chương 168/ 270

Tiết Noãn Nhi kinh ngạc đưa tay xoa gò má nóng rực của mình, tròn mắt nhìn sự tức giận của Tô Y Thu. Cô không ngờ, Y Thu lại giơ tay đánh mình.

"Đồ lẳng lơ! Dám quyến rũ chồng tôi." Tô Y Thu thở hổn hển nhìn Tiết Noãn Nhi nói

Bây giờ Tiết Noãn Nhi mới nhớ ra, mình không còn là Doãn Băng Dao, người phụ nữ đứng trước mặt đã không còn là người chị em tốt của cô, tất nhiên cô ấy sẽ đánh mình.

Cô áy náy cúi đầu.

Ngự Giao nhíu mày nói "Sao em lại tới đây?" Anh đứng chắn trước mặt Tiết Noãn Nhi, thái độ của anh rõ ràng đang bảo vệ người phụ nữ đứng phía sau.

Khi đứng trước mặt Ngự Giao, Tô Y Thu không còn là một người tức giận phách lối mà trở nên bình tĩnh hơn. Cô hít sâu một hơi, vẻ mặt như đang cố gắng đè nén sự tức giận "Em thấy đã muộn rồi mà anh chưa về nên có hơi lo lắng, chạy tới công ty xem thế nào, không ngờ vừa lên tới đây bị mất điện, lại càng không ngờ em lại nhìn thấy cảnh tượng này."

Trước khi kết hôn, trong lòng cô luôn hiểu rõ anh nhất định còn người phụ nữ khác. Nhưng đó là khi chưa kết hôn, cho nên cô không tính toán. Còn bây giờ cô càng ngày càng không thể nào chịu đựng được khi anh ở cùng người phụ nữ khác, vừa rồi khi nghe chính miệng anh gọi tên Băng Dao, trong lòng liền nổi cơn giận dữ. Cô không hiểu, rốt cuộc mình có điểm nào không bằng Doãn Băng Dao? Hồi còn đi học, đàn ông theo đuổi cô còn nhiều hơn Doãn Băng Dao, mà thành tích học tập của cô cũng ngang bằng Doãn Băng Dao. Nhưng tại sao, đã sáu năm trôi qua, trong lòng anh vẫn chỉ có một mình Doãn Băng Dao? khi biết bị chính người chị em tốt nhất và người đàn ông mình yêu nhất cùng phải bội, trong lòng cô như có một hạt mầm tên căm hận lặng lẽ nảy mầm. Tô Y Thu nhận ra, bản thân đã không còn giống như trước đây, cô sắp phát điên vì một người đàn ông không yêu mình.

Ngự Giao nhìn vẻ tức giận của Tô Y Thu, khóe miệng anh khẽ nhếch lên mỉm cười, xoay người kéo Tiết Noãn Nhi.

Tiết Noãn Nhi và Tô Y Thu đều vô cùng kinh ngạc.

Anh nheo mắt nhìn Tô Y Thu "Em về đi, tối nay anh sẽ không về. Em không có tư cách xen vào chuyện của anh"

Tô Y Thu khẽ cấu mình một cái thật mạnh, biết anh đang cố ý làm mình tức giận. Mấy năm gần đây, anh thường dùng mọi cách khiến cô tức giận, chẳng qua chỉ vì muốn chính cô tự nói muốn ly hôn. Cô sẽ không tức giận, hít sâu một hơi chầm chậm thở ra, cô cười cười, tiến lên khoác tay Ngự Giao, dịu dàng nói: "Ngạn Bằng, em biết em đột nhiên tới đây khiến anh không vui, anh đừng tức giận được không? Chúng ta về nhà rồi nói, em tin vừa rồi anh chỉ là nhất thời mê loạn mà thôi" http://diendanlequyon.com

Ngự Giao lạnh lùng hất tay cô ra, "Em về đi, tối hôm nay anh còn chuyện phải làm." Dứt lời, kéo Tiết Noãn Nhi đi.

Bất ngờ bị anh kéo đi, Tiết Noãn Nhi nhỏ giọng kháng nghị phía sau anh: "Anh buông tôi ra! Tôi không muốn đi theo anh."

Tô Y Thu nhìn hai người lôi lôi kéo kéo rời đi, tức run người. Hôm nay, anh đã công khai âu yếm người phụ nữ khác trước mặt cô, hai hàng lệ nóng chảy xuôi hai má. Trong lòng anh, thực sự chỉ có Băng Dao thôi sao? Chẳng qua chỉ là một người có dáng dấp giống với cô ta mà đã khiến anh mê loạn như vậy. Rốt cuộc em là cái gì trong trái tim anh....

Tô Y Thu tịch mịch xoay người, rời đi..

Tiết Noãn Nhi giãy giụa sống chết rút tay mình về, "Anh có thôi đi không?"

Anh quay đầu lại nhìn cô bằng ánh mắt chất vấn.

