra chín con Thái dương kim ô, nối thành viễn cổ khí tức và đám mây lửa bổ vào Ngụy Tác.
Chín con Thái dương kim ô, uy thế ngút trời, có linh tính ên không va vào thủy châu trước mặt thanh niên thần bí.
"Được! Chín con Thái dương kim ô, dùng thần hồn Thái dương kim ô luyện chế thành, Ngụy Tác, tốt quá, mau lên, Hỏa tước hóa yêu kính!" Thấy hỏa nguyên nối liền tràn tới, lục bào lão sáng mắt, hưng phấn kêu lên.
"Ha ha!"
Ngụy Tác nham nhở cười ha hả, một tấm hồng sắc tiểu viên kính lơ lửng trước mặt, chân nguyên dồn vào, tấm gương bừng lên hoàng sắc quang trụ, không ngừng khuếch đại, bao lấy cả chín con Thái dương kim ô.
Thái dương kim ô dị thường kinh hoảng, hoàng sắc quang trụ có kim sắc phù văn quay tít, quấn lấy Thái dương kim ô thu vào.
"Cái gì!"
Thanh niên thần bí khẽ biến sắc, thấy mình và chín con Thái dương kim ô mất liên hệ.
Đoạn ô kim sắc pháp y mờ hẳn quang hoa ảm, hồng sắc tiểu viên kính của Ngụy Tác rực hồng quang, sáng rỡ hồng sắc hà quang, như một món cổ bảo đột nhiên được trùng sinh.
"Đối thủ này, các vị không cần xuất thủ." Nữ tu và bọn Âm Lệ Hoa đang định xuất thủ, nhưng Ngụy Tác cản.
"Cuồng vọng!"
Thanh niên thần bí không giận mà cười lạnh, "Lẽ nào ngươi tưởng với một món cổ bảo đó thì là đối thủ của ta?"
"Vậy hả?" Ngụy Tác cố ý khinh bỉ, liếc đối phương. "Oành", vạn đạo tử sắc hà quang từ mi tâm dâng lên, một viên tử sắc kim đan bay lên. Gã trực tiếp tế xuất kim đan.
"Được lắm!"
Thấy viên kim đan của Ngụy Tác liễu nhiễu thủy quang, thanh niên thần bí hớn hở, "Không ngờ ngươi còn tu luyện bản mệnh pháp bảo, lại là thủy hệ bản mệnh pháp bảo. Ta nuốt cả kim đan và bản mệnh pháp bảo của ngươi, tu vi khẳng định sẽ cao lên!"
"Được rồi, với ngươi?" Ngụy Tác cầm Đại tuyệt diệt kim đan thủ ra khinh bỉ, "Kẻ bị ta tùy tiện đánh nát nhục thân như ngươi thì không cần ta động thủ, chim của ta cũng đủ đối phó ngươi."
"Chim cũng có thể đối phó ta?" Thanh niên thần bí và bạch sắc kỳ lân ngẩn người, không hiểu ý.
"Chim của ta hả, chim đâu, ra đây." Ngụy Tác ngoái lại gọi.
Dương chi điểu rụt rụt rè rè từ sau lưng bay ra.
"Dương chi điểu? Chỉ với Dương chi điểu?" Thanh niên thần bí và bạch sắc kỳ lân thập phần uy nghiêm nhìn nhau, bật cười.
"Được!" Cười vang đoạn thanh niên thần bí nhìn Ngụy Tác, đợi Dương chi điểu động thủ, "Đến đây, ta muốn xem con chim này đối phó ta thế nào."
"A! A! Đáng sợ quá! Y quá lợi hại, sợ chết thôi!"
Thanh niên thần bí cơ hồ vừa dứt lời, Dương chi điểu bay lên không lại kêu lên, bỏ chạy ngay.
"Con bà nó chứ!" Ngụy Tác tỏ vẻ bực mình. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Ha ha! Đây là con chim mà ngươi bảo có thể đối phó ta?" Thấy Dương chi điểu kêu to rồi bỏ chạy, thanh niên thần bí điên cuồng bật cười.
