chương 288/ 1287

"Lại là Âm lân châu, Minh Nguyên tông thật ra không có trò gì mới hả?" Tu sĩ lùn mập họ Kỳ tiếp tục đọc ra những lời Ngụy Tác nói.
Trên lam sắc quang mạc, lục bào tu sĩ Minh Nguyên tông sắc mặt chợt biến thành khó coi hơn cả mẹ chết, lại ném ra mười mấy viên Âm lân châu.
"Ta để lại hết yêu thú cùng pháp khí!" Âm lân châu giáng vào, phi được bọc hai lớp Nhân pháp tinh không hề hấn gì, nhưng lại dừng sững trên không, vì lục bào tu sĩ Minh Nguyên tông đột nhiên kêu lên.
"Đung rồi, chỉ cần các hạ bỏ hết yêu thú cùng pháp khí xuống, chúng ta vẫn là hảo huynh đệ." Ngụy Tác để phi kiếm dừng lại trên không trung, tu sĩ tại trường đều nhìn rõ.
"Thật sự có chuôi kiếm, đúng là phi kiếm!" Những tu sĩ phản ứng chậm, lúc đó mới kêu lên, khiến nhiều người khác mắng thầm "Nhĩ muội yêu!"
Sắc mặt Lý Minh Hà và các trưởng lão Minh Nguyên tông khó coi tột bậc.
Lục bào tu sĩ Minh Nguyên tông thấy không xong thì đầu hàng cầu xin.
Y nghiến răng móc một nạp bảo nang ra ném cho Ngụy Tác.
"Không được, huynh đệ, chưa biết chừng huynh đệ còn giấu gì đó, cởi pháp y ra rồi tính." Ngụy Tác lắc đầu, nói.
"Chuyện đó..." tu sĩ lùn mập biết Độc thần thuật đúng là nhân tài, nói lại những lời đối thoại giữa hai người, kèm cả ngữ khí.
"Thế nào, lẽ nào còn giấu thứ gì tốt?" Ngụy Tác sáng mắt.
"Không, tại hạ... tại hạ không mặc gì..." Lục bào tu sĩ Minh Nguyên tông ấp úng, cực kỳ ngượng ngùng nói.
"Không mặc gì?" Ngụy Tác nhất thời tỏ vẻ không hiểu.
"Là... Tại hạ xưa nay không thích mặc áo trong pháp y."
"Không phải chứ?" Ngụy Tác hiểu rõ, tu sĩ trên mặt biển chợt cười vang.
"Không sao, ở đây làm gì có ai." Ngụy Tác như đang khuyên bạn cũ.
"Nhĩ muội yêu, đúng là không mặc gì." Nhiều tu sĩ tại trường kêu thành tiếng vì lục bào tu sĩ Minh Nguyên tông do dự một chốc, cởi luôn pháp y.
Trong lục sắc bào tử của tu sĩ này quả nhiên trống trơn.
"Huynh đệ, được lắm, ngực rất có múi." Ngụy Tác nhìn tu sĩ này, nói thêm một câu.
"Pháp y này cũng được lắm, tặng cho huynh đệ đi. Các hạ mặc pháp y này vậy."
Ngụy Tác vung tay, thu pháp y mà tu sĩ Minh Nguyên tông ngượng ngùng cởi xuống rồi ném cho đối phương một tấm phổ thông thanh bố pháp y.
Ha ha!
Trên mặt biển vang lên tiếng cười vang. Tu sĩ Minh Nguyên tông nhanh chóng mặc thanh bố pháp y vào quay đi. Nhưng tấm thanh bố pháp y không lấy gì làm chặt chẽ, lúc lướt đi, y còn rùng mình, rõ ràng bị gió lạnh thổi qua mông.
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông xanh lét mặt mày, gặp tình hình này dù họ chuyển chiết quang pháp kính đi sẽ bị tu sĩ tại trường cười chê, hơn nữa thực lực của Ngụy Tác khiến họ cực kỳ bất an, nhất thời họ dừng chiết quang pháp kính vào Ngụy Tác.
Ngụy Tác thu hết đồ của tu sĩ Minh Nguyên tông rồi không dừng chân, vô thanh vô tức lướt vào khu rừng bên tay phải.
