chương 182/ 1287

"Chắc là thứ thô kệch nhất trong các pháp khí ta thấy."
Trong địa hỏa lô phòng, lục bào lão đầu khinh bỉ nhìn ngân sắc đoản trượng còn nghi ngút hơi nóng trong tay Ngụy Tác.
Cây ngân sắc đoản trượng trừ một chút phù văn khắc kín đáo, không có chi tiết trang trí nào, một mặt tròn vo, một mặt bèn bẹt có năm cái lỗ, không chỉ thô kệch mà còn khó coi.
Nhìn ngân sắc đoản trượng, Ngụy Tác lại tỏ vẻ hưng phấn.
Gã mất ba ngày ba đêm mới thành công luyện chế được Thanh tác ngân pháp trượng, nguyên việc khống hỏa trong bước thứ hai lúc mới luyện thành đích ngân sắc đoản trượng sao cho tan mà không chảy cũng khiến gã mất một ngày mới khống chế đúng mức. Luyện chế thành công không dễ, xấu thì xấu cũng vẫn là pháp khí, pháp khí chứ không phải vợ, thực dụng là đủ.
Lục bào lão đầu tỏ vẻ khinh miệt, Ngụy Tác lấy ra hoàng sắc pháp châu của Phệ tâm trùng trưởng lão đã chuẩn bị sẵn, khảm lên cái lỗ trên pháp trượng.
Hoàng sắc tinh châu khá lớn, chỉ khảm vào được nửa viên, nhưng trông như trang sức trên Thanh tác ngân pháp trượng, cũng dễ nhìn hơn.
Thấy không thành vấn đề, Ngụy Tác thử dồn chân nguyên vào.
Chát một tiếng khe khẽ, phái trước Thanh tác ngân pháp trượng rực quang hoa xám đen.
Thấy vậy, mắt Ngụy Tác ánh lên hớn hở.
Gã thò tay lấy ra một tấm ngân sắc pháp thuẫn tơi tả.
Pháp thuẫn này là tấm cuối cùng của mấy tu sĩ Tứ Hải đường, chất liệu không có gì đặc biệt, có khắc một pháp trận khống chế, pháp trận này rất nhỏ, tuy thủng lỗ chỗ nhưng còn điều khiển được. Chỉ là uy năng phòng ngự đã không còn đạt nổi bán linh giai, vô dụng đối với Ngụy Tác.
Chát một tiếng khe khẽ, Ngụy Tác giơ tay, Thanh tác ngân pháp trượng thượng kích phát ra quang hoa xám đen chạm vào ngân sắc pháp thuẫn .
Ngân sắc pháp thuẫn tan hết linh quang đại rớt đánh choang xuống trước mạt gã.
Nhặt tấm ngân sắc pháp thuẫn lên nhìn, bề mặt lỗ chỗ như bị ngâm trong chất cường toan.
Viên pháp châu Phệ tâm trùng trưởng lão trung quả nhiên ẩn chứa thiên phú dị năng sau khi nó tiến giai, cũng như Âm lân sa, có thể ăn mòn pháp khí, pháp bảo của đối phương!
Lúc Văn Đạo Các giãy chết định sử dụng pháp khí hình mỏ chim nhưng bị Phệ tâm trùng trưởng lão phát ra hôi hắc sắc quang mang hủy mất.
Có vật này, dù đối thủ có linh giai pháp khí, gã đột nhiên ra đòn tất sẽ khiến đối phương lãnh đủ.
Càng khiến Ngụy Tác đắc ý là lục bào lão đầu đã nói pháp châu chỉ có thể thuần túy kích phát uy năng, mỗi lần kích phát là uy năng sẽ hao hụt đi, khi cạn hết thì pháp châu thành vô dụng. Nhưng hiện tại liên tục phát ra hai lần hôi hắc sắc quang hoa mà gã thấy quang mang của hoàng sắc pháp châu trên Thanh tác ngân pháp trượng không mờ đi bao nhiêu, ít nhất đủ cho kích phát mấy chục lần cũng không có vấn đề gì.
Con bài tẩy thế này, mấy chục lần đủ dùng rất lâu, chắc chắn hơn nhiều Hủ thi thủy hồ lô của lão dạo từng sử dụng trong địa lăng Thanh Phong lăng.
Nghĩ vậy, Ngụy Tác lại vỗ vỗ đầu, nhớ ra trong hồ lô dó ít nhiều cũng còn một chút Hủ thi thủy, đủ dùng một lần.
Thu cây Thanh tác ngân pháp trượng còn khảm được bốn viên pháp châu nữa lại, Ngụy Tác lại lấy từ nạp bảo nang ra cây lục sắc phi kiếm của hồng bào tu sĩ từng tranh địa hỏa lô phòng với gã, cây kiếm bị Âm lân sa thiêu đốt lỗ chỗ.
Lấy ra kiếm thai của phi kiếm đã không còn bất kỳ linh quang nào, gã mở ba mươi hai kim thiềm của địa hỏa lô phòng.
Ba mươi hai ngọn lửa phun ra, trong lò hình thành ngọn lửa rừng rực, nhiệt độ chợt tăng cao.
Ngụy Tác vung tay ném lục sắc kiếm thai vào ngọn lửa, kiếm thai được lưỡi lửa xoay vần, thoáng sau thì hơi đỏ lên, hiển nhiên kiếm thai phi kiếm có lẫn Ngân cương tinh và Thiên huyền ô kim tan chảy ở nhiệt độ hơn Thanh tác ngân nhiều.
Bất quá cũng khó trách, phi kiếm thường dựa vào bản thân kiếm thể tấn công địch, nếu tùy tiện bị hỏa lực thiêu đốt mà không chống nổi thì không thể gọi là phi kiếm nữa.
