chương 1181/ 1287

Thiên Huyền đại lục Phi Ngô lĩnh có tên này vì thường có tứ cấp yêu thú Bạch hỏa phi ngô xuất hiện, bề ngoài ngọn núi như ba cái bánh ba chụm lại.
Trước khi Thiên khung tan vỡ, Thiên Huyền đại lục bắc bộ đã nứt, số lượng yêu thú không ít.
Lúc này phía nam Phi Ngô lĩnh có chừng ba trăm tu sĩ Nghịch Hỏa minh điều khiển mấy loại thổ độn pháp khí kỳ hình quái trạng dừng lại ở một gò đất thấp.
Trong toán tu sĩ Nghịch Hỏa minh có hai người nổi bật nhất, một hồng quang nhiễu thể, linh khí hình thành viên hồng sắc bảo châu cỡ đầu người, một lục khí âm u ngưng thành mười mấy khô lâu đầu quay tít.
Tu sĩ có linh khí ngưng thành hồng sắc bảo châu mặc hắc sắc bì bào, đầu tóc hoa râm, có phần hơi mập, mặt mũi lạnh tanh, người còn lại nhợt nhạt, cực kỳ gầy gò.
"Tề đạo hữu, chúng ta ngần ấy người mà Chương lão đầu sau còn cẩn thận, lãng phí thời gian quá." Kim đơn đại tu sĩ gầy gò nói với đồng bạn cười nhạt. Giọng y chói tai, như tiếng mảnh băng vỡ, cực kỳ khó chịu.
"Lâm đ*o hữu, Chương lão đầu tinh nhanh lắm, nghe nói có một đại nhân vật thân phận cực kỳ kinh nhân trong bản minh sẽ đi qua đường này, bình thường chiến quả thế nào cũng chỉ được phần thưởng cố định nhưng lần này nếu đại nhân vật đó vui thì sẽ thưởng đồ tốt. Hiện tại ra tay trước tuy mất công nhưng bắt thêm tu sĩ của đối phương, vơ vét được nhiều hơn, chiến quả càng nổi bật, Chương lão đầu có khi định bắt sống hết cũng nên." Kim đơn đại tu sĩ mập cười nhạt.
"Đại nhân vật thân phận cực cao? Lẽ nào là một thần quân?" Tu sĩ gầy khô cả kinh.
"Có thể lắm. Lúc chúng ta hạ thủ nên nhìn cho rõ, bắt thêm nữ tu trẻ tuổi xinh đẹp và hài đồng. Hiện tại các đại nhân vật đặc biệt chú trọng những thứ này, ai khiến họ vui thì khó nói lắm." Kim đơn đại tu sĩ mập cười hắc hắc, ba trăm tu sĩ sau lưng tâm lĩnh thần hội, gật đầu hiểu ra.
"Chắc phải rồi, Chương lão đầu còn đợi cái gì, chay là bắt bọn ta đợi còn y dẫn người lén đến trước?" Đợi thêm nửa tuần hương, Kim đơn đại tu sĩ mập nhíu mày.
"Thịt tuyết nghê nướng là thứ ta thích ăn nhất..."
Ai nấy giật nảy mình vì một giọng nói vang lên ở mé trái.
"Ai!"
Kim đơn đại tu sĩ gầy gò và mập ú biến sắc, nhận ra trong khu rừng cách nghìn trượng có hỏa hệ nguyên khí dao động, mà cả hai không cảm giác được có người đến gần.
"Thịt tuyết nghê nướng là thứ ta thích ăn nhất..."
Không ai đáp, chỉ có giọng nói khá trẻ cất lên.
"Ai đang giả thần lộng quỷ!"
Hai Kim đơn đại tu sĩ ra hiệu cho hơn ba trăm tu sĩ sau lưng, tất cả tản ra, dùng các loại tinh kim pháp khí ẩn xuống đất tiến tới.
"Kia là…!"
Hai Kim đơn đại tu sĩ đi đầu tiên,thấy khói bốc lên trong rừng rồi nhìn rõ cảnh tượng dưới làn khói thì tròn mắt như thấy quỷ.
Trong rừng có một con suối nhỏ.
Một thanh sam tu sĩ ở đó, đốt một đống lửa, một yêu thú trắng muốt, dài gấp hai, ba người thường nằm cạnh.
Thanh sam tu sĩ đang hào hứng nướng thịt!
Đuôi tuyết bạch sắc yêu thú bị cắt một khúc lớn, xiên trên cành cây nướng trong lửa, đang chín vàng ruộm, thịt trắng muốt, chảy mỡ thơm lừng, ngon lành khôn tả.
Tuyết bạch sắc yêu thú trông vừa giống thằn làn vừa giống cá, là Phi tuyết đại nghê, băng hệ yêu thú hiếm thấy. Đích xác có điển tịch ghi lại thịt yêu thú này thơm ngon, là nhân gian mỹ vị, thuộc nhóm không nhiều loại có công hiệu tăng cường thể chất tu sĩ.
