chương 196/ 270

Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại của Ngự Giao vang lên.

Anh nhận điện thoại, nói một câu, "Được, tôi sẽ tới ngay"

Lang Long khó hiểu nhìn anh, nhìn thấy Ngự Giao cúp điện thoại không kìm được hỏi: "Rốt cuộc có chuyện gì? Tớ cảm giác gần đây cậu rất bận, trước kia có chuyện gì cậu đều giao cho tớ và Khiết Phàm đi làm"

Ngự Giao đặt ly rượu xuống, đứng lên nói: "Tớ đoán hôm nay có thể khẳng định đâu là sự thật, cậu có hứng thú thì đi cùng với tớ?"

"Tất nhiên"

"Vậy đi thôi"

Ngự Giao và Lang Long vừa bước tới cửa phòng làm việc, liền nhìn thấy Phạm Khiết Phàm ôm tài liệu tới

"Hai người định đi đâu?" Phạm Khiết Phàm hỏi

"Ra ngoài có chút việc" Lang Long nói

Phạm Khiết Phàm liền tranh thủ giao tập tài liệu trên tay cho một người trợ lý, "Tớ đi cùng hai người"

Lang Long liếc mắt nhìn Ngự Giao, anh gật đầu một cái.

Ba người cùng lên xe, đến một khu nhà cũ nát.

Phạm Khiết Phàm vừa bước xuống xe liền nhíu mày: "Tới đây làm gì? Không phải là có giao dịch gì đó chứ?"

Đã rất lâu Giao không tham gia vào chuyện trong giới xã hội đẹn, cho nên khi nhìn thấy nơi này có chút hoài nghi. Trước đây khi bị người của cảnh sát đuổi bắt hoặc tiến hành giao dịch gì đó mới có thể tới những nơi bí mật như thế này.

Ngự Giao dẫn hai người đi vào bên trong, từ đầu tới cuối vẫn không nói gì.

Đi theo sau Ngự Giao, Phạm Khiết Phàm lặng lẽ kéo áo Lang Long nhỏ giọng hỏi: "Tới đây làm gì?"

"Tớ cũng không biết, nhưng vẫn muốn đi theo, ngộ nhỡ có nguy hiểm." Lang Long nhún vai.

Tuy Ngự Giao đã rút ra khỏi giới xã hội đen, nhưng trước đây đã kết oán rất nhiều kẻ thù, cho nên một mình ra ngoài sẽ khó tránh khỏi có chút nguy hiểm

Đi tới trước một căn phòng có hai người đàn ông cao lớn mặc vest đen đứng gác, tất cả đều là người của Ngự Giao.

"Tổng giám đốc, mời vào" Một người vệ sĩ mở cửa.

Ba người Ngự Giao cùng nhau bước vào trong phòng, lập tức có người ra nghênh đón, người này Lang Long biết. Trước đây khi còn tung hoành trong giới hắc đạo, đã có thời gian đi theo Ngự Giao, gọi là A Khôn, nhưng nhiều năm trước đã bị Giao đuổi đi, tại sao bây giờ lại trở lại?

"Anh Giao, anh đến rồi ạ."

"Ừ" Ngự Giao gật đầu một cái "Người đó đâu?"

"Ở bên trong ạ, hì hì, em chỉ mới dùng hình một chút hắn ta đã lập tức khai ra ngay"

"Vậy sao? Tôi sẽ thưởng cho cậu sau."

"Anh Giao, em không quan tâm chuyện thưởng hay không, em chỉ hi vọng được tiếp tục làm việc cho anh Giao."

Tuy Ngự Giao đã rút khỏi giới hắc đạo, nhưng mỗi khi nói đến tên của anh vẫn khiến người ta sợ hãi, cho dù không còn ở trong giới hắc đạo nhưng vẫn có rất nhiều người sợ cũng như tôn trọng anh.

"Xong chuyện này rồi hãy nói, cậu dẫn tôi vào gặp người kia trước."

"Vâng, mời anh Giao đi bên này"

Bọn họ lại bước vào một căn phòng khác, có thể thấy nơi này chính là một nhà kho chuyên dùng bảo quản hàng hóa.

Đi vào một căn phòng rộng hơn, A Khôn mời ba người Ngự Giao ngồi xuống ghế, sau đó gọi thủ hạ mang trà lên.

Ngự Giao uống một ngụm trà hỏi: "Người đâu?"

Chỉ thấy A Khôn vỗ tay một cái, một người máu me đầy mình bị treo ngược từ trên không trung từ từ hạ xuống.

Ngự Giao nhướng mày "Cậu vẫn bạo lực như vậy."

"Anh Giao từng dạy em, để đạt được mục đích phải bất chấp thủ đoạn. Dù sao hắn đã chịu khai ra rất nhiều, bây giờ anh Giao chỉ cần hỏi."

"Cho hắn xuống" Anh lạnh lùng ra lệnh, cũng không thích phải ngẩng đầu nhìn người khác như vậy.

