chương 79/ 777

Đối với khí tức qủy dị của Lý Hoành lúc này. Trương Hằng không đám tùy tiện ra tay với hắn. Sau khi trải qua Huyết Sát Thiên Bi cải tạo. không ai biết thực lực của hắn đã tăng lên bao nhiều.

Hơn nữa lực công kích của Huyết Ảnh u Ma Kiếm quả thật dáng sợ. tu sĩ cùng cấp bình thường dù là có mặc Linh khí phòng ngự. cũng rất có thể sẽ bị miễu sát.

Liếc nhìn bảy tám gã tu sĩ đang tới gần Lý Hoành. Trương Hằng thầm nghĩ tới rất tốt. thông qua những người này hẳn là có thể thấy được vài phần thực lực của Lý Hoành.

Lý Hoành không nhìn thấy Trương Hằng ở trạng thái ẩn thân cũng không có thời gian thu hồi những khối Huyết Sát Thiên Bi vỡ nát trên mặt đất. mà từng bước thong thả đi tới những tu sĩ kia!

Cơ hội tốt! Thấy Lý Hoành rời chỗ. Trương Hằng len lén tiềm hành đi tới chỗ Huyết Sát Thiên Bi.

Có thể lấy được Huyết Ảnh u Ma Kiếm hay không. Trương Hằng cũng không ôm bao nhiều hy vọng, hơn nữa vào lúc này hắn cũng không muốn bại lộ quá nhiều thực lực.

Huyết Ảnh u Ma Kiếm có lợi hại thế nào. chẳng qua là một kiện Linh khí mà thôi, so với bảo vật càng cao cấp hơn trong Thần Điện mà nói. cũng không tính là quá quý báu. Chẳng qua đối với tu sĩ cấp thấp. Huyết Ảnh u Ma Kiếm này đích thật là tồn tại trong mơ.

Mục tiêu hàng đầu của Trương Hằng là Huyết Sát Thiên Bi. nếu vật ấy vô cùng mạnh mẽ như Huyết Khôi Lỗi đã đề cập. như thế thì khẳng định ẩn chứa rất nhiều Huyết Linh tinh hoa, nói không chừng có thể để cho công pháp của mình thăng cấp lần nữa thậm chí tăng mấy cấp.

Cho nên Mới nói. Huyết Sát Thiên Bi này ở trong mắt Trương Hằng có giá trị thậm chí còn quý báu hơn cả kiện Huyết Ảnh u Ma Kiếm trong tay Lý Hoành.

Hết sức thuận lợi. Trương Hằng đi tới bên cạnh Huyết Sát Thiên Bi vỡ thành nhiều mảnh, trong lúc này không gây ra sự chú ý của bất kỳ ai.

Chẳng qua, đến bên cạnh Huyết Sát Thiên Bi, Trương Hằng lại khó khăn.

Trương Hằng muốn thu hồi Huyết Sát Thiên Bi này. nhất định phải mở ra túi trữ vật. thế nhưng mở ra túi trữ vật cũng là một loại pháp thuật tương đối đơn giản.

Mà một khi sử dụng pháp thuật, sẽ làm Trương Hằng bại lộ thân hình.

Được rồi. vậy trước tiên xem thực lực Lý Hoành thế nào. Trương Hằng cũng không thu hồi Huyết Sát Thiên Bi. trong lòng bắt đầu tính toán.

Nếu như thực lực người này quá mạnh mẽ. cầm Huyết Sát Thiên Bi này bỏ chạy. Nếu như thực lực không quá mạnh, thu Huyết Sát Thiên Bi này xong, liền chém giết người này. Huyết Ảnh u Ma Kiếm cũng phải cướp đi.

Rốt cuộc, trong ánh mắt chờ mong của Trương Hằng, tám gã tu sĩ ở xa đã vây quanh Lý Hoành.

Bất ngờ là hai bên không có bất kỳ lời nói gì. đứng tại chỗ không nhúc nhích, không khí có chút qủy dị.

Giằng co một hồi là đo Lý Hoành lên tiếng, ngữ khí hắn có chút tùy ý:

- Các ngươi đi đi. Huyết Anh u Ma Kiếm này Chỉ có tu sĩ tu luyện Huyết Ma Đạo Mới có thể sử dụng. Cho dù một người trong các ngươi chiếm được vật này. cũng không có nhiều tác dụng, thậm chí sẽ còn bị sát lục khống chế.