Nhưng đó là lục cấp cao giai yêu thú!
Tu đạo giới hiện giờ mấy ai thừa hơi đi săn lục cấp cao giai yêu thú để nướng?
Hai Kim đơn đại tu sĩ của Nghịch Hỏa minh hiểu rõ Chương lão đầu thuần phục Phi tuyết đại nghê cỡ này, lại đã tiến giai, thần thông của Chương lão đầu vốn ngang họ, chỉ nhờ Phi tuyết đại nghê mới vượt lên.
Nhưng kẻ không biết mọc từ đâu ra đó đang hào hứng nướng thịt Phi tuyết đại nghê, cái đuôi đang xèo xèo thơm lừng trên ngọn lửa cũng to bằng nửa người thường.
"Thịt tuyết nghê nướng là thứ ta thích ăn nhất... Hai vị chảy cả nước miếng, có ăn một miếng không?" Cả hai như gặp quỷ, không dám tin vào mắt mình thì thanh sam tu sĩ lại cười cười bảo đoạn xé một miếng thịt vàng ruộm thơm lừng lên ăn.
"Ăn... ngươi là ai!" Kim đơn đại tu sĩ béo ị này giờ cười nhạt cũng giật giật, đổi giọng.
"Xoạt..." Tiếng hít hơi lạn vang lên. Hơn ba trăm tu sĩ Nghịch Hỏa minh vây lại, thấy thế thì không biết nên làm gì.
"Ta họ Trạm Đài, tên Linh Lan." Tu sĩ áo xanh cười ha hả, đạo.
"Trạm Đài Linh Lan?" Mọi tu sĩ Nghịch Hỏa minh ngẩn người, rồi hiểu ngay đối phương đang đùa, cũng có vài người từng thấy Trạm Đài Linh Lan, mà chưa từng thấy thì cũng hiểu ngay.
"Giết..." Kim đơn đại tu sĩ mập hú vang, bên y có tới hơn ba trăm tu sĩ, nquanh đó còn không ít tu sĩ Nghịch Hỏa minh, dù đối phương thế nào cũng không sợ, y vừa thét lên xong thì cứng người, miệng đã bị nhét một thứ đen ngòm.
"A!"
Trừ Kim đơn đại tu sĩ béo ị thì mọi tu sĩ Nghịch Hỏa minh đều kêu lên.
Tu sĩ đó chỉ liếc rồi vung tay, miệng đối mương đã đầy bùn.
"Phì... Phì..." Kim đơn đại tu sĩ béo ị đổ mồ hôi lạnh, lúc đó mới nhận ra mình bị nhét bùn.
"Cho thịt không ăn thì ăn đất." Tu sĩ áo xanh cười ha hả, lại xé một miếng thịt lên ăn, thản nhiên như dặn hỏa kế trong tiệm, "Giao hết pháp khí và nạp bảo nang ra, rồi cởi cả pháp y."
"Ta!" Tu sĩ gầy gò toát mồ hôi lạnh, nhưng không chịu phục, mình lóe lục quang nhưng lục quang vừa lóe thì thanh sam tu sĩ tựa hồ chỉ liếc y, không ai nhận ra nguyên khí dao động nhưng mặt y méo đi, mi tâm nứt ra, không kịp nói gì đã gục ngã. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"..." Ai nấy đều lạnh buốt mình.
"Người khác mỗ chỉ cho ăn đất, ngươi còn dám động thủ... Đúng là khi sư diệt tổ..." Thanh sam tu sĩ không nhìn mà lẩm bẩm.
"A!"
Năm, sáu tu sĩ Nghịch Hỏa minh ở ngoài cũng không chịu nổi định bỏ chạy nhưng mới lắc người thì thanh sam tu sĩ tùy tiện điểm ngón tay, tất cả lại ngã gục.
Trừ Kim đơn đại tu sĩ béo ị không dám động đậy ra thì không ai hiểu Ngụy Tác xuất thủ kiểu gì.
"Thế nào, ta nói chưa rõ hả?" Thanh sam tu sĩ cười ha hả, lại nướng thịt, "Thịt tuyết nghê nướng là thứ ta thích ăn nhất..."
"..."
Tu sĩ Nghịch Hỏa minh tuôn mồ hôi lạnh, không biết ai đầu tiên mà cùng giao pháp khí và nạp bảo nang đoạn cởi cả pháp y. Nhiều tu sĩ không mặc gì bên trong nên hở hết cả mông.
"Được, rất nghe lời, nghe lời là có thịt ăn, nào cùng nướng..." Thanh sam tu sĩ cười ha hả, nói to hơn, "Thịt tuyết nghê nướng là thứ ta thích ăn nhất..."
Chừng một tuần trà sau lại có vô số đạo nguyên khí dao động từ phía bắc bay lên, lao nhanh tới.

Bình luận





Chi tiết truyện