chương 266/ 1287

"Thứ mỗ cần?" Hiên Viên lão tổ hơi ngẩn ra, hứng trí nhìn Ngụy Tác đoạn mắt lóe lên dị quang, "Vị đạo hữu này xưng hô thế nào?"
"Vãn bối Lý Lân." Ngụy Tác bình tĩnh đáp.
Hiên Viên lão tổ hơi trầm ngâm một chốc, tựa hồ cân nhắc rồi bảo, "Đạo hữu có thứ gì để đổi một viên Thiên lan chanh tinh?"
Ngụy Tác không nói gì, lấy hai nhánh Địa hỏa tiên liên, trực tiếp đưa cho ông ta.
Hiên Viên lão tổ không động đậy, hai cánh Địa hỏa tiên liên đỏ rực lơ lửng trước mặt ông ta.
Kim đơn kỳ đại tu sĩ râu tóc trắng ngần nhìn hai cánh Địa hỏa tiên liên, sắc mặt thoáng tỏ vẻ hoan hỉ rồi lại tiếc nuối, đầy phức tạp.
Thoáng sau, Hiên Viên lão tổ mới hơi động tay, thu hai nhánh Địa hỏa tiên liên vào ống tay áo.
Quang hoa màu cam từ tay áo ông ta bay ra, từ từ lọt vào tay Ngụy Tác.
Quang hoa màu cam là một viên tinh thạch lớn cỡ trứng chim câu, bề ngoài lõm như vỏ cam, rơi vào tay Ngụy Tác thì hơi chìm xuống, đủ thấy viên tinh thạch không lớn lắm này có trọng lượng thập phần kinh nhân.
"Đó là Thiên lan chanh tinh trong truyền thuyết dùng để luyện chế pháp bảo sẽ đề thăng uy năng?"
Vương chưởng quỹ nhìn viên tinh thạch kỳ dị, mới kịp nghĩ thế thì Hiên Viên lão tổ đã nói, "Hai cánh Địa hỏa tiên liên đích xác đủ tư cách đổi Thiên lan chanh tinh."
"Ngân Lý tán nhân, đây là thứ các hạ cần." Bảo Ngụy Tác xong, Hiên Viên lão tổ vung tay, một đạo thanh quang bắn đến trước Ngân Lý tán nhân, lão thu lại ngay. Có vẻ là thanh sắc ngọc phù ghi gì đó.
"Vương chưởng quỹ cùng đến, có việc gì chăng?" Hiên Viên lão tổ lại hỏi Vương chưởng quỹ.
Vương chưởng quỹ vội lắc đầu: "Vãn bối chỉ có chút giao tình với Lý đạo hữu nên cùng tham gia tu sĩ Phân niệm kỳ giao lưu hội, đến đây để khai nhãn giới, chứ không có gì khác."
"Vương gia thương hành khá lắm, giúp Hải Tiên thành thu hút không ít tu sĩ." Hiên Viên lão tổ mỉm cười thản nhiên: "Ta hơn và tuổi, các hạ tôn là tiền bối, các hạ đến thì ta không thể để các hạ về tay không, pháp thuẫn này chắc có ích với các hạ, coi như quà ra mắt của ta."
Vung tay lên không, trước mặt Hiên Viên lão tổ xuất hiện một tấm ngân sắc tinh kim pháp thuẫn cao bằng người thật, đủ che toàn bộ phía trước một tu sĩ. Pháp thuẫn vẽ đầy hình rắn bò, ngân quang chói mắt.
Dứt lời, pháp thuẫn được Hiên Viên lão tổ đưa đến trước mặt Vương chưởng quỹ.
"Đa tạ Hiên Viên tiền bối!" Vương chưởng quỹ kinh hỉ tột bậc cảm tạ.
"Nên cho ta quà ra mắt chứ." Ngụy Tác trông thấy pháp thuẫn, tức thì kích động vô vàn, mong Hiên Viên lão tổ cũng cho mình một món. Tấm pháp thuẫn này linh khí bức nhân, không chỉ là pháp bảo phòng ngự linh cấp trung phẩm, tựa hồ ít nhất cũng đạt linh giai thượng phẩm trở lên. Nhưng gã cực kỳ uất ức gì cho Vương chưởng quỹ pháp bảo này xong, vị Kim đơn kỳ đại tu sĩ không giận mà oai này gật đầu bảo, "Tại hạ đang bế quan, không tiện trò chuyện với các vị."
