chương 369/ 1287

Bên ngoài tượng Hải tiên tử là cấm địa Hải Tiên tông, bố trí mấy đạo cấm chế, cả Hải Tiên tông chỉ có Hiên Viên lão tổ, đại trưởng lão và Ngụy Tác vào được.
Trong tượng Hải tiên tử là mật thất phong ấn linh mạch Hải Tiên tông, kết đan ở đây càng an toàn.
Hiện tại mật thất được san phẳng, khắc đầy phù văn và khảm không ít tinh thạch.
Hai quang tráo một xanh một vàng bao lấy Ngụy Tác đang xếp bằng, không chỉ toàn bộ ngoại giới khí tức bị cách tuyệt mà ngay cả thanh âm cũng không lọt vào.
Chung quanh gã chất đầy linh thạch, tạo cho người ta cảm giác một kẻ giàu xổi ngồi trên đống tiền.
Bố trí như vậy vì gã đọc được từ điển tịch và được Lý Dực Triển cho biết khi, kim đan chân chính ngưng tụ thành hình sẽ hút linh khí từ thể nội tu sĩ và chung quanh, nếu hút từ linh thạch xép quanh thì rất có lợi cho tu sĩ.
Tu sĩ tu luyện, đột phá mỗi nhất trọng tu vi, càng về sau càng tiêu hao nhiều linh thạch, ngồi trên tiền tu luyện vô hình trung lại diễn tả rất đúng.
"Ngụy Tác, huynh nên cẩn thận, muội ở ngoài hộ pháp."
Cơ Nhã còn khẩn trương hơn ai hết nhưng biết mình càng tỏ ra nhu nhược, càng xử sự kiểu tiểu nhi nữ càng ảnh hưởng đến tâm cảnh Ngụy Tác, đến việc gã xung kích kim đan.
Nên nàng chỉ gật đầu, làm động tác ra ngoài hộ rồi đi ra.
Gã lẽ nào không hiểu tâm ý nàng, gật đầu lấy Tử hồ hoa ra sử dụng.
Lần đầu luyện hóa Tử hồ hoa, Ngụy Tác tốn chẵn năm ngày, lúc đó gã mới có tu vi Chu thiên cảnh tam trọng, giờ tổng lượng thể nội chân nguyên so với lúc đó không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
Không đến nửa ngày, dược lực Tử hồ hoa được gã hoàn toàn luyện hóa, ô uế bài tiết qua lỗ chân lồng hình thành một lớp "dầu đen" nhơm nhớp.
"Oành!"
Trên mình gã chợt dấy lên tử sắc linh khí, như tẩy rửa sạch sẽ lớp dầu đen trên mình gã. Thân thể gã sáng bóng như chưa từng dính bụi trần.
Được tử khí gột rửa, Ngụy Tác phát ra một đạo chân nguyên bao lấy lớp dầu đen, xuyên qua hai quang tráo, rơi xuống linh mạch đã triệt để phá tổn, để lại một miệng hố không đáy.
Không hề do dự, Ngụy Tác nuốt Kim lưu đạo đan, đồng thời cầm một viên tinh tủy Hỗn nguyên ngân oa, nhắm mắt lại.
Vù!
Trên mình Ngụy Tác thoáng hiện kim quang, tựa hồ Kim lưu đạo đan vào bụng, dược lực tan ngay, tràn khắp thể nội.
"Được, Kim lưu đạo đan quả nhiên hữu dụng."
Ngụy Tác đã triệt để tĩnh tâm, như đang ở trong một thế giới hoàn toàn thanh tịnh. Nội thị thì theo tốc độ chân nguyên lưu động chậm, cả thế giới, thiên địa vận chuyển cũng chậm lại.
Cảm giác này như lúc tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật, nhưng khi đó là nhìn thấy thế giới bên ngoài, còn bây giờ là thiên địa trong thể nội.
Chân nguyên thôi động, từng tia ngân sắc linh khí từ tinh tủy Hỗn nguyên ngân oa đực rút ra, chảy vào thể nội.
"Oành! Oành! Oành! Oành!"
Từng tia ngân sắc linh khí thấm vào thể nội Ngụy Tác, biến thành một dòng chảy.
"Chân nguyên ngưng kết!"