Tiết Noãn Nhi tức giận nói "Ngự Giao! Tại sao anh phải làm như vậy? Người đó là vợ của anh, tại sao anh có thể lôi lôi kéo kéo tôi trước mặt vợ của mình! Rốt cuộc anh có chút trách nhiệm đàn ông nào không hả?"

Trong đáy mắt Ngự Giao ngày càng hiện rõ sự nghi ngờ "Làm sao cô biết cô ấy là vợ của tôi? Cô từng gặp cô ấy?"

"Tôi...." Tiết Noãn Nhi không nói nên lời, dừng lại một chút nói tiếp: "Gia tộc hai người nổi tiếng như vậy, tất nhiên là tôi biết rồi."

Anh bước tới nắm cằm cô, đôi mắt phượng hẹp dài nheo lại nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, bờ môi mỏng khẽ nhếch lên, ma mị nói: "Có biết tại sao tôi thích cô như vậy không?"

"Bởi vì.... bởi vì dáng dấp tôi rất giống một người?" Cô thử thăm dò, bị anh nhìn bằng ánh mắt sắc bén đó khiến cô có chút sợ hãi.

"Không" anh lắc đầu nói "Dáng dấp cô và cô ấy không hề giống nhau, nhưng tính cách ánh mắt và cách nói chuyện thực sự rất giống. Tất cả phụ nữ đều muốn ở bên cạnh tôi, thậm vì vì được ở lại bên cạnh tôi mà không tiếc bất cứ giá nào. Nhưng cô ấy không giống như vậy, cô ấy không quan tâm đến tiền cũng như địa vị của tôi, cô ấy nghĩ mọi cách để rời khỏi tôi. Còn cô, cũng giống như cô ấy, không thích ở bên cạnh tôi"

Tiết Noãn Nhi hơi chột dạ, ánh mắt sắc bén của anh giống như có thể lột trần cô vậy.

Giọng nói trầm ổn từ từ trở nên tức giận "Nói, tại sao?"

"Tổng giám đốc là người đã có gia đình, còn tôi là mẹ của một đứa trẻ năm tuổi, tôi và Tổng giám đốc là không thể nào"

Trong ánh mắt anh thoáng qua một tia mất mát, lại chợt tà mị cười cười: "Yên tâm, tôi cũng không thích cô, chỉ là có đôi lúc đột nhiên cảm giác cô chính là cô ấy, bởi vì hai người có những chỗ thực sự quá giống nhau."

Anh buông cằm cô ra, trên mặt là nụ cười lạnh lùng: "Chuyện hôm nay thật ngại quá, hi vọng cô không để bụng, sau này sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa"

Nói xong câu đó, anh liền lạnh lùng xoay người rời đi, cũng không đợi Tiết Noãn Nhi nói thêm điều gì. Cả buổi tối nay, trong lòng Ngự Giao cuối cùng hoàn toàn hiểu ra một điều. Tuy người phụ nữ này rất giống Doãn Băng Dao, nhưng cô ta không phải Doãn Băng Dao, cho nên anh cũng sẽ không yêu cô ta. Người anh yêu chỉ có Doãn Băng Dao, anh nguyện ý dùng cả đời để đợi cô ấy trở về. Sau này, cũng sẽ không bao giờ nhận lầm người.

Tiết Noãn Nhi đứng im tại chỗ, nhìn bóng lưng rộng lớn cao ngạo dần dần biến mất ở cuối hành lang, thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Từ lời nói và vẻ mặt khi nãy của anh ta, xem ra từ nay về sau sẽ không còn quấy rối cô nữa. Chỉ mong là như vậy, thật sự cô không muốn nhìn thấy Tô Y Thu phải đau lòng.

Tiết Noãn Nhi xoa gò má vẫn còn nóng rực của mình, nhìn theo hướng Y Thu vừa rời đi, dường như mấy năm qua cậu ấy cũng sống không vui vẻ gì. Không hiểu rốt cuộc giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì, con của Y Thu đâu? Tại sao lại nói không có? Trong lòng Tiết Noãn Nhi tràn đầy nghi ngờ.

Đi ra khỏi tòa cao ốc của tập đoàn thẩ thị, Tiết Noãn Nhi không bắt taxi về nhà, mà đi dọc theo ven đường trở về. Hi vọng gió đem, có thể thổi tan những suy nghĩ phức tạp của cô. Nụ hôn và sự thân mật khi nãy của Ngự Giao, khiến trái tim cô đến giờ vẫn đang đập loạn nhịp.

Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, thành phố này quá phồn hoa, rất khó có thể nhìn thấy ánh sao. Đợi khi tất cả đều kết thúc, đợi khi cô hoàn thành chuyện mình nên làm, cô sẽ dẫn theo con trai tìm một nơi xa lạ bắt đầu một cuộc sống mới, bình thường như bao người khác.

"Băng Dao" phía sau Tiết Noãn Nhi đột nhiên vang lên một tiếng hét kinh hãi

Bình luận





Chi tiết truyện