Y cảm thấy Dương chi điểu và Ngụy Tác quá đặc biệt.
"Thôi vậy, không đùa nữa, để ta xử lý cho xong."
Ngụy Tác nói đoạn vung tay, thi triển huyền giai tinh kim cự ngạc.
"Một món huyền giai hạ phẩm pháp bảo mà dám lớn lối?" Thanh niên thần bí tỏ vẻ cực kỳ khinh thường.
"Khí linh đê cấp, chủ nhân cũng ngu xuẩn." Bạch sắc kỳ lân bất khả nhất thế cũng cười nhạo như sấm.
"Việc gì hả?!"
Đột nhiên bạch sắc kỳ lân tắt tiếng, như bị ai bóp cổ họng!
Chát! Trán thanh niên thần bí đột nhiên rực quang hoa trong suốt!
Thần thức xung kích!
Thanh niên thần bí đột nhiên bị thần thức xung kích!
Cường độ đạo thần thức xung kích tựa hồ chưa đủ đối với thanh niên thần bí nên y chỉ biến sắc, thân thể run lên, thiên linh tóe máu.
Thanh niên thần bí cứng người, mắt lồi ra.
"Nhân lúc này lấy mạng ngươi! Mau lên, cùng đối phó kỳ lân!" Cơ hồ đồng thời, lục bào lão đầu và Ngụy Tác nhảy lên. "Oành!" Một đạo ám kim sắc kiếm quang, và hồng sắc tiểu kính trong tay gã ánh lên hỏa trụ kinh nhân, tinh kim cự ngạc, kim đan ngưng thành tử sắc thiên long và thủy lãng đều đổ vào bạch sắc kỳ lân.
Vù! Vù! Vù!
Bọn Cơ Nhã và Âm Lệ Hoa hiểu ra, quang hoa như nước triều đổ vào bạch sắc kỳ lân. Ngay cả Dương chi điểu vừa bỏ chạy cũng ngoái lại, phun ra kim sắc hỏa trụ.
"Oành!"
Bạch sắc kỳ lân tỏ vẻ kinh hàng.
Nó không tránh được, đành há miệng hút hết quang hoa đoạn bụng nổ tung. Bạch sắc nguyên khí tứ tán, bạch sắc kỳ lân rách nát kinh hãi kêu lên, nhanh chóng co về Lân vương thủy ấn trong tay thanh niên.
"Sao lại như thế! Sao lại như thế!"
"Mị ma nữ lộc" rụt người trong góc quan chiến cũng run rẩy, suýt phát cuồng.
Hiện tại thân thể thanh niên thần bí đã cứng đơ, nguyên khí và sinh cơ tan biến, đã bị lấy mạng!
Thanh niên thần bí được tông môn hùng mạnh truyền thừa, cả thiên long yêu đan cũng có thể trực tiếp luyện hóa mà vẫn bị Ngụy Tác giết!
Ngụy Tác không làm gì mà y cũng mất mạng!
"A!"
Cùng lúc thanh niên thần bí đang cứng đờ chợt rít lên oán độc cực độ!
"Bùng!"
Thân thể thanh niên thần bí đột nhiên tan nát, bắn ra bảy đạo quang hoa trong suốt. Trong tích tắc, Lân vương thủy ấn biến thành bảy. Mỗi một đạo quang hoa cuốn theo một Lân vương thủy ấn, điên cuồng lao đi.
"Mau lên! Ngụy Tác, không tha đạo nào!"
"Đây là Thất sát xá thân độn! Thuật pháp của thượng cổ Thất Sát tông! Khẳng định lần trước y lấy được độn pháp này ở đâu đó!"
"Thuật pháp này chỉ cần thoát được một là lại đoạt xá trùng sinh! Lân vương thủy ấn thật sự ở một trong bảy đạo!"
Lục bào lão đầu vung tay cuống quít kêu lên.

Bình luận





Chi tiết truyện