chương 220/ 270

Băng Dao đi vào phòng đọc sách, lập tức bật máy vi tính sau đó coppy tài liệu trong đĩa CD, điều khiến cô kinh ngạc hơn là không hề có bất kỳ một mật mã nào. Là do Ngự Giao khinh suất coi người đối thủ, hay là thực sự tin tưởng cô?

Cô đưa mắt nhìn qua tài liệu trong đĩa CD mấy lần, phát hiện bên trong thực sự đều là những bí mật trong kinh doanh, nếu Dương Tuyết Hoa lấy được thứ này, nhất định sẽ khiến tập đoàn Thẩm thị bị tổn thất. Có số tài liệu này, cô có thể thoát khỏi sự khống chế của Dương Tuyết Hoa. Suy nghĩ một chút, đột nhiên lắc đầu mấy cái tiếp tục coppy nội dung bên trọng, cho dù anh ta có thực sự tin tưởng cô hay không, trong lúc này cô tuyệt đối không thể mềm lòng. Dù sao chuyện này sớm hay muộn đều sẽ xảy ra, chỉ cần cô vẫn còn ở trong tập đoàn Thẩm thị, như vậy nhiệm vụ này cô mãi mãi phải thực hiện không thể trốn tránh.

Hơn nữa, đây là cơ hội ngàn năm có một, bỏ qua lần này, không biết còn phải chờ bao lâu mới co cơ hội như thế này. Cô vẫn còn rất lo lắng, sớm muộn gì cũng có một ngày Y Thu sẽ tới tận nhà tìm cô đuổi đi.

Sau khi coppy xong toàn bộ tài liệu trong chiếc CD, Tiết Noãn Nhi cất chiếc đĩa vào túi xách, trở lại phòng ngủ. Bắt đầu từ ngày mai, cuộc sống của cô sẽ có sự thay đổi lớn. Chào đón cô là một cuộc sống mới, mà trong cuộc sống đó không có hình bóng của Ngự Giao. Tuy cô không khẳng định đí là vui vẻ hay là thống khổ...

***

Ngày hôm sau, Băng Dao dậy rất sớm, trên thực tế cả đêm hôm qua cô ngủ không ngon giấc, mí mắt phải giật giật không ngừng, trong lòng lo sợ bất an giống như có chuyện gì đó không tốt sẽ xảy ra.

Cô đi tới công ty, liền nhìn thấy db đứng trước cửa chính của công ty. Cô ấy đang gọi điện thoại, ánh mắt vẫn dừng lại trên người cô. Tiết Noãn Nhi hơi chột dạ, nhớ lần trước ở trong bệnh viện khi Tô Y Thu đánh cô một cái bạt tai, ánh mắt ff nhìn cô cũng tràn đầy căm ghét.

Trong lòng Doãn Băng Dao bỗng nhiên trỏe nên đau xót, Doãn Băng Dao trước đây thực sự đã chết, bây giờ chỉ có Tiết Noãn Nhi không người thân không bạn bè...

Vào tới phòng làm việc, Doãn Băng Dao để túi xách xuống, sắp xếp lại một số đồ đạc, sau đó tới phòng giám đốc lý. Sau khi nhẹ nhàng gõ cửa mấy cái, từ trong phòng truyền ra giọng nói trầm thấp của Lang Long.

"Vào đi"

Cô mở cửa ra bước vào, nhìn thấy db cũng đang ngồi ở trong phòng, khó trách vừa rồi gặp cậu ấy ở ngoài cửa công ty, thì ra là tới tìm Lang Long.

"Noãn nhi, cô đến rồi à, Giao đã gọi điện thoại cho tôi"

"Vâng"

db đứng lên, không biết có phải Doãn Băng Dao nảy sinh ảo giác hay không, cô cảm giác trong ánh mắt db không còn vẻ chán ghét như ngày ở trong bệnh viện, thay vào đó là một ánh mắt rất quen thuộc, giống như.... giống như người cậu ấy đang nhìn chính là băng dao.

Không, điều này sao có thể, Băng Dao lập tức gạt bỏ ý nghĩ này của mình.

"Hai người nói chuyện đi, long, tôi về trước"

"Được rồi, tối nay hẹn Chính Đông ra ngoài, chúng ta cùng nhau dùng cơm"

"Ừ"

Sau khi db rời đi, Băng Dao lấy chiếc CD ra đặt lên bàn làm việc của Lang Long: "Giám đốc lý, đây là tài liệu tối hôm qua tổng giám đốc giao cho tôi, ngài ấy bảo hôm nay có việc không thể tới công ty, bảo tôi giao nó cho anh"

"Tối hôm qua cậu ấy giao cho cô?" Lang Long có chút hoài nghi.

"Vâng, Tổng giám đốc nói đây là tài liệu cơ mật"

Lang Long gật đầu: "Được rồi, cô để lại đây đi"

Một người thông minh như Lang Long, hoàn toàn có thể đoán ra đại khái là Giao cố ý muốn Băng Dao giao chiếc đĩa CD này cho anh. Dứt lời, anh cúi đầu bắt đầu làm việc.

