chương 1221/ 1287

"Ta luyện khí cho A Vu." Ngụy Tác tươi tắn trong tử sắc trúc lâm, mỉm cười, "Ta đi theo con đường nhục thân thành thánh, mới lấy được "pháp thuẫn" như thế thì không dùng phi kiếm, nhưng "Thiên nguyệt luân" thì có thể coi mỗi bộ là một thanh phi kiếm, Thiên kiếm tru tà kiếm trận có thể điều khiển nghìn thanh tổ thành đại trận, một nghìn bộ "Thiên nguyệt luân", cùng cấp với nhanu, toàn là cao giai phi kiếm thì uy lực khẳng định phi phàm nhỉ? A Vu, nàng phải đạt chân tiên mới điều khiển nổi."
"Phu quân... luyện khí cho thiếp..." Vu thần nữ ngẩn ra, vừa mừng vừa kinh ngạc, còn ngọt hơn ăn mật đường, hóa ra phu quân không quên lời hứa.
"Nghìn bộ "Thiên nguyệt luân"?!"
Lục bào lão đầu suýt trước mắt tối sầm, ngất đi.
"Thiên nguyệt luân" kỳ thực là một nghìn phi kiếm, mười bộ là một vạn, trăm bộ là mười vạn, nghìn bộ thì tới trăm vạn phi kiếm!
Nếu trăm vạn thanh bán tiên giai phi kiếm nhất tề phát ra, tổ thành đại trận, thì uy năng cỡ nào?!
Tuy Vu thần nữ với Thần huyền tu vi đủ khả năng dời non lấp biển, nhưng đồng thời khu động trăm vạn phi kiếm thì cũng như đẩy cả nghìn ngọn núi, e là không làm nổi, phải đợi đến khi thành chân tiên.
Trăm vạn phi kiếm! Chỉ số lượng đủ khiến người ta rùng mình, điển tịch ghi lại mấy vạn năm nay thì kiếm tu đại năng Vạn Vũ thần vương lợi hại nhất cũng chỉ phát ra được mười vạn kim vũ kiếm.
Mười vạn kim vũ kiếm phát ra đủ ngập trời, hủy diệt tất cả, hủy thành trì trong nháy mắt.
Ngụy Tác tựa hồ thấy chưa đủ chấn động, còn chêm một câu, "theo cách luyện khí bình thường, ngần này Tử tinh thần văn trúc luyện chế mười mấy vạn phi kiếm không thành vấn đề, tu vi của ta thì chỉ cần phi kiếm không to quá, tất cả thể bố trận ở trong. Một thanh phi kiếm phân thành mười thanh cũng được, có thể đủ cho trăm vạn phi kiếm. Lại khắc cả luyện khí thần văn của Cương nha muội vào thì mỗi thanh tất hơn bán tiên giai một chút."
"Phu quân..." Tỉnh khỏi tâm cảnh ngọt ngào, nghe thấy Ngụy Tác nói thế, Vu thần nữ cũng hơi biến sắc.
Nếu trăm vạn phi kiếm trên bán tiên giai "một chút" cùng phát ra thì sao?
Nàng ta liếc Ngụy Tác rồi nhìn lên thinh không.
Nếu ngần ấy phi kiếm thì thiên địa chắc bị che kín?
"Lão đầu, Tử tinh thần văn trúc có đặc tính gì? Có thể nung chảy hay cắt ra khắc pháp trận không?"
Cách, Ngụy Tác điểm ra một đạo Duy ngã tâm kiếm, cắt một cây Tử tinh thần văn trúc rồi hỏi lục bào lão đầu. Nhất thời không thấy trả lời, gã ngoái nhìn mới nhận ra lão đang sùi bọt mép.
"Tử tinh thần văn trúc cũng như phổ thông luyện khí tinh thạch, có thể nung chảy, nung rồi thì cường độ ngưng kết càng cao. Lá và thân cũng có thể dung luyện." Nguyên Âm lão tổ thở hắt ra, đáp.
"À, vậy thì ép mỏng một chút, luyện chế trăm vạn phi kiếm không thành vấn đề." Ngụy Tác sáng mắt nghĩ đến nghìn bộ "Thiên nguyệt luân" phi kiếm.
...
"Cấm chế này quá cổ quái, Yến đạo hữu, chúng ta sa vào lâu như thế, có nên đổi sang chỗ khác chăng?"
Lục bào lão đầu bị Ngụy Tác khiến cho suýt sùi bọt mép, mắng chỉ có kẻ biến thái mới nghĩ như thế thì bọn Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương Yến Bắc Quy lại không được nhàn nhã thư thế.
Thiên Cửu thần quân gào lên thập phần khó coi. Cả hai cùng hơn hai mươi Kim đơn tu sĩ đang ở trong một bạo phong nhãn, các Kim đơn tu sĩ dốc toàn lực dựng lên quang hoa quang tráo ngăn cản cương phong phong nhận dài mấy trượng đổ tới.
Tiếng chát chát vang không ngừng, phong nhận nổ vang, linh quang nát vụn, kịch liệt dị thường.