"Không nói chuyện nhiều, thế là ý gì? Tiễn khách hả? Còn ta, ta còn là vãn bối thấp hơn nữa, cho quà ra mắt đi chứ!" Ngụy Tác hận không thể kêu lên như vậy.
Hiên Viên lão tổ mặc kệ suy nghĩ của gã, nói đoạn thì phất tay, đài sen chở bọn gã rời điện, quay lại lối đã vào đây.
"Tam vị tiền bối, mời."
Tu sĩ Hải Tiên tông lúc trước đang đứng đợi ở dãy bậc đá, thấy đài sen dừng lại thì thong thả hành lễ với bọn Ngụy Tác, đưa tay mời.
Cả ba theo y rời khỏi bạch sắc linh quang, Ngân Lý tán nhân làm lơ Ngụy Tác và Vương chưởng quỹ, một mình đi trước.
"Lẽ nào y không rõ thêm bằng hữu sẽ dễ dàng mọi chuyện hơn sao?" Ngụy Tác tắt tiếng nhìn theo Ngân Lý tán nhân, rồi cảm tạ Vương chưởng quỹ: "Lần này đa tạ Vương chưởng quỹ."
"Đâu có, đâu có, mỗ phải đa tạ Lý đạo hữu mới đúng." Vương chưởng quỹ cảm khái: "Không đi theo Lý đạo hữu, tại hạ sao lại được lợi thế này."
Ngừng lại một chốc, Vương chưởng quỹ xin lỗi: "Nói ra thì còn chưa giúp Lý đạo hữu được gì, Lý đạo hữu cần hai môn thuật pháp, yêu đơn Dương chi điểu cùng Nhân pháp tinh, đều chưa mua được."
"Những thứ đó vốn rất khó kiếm, không ai dám chắc có thể gom đủ." Ngụy Tác nhăn nhó, nói với Vương chưởng quỹ: "Những thứ đó thập phần trọng yếu với tại hạ, phiền Vương chưởng quỹ lưu ý giúp."
"Lý đạo hữu coi mỗ là bằng hữu, không cần khách sáo thế, lần trước đạo hữu đã cho mỗ biết chỗ ở, có tin gì, mỗ sẽ thông tri cho đạo hữu." Vương chưởng quỹ nói.
Hai người trò chuyện thêm mấy câu, Ngụy Tác không trực tiếp về chỗ ở mà theo Vương chưởng quỹ đi tiếp, về Vương gia thương hành.
Chừng gần canh giờ sau, Ngụy Tác mới rời Vương gia thương hành quay về chỗ ở.
... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Ngụy Tác, huynh về rồi, thế nào?" Ngụy Tác mới vào đến ngôi tháp ba tầng tại chỗ ở, nghe thấy tiếng Cơ Nhã ra đón. Dược vật có thể cứu trị Hàn Vi Vi đương nhiên cực kỳ trọng yếu với nàng.
"Chỉ có được một nhánh Kim thủy liên căn đề thăng dược hiệu Hoàn dương hoa và yêu đơn Dương chi điểu." Ngụy Tác lắc đầu, cười khổ: "Cả một nhánh Nhược thủy hành cho Hắc thủy liên, một viên Thiên lan chanh tinh, còn lại không được món nào."
Cơ Nhã mặt mày hơi nhợt nhạt, không nói thành lời.
"Nàng đừng lo." Ngụy Tác biết nàng kho chịu nên vội cầm tay an ủi: "Dương chi điểu tuy hiếm có nhưng không đến nỗi là vật đã tuyệt tích, hiện tại chúng ta chưa đủ thực lực, công khai việc có Địa hỏa tiên liên thì không an toàn, đợi khi chúng ta tăng thêm một hai tầng tu vi, vẫn chưa có yêu đơn Dương chi điểu, thì ta sẽ bắn tin dùng Địa hỏa tiên liên hoa trao đổi yêu đơn Dương chi điểu. Không được thì sử dụng Tử hồ hoa. Địa hỏa tiên liên và Tử hồ hoa đối với tu sĩ, giá trị cao hơn nhiều yêu đơn Dương chi điểu, không có vấn đề gì thì sẽ đổi được."