"Vâng." A Khôn nháy mắt với mấy tên thuộc hạ xung quanh, người bị treo ngược lập tức được hạ xuống, tiếp đó có người chạy tới cỏi dây trói cho hắn.

Cả người đàn ông máu me be bét, yếu ớt ngã sụp xuống đất.

"Giao, hình như hắn ngất rồi." Lang Long nói

Ngự Giao gật đầu, nói với A Khôn: "Làm hắn tỉnh lại."

Thủ hạ của A Khôn lập tức đưa tới một chậu nước hắt thẳng vào mặt người đàn ông vừa ngã xuống đất.

"Ào ào" Một chậu nước lạnh xối thẳng vào người nằm dưới đất, rửa qua những vết máu trên người hắn, những vết máu từ từ chảy xuống mặt đất.

Phạm Khiết Phàm nhìn hình ảnh máu tanh này, gương mặt không chút thay đổi. Đi theo Ngự Giao làm việc cùng Ngự Giao nhiều năm qua, có chuyện gì mà cô chưa từng thấy.

Người đàn ông bất tỉnh dưới đất cuối cùng tỉnh lại, hắn mở mắt vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Ngự Giao ngồi trên chiếc ghế trước mặt, hoảng sợ đến cả người run run, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hoàng.

Lang Long hơi hoài nghi hỏi Phạm Khiết Phàm: "Không phải người này là trợ lý thân tín bên cạnh Dương Tuyết Hoa sao?"

"Hình như là hắn"

Người này đúng là Dư Minh trợ lý đắc lực bên cạnh Dương Tuyết Hoa như bọn họ nói, trước giờ hắn luôn theo sát bên người Dương Tuyết Hoa, cho nên những chuyện của bà ta đều biết khá rõ.

A Khôn châm cho Ngự Giao một điếu thuốc, anh hít sâu một hơi động tác thong dong nhàn nhã, khóe miệng khẽ cong lên mỉm cười hỏi: "Chắc anh biết tôi là ai rồi chứ"

"Biết, biết" Dư Minh hoảng sợ trả lời.

"Vậy chắc cũng biết mục đích tôi tìm anh"

"Biết"

A Khôn nóng nảy quát: "Vậy mày còn ở đó nói nhảm cái gì, còn không mau đem tất cả mọi chuyện nói rõ rõ với anh Giao"

"Vâng, vâng" Dư Minh vốn là một người trung thành, nhưng thực sự thủ đoạn của A Không quá tàn nhẫn, hắn không chịu nổi những tra tấn như vậy nữa cho nên mới nói ra bí mật. Hơn nữa giờ phút này nhìn thấy Ngự Giao, hắn càng thêm sợ hãi.

Con người Ngự Giao thế nào, tất cả mọi người đều biết, một người tàn nhẫn vô tình.

"Tiết Noãn Nhi là nội gián do Dương Tuyết Hoa gài vào trong tập đoàn Thẩm thị" Dư Minh nói

Ngự Giao nghe những lời này, gương mặt không lộ ra vẻ kinh ngạc, ngược lại Lang Long vô cùng kinh ngạc nói: "Nói láo"

Chẳng trách Giao nói Tiết Noãn Nhi không phải là một người đơn giản. Giờ phút này trong lòng Lang Long tràn ngập những cảm xúc khác nhau, có mất mát nhưng cũng rất lo lắng, đối với những người như vậy Giao chỉ giải quyết bằng một cách duy nhất chính là giết, như vậy tính mạng của Tiết Noãn Nhi không phải đang gặp nguy hiểm sao?

"Tôi không có, tôi không dám nói láo" Dư Minh lập tức lắc đầu.

A Khôn chen miệng vào nói: "Anh Long, anh yên tâm, người này đã bị em thuần phục rồi, hắn tuyệt đối không dám nói láo, nếu không em lập tức cắt lưỡi hắn"

Lang Long lo lắng nhìn về phía Ngự Giao, hỏi: "Giao, cậu định xử lý Tiết Noãn Nhi thế nào?"

"Thế nào? Cậu định cầu xin cho cô ta?" Ngự Giao nhíu mày

Nhìn thẳng vào đôi mắt sắc bén của anh, nói: "Không phải, tớ chỉ hỏi vậy thôi"

Bọn họ là anh em tốt, tuyệt đối không thể vì một người phụ nữ mà sứt mẻ tình cảm, hơn nữa là do người phụ nữ đó có lỗi trước. Nhưng Noãn Nhi hoàn toàn không giống loại người như vậy. Giờ phút này trong lòng Lang Long rất rối bời.

Ngự Giao nhìn về phía Dư Minh, tiếp tục hỏi: "Anh hãy nói rõ hoàn cảnh xuất thân của Tiết Noãn Nhi"

Hôm nay, anh muốn biết rõ rất cả sự thật...

Bình luận





Chi tiết truyện