Đi được chừng năm, sáu dặm, Ngụy Tác mới dừng lại, vung tay phát ra thanh hắc sắc âm khí hút mấtruyenfull.vn yêu thú cho vào nạp bảo nang trung. Tốc độ hút yêu thú thuần thục đến mức thậm chí khiến mọi tu sĩ gần như không nhìn rõ gã hút yêu thú cấp nào.
Bắt xong mấy yêu thú, Ngụy Tác đột nhiên dừng lại nhíu mày, nghe thấy gì đó rồi nói to.
"Xuẩn ngốc!" Tu sĩ họ Kỳ do dự một chốc, rồi nói đúng lời Ngụy Tác nói.
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông hơi ngẩn người, khống chế chiết quang pháp kính, nhanh chóng quét một vòng trong mấy dặm quanh Ngụy Tác.
Một thân ảnh vàng nhạt và một thanh sắc thân ảnh, lóe lên tại lam sắc quang mạc.
Chiết quang pháp kính dừng lại.
Âu Nhiên Mạnh! Mọi tu sĩ nhận ngay ra là thiên tài đệ tử Âu Nhiên Mạnh của Minh Nguyên tông và đệ tử không mặc gì ban nãy.
Âu Nhiên Mạnh xuất hiện, Lý Minh Hà cười lạnh nhìn Hiên Viên lão tổ.
Hàm ý rất rõ, lão cho rằng Ngụy Tác lợi hại hơn nữa cũng không phải đối thủ của Âu Nhiên Mạnh. Ngụy Tác sắp hết thời.
"Chỉ bằng vào cây phi kiếm này mà cuồng vọng thế hả? Tưởng trốn tránh là ta không tìm được hả?" Tu sĩ họ Kỳ hít sâu một hơi đọc ra những lời Âu Nhiên Mạnh nói, "Ta sẽ cho biết thế nào là sống không bằng chết."
Âu Nhiên Mạnh nói xong, toàn thân rực lôi quang, loáng lên rồi tan biến!
Rõ ràng qua tiếng xuẩn ngốc của Ngụy Tác, Âu Nhiên Mạnh đã phán đoán được phương vị của gã.
Mặt biển lặng ngắt như tờ, bầu không khí trở nên cực kỳ khẩn trương. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông vội chuyển chiết quang pháp kính sang chỗ Ngụy Tác.
Ngụy Tác vẫn đứng im.
"Là pháp trận?"
Mọi tu sĩ đều thấy Ngụy Tác vừa vung tay, mười mấy là thổ hoàng sắc tiểu kỳ cắm chung quanh gã.
Đoạn gã vung tay, mặc ẩn hình pháp y vào rồi tan biến.
Có điều mười mấy tích tắc sau, lôi quang lóe lên, Âu Nhiên Mạnh đã xuất hiện trong khu rừng đó.
Hoàng khí bừng lên!
Pháp trận được Ngụy Tác kích phát.
Âu Nhiên Mạnh tỏ rõ vẻ khinh thường.
Tốc độ thi phóng pháp khí nhanh rợn người, tích tắc hoàng khí dâng lên, kim quang và lục sắc quang hoa đồng thời dâng lên quanh Âu Nhiên Mạnh.
Kim quang là một món pháp bảo như trướng lụa, chắc là pháp khí phòng ngự, bao trùm toàn thân Âu Nhiên Mạnh. Lục sắc quang hoa là pháp bảo công kích hình liêm đao cao bằng thân người.
Tế xuất pháp bảo này, đồng thời gã hoàn thành một pháp quyết.
Thinh không đột nhiên sáng rực, từng dải kim sắc thiểm điện như mưa rào trút xuống, bao trùm gần trăm trượng.
Hắc quang lóe lên, Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh hiện rõ thân ảnh được Hắc thủy liên bao quanh.
Hiển nhiên gã có ẩn hình pháp y, nhưng đạo thuật pháp này của Âu Nhiên Mạnh có phạm vi bao trùm và uy năng quá kinh nhân, buộc gã phát ra pháp khí phòng ngự, hiển lộ thân ảnh.
Cùng lúc, phi kiếm cánh cửa chém vào Âu Nhiên Mạnh.