"Hóa ra huynh đã tính sẵn." Cơ Nhã sững sờ, ánh mắt nhìn gã thay đổi, "huynh chỉ còn một nhánh Tử hồ hoa, đành bỏ đi sao."
"Như thế không phải thừa lời sao." Ngụy Tác đảo mắt, đột nhiên ngượng ngùng cười, "Ta còn đang không biết khi Vi Vi tỉnh lại thì làm cách nào nói rằng chúng ta đã thành đạo lữ song tu."
Cơ Nhã thoáng đỏ mặt.
Thấy nàng như vậy, Ngụy Tác càng không chịu nổi, là vợ chồng lâu rồi, mà có lúc Cơ Nhã còn cả thẹn như tiểu cô nương, càng vậy gã càng không nén được. "Vợ ngoan, hai hôm trước ta mải tế luyện Hắc thủy liên, quên cả song tu, chúng ta bù lại nào? Việc có thể tăng tiến tu vi thì không nên lười nhác."
Ngụy Tác nói vậy, Cơ Nhã giật mình rồi đỏ mặt, trừng mắt, "Làm việc chính đã, huynh lấy được một viên Thiên lan chanh tinh, nguyên liệu còn lại đã chuẩn bị xong chưa?"
"Đương nhiên chuẩn bị xong." Ngụy Tác đắc ý nói, "Trừ một khối Thiên linh ngọc tủy ra, nguyên liệu còn lại ta mua được hết từ Vương gia thương hành. Thiên linh ngọc tủy thì Vương gia thương hành có tồn trữ ở thành trì khác, sáng mai sẽ đưa đến tận đây."
"Muội đi luyện Bổ thiên đơn." Ngụy Tác nói vậy, Cơ Nhã đảo mắt, hổ thẹn quay vào thiên hỏa lô phòng.
"Ta đứng xem kỹ thuật luyện đơn của nàng cao hơn ta bao nhiêu." Ngụy Tác cười hắc hắc, bám theo. "Đúng rồi, vợ ngoan, ta còn kể thiếu một việc, tại giao lưu hội ta có được một quả trứng Hủ thi điệp."
"Ngụy Tác... "
"Gọi ta làm gì?"
"Chồng ngoan.."
"Gần đúng."
"A, Ngụy Tác, không nên trong thiên hỏa lô phòng này... "
"Lại gọi sai... ta đọc trong điển tịch nóiở trong này càng kích thích, hiệu quả song tu càng tốt."
Thoáng sau, tiếng rên rỉ từ thiên hỏa lô phòng vọng ra.
...
Hồi lâu sau, thân ảnh Ngụy Tác xuất hiện tại tĩnh thất ở tầng hai.
Gã đã khôi phục bản lai diện mục, tuy còn ba màu trên mặt nhưng rõ ràng đã nhạt đi, sắp tan hết đến nơi.
Trừ ba màu do Kim ban sâm quả tạo thành, da Ngụy Tác ánh lên mượt mà.
Huyền Sát đại pháp là song tu thuật pháp đạt đến thiên cấp trung giai, không chỉ uy năng đối địch kinh nhân mà còn âm dương điều hòa, có lợi đối với thân thể tu sĩ. Ngụy Tác tuy diện mục không khác gì lúc ở Linh Nhạc thành nhưng người không quen gã mà gặp sẽ thấy gã anh tuấn hơn nhiều.
Có vợ như thế, còn cần gì nữa. Có đạo lữ song tu hiểu mình như Cơ Nhã, Ngụy Tác rất vừa ý với đời sống.
Vào trong tĩnh thất, nụ cười ôn nhu của gã tan dần, đổi thành nét ngưng trọng.
Thật lòng thì trước đó gã an ủi Cơ Nhã, nhưng thật ra rất lo cho Hàn Vi Vi. Hàn Vi Vi tỉnh lại sớm ngày nào hay ngày ấy.
Hiện tại viện quan trọng nhất là nhanh chóng đề thăng tu vi bản thân cùng thực lực.
Nhãn quang hơi lóe lên, Ngụy Tác lấy Dưỡng quỷ quán ra, đoạn lấy Hắc thủy liên và Nhược thủy hành ra.

Bình luận





Chi tiết truyện