"Phải mở thêm năm ngọn nữa." Thận trọng quan sát một chốc, lục bào lão đầu bảo gã.
Ngụy Tác gật đầu, mở thêm năm kim thiềm, năm luồng lửa tràn vào, kiếm thai sau rốt cũng đỏ rực. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lục bào lão đầu gật đầu: "Được rồi, bắt đầu đi."
Ngụy Tác không nói gì thêm, đưa tay ra, tiên thiên chân hỏa được kích phát, hình thành một cụm lửa rồi từ từ biến hóa trên không thành hình dạng một cây bạch sắc trùy tử.
Choang! Choang! Choang!
Cây trùy do tiên thiên chân hỏa ngưng thành liên tục gõ vào kiếm thai đỏ rực, phát ra tiếng động như gõ sắt.
Lục bào lão đầu hừ một tiếng, mắt ánh lên đôi chút vừa ý.
Xem ra tu sĩ có hỏa linh căn khống chế hỏa hệ thuật pháp cao hơn hẳn tu sĩ thông thường, tu sĩ không có hỏa linh căn ít nhất phải quá hơn mười ngày luyện tập mới đạt được mức đó, còn gã chỉ mất có ba ngày đã có thể dùng tiên thiên chân hỏa tôi luyện kiếm thai.
Lục bào lão hơi mãn ý, Ngụy Tác nhăn nhó vì đúc luyện kiếm thai này khó không kém gì ngưng hỏa thành châm khắc pháp trận lên Thanh tác ngân.
Không chỉ phải khống chế cường độ tiên thiên chân hỏa đúng mức mà còn cả sức gõ cũng cần hợp lý, hỏa lực và sức mạnh chỉ hơi quá một chút là tinh kim sẽ bị đánh tan.
...
Bạch sắc chân hỏa tiểu trùy mỗi lần hạ xuống thì thân kiếm hơi trầm ngay rồi lại bị trụ lửa nâng lên. Mỗi lần gõ, thân kiếm lại rực lên hoa lửa bé xíu, tạp chất bị bắn đi rồi bị đốt thành tro.
Liên tục gõ, kiếm thai được gã từ từ Ngụy rèn thành hình.
Hơn một canh giờ sau, Ngụy Tác đã hao kiệt chân nguyên móc ra năm, sáu viên Hồi chân đơn nuốt xuống bụng, số Hồi chân đơn lấy được của Tứ Hải đường trừ một phần nhỏ bị Hàn Vi Vi mang về, đại đa số đô đều trong tay gã, một thời gian dài về sau này gã không cần mua đơn dược này nữa.
Điều tức một chốc, chân nguyên khôi phục một phần, gã lại thi triển bạch sắc chân hỏa tiểu trùy, tiếp tục rèn.
Lực độ lần này mạnh hơn một chút.
Hơn nửa canh giờ say, cục tinh kim đỏ rực chỉ còn một nửa lúc trước, được gã quai trùy liên tục, biến thành hình dạng một con dao.
Choang! Choang! Choang! Liên tục gõ hơn nửa canh giờ, đến khi con dao không còn tóe hoa lửa thì Ngụy Tác cẩn thận rèn sang lưỡi dao cho tới lúc cực kỳ sắc bén mới dừng tay, kéo nhanh con dao ra.
Tiếp đó, gã trực tiếp kích phát một đạo thủy hệ pháp phù, thủy cầu đột nhiên xuất hiện, lao vào cây đao còn đỏ rực.
"Xoạt!", bạch khí dấy lên, con dao đỏ rực tạo cho người ta cảm giác đang co lại rồi biến thành màu lục sậm.
Không đợi nhiệt khí tan đi, gã hút lấy thanh đao lên xem.
Thai thể con dao khá mượt, đẳng cấp không biết cao hơn lục sắc phi kiếm bao nhiêu lần, thân dao và lưỡi hình thành hoa văn mặc cúc sau không biết bao nhiêu lần bị rèn luyện.
Ngắm nghía một chốc, gã lại đưa tay lấy ra một thứ lấp lánh kim quang, là thi thể tam cấp cao giai Kim giáp phong.
Dùng con dao mới luyện chế xong cắt một nhát lên vỏ Kim giáp phong, lớp vỏ cứng ngang huyền thiết bị cắt một vệt sâu.
"Ha ha!"
Cảnh tượng đó khiến gã cao hứng cười ha hả, liên tiếp lấy ra hai mươi con tứ cấp trung giai Thực hỏa bảo thạch tích.
Đoạn gã dùng con dao cắt lên từng con Thực hỏa bảo thạch tích.
Hóa ra tiếp theo, Ngụy Tác dịnh dùng thi thể yêu thú thử luyện một vài pháp khí hữu dụng. Nhưng có nhiều thứ trên mình yêu thí, đao bình thường không cắt được nên gã theo lời lục bào lão đầu chỉ đạo, dùng phi kiếm của hồng bào tu sĩ rèn thành một con dao sắc.
Quá trình rèn con dao này cũng là là bước chuẩn bị cho rèn thai thể của pháp khí khác sau này.
Hiện tại, Ngụy Tác muốn thử luyện giáp xác như hồng bảo thạch của Thực hỏa bảo thạch tích thành nhất pháp thuẫn.
Bất quá lục bào lão đầu không xuất thủ, xuất thủ tất nhiên không thể luyện thứ gì tầm thường, lão dạy gã luyện chế pháp thuẫn này là một bộ gồm hai mươi tấm, lúc tế xuất sẽ có hai mươi tấm đồng thời lơ lửng quanh mình.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào

Bình luận





Chi tiết truyện