Cơ hồ trong tích tắc, Ngụy Tác cảm giác thấy chân nguyên đặc lại như không chảy nổi, sắp ngưng kết lại.
Tu vi của gã đã đạt đến mức kết đan!
"Ngưng dịch thành đan!"
Không hề chần chừ, cơ hồ toàn bộ thể nội chân nguyên dồn lên đỉnh đầu.
Công pháp khác nhau, khiếu vị kết đan cũng khác, Tử Huyền chân quyết thì bộ vị kết đan tại thần đình, khiếu vị cách mi tâm một tấc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Oành!"
Đầu óc Ngụy Tác như muốn nứt ra.
Chỉ trong tích tắc, khiếu vị trong mi tâm bị chân nguyên như núi đổ tràn vào, tựa hồ mở cánh cửa thông sang một thế giới khác. Chân nguyên cũng tìm được lối tiết ra.
"Cách cách cách!"
Chân nguyên tràn vào xoáy tít, ngưng tụ lại thành đan thể tròn xoe.
Đan thể cực nặng như vì một ngôi sao, phát ra tử sắc hà quang, ánh xạ thể nội gã rực rỡ.
Bán bộ kim đan!
Đây là bước đầu chân nguyên ngưng tụ kim đan, chỉ thiếu một chút nữa là ngưng tụ thành kim đan chân chính.
Lúc này cũng là lúc hung hiểm nhất.
Mi tâm khiếu vị vừa mở, vô số quang ảnh hình người như nước triều tràn vào, bao phủ thức hải.
"Ngụy Tác, cứu bọn ta."
Gã đột nhiên ở ngoài một vùng hoang dã bên ngoài Thiên khung.
Phụ mẫu gã toàn thân thương tích xuất hiện ngoài xa, vẫy vẫy tay với gã.
Thân thể gã run lên nhưng không bước tới mà nhắm mắt.
Tất cả đều tan biến như bong bóng.
"Ngụy Tác."
Một nữ tu diễm lệ mặc bạch sắc trường bào từ từ đi tới.
Nữ tu diễm lệ này là Cung Vũ Tinh mà gã từ khi đến Vân Linh đại lục thì bặt vô âm tín đích Nam.
Nam Cung Vũ Tinh nhìn gã nhưng gã không mở mắt ra.
Đột nhiên, quanh gã lại xuất hiện Diệp Cố Vi, bọn Chân Sùng Minh rồi hóa thành ma vật hung hãn lao vào gã.
"Không xong! Hóa ra xung kích kim đan hung hiểm đến thế."
Ngụy Tác biết đó là thiên ma ảo ảnh nhưng khi ma vật xung kích lên mình lại như đang cắn xé nhục thân, ý thức khiến thân thể càng lúc càng hư nhược, chút ý thức còn lại cũng tựa hồ sắp cạn sạch.
Nếu từ bên ngoài nhìn vào cảnh tượng chân thực, khẳng định càng giật mình.
Bên ngoài gã lan tràn tử sắc linh khí kinh nhân, tựa hồ muốn ngưng kết thành hình, nhưng chỉ thiếu một chút mà không thành, thân thể gã cũng như mất máu quá độ, cực kỳ nhợt nhạt như một khối bạch ngọc.
Khí tức của gã giảm nhanh.
"Kết đan! Ta muốn kết đan!"
Cả thần hồn gã tựa hồ gào lên.
Các dạng ma vật bên ngoài lại biến hóa thành các hình ảnh, những hình ảnh từ bé đến lớn gã bị khuất nhục, bị chèn ép mà phải nín nhịn lại xuất hiện.
"Kết đan! Ta muốn kết đan!"
Trong thức hải của gã, ý chí kiên định tràn ra, tựa hồ chấn động thiên địa.
Tất cả tan tành, hóa thành tro bụi.
Chỉ có ý chí kiên định mới có thể kết thành kim đan!
Ngụy Tác đột nhiên hiểu vì sao mọi Kim đan tu sĩ đều có uy áp kinh nhân.
Khi ngưng kết kim đan, khí thế chỉ biết tiến lên, chống lại thiên địa, mệnh vận này còn lại đủ khiến phổ thông tu sĩ cảm giác được uy áp.
Ngụy Tác nhìn lại kim đan của mình.
Viên kim đan ngưng tụ bất ổn, tựa hồ sắp tan ra.
