chương 1032/ 1287

Ngụy Tác lại bước tới, tuy có phần cứng đơ nhưng ung dung đặt xuống đất, vẫn là một bước.
A!
Gã lại hít sâu, như cự mãng hút khí.
"Phong Ngô Thương, tiếp theo cần các hạ trợ giúp tu luyện." Gã chật vật ngoái lại bảo Phong Ngô Thương.
"Giúp các hạ tu luyện?" Phong Ngô Thương hơi ngẩn ra, dáng vẻ Ngụy Tác kỳ quái, mắt sáng lên, nên y không hiểu ý.
"Mỗ biết một môn thuật pháp lợi dụng tinh thần nguyên khí tôi luyện nhục thân." Ngụy Tác nhìn Phong Ngô Thương, mục quang lóe lên, "Mỗ nhờ các hạ thi triển Bắc minh đấu chuyển, nhiên nguyên thiên pháp, dẫn động tinh thần nguyên khí xuống để mỗ tôi luyện nhục thân. Mỗ có không ít đơn dược bổ sung thọ nguyên đủ cho các hạ thi triển thuật pháp nhiều lần. Nhục thân của mỗ chỉ thêm chút nữa là có thể chống được xung kích khi Vạn cổ thánh vương kinh khắc nhập thần văn."
"Cái gì!" Ngụy Tác dứt lời, ngay cả Nguyên Âm lão tổ cũng hít hơi lạnh.
Nguyên Âm lão tổ không phải nhân vật tầm thường, nên hiểu ngay.
Nếu nhục thân có thể hoàn toàn chống được xung kích khi khắc nhập thần văn thì thi triển Vạn cổ thánh vương kinh để liên tục khắc thần văn, trong mấy ngày này, Ngụy Tác rất có khả năng không chỉ khắc nhập được một thần văn đến mức đại thành!
Một thần văn đủ giúp nhục thân tăng thêm một mức, như có thêm một lớp phòng ngự bán tiên giai!
"Lợi dụng tinh thần nguyên khí tôi luyện nhục thân! Các hạ còn có hậu chiêu!" Ngay cả Nguyên Âm lão tổ cũng gần như tắt tiếng.
Cảm giác này như đứng ở biển vốn chỉ có sóng cao mười trượng là cùng, nhưng lại thấy sóng mấy chục trượng rồi trăm trượng, mấy trăm trượng, nghìn trượng, thấy sóng nghìn trượng thì những tưởng không thể có song cao hơn, đúng lúc đó lại thấy sóng tới mấy nghìn trượng!
Cảm giác này, không chỉ tu sĩ khác, ngay cả phe Ngụy Tác cũng bị xung kích tâm thần một cách khó tưởng tượng nổi.
"Nguyên Âm tiền bối, vãn bối cả gan muốn xin tiền bối thêm hai thần văn, càng dễ cảm ngộ càng tốt." Ngụy Tác hít sâu một hơi hỏi Nguyên Âm lão tổ.
Tuy nhiều kinh mạch còn tê dại, không thể khống chế, không thể tiếp kế tục thi pháp, nhưng gã đi lại khá dễ, thành thử gã khẳng định nhục thân cách mức có thể hoàn toàn chống nổi xung kích khi khắc nhập thần văn không xa.
Đích xác là hậu chiêu, còn là tuyệt chiêu nữa!
Trước đó đích xác gã có hậu chiêu, nhưng không phải điểm này, thật ra điểm này gã không hề nghĩ tới.
Hậu chiêu gã tính tới trước kia thì một là Phệ tâm trùng, một là Đế tâm tinh quan lấy được ở thiên nhiên thạch tháp tại Thiên Kiếm tông, nơi có Chân giải tiên đơn.
Phệ tâm trùng ngủ say đã lâu, gã từ Tịch Hàn đại lục về Thiên Huyền đại lục rồi Vân Linh đại lục mấy lần mà nó chưa tỉnh, nhưng hai ngày nay, cảm ứng tâm linh đặc biệt cho gã biết Phệ tâm trùng sắp tỉnh.
Phệ tâm trùng trước khi ngủ say đã gần như đủ khả năng diệt mọi Kim đơn tu sĩ, tỉnh lại tuy chưa chắc uy hiếp được đại tu sĩ Thần huyền tứ trọng ngũ trọng nhưng với thần huyền đại năng thông thường sẽ uy hiếp trí mệnh, tương đương với có một trợ thủ một thần huyền cấp. Trong lúc quan trọng, sẽ có tác dụng.
Đế tâm tinh quan là một món pháp bảo phụ trợ để phát uy năng tiên binh.
Thử nghĩ nếu Phong Ngô Thương, thậm chí Hàn Vi Vi, vốn bị A Tỳ thần quân và Hỏa Vực thần vương không coi ra gì, đột nhiên dựa vào bảo vật này kích phát cái bình màu thì rất có thể sẽ thay đổi chiến cục.
Đế tâm tinh quan là hậu chiêu trong kế hoạch của gã.
Chỉ không thể chắc rằng Đế tâm tinh quan còn bao nhiêu uy năng, kích phát được bao nhiêu cực đạo thần uy của cái bình màu.
Phệ tâm trùng có tạo thành uy hiếp trí mệnh đến thần huyền đại năng hay không vẫn chỉ là suy đoán, hai hậu chiêu này còn là câu hỏi.
Nhưng giờ nhục thân của gã mới là hậu chiêu, còn đáng sợ hơn!
