chương 807/ 1287

"Đây là Phượng quan thần quả, lúc trước không giao dịch mà truy sát ta, giờ vẫn lọt vào tay ta."
"Thiên niên dưỡng thọ thảo... đây là lão thái bà Quảng Pháp thiên cung, lại hóa trang thành một bạch phát lão đầu."
"Hoàng huyết kim thảo..."
"Thiêm nguyên tăng thọ đơn..."
"Thất cấp đê giai thủy hệ yêu đơn."
"..."
Ba toán tu sĩ cộng lại tới ba mươi mấy người, đều là nhân vật có trọng lượng, không có Linh Lung Thiên và Phệ tâm trùng, mình Ngụy Tác thì có nước chạy trốn, không thể địch nổi. Nhưng nhân vật này có không ít người cắt giao dịch của gã tại Hóa Thiên giáo đại hội, nên họ có không ít linh dược, linh đơn đề thăng thọ nguyên.
"Đây là âm dương cổ kính!"
"Đây là hỗn độn khai thiên phủ."
"Thiên tu chí tôn đơn!"
"..."
Trừ bốn viên thủy hệ yêu đơn thất cấp trở lên và không ít linh dược đề thăng thọ nguyên thì các tu sĩ này còn nhiều chí bảo.
"Tam thanh khuy hư nhãn..." Ngụy Tác cầm hoàng sắc ngọc phù.
Ngọc phù là của lão nhân mặc cửu sắc lộc phù văn pháp y, là một môn cường pháp xuyên thấu bóng tối.
"Thái thượng Vọng khí thuật!"
Một trang giấy vàng được Ngụy Tác lấy ra, rìa trang giấy sắc lẹm, lấp lánh linh quang, không chỉ là một món pháp bảo uy năng đạo giai thượng phẩm, mà khắc một thiên thuật pháp.
"Vật này sánh với một đòn của tiên khí, nhưng chỉ sử dụng được một ần." Linh Lung Thiên chọn ra một vật đưa cho Ngụy Tác.
Đây là một hoàng sắc cổ ngọc phù có vô số thần văn lưu chuyển, là pháp khí của thượng cổ đại năng lĩnh ngộ ra đại đạo pháp vực luyện chế, khí tức không mạnh nhưng thần thức Ngụy Tác quét vào thì cảm nhận được khí tức như Lôi vương đế tôn kiếm.
"Cộng lại là mười lăm viên Hóa Thiên đạo đơn!" Âm Lệ Hoa tỏ vẻ kinh hỉ, từ toán tu sĩ này thu được mười lăm viên, ngần ấy Hóa Thiên đạo đơn đủ cho Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh đề thăng tu vi.
"Đây là Thủy thần chi! Tiểu tử, vật này tương đương với một viên bát cấp trung giai thủy hệ yêu đơn!" Dưỡng quỷ quán được Ngụy Tác lấy ra, lục bào lão đầu giúp gã kiểm kê chiến lợi phẩm.
Ngần ấy nhân vật, không tính đến kim đơn có thể luyện chế Tuyệt diệt kim đơn, thì những thứ mang theo cũng không kém gì một đại bảo khố.
"Ầm!"
Ngụy Tác thi triển Thủy hoàng phệ nhật quyết, luyện hóa Hoàng huyết kim thảo và Phượng quan thần quả.
Thu hoạch lần này cực kỳ kinh nhân, hiện tại không cần Linh Lung Thiên, qua "Thái thượng Vọng khí thuật" thì gã đã nhận ra khí tức xung thiên đang tới, rõ ràng không ít tu sĩ cảm ứng được nơi này có đại chiến, tới để giết người cướp của.
Chưa kịp xem quá nửa chiến lợi phẩm, chọn ra một mớ pháp khí. Các loại linh dược đề thăng thọ nguyên lấy được đủ cho gã đề thăng một trăm ba mươi, bốn mươi năm thọ nguyên.