Cùng lúc, được ý chí của Ngụy Tác thôi động, kim đan càng ngưng tụ, phát ra hà quang càng nồng hậu.
"Oành!"
"Oành!"
"Oành!"
Viên kim đan đột nhiên chấn động mãnh liệt.
Tuyệt đại bộ phận tinh huyết, chân nguyên của gã ngưng tụ trong viên kim đan.
Kim đan chấn động liên tục như nối với thiên địa.
Đột nhiên, Ngụy Tác rúng động, thể nội xuất hiện vô số điểm tử quang. Tất cả tạo cho gã cảm giác toàn bộ đều là thần hải, đến hơn một vạn!
Như thể mở được hơn một vạn thần hải mới!
Thần hải mới mở tuy có vẻ khác trước, nhỏ hơn nhiều, còn cần phải không ngừng tu luyện mới có thể khuếch đại, nhưng Ngụy Tác có cảm giác rừng nhục thân, ý thức chợt bành trướng hẳn. Cả thân thể, mỗi một khiếu vị tựa hồ nối với thiên địa.
"Cách cách!"
Kim đan của Ngụy Tác chấn động, triệt để ngưng cố lại, hình thành phù văn huyền ảo lưu chuyển.
Thành rồi!
Xung kích kim đan, sau cùng cũng thành công!
Ngụy Tác cực kỳ chấn động.
Đúng lúc đó, gã cảm nhận được kim đan và thân thể cực kỳ trống rỗng. Kim đan sinh ra lực hút vô cùng, vô số tử sắc quang điểm nhỏ xíu trong thân thể cũng mở toang như vạn khung cửa hút lấy thiên địa linh khí.
Linh mạch Hải Tiên thành đã bị Ngụy Tác luyện hóa, cả tu đạo giới không còn nơi này đầy thiên địa linh khí như Hải Tiên thành nữa. Nhưng lực hút này lại khiến linh thạch rải quanh gã từ từ thấm ra linh khí.
...
"Là Kim đan kỳ đại tu sĩ!"
"Ngân nguyệt chu, là Ngân Câu chân nhân! Không xong, y đến làm phiền Ngụy trưởng lão! Y đến thật rồi! Làm sao đây, lão tổ đang bế quan, làm sao đây?"
Lúc đó Ngụy Tác không biết rằng từ lúc gã bế quan, xung kích kim đan đã được hai ngày. Một dải ngân quang khổng lồ với khí thế kinh nhân, như một viên vẫn tinh lao về Hải Tiên thành. Ngân quang là một ngân sắc phi chu hình trăng khuyết, đứng trên là một tu sĩ tóc xõa.
Tu sĩ này thập phần anh tuấn, chừng bốn mươi tuổi, mặc hôi sắc pháp bào, linh khí ngưng thành hình ngân câu. Hiển nhiên là tu sĩ Kim đan kỳ, Ngân Câu chân nhân.
"Nếu Hiên Viên lão tổ không ra, ta sẽ giết Ngụy Tác. Nếu y không ra, ra phải nói mấy câu để đòi lợi ích, Âm Thi tông sắp đối phó Hải Tiên tông, ta không hại gì."
Nhìn Hải Tiên thành, Ngân Câu chân nhân ràn rạt lãnh ngạo khí tức bất giác dấy lên ý nghĩ này.
"Cái gì đó?"
Đột nhiên trong mắt lão hiện rõ thần sắc kinh hãi cực độ.
"Chuyện gì hả?"
Trong và chung quanh Hải Tiên thành, mọi tu sĩ đều dừng lại nhìn lên đỉnh thành.
Trên tầng không Hải Tiên thành, thiên địa nguyên khí cuồn cuộn, vân khí sôi trào hình thành hình nón khổng lồ, tử sắc quang trụ như lang yên vút lên chân trời.
"Đây là dị tượng kim đan kết thành!"
"Kết đan! Hải Tiên tông, có người kết thành kim đan!"
Đột nhiên, tiếng tu sĩ hô vang, như cơn lốc quét khắp Hải Tiên thành!
Trong Hải Tiên thành, có người kết đan thành công!
Quanh Hải Tiên thành, cơ hồ mọi tu sĩ đều chấn động!

Bình luận





Chi tiết truyện