"Lẽ nào ngươi tưởng mình là đối thủ của ta!" Âu Nhiên Mạnh cười lạnh khinh thường, pháp bảo công kích hình liêm đao cũng xé không gian chém vào Ngụy Tác.
Pháp bảo này va nhau với phi kiếm của Ngụy Tác trên không trung, tốc độ còn nhanh hơn phi kiếm. Phát sau mà đến trước, tích tắc sau đã đến trước mặt gã.
Tuyệt đại đa số tu sĩ trên mặt biển cơ hồ nín thở!
Theo tốc độ, dù Ngụy Tác muốn triệu hồi phi kiếm về phòng thủ pháp khí của Âu Nhiên Mạnh cũng không kịp.
Thiên tài đệ tử không hổ là thiên tài đệ tử, Âu Nhiên Mạnh không hề phòng ngự, trực tiếp dốc sức tấn công, định giết Ngụy Tác!
Mọi tu sĩ đều nhìn rõ uy năng pháp bảo này, Âu Nhiên Mạnh dùng kèm thêm thuật pháp thì uy lực đạt đến mức kinh nhân: đạo giai trung phẩm pháp bảo!
Nhưng thần sắc Ngụy Tác không hề thay đổi.
Gã mặt mũi lạnh tanh vung tay, thanh hắc sắc âm khí tràn ra, ngưng thành quỷ trảo, trong tích tắc, chụp lên pháp bảo này.
Thanh hắc sắc quỷ trảo bị chém tan.
Cùng lúc đó, hơn mười lưỡi thủy nhận trắng toát dài cả thước đột nhiên xuất hiện chém vào pháp bảo này.
Va vào hai thứ này,đà của pháp bảo hơi chững lại.
Liền đó, thanh sắc pháp y trên mình Ngụy Tác ánh lên vô số quang ti hình thành tầng tầng quang võng trước mặt.
Liêm đao của Âu Nhiên Mạnh chém tan quang võng, xung kích vào Hắc thủy liên bên ngoài Ngụy Tác, một tầng thủy hoa từ cánh Hắc thủy liên tràn ra ngăn lại!
"Sao lại thế được!"
Thấy tầng Hắc thủy liên sau cùng không vỡ, trong mắt Âu Nhiên Mạnh lóe lên thần sắc không tin nổi.
Đúng lúc đó, phi kiếm của Ngụy Tác chém vào kim sắc la trướng.
Kim sắc la trướng trực tiếp bị phi kiếm chém tam. Lôi quang lóe lên, thân ảnh Âu Nhiên Mạnh tan biến, phi kiếm chỉ chém vào một tàn ảnh.
Tuyệt đại đa số tu sĩ trên mặt biển hít một hơi lạnh.
Âu Nhiên Mạnh có tốc độ độn pháp không kém gì liêm đao pháp bảo, còn nhanh hơn phi kiếm của Ngụy Tác.
Xem ra, phi kiếm của Ngụy Tác dù uy lực kinh nhân hơn nữa cũng không chém trúng y được. Từ tình hình ban nãy, Ngụy Tác ngăn cản liêm đao pháp bảo của y đã gần đến cực hạn.
Xem ra, Ngụy Tác tuyệt đối không thể chiến thắng Âu Nhiên Mạnh.
Nhưng cùng lúc, Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh chỉ tay.
Hắc quang từ tay gã xẹt ra.
Hắc quang là pháp bảo trông như đôi cánh đen, pháp bảo này lóe lên đã đến trước mặt Âu Nhiên Mạnh.
Phía dưới pháp bảo đính một thanh hắc sắc tiểu đao.
Âu Nhiên Mạnh tỏ vẻ không tin nổi, mũi hắc sắc tiểu đao bắn ra huyết quang, trúng ngay y.
Một lỗ lớn cỡ miệng bát xuất hiện trên ngực y!
Không hề dừng lại, ngay khi Âu Nhiên Mạnh cứng người, phi kiếm cảnh cửa giáng mạnh vào thiên tài tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng này.
Chát!
Mọi tu sĩ tại trường biến sắc, nghe như tiếng gậy đập vào bị bông.
Âu Nhiên Mạnh cũng như hai tu sĩ trước, bị đập bẹp dúm

Bình luận





Chi tiết truyện