Có Phong Ngô Thương phối hợp, không mất bao nhiêu thời gian là có thể dùng Thiên long quần tinh tôi thể thuật đề thăng nhục thân đến mức chống được xung kích khi khắc nhập thần văn.
Duy nhất cần làm là trong vài ngày này khắc được mấy thần văn. So với ba thần văn của Vu thần nữ và Hoàng Đạo Quân thì có Nguyên Âm lão tổ tự thân chỉ dẫn, gã cảm ngộ và ngưng luyện thần văn của lão sẽ nhanh hơn.
"Được, trước hết là Thiên la địa võng thần văn!" Nguyên Âm lão tổ định thần, gật đầu, "Đạo thuật pháp này có pháp vực như tấm lưới, ngăn cản được uy năng bất kỳ thuật pháp và pháp bảo nào của đối phương, trong ba đại đạo pháp vực của lão phu thì nguyên khí quy tắc này giản đơn nhất."
"Đa tạ tiền bối!"
Ngụy Tác đang tê dại kinh mạch, không thể thi pháp, nên tập trung toàn bộ tâm thần xem Nguyên Âm lão tổ diễn hóa thần văn.
"Chát!"
Trong vòng mấy trăm dặm chợt có vô số nguyên khí vô hình bị dẫn động, ngưng thành hôi bạch sắc quang văn trước mặt Nguyên Âm lão tổ.
Ngọc phù từ tay lão bắn ra, hôi bạch sắc quang văn được phong ấn trong đó, lão lấy ra ngọc phù khác, không ngừng khắc vào cảm ngộ về thần văn này.
Đưa cả hai đến trước mặt Ngụy Tác, khi gã cảm tri thần văn thì Nguyên Âm lão tổ liên tục hóa ra thần văn này cho gã xem.
Việc này càng đề thăng tốc độ Ngụy Tác cảm ngộ thần văn, như cho gã con đường tắt.
Bắt đầu cảm ngộ, gã chỉ cần không ngừng cảm tri, nguyên khí và nguyên khí quy tắc được Nguyên Âm lão tổ diễn hóa thần văn kéo ra.
Chỉ nửa ngày sau, mắt Ngụy Tác lại sáng lên lạ lùng.
Từng tia hôi bạch sắc thần quang rực lên, gã cảm ngộ rõ nguyên khí và nguyên khí quy tắc, bắt đầu ngưng luyện thần văn.
Nguyên Âm lão tổ không dừng, theo tiết tấu Ngụy Tác diễn hóa mà mỗi khi gã ngưng luyện thì lão cũng ngưng luyện, như dẫn đường cho gã.
Lại thêm không đầy nửa ngày, trước mắt gã hóa ra hôi bạch sắc thần văn hoàn chỉnh!
"Phong Ngô Thương, tiếp theo nhờ vào các hạ." Liên tục hóa ra hôi bạch sắc thần văn trăm lần, mục quang Ngụy Tác lóe lên bảo Phong Ngô Thương. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Được!"
Phong Ngô Thương hít sâu một hơi, rực lên ngân sắc khí diễm, tinh quang từ hư không trút xuống.
Vù! Vù! Vù! Vù!...
Phong Ngô Thương đã đạt thần huyền tu vi, dẫn động môn thuật pháp này uy thế kinh thiên, đạo đạo tinh thần nguyên khí ngưng thành thực chất, như vô số lưu tinh trút xuống.
"Oành!"
Được y điều khiển, ngân sắc đạo tôn chói lòa hiện ra trên không tan ngay, hóa thành tinh thần nguyên khí kinh nhân.
"Ực ực..."
Tinh thần nguyên khí cực kỳ nồng hậu, như dung dịch nham tương sôi lên.
"Tinh thần nguyên khí cỡ này, có chịu nổi không?"
Ngụy Tác nghiến răng, không hề do dự, lại bày ra một long hình, trực tiếp chui vào tinh thần nguyên khí sôi trào như nham tương.
"A!"
Ngụy Tác thi triển Thiên long quần tinh tôi thể thuật, vô số tinh thần nguyên khí chảy vào thể nội, óc gã ong ong, cơ hồ toàn thân bị luộc chín.
"Ngụy Tác, thế nào!"
Ai cũng thấy sắc mặt gã cực kỳ thống khổ, toàn thân đỏ lên như chảy mỡ.
"Được! Được lắm! Với thần huyền tu vi dẫn động tinh thần nguyên khí, quả nhiên rất mạnh, chỉ thế mới có thể chân chính tôi luyện nhục thân!"
Ngụy Tác cũng thấy như da mình bong ra từng lớp, tan dần đi, nhưng trong lòng gã gầm lên hoan hỉ.
Gã dùng khoái cảm khi tu vi đề thăng để áp chế thống khổ vô tận!
"Ầm!" "Ầm!"
Đạo thuật pháp của Phong Ngô Thương rút tinh thần nguyên khí xuống, chỉ mấy tích tắc sau đã bị Ngụy Tác hút vào thể nội, phun hết phần vô dụng ra.
"Tiếp!" Ngụy Tác gầm lên. Đây là tôi luyện hiếm có không chỉ với nhục thân, mà với cả tâm thần. Giờ đại địch sắp đến, nếu bình thường mà đối diện thống khổ khó nén này, gã còn do dự thì giờ đây, qua nhiều lần bạo phát liên tục thì khí thế của gã đạt tới đỉnh cao!

Bình luận





Chi tiết truyện