- Lý Hoành, ai tin lời ngươi nói! Dù là chúng ta không dùng được vật đó. cũng có thể lấy đi trao Đối với tu sĩ ma đạo khác.

Một người tu sĩ má hóp mò nhọn khẽ hừ một tiếng, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm vào Lý Hoành.

Trương Hằng cũng nhận ra người này. là tu sĩ Phong Hành MÔN là đồng môn với Lý

Hoành cùng Trương Hằng.

- Đã như thế. thì không nên trách Lý mỗ thủ đoạn độc ác. không để ý tình đồng môn!

Trong mắt Lý Hoành bắn ra một cỗ huyết quang, trên người bùng lên sương mù màu

máu. khẽ nhấc Huyết Ảnh u Ma Kiếm trong tay.

- Ra tay!

Không biết là tu sĩ nào lên tiếng, lập tức bảy tám tu sĩ này liền cực kỳ nhanh chóng bắt pháp quyết, linh khí trong không khí cũng bắt đầu sôi trào kịch liệt.

Những tu sĩ này quả thật không phải La Sơn Thất Ác tán tu có thể so sánh phát động pháp thuật nhanh vô cùng, hơn nữa đều rất ăn Ý với nhau, tám đạo pháp thuật bậc hai gần như cùng lúc vây quanh Lý Hoành.

Nhất thời sóng lửa, sương băng, gió xoáy, lôi điện... đủ thứ bao phủ toàn thân Lý Hoành.

Uy lực tám pháp thuật cấp hai này chất chồng lên. uy lực của nó tuyệt đối có thể tương đương một cái pháp thuật cấp ba.

Thấy Lý Hoành bị pháp thuật bao phủ. tám gã tán tu đều lộ ra thần sắc vui mừng. Lý Hoành này đù có Linh khí phòng ngự, dưới một kích này đù không chết cũng sẽ bị đánh cho tàn phế.

- Hừ. đây là pháp thuật của các ngươi sao?

Huyết quang chợt lóe. thân ảnh Lý Hoành hiện ra. trên mặt mang theo tươi cười trào phúng nhìn những tu sĩ này.

Thấy Lý Hoành còn nguyên vẹn đứng trước mặt, sắc mặt tám tu sĩ kia liền trắng bệch.

Thực lực Lý Hoành hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của bọn họ. sợ rằng đã có thể cùng chống lại tu sĩ Trúc cơ kỳ rồi.

- Các ngươi đều phải chết, dùng để tăng cường uy lực của kiếm này!

Hai mắt Lý Hoành phóng ra sát khí nồng đậm. sóng máu quanh người bắt đầu điên cuồng khởi động.

Trương Hằng đứng cách đó không xa. trong lòng thở dài một tiếng. Xem ra dự tính cướp đoạt Huyết Ảnh u Ma Kiếm trong tay Lý Hoành đã phải đổ bể rồi. thực lực Lý Hoành lúc này đã vượt qua tưởng tượng của mình.

Vừa nghĩ tới đây, Trương Hằng không khỏi sinh ra vài phần xấu hồ với Hạo Thiên Xà Long Vương đã chết trước đó.

Nhưng nghĩ lại, chờ mình tiến vào Huyết Sát Thần Điện, chính mình vẫn sẽ có cơ hội. Trước khi tiến vào Thần điện, mình cần phải bảo tồn thực lực. nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn! Đừng vì một thanh Linh Khí cực phẩm mà phá hoại kế hoại tiến vào động phủ này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Chạy mau!

Có một gã tu sĩ nhanh chân bỏ chạy, còn không quên hô một tiếng.

Các tu sĩ khác cũng không phải kẻ ngốc, mỗi người thi triển ra tuyệt kỹ chạy trối chết, nhắm mấy hướng bỏ chạy.

Đối mặt với những tu sĩ chạy tứ tán. Lý Hoành cười lạnh nói:

- Nào có dễ dàng như vậy? Lưu lại hai người đi!

Vút vút"

Từ Huyết Ảnh u Ma Kiếm bắn ra hai đạo kiếm ánh màu máu đỏ nửa trong suốt.

Tốc độ hai đạo kiếm ảnh màu máu đỏ này cực nhanh, trong chớp mắt đã đuổi tới trước mặt hai gã tu sĩ.

- A!

Một gã tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ bị kiếm ảnh xuyên qua ngực, toàn thân thể nháy mắt hóa thành một bãi máu loãng.

Một tên tu sĩ khác đến từ Độc Thiên Bảo. tu vi cũng là Luyện Khí hậu kỳ. hắn thấy không thể tránh thoát đạo kiếm ảnh này, bỗng nhiên ngừng lại. trên người bùng phát ra ánh sáng tím chói mắt.

Một cái bóng ảnh áo giáp phòng ngự to lớn bao bọc toàn thân hắn. trên áo giáp này có khắc vô số hoa văn trận pháp cùng cổ văn, lộ ra khí tức thần bí khó lường.

Dưới sự bảo hộ của cái bóng ảnh áo giáp này. quanh người hắn hình thành từng vòng sáng màu tím.

Phốc. kiếm ánh màu máu đỏ chém lên trên cái bóng áo giáp, ánh sáng tím xung quanh cũng bắt đầu rung động kịch liệt.

Cuối cùng kiếm ảnh vẫn không phá vỡ phòng ngự của tu sĩ kia.

- Không ngờ ngươi lại có một kiện Linh khí phòng ngự?

Lý Hoành vươn đầu lưỡi liếm môi, trong ánh mắt mang theo vài phần tham lam, xem ra lại còn có ý muốn cướp đoạt Linh khí phòng ngự này.

Trương Hằng thấy lực chú ý của Lý Hoành đặt trên người tu sĩ Độc Thiên Bảo kia. thầm nghĩ tới lượt mình ra tay rồi.

Linh khí trên người vừa động. Trương Hằng liền lộ ra thân hình.

Nhưng ngay sau đó. Trương Hằng vừa bắt pháp quyết. Huyết Sát Thiên Bi trên mặt đất liền tiến vào trong túi trữ vật của mình.

Tới tay rồi! Trên mặt Trương Hằng mang theo vài phần ý cười.

- Hả!

Lý Hoành ngay trong nháy mắt Trương Hằng hiện thân, bỗng nhiên quay đầu lại. vừa lúc phát hiện Trương Hằng thu mấy khối Huyết Sát Thiên Bi vỡ tan vào túi trữ vật.

Trương Hằng nhìn hắn mỉm cười:

- Lý sư huynh. mấy khối bia đá vỡ nát này để ta thu đi, bye bye!

Nói xong lời này, thân hình Trương Hằng đột nhiên biến mất trước mặt Lý Hoành.

- Đường Phong!

Hiển nhiên Lý Hoành nhận ra Trương Hằng, trước tiên là sững sờ. tiếp đó liền nổi giận.

Huyết quang chói mắt hội tụ vào ánh mắt Lý Hoành, thông qua loại pháp thuật này. hắn quét nhìn phạm vi trăm thước, lập tức phát hiện một bóng người mờ ảo đang nhanh chóng di động.

- Hừ! Chạy đi đầu?

Lý Hoành buông tha tu sĩ Độc Thiên Bảo kia, ngay cả Linh khí phòng ngự tới tay cũng buông tha. Huyết Ảnh u Ma Kiếm trên tay tùy ý vung lên trong không khí.

Lập tức liền có ba đạo kiếm ảnh màu máu đỏ vạch tới phía Trương Hằng. chặt đứt đường lui của hắn.

Trương Hằng cũng không ngờ tới Lý Hoành còn có thần thông này. có thể nhìn thấu được mình ẩn thân.

Dứt khoát đứng tại chỗ. mắt nhìn ba đạo kiếm ảnh chém tới mình.

Sau đó, Trương Hằng không chút sợ hãi dùng tay tiếp lấy ba đạo kiếm ảnh!

Lý Hoành đứng cách đó mấy chục thước chợt sững sờ. lẽ nào tên này là một kẻ ngu ngốc? Lại lấy tay đi đỡ ba đạo kiếm ảnh chứ.

Vừa rồi tu sĩ Độc Thiên Bảo kia cũng phái dựa vào Linh khí phòng ngự, