chương 250/ 270

Tô Y Thu bỗng đứng lên, mặt lạnh nói: "Tôi tới đây không phải để nghe anh nói những lời này! Còn nữa, hôn nhân của chúng tôi không cần người khác chỉ chỉ chỏ chỏ, người khác chỉ nhìn thấy vẻ bề ngoài mà thôi, chỉ cần tôi tự cảm thấy hạnh phúc là được rồi"

Âu Dương Hoa tầm thở dài, anh biết cô đang nói những lời trái với lương tâm. Nếu thực sự cảm thấy hạnh phúc, vậy tại sao cô có thể ủ rủ, tinh thần chán nản thậm chí rơi những giọt nước mắt đau lòng. Nếu cô thự sự cảm thấy hạnh phúc, tại sao cô có thể một mình lang thang không có mục đích trên đường với ánh mắt mờ mịt hoang mang. Những điều này, anh đều do anh lặng lẽ quan sát cô trong thời gian qua mà đoán ra.

Cho nên anh biết, sự kiên cường của cô chỉ là lớp ngụy trang, hoặc có thể cô đang tự lừa mình dối người, chỉ cần không ngừng tự nói với bản thân, mình rất hạnh phúc, như vậy sẽ cảm thất thật hạnh phúc.

Nhưng kỳ thực, không phải như vậy...

Tô Y Thu nói xong, khom lưng cầm túi xách trên ghế solon đi ra ngoài. Khi đi ngang qua Âu Dương Hoa, thì đột nhiên anh giữ tay cô lại, từ đầu tới cuối trên gương mặt vẫn nở nụ cười thản nhiên vì anh biết cô không vui cho nên anh rất hi vọng, bản thân có thể truyền sự vui vẻ của mình sang cho cô.

"Mới đó mà đã muốn đi rồi sao?"

"Vì tôi không có chuyện gì để nói với anh hết"

Âu Dương Hoa liếc mắt nhìn tờ báo cáo xét nghiệm trong tay cô nói: "Vậy cái thai thì sao, chúng ta cần phải nói về chuyện này?"

Ánh mắt Tô Y Thu thoáng hốt hoảng, cố gắng trấn định hất cằm kiêu ngạo nói: "Đây là con của tôi, có liên quan gì tới anh?"

Âu Dương Hoa đứng lên, nhích tới gần cô một chút, nhỏ giọng nói: "Tất nhiên là có liên quan, vì đó là con của tôi"

Gương mặt Tô Y Thu tái mét không còn giọt máu, "Anh nói lung tung gì đó"

"Y Thu, tôi nói rồi, em đừng cố gắng giả bộ trước mặt tôi làm gì, tôi hiểu em rất rõ, tôi biết rõ trong lòng em đang suy nghĩ gì"

Đôi mắt to trong của anh nhìn thẳng vào cô, giống như có thể nhìn thấu tất cả mọi suy nghĩ trong cô.

Tô Y Thu hơi chột dạ quay đầu đi, tránh không nhìn thẳng vào mắt anh, "Em và Ngự Giao rất khi ở cùng nhau, tôi cũng biết em muốn có thai để được ở bên cạnh anh ta. Cho nên, em đã đi tới bệnh viện tư vấn về thụ tinh nhân tạo, còn thuê người quyến rũ Ngự Giao, tất cả chỉ để có được một đứa con của anh ta.

Cơ thể Tô Y Thu bắt đầu run rẩy, sắc mặt tái nhợt như giấy trắng, đột nhiên vung tay lên một cái tát giáng thẳng xuống mặt Âu Dương Hoa, "Anh... tại sao anh theo dõi tôi! Rốt cuộc anh có mục đích gì?" Bí mật trong lòng đột nhiên bị một người nói ra rõ ràng như vậy, khiến trong lòng cô hoảng loạn, bắt đầu cảm thấy, người đàn ông tên Âu Dương Hoa này hoàn toàn không đơn giản, hơn nữa còn khiến cô có cảm giác nguy hiểm.

Gương mặt Âu Dương Hoa hơi lệch, trong nháy mắt nụ cười nơi khóe miệng cứng đờ. Anh quay đầu lại nghiêm túc nhìn Tô Y Thu, "Tôi không có mục đích gì, chỉ muốn giúp em thôi"

"Sao..." Tô Y Thu bật cười, giúp cô? Trên thế giới này vẫn còn người quan tâm giúp đỡ cô sao? Không, không có, ngay người chị em tốt nhất cũng đã phản bội không, trên đời này sẽ không có người nào giúp đỡ cô cả. Cô chỉ có thể dựa vào chính mình để duy trì cuộc hôn nhân cũng như tình yêu của mình.

Tô Y Thu hít sâu một hơi, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, "Nói đi, anh còn biết những gì nữa?"