Doãn Băng Dao vẫn đứng im tại chỗ, bề ngoài Lang Long nhìn như thờ ơ, nhưng thật ra ánh mắt của anh luôn dõi theo cô. Anh không dám ngẩng đầu lên nhìn, bởi anh sợ khi nhìn thấy cô, trái tim sẽ rung động. Vì Giao, anh đã một lần nữa lặng lẽ phong tỏa trái tim mình, giống như tình cảm với Doãn băng dao sáu năm trước.

Ch nên, để kiềm chế tình cảm của bản thân, Lang Long không còn giống như khi mới bắt đầu, mỗi ngày đều cố ý đi tìm hẹn cô ăn cơm.

"Còn chuyện gì sao?" Lang Long ngẩng đầu lên nhìn về phía cô.

"Tôi.. Tôi muốn xin từ chức, cảm ơn anh đã giúp đỡ tôi trong thời gian qua"

Khi mới bước chân vào làm trong tập đoàn, cô bị không ít đồng nghiệp bắt bẻ, chính là Lang Long đã giúp đỡ cô rất nhiều. Nếu như không có Lang Long, cô cũng không thể vào làm việc trong tập đoàn Thẩm thị.

"Cô muốn rời khỏi nơi này?"

"Vâng, nơi này không thích hợp với tôi"

"Tổng giám đốc biết việc này không?"

"Tôi vẫn chưa nói với tổng giám đốc, lát nữa tôi sẽ viết đơn xin từ chức"

Trong lòng Lang Long suy nghĩ không thôi, ngoài miệng lại nói: "Cứ biết vậy, hôm nay tôi phải giải quyết rất nhiều việc, chuyện này để nói sau đi"

"Vậy tôi ra ngoài trước"

"Được" anh tiếp tục cúi đầu làm việc

Trong lòng cô cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao thái độ của Lang Long thay đổi nhiều như vậy, trước đây khi mới quen anh ta rất nhiệt tình, bất kỳ ai đều nhìn ra được anh ta đang muốn theo đuổi cô. Nhưng mấy ngày gần đây, bắt đầu trở nên xa cách với cô. Hơn nữa cô có thể cảm nhận được Lang Long đang tránh phải gặp mặt mình.

Tất nhiên Băng Dao không biết, đây là chuyện giữa hai người đàn ông.

Cô vừa mở cửa phòng giám đốc Lý chuyển bị bước ra ngoài, đã nhìn thấy Phạm Khiết Phàm đứng ở trước cửa. Cô khách sáo gật đầu chào cô ta một cái, lập tức rời đi.

Phạm Khiết Phàm vội vàng đi vào, đóng cửa lại, "Đĩa gì vậy?

Lang Long ngẩng đầu lên, "Cậu ở bên ngoài nghe lén? Tớ nói mãi mà sao cậu vẫn không sửa được thói xấu này"

"Tớ không nghe lén, chỉ là đúng lúc nghe thấy hai người đang nói chuyện"

Lang Long bất đắc dĩ lắc đầu.

Phạm Khiết Phàm kích động đi tới bên cạnh anh, cầm chiếc CD màu đen trên mặt bàn, "Mau bật xem rốt cuộc trong chiếc CD này chứa thứ gì"

Mở máy vi tính lên, Phạm Khiết Phàm và Lang Long cùng nhìn chằm chằm vào màn hình không chớp mắt. Khi ánh mắt chạm vào những dòng tài liệu cơ mật thì Phạm Khiết Phàm bị dọa cho sợ đến ngừng thở: "Trời ạ"

Gương mặt Lang Long cũng biến sắc.

"Không được, tớ nhất định phải ngăn cản"

Lang Long nhanh chóng tiến lên, kéo tay Phạm Khiết Phàm trở lại, "Cậu đừng kích động"

"Tại sao có thể không kích động, nếu bọn họ có được những tài liệu này, như vậy không phải tập đoàn Thẩm thị có thể sẽ gặp phải khủng hoảng kinh tế sao"

"Tớ cũng không hiểu cách làm của Giao, nhưng hiện giờ chúng ta không thể kích động, tớ tin cậu ấy làm như vậy là có lý do riêng"

Phạm Khiết Phàm không thể tin lắc đầu nói: "Thật không thể tin... tớ cho rằng cậu ấy sẽ vì Doãn Băng Dao mà chịu một vài tổn thất nho nhỏ, cùng lắm là mất đi một số hợp đồng hoặc đối tác lớn, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới cậu ấy lại mạo hiểm như vậy! Chuyện này sẽ gây tổn thất vô cùng nghiêm trọng"

Lang Long cũng bị giật mình, nhưng giao làm như vậy cũng khiến anh rất bội phục. Ít nhất, sự rút lui của anh đã có giá trị. Vì Ngự Giao đã không tiếc điều gì, làm tất cả mọi chuyện vì niềm vui của Băng Dao.

Chẳng mấy chốc đã đến trưa, lúc này Ngự Giao mới tới công ty. Băng Dao cầm "Đơn xin nghỉ việc" trên tay, vẻ mặt hơi lo lắng, tối qua cô đã giao số tài liệu cơ mật kia cho Dương Tuyết Hoa, điều này sớm muộn gì Giao cũng sẽ biết, cô không dám tưởng tượng nếu tiếp tục ở lại cho đến khi anh phát hiện, cô sẽ có cái chết thê thảm như thế nào....

Bình luận





Chi tiết truyện