chương 284/ 1287

"Không nhầm chứ! Đây là Hải liệp đại hội, có phải đại hội trốm tìm đâu."
Tuyệt đại đa số tu sĩ đều nhìn vào Hiên Viên lão tổ, đệ tử Hải Tiên tông đều ẩn mình, rõ ràng đã tính trước rồi.
Ngụy Tác mà thấy cảnh tượng trên lam sắc quang mạc chắc đã giậm chân mắng Hiên Viên lão tổ là lão hồ ly đáng chết.
Hiên Viên lão tổ làm vậy rõ ràng không muốn tổn thất một đệ tử Hải Tiên tông nào, mặc cho gã xử lý.
Bất quá Ngụy Tác đương nhiên không thấy được tình hình trên lam sắc quang mạc.
Hiện tại gã đang ở trên mặt biển.
Mặt biển này ở giữa mấy đảo nhỏ, chỉ là rộng chừng mười mấy dặm mà thôi, lộ ra không ít đá ngầm chi chít dây leo. Đám dây leo này còn vướng không ít cành khô gỗ mục nên trông nơi này không giống mặt biển mà giống một đầm lầy toàn bùn.
Đã thuộc lòng địa đồ Hắc Mộc quần đảo nên được Thuấn di phù đưa đên đây, Ngụy Tác nhanh chóng nhận ra là Hủ mộc hải, ở rìa tây quần đảo.
Ban nãy Ngụy Tác đã phát giác, điểm xuất phát do tam tông trưởng lão bố trí là tiểu hình truyền tống pháp trận, đại khái có thể đưa người ta đi ba, bốn trăm dặm, Thuấn di phù chỉ tăng thêm một đoạn nữa, tấm Thuấn di phù có uy năng cao nhất cũng chỉ đưa được người ta đi hai, ba trăm dặm. Gã rút được tấm Thuấn di phù có uy năng cao nhất, vì Hủ mộc hải cách điểm truyền tống của gã tới sáu trăm dặm.
Thần thức phát ra, Ngụy Tác thi triển Hắc thủy liên, lướt đến hải đảo gần nhất.
...
"Sau cùng cũng không phải là tu sĩ Hải Tiên tông!"
Chiết quang pháp kính trên không quét qua, lam sắc quang mạc xuất hiện một tu sĩ Tử Vi tông.
Tu sĩ Tử Vi tông này mặc một món pháp y vàng sậm, nhưng pháp y của y lúc này đang biến đổi theo cảnh vật khiến thân ảnh khó nhìn rõ trong rừng.
Lướt đi một chốc, thử danh đệ tử Tử Vi tông tu vi Phân niệm cảnh lưỡng trọng này vô thanh vô tức dừng lại.
Trong khu rừng phía trước toàn là lưới nhện trắng toát.
"Tứ cấp trung giai yêu thú, Hủ cốt tri thù!"
Trên tấm lưới lớn cỡ năm, sáu cái bàn là một con nhện lớn bằng mấy cái chậu rửa mặt, toàn thân lông vàng sậm.
Một đạo bạch quang đột nhiên từ tay đệ tử Tử Vi tông xẹt ra, cự thù mới định há miệng phun ra gì đó thì cứng người lại, lưới và cành cây quanh nó xuất hiện băng hoa. Bạch quang trực tiếp xuyên qua mồm nó, con nhện vàng không hề kịp phản kháng đã biến thành một cục băng.
Bạch quang xuyên qua gáy con nhện, lóe lên rồi quay lại tay đệ tử Tử Vi tông. Từng vết nứt xuất hiện, thân thể con nhện biến thành một đống băng vỡ.
"Linh cấp cao giai băng hệ pháp khí!"
Tu sĩ đứng ngoài cùng kinh hô!
Hủ cốt cự thù dù gì cũng là tứ cấp trung giai yêu thú, qua băng hàn khí tức của pháp khí phát ra mà cũng bị đông cứng thì đạo bạch quang của đệ tử Tử Vi tông này khẳng định là một món linh cấp cao giai băng hệ pháp khí hiếm thấy.