"Tôi còn biết, tối đó em có quan hệ với tôi là vì muốn có một đứa bé, em cho rằng chỉ cần có thai thì Ngự Giao sẽ không ly hôn, địa vị của em ở trong nhà họ Thẩm cũng sẽ được củng cố"

Tô Y Thu không thể tin nhìn Âu Dương Hoa, người đàn ông có vẻ bề ngoài sạch sẽ này, không ngờ có thể hiểu rõ những bí mật trong lòng cô. Hơn nữa còn hiểu vô cùng chính xác tường tận.

Gương mặt cô tái nhợt, trong đáy mắt đầy sợ hãi. Cô không thể để người khác biết bí mật của mình.

Nét mặt Âu Dương Hoa dịu lại, "Em không cần phải sợ, tôi sẽ không vạch trần bất kỳ chuyện gì của em"

Kéo tay cô, nghiêm túc nói, "Y Thu, khi còn bé em bảo vệ tôi, từ đó tôi đã thề rằng trưởng thành rồi tôi nhất định sẽ bảo vệ em. Cho nên, xin hãy tin tưởng tôi. Tuy bây giờ tôi không còn mập mạp, nhưng vẫn là đôn béo của ngày xưa, chẳng lẽ ở trong lòng em, đôn béo là một người xấu sao?"

Tô Y Thu u mê lắc đầu, cô không biết, cô không biết gì hết. Ngay cả người chị em cô tin tưởng nhất cũng phải bội mình, nên bây giờ cô không dám tin tưởng bất kỳ kẻ nào. Ai cũng có thể phản bội cô...

"Tin tôi được không? Tôi sẽ không phải bội em, tôi sẽ mãi mãi không bao giờ phản bội em, tôi sẽ mang hạnh phúc tới cho em...." đúng vậy, anh giống như con giun trong bụng cô vậy.

Đã quá lâu rồi không ai nói với cô những lời như thế này, Tô Y Thu cảm giác sống mũi cay cay từ trong hốc mắt mờ hơi nước. Gương mặt từ từ thả lỏng lại đột nhiên đầy đề phòng, lùi về phía sau một bước, "Tại sao tôi phải tin anh! Tôi không tin anh không có bất kỳ mục đích nào!

Âu Dương Hoa có chút bất đắc dĩ, "Nếu như cứ nhất định nói tôi có mục đích nào đó, thì đó chính là mục đích muốn cho em hạnh phúc. Em coi như tôi quay lại để báo ân được không? Hãy để tôi giúp em, đạt được hạnh phúc em muốn" Thật ra mục đích ban đầu của anh là muốn làm cho Tô Y Thu yêu mình sau đó sẽ cưới cô làm vợ. Nhưng qua mấy tháng quan sát, anh biết cô rất yêu người đàn ông kia, cho nên anh đành phải từ bỏ, lựa chọn giúp cô đạt được hạnh phúc.

Tuy không thể khiến cô trở thành người phụ nữ của mình, nhưng chỉ hai người có một đêm bên nhau hôm đó, đã khiến anh cả đời không quên. Hơn nữa hiện giờ cô đang mang thai con của hai người, dù không thể ở bên cạnh nhưng anh vẫn cảm thấy thỏa mãn. Anh là bố của con cô, điều này tốt đẹp biết bao.

Tô Y Thu nhìn gương mặt nghiêm túc của Âu Dương Hoa, vẻ nghiêm túc đó không có bất kỳ dối trá nào, chỉ có sự chân thành và thâm tình.

"Tôi có thể tin tưởng anh không?" cô sợ, rất sợ

Anh mỉm cười, kiên định gật đầu, "Có thể, em hoàn toàn có thể tin tưởng vào tôi"

"Vậy anh muốn giúp tôi thế nào?" hơi hất cằm nhìn anh, dáng vẻ kiêu ngạo tôn quý, giống như nữ vương đang nhìn thân dân trung thành của mình.

"Chỉ cần em muốn tôi giúp thế nào, tôi sẽ giúp như thế"

Đưa mắt nhìn xung quanh nói; "Đây là nhà anh?"

"Đúng vậy"

"Vậy..." mắt cô thoáng qua một tia giảo hoạt, "Anh đã hiểu rõ tôi như vậy, chắc cũng biết chuyện tôi bị người bạn thân nhất phản bội, cô ta cũng đang sống ở lầu tám trong tòa nhà này. Anh hãy thường xuyên theo dõi mọi hoạt động của cô ta cho tôi"

được"

"Vậy anh phải tiếp xúc với cô ta, nếu có bản lĩnh hãy khiến cô ta yêu anh"

Âu Dương Hoa sửng sốt, "Cô muốn tôi đi lừa dối tình cảm của người khác?"

"Có vấn đề gì sao?"

"..." Âu Dương Hoa im lặng, anh có thể vì cô làm bất cứ chuyện gì, nhưng điều kiện tiên quyết là không làm trái với nguyên tắc làm người của mình. Nhưng bây giờ, cô lại muốn cô đi lừa dối tình cảm của người khác, đó là chuyện ghê tởm biết bao.

Bình luận





Chi tiết truyện