Số cao giai thủy hệ yêu đơn và linh dược thủy hệ linh khí kinh nhân, cùng số thủy hệ yêu đơn có trong tay đủ cho tu vi đột phá đến gần Kim đơn ngũ trọng trung kì.
Đại chiến chưa hạ màn, gã chưa có thời gian tiềm tâm tu luyện.
Dù không còn ai đến nữa thì đã giết ngần ấy tông môn tông chủ, sau này gã không thể được bình tĩnh nữa!
"Toán của Thiên La chân nhân có nhiều đồ tốt."
"Toán của Tử Dương cung cũng xuất hiện..."
Tầng không hải đảo chưa tan mùi máu tanh, đâu đâu cũng là máu và vụn xương nhưng khí tức hùng hậu vẫn từ bốn phương tám hướng tụ lại.
"Các lão bất tử Quảng Pháp thiên cung định giết ta đoạt bảo, đã bị ta giết, các ngươi vẫn đến tìm cái chết hả!" Ngụy Tác phát ra khí tức băng lãnh, lăng không đứng trong mùi máu tanh, sát lục khí tức như thượng cổ ma thần.
"Xoạt!"
Không ai đáp, hư không chợt uốn cong, đồng thời năm, sáu mươi đạo huyết hồng sắc quang hoa lớn cỡ đùi người dệt lại bổ tới.
Mấy tu sĩ cùng Thiên La chân nhân đến Hóa Thiên giáo đại hội, kể cả mấy lão bất tử Tử Dương cung cách Ngụy Tác hai vạn trượng, năm ngoài phạm vi thần thức cảm tri nhưng có người dùng bí bảo, lặng lẽ phát động công kích.
"Choang!"
Ngụy Tác lại tế xuất Bất diệt tịnh bình đón đỡ.
Thinh không ngoài xa còn khí tức cường giả đang tới.
Ban nãy Ngụy Tác và Linh Lung Thiên liên thủ giết hơn ba mươi nhân vật, trận chiến kinh thiên này đồn ra khẳng định sẽ được ghi vào điển tịch tu đạo giới, nhưng lúc này nghìn dặm trong Chập Khí hải bị các loại khí tức chấn động sôi trào.
"Phu quân... Thật sự phải giết họ?" Âm Lệ Hoa lên tiếng, nàng ta tu thành kim đơn, là Âm Thi tông tông chủ, tất nhiên không nhát gan, nhưng họ đã giết quá nhiều đại nhân vật, cứ thế này e rằng tông môn của nửa Vân Linh đại lục sẽ thành địch nhân của Ngụy Tác.
"Giết." Linh Lung Thiên thấy Âm Lệ Hoa do dự, thì cười lạnh, "Có nhân vật đế cấp nào không giẫm lên vô tận thi cốt mà thành tựu vô thượng thần thông. Ngần này có là gì."
"Đi thôi!"
Ngụy Tác thập phần bình tĩnh, muốn lập uy nghiêm khiến người ta không dám chạm vào thì đánh giết đến khi địch nhân sợ hãi, còn rụt rè sẽ càng phiền hà. Bình tĩnh lên tiếng đoạn gã thi triển Động Hư bộ pháp, mang Bất diệt tịnh bình cùng Linh Lung Thiên, Âm Lệ Hoa và lão đầu Hắc Phong tông chủ động phát động công kích.
"Ầm!"
Hoàng sắc cổ ngọc có khí tức như Lôi vương đế tôn kiếm bị Ngụy Tác kích phát, giáng vào sáu, bảy tu sĩ cùng Thiên La chân nhân đến Hóa Thiên giáo đại hội.
Vô số thiểm điện hình thành lôi hải, hàm chứa vô số lôi điện quang văn, bao trùm tất cả, họ đều như bị điện giật, toàn thân bốc khói, pháp y thành tro, điện mang xung kích lên nhục thân khét lẹt.