Trước mặt Thần Lan vương Yến Bắc Quy lơ lửng con quay kỳ dị màu lam và đen, là tiên khí khi xưa xuất hiện cùng lam sắc đoạn tí, được một lục sam tu sĩ trẻ tuổi lấy được, sau đó thanh niên này cũng như thanh niên được Tam Hoàng tông truyền thừa, vận khí không may, bị Yến Bắc Quy giết và đoạt truyền thừa.
Con quay xoay tít trước mặt Thần Lan vương Yến Bắc Quy rải ra lam, ô lưỡng sắc thần quang, giáng vào phía trước y và Thiên Cửu thần quân.
Thiên Cửu thần quân liên tục phát thần quang.
Trước mắt tất cả là kim sắc thần quang hình dơi không ngừng chém tới.
Kim sắc thần quang ràn rạt tinh thần nguyên khí và kim thiết khí tức, tạo cảm giác như pháp khí do tinh thần tinh kim luyện chế thành.
Thiên Cửu thần quân mỗi lần nguyên khí kịch liệt dao động, phát ra một đạo thần quang cũng chỉ ngăn được một tia kim sắc thần quang, uy năng của kim quang xem ra ít nhất cũng ngang với Thần huyền ngũ trọng đại năng toàn lực tung đòn.
Thiên Cửu thần quân hú vang, toán tu sĩ Nghịch Hỏa minh tựa hồ đã đi qua giữa vùng bão lốc.
Yến Bắc Quy sầm mặt, toàn lực điều khiển tiên bảo, thấy Thiên Cửu thần quân kêu to thì cũng do dự, há miệng tựa hồ định đồng ý quay lại tìm kiếm ở nơi khác.
"À?"
Mục quang y đột nhiên lóe lên vì trong âm phong cuồn cuộn lại sáng lên như thể có cửa hoặc lối ra.
"Thiên Cửu thần quân, chúng ta qua xem, nếu là cửa ra thì chúng ta quay lại rồi tìm ở chỗ khác nhỉ?" Y bảo Thiên Cửu thần quân.
"Được!" Thiên Cửu thần quân nhìn thấy nơi có ánh sáng thì hớn hở, tinh thần đại chấn.
Đi thêm hơn hai trăm trượng, Thần Lan vương Yến Bắc Quy và Thiên Cửu thần quân đã kêu lên kinh ngạc.
Nơi có ánh sáng là năm khối kim sắc ngọc bi hình vuông, cao bằng người thật lơ lửng trên không, kim quang mỗi lần lấp lóe là có thần quang hình dơi bay ra.
Giữa năm tấm bia là linh quang trông như hai viên bạch sắc tinh thạch nhất bàn đhình bầu dụcích.
Bọn Thiên Cửu thần quân đã thấy, là truyền tống pháp trận thông sang nơi khác.
"Yến đạo hữu, thế nào?" Thiên Cửu thần quân nhíu mày hỏi Thần Lan vương Yến Bắc Quy. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Dù không phải lối ra cũng là thông đến nơi khác, Thiên Cửu thần quân các hạ cứ chọn một lối là được, chúng ta không nên động đến ngọc bi, ai biết được biến hóa ra sao." Thần Lan vương Yến Bắc Quy không hề do dự.
"Chúng ta vào bên trái." Thiên Cửu thần quân gật đầu, cả toán ngăn chặn kim sắc thần quang xung kích để đi tiếp, đến trước bạch sắc tinh quang.
Cả toán liên tục đi vào bạch sắc tinh quang.
Dù biết trước bạch sắc tinh quang là truyền tống pháp trận, vào là được đưa đến thiên địa khác, nhưng khi linh quang vừa tan, thấy rõ cảnh tượng, Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương Yến Bắc Quy cùng các Kim đơn tu sĩ đều biến sắc.
Cả toán đến một dốc núi mênh mông.
Nền đất đỏ rực, lỗ chỗ những lỗ hình tròn, không có cây cối, đều là đất một màu.
Cách đỉnh đầu nghìn trượng là màu đỏ rực đáng sợ, lôi cương khí tức và hơi nóng tỏa xuống, như có vô số lôi hỏa rực cháy.
Phía trước là tám lam sắc tinh kim đại điện, được xích hồng sắc quang hoa chiếu vào thì càng yêu dị.
Yến Bắc Quy và Thiên Cửu thần quân nín thỏe vì dốc núi này không biết cao tới đâu, nhìn xuống vẫn thấy các loại âm phong, vân hà và quang hoa bao trùm lưng núi. Kinh nhân nhất là phân giới tuyến lại ở dưới đó, trông như tầng mây đen, thân núi xuyên qua đó, khác nào vượt lên.
Những rõ ràng không phải trên mây, có vô số uy năng kinh nhân trút xuống và khí tức đang hình thành.

Bình luận





Chi tiết truyện