Trong tiếng kinh hô, đệ tử Tử Vi tông đó hút từ đống băng ra một viên hoàng sắc yêu đơn, rồi không thèm ngoái lại phất tay, bạch quang vút lên không đông cứng một con Hủ cốt tri thù không rõ đến trên đầu y từ lúc nào thành băng.
Thoáng sau, đệ tử Tử Vi tông này giết hết sáu con Hủ cốt tri thù, lấy được bốn viên tứ cấp trung giai yêu đơn.
Tử Tinh chân nhân và mấy trưởng lão Tử Vi tông quan chiến đều tỏ vẻ đắc ý.
Cùng lúc, tại một điểm của Hắc Mộc quần đảo đột nhiên rực lên hai đạo quang hoa khác màu.
"À!"
Hai trưởng lão Minh Nguyên tông mắt lóe lên, khống chế chiết quang pháp kính hướng về phía đó.
Cảnh vật Hắc Mộc quần đảo trôi nhanh trên lam sắc quang mạc, đột nhiên thanh ảnh lóe lên. Chiết quang pháp kính quét thấy một tu sĩ.
Bất quá hai trưởng lão Minh Nguyên tông không dừng lại, đưa chiết quang pháp kính đến chỗ có người đấu pháp.
"Là đệ tử Minh Nguyên tông và Tử Vi tông!"
Tu sĩ trên mặt biển hưng phấn hẳn.
Song phương đấu pháp là một tu sĩ Minh Nguyên tông mặc tử y, mặt dài ngoằng và một đệ tử Tử Vi tông mặc hắc sắc pháp y có vảy, thân hình cao lớn, mặt mũi dữ tợn.
Một tu sĩ Minh Nguyên tông mặc tử y mặt mũi lạnh tanh điều khiển pháp khí phòng ngự trông như cái vòng cháy rực. Còn đệ tử Tử Vi tông điều khiển lưỡng đạo kim quang, liên tục tấn công đệ tử Minh Nguyên tông.
Cự hoàn rực hoa lửa khiến Tử Tinh chân nhân và tu sĩ Tử Vi tông quan chiến đều đắc ý, tu sĩ Minh Nguyên tông đang sa vào hạ phong, tựa hồ chỉ kịp điều khiển pháp bảo, liên tục chống đỡ chứ không có sức phản kích.
Lam sắc quang mạc hiện lên cảnh tượng, đệ tử Tử Vi tông thần sắc hung hãn đó tỏ rõ vẻ đắc ý.
"Chết đi!"
Theo miệng y thì đã hét lên như thế. Đồng thời vung tay phát ra một con hỏa xà hung hãn, từ phía trên bổ xuống đầu tu sĩ Minh Nguyên tông.
Nhưng lúc đó, biến cố phát sinh!
Một đạo hắc quang đột nhiên từ phía dưới tu sĩ Tử Vi tông vút lên. Nét đắc ý trong thần sắc đệ tử Tử Vi tông cứng lại trong mắt, không kịp điều khiển hắc sắc pháp thuẫn lơ lửng trướng mặt ngăn lại đã bị hắc mang xuyên qua!
Máu từ đỉnh đầu đệ tử Tử Vi tông phun lên, vừa mới chiếm ưu thế nhưng lại lập tức bị giết!
Hai đạo kim quang và hắc sắc pháp thuẫn tan hết linh quang rơi xuống.
Hai đạo kim quang là hai phi nhận hình bàn nguyệt, dường như có thể hợp lại.
Vẻ đắc ý trong mắt Lý Minh Hà lóe lên, bất quá ngoài mặt lão vẫn bình tĩnh, tựa hồ coi đó là việc bình thường. Sắc mặt bọn Tử Tinh chân nhân trở nên khó coi. Đệ tử Tử Vi tông đó là tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng! Lại chỉ ba mươi mấy tuổi.
Tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng ba mươi mấy tuổi, giá trị đối với một tông môn ít nhất cũng tương đương với mấy trăm vạn hạ phẩm linh thạch.
...
Trong lam sắc quang mạc, tu sĩ Minh Nguyên tông mặt dài thong thả điều khiển cự hoàn chặn hỏa xà trên đầu rồi lấy ra một nô thú đại, đạo hắc quang quay lại trong túi, là yêu thú trông như hình cá sấu nhỏ xíu đen tuyền!
"Viễn cổ ma ngạc! Là ngũ cấp cao giai phong, thổ lưỡng hệ yêu thú có thể phi thiên độn địa!"
Trong số tu sĩ ở trên mặt biển, có người nhận ra tên của yêu thú này.
Tu sĩ Minh Nguyên tông lại biết nô thú chi pháp, nuôi được yêu thú!
Tu sĩ Minh Nguyên tông thu yêu thú lại rồi mặt mũi lạnh tanh vét sạch mọi thứ của đệ tử Tử Vi tông, lướt nhanh vào khu rừng ở mé trái.
Chiết quang pháp kính nhất thời không theo kịp, hai trưởng lão Minh Nguyên tông nhìn nhau, chiết quang pháp kính xoay hướng sang phía thanh sắc thân ảnh.
"Chà! Là y!"
Thanh sắc thân ảnh lén lút đó lại xuất hiện trong thị tuyến. Tu sĩ đứng sau tảng đá này chính thị tu sĩ Phân niệm kỳ duy nhất của Hải Tiên tông, cũng là người khiến cây lăng hình tinh trụ biến thành đen ngòm khi trắc nghiệm: Ngụy Tác.
"Ẩn hình pháp y? Không phải chứ! Lại trốn đi hả?"
Chúng tu sĩ còn chưa kịp định thần sau màn đấu pháp kinh hiểm thì lại trước mắt tối sầm vì Ngụy Tác lén lút lấy ra một món pháp y mặc vào rồi thân ảnh gã tan biến.
Hiên Viên lão tổ và mấy trưởng lão Hải Tiên thành ngẩn người.
Hiên Viên lão tổ cũng không rõ Ngụy Tác có pháp khí này.
Ngụy Tác hiện tại có tu vi Phân niệm kỳ tứ trọng, không sợ gì tuyệt đại đa số tu sĩ, cũng có ý lập hung danh nên mới sử dụng ẩn hình pháp y, đổi lại trước kia, Hiên Viên lão tổ muốn thấy pháp khí này của gã cũng khó.
Ẩn hình pháp y tuy hiếm có nhưng thấy Ngụy Tác định ẩn mình, hai trưởng lão Minh Nguyên tông tỏ vẻ khinh bỉ, điều chuyển chiết quang pháp kính sang chỗ khác.
Tuyệt đại đa số tu sĩ tại trường càng khinh miệt Hải Tiên tông.
Nhưng đột nhiên, cảnh vật trên lam sắc quang mạc ngừng lại, một hồng sắc thân ảnh hiển hiện.
Hồng sắc thân ảnh từ trong khu rừng cách Ngụy Tác hơn hai trăm trượng lao ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Vô tình tu sĩ mặc hồng sam này chính là tu sĩ Tử Vi tông đã tranh chấp với gã lúc chọn Thuấn di phù!
"Lần này tiểu tử Hải Tiên tông thảm rồi."
Mọi tu sĩ vốn tắt tiếng với Ngụy Tác đột nhiên nảy ra ý nghĩ này.
Trong tay hồng sam tu sĩ là pháp bảo trông như đĩa đèn dầu xanh lét. Tim đèn phát ra thanh sắc quang hoa quét xa mấy trăm trượng. Lúc quét qua chỗ Ngụy Tác ẩn thân, hồng sam tu sĩ Tử Vi tông lạnh mặt lại, phát hiện ra gã.
Rõ ràng pháp bảo này của hồng sam tu sĩ là một món pháp bảo kỳ dị cảm ứng được tu sĩ khác tồn tại trong vòng mấy trăm trượng.

Bình luận





Chi tiết truyện