Hoàng sắc cổ phù tựa hồ của Lạn Kha quan tông chủ, chưa kịp kích phát đã bị giết, ngay cả Linh Lung Thiên còn không hiểu về nó nhưng uy lực cực kỳ kinh nhân, sánh với tiên khí chân chính.
Vô tận lôi quang khiến toàn bộ đồng bạn của Thiên La chân nhân mất mạng.
"Chát!"
Sáu, bảy tu sĩ bị giết trong tích tắc, ngân sắc tinh quang chói lòa từ ngực một tu sĩ bắn ra.
Thoáng sau ngân sắc tinh quang không ngừng phóng đại, biến thành một khung cửa cao mười trượng, tạo ra cảm giác nghẹt thở. Nguồn truyện: Truyện FULL
Thần huyền khí tức nồng hậu cực độ chấn động như nước triều khiến các tu sĩ đến gần run lên.
Thần huyền tu sĩ lúc nào cũng vượt lên Kim đơn đại tu sĩ.
"Chân Võ chi môn, quả nhiên có Chân Võ tu sĩ." Ngụy Tác cười lạnh.
Khung cửa như vô số tinh quang tụ thành có hai chữ "Chân Võ" chói lòa, chính là Chân Võ chi môn mà Ngụy Tác từng thấy trên mình Hứa Thiên Ảo.
Gã vừa cười lạnh đoạn lấy ra một viên Tuyệt diệt kim đơn, oanh kích lên Chân Võ chi môn, đồng thời phát động Động Hư bộ pháp.
Tuyệt diệt kim đơn này gã dùng kim đơn một lão bất tử Kim đơn ngũ trọng luyện chế thành, phải dốc toàn lực mới áp chế được kim đơn hà quang, cũng là cực hạn hiện thời, uy lực hơn viên từng ném vào Chân Võ chi môn khi trước không biết bao nhiêu lần.
"Ầm!"
Tiếng nổ kinh thiên vang lên như tiếng vì sao nổ, nhiều tu sĩ cách mấy dặm cũng bị quang diễm và uy năng xung kích khiến linh quang tan nát mà hộc máu.
Ở đầu kia Chân Võ chi môn, cha Hứa Thiên Ảo - Chân Võ tông chủ - mặc hoàng sắc pháp y, quang hoa ngưng thành kim sắc liên đài bảo tọa uy nghiêm, toát lên khí tức đế vương cửu thiên thập địa duy ngã độc tôn bàn.
Đồng thời y lại biến sắc.
Chân Võ chi môn tan vỡ, y vung tay, ngân bạch sắc quang hoa chặn trước mặt nhưng thanh đồng sắc cự điện bị uy năng khiến cho nghiêng ngả!
"A! Ngụy Tác, không giết ngươi ta không làm người!"
Thần huyền đại năng tuấn tú, trông chừng ba mươi tuổi, da tựa bạch ngọc, khác nào thần vương chân chính nắm cả thiên hạ trong tay, chợt gầm lên.
Chân Võ tông phái ra tu sĩ lại bị đối phương giết sạch.
Y vất vả lắm mới luyện chế lại được Chân Võ chi môn, lại bị nổ tung đã đành nhưng không thấy bóng Ngụy Tác mà đại điện, bị uy năng từ Chân Võ chi môn khiến cho liêu xiêu.
"Phù!"
Ngụy Tác xuất hiện cạnh một tu sĩ bị dư uy Tuyệt diệt kim đơn nổ tan linh quang, cực hàn thần vực của Bất diệt tịnh bình lấy mạng tu sĩ đó.
"Muốn giết ta đoạt bảo vật, có bản lĩnh đó không đã?"
Ngụy Tác cười lạnh. Chát! Một lão đầu Tử Dương cung cách gã mười dặm vừa định mở miệng mắng thì cứng người, đầu tóe máu mất mạng.

Bình luận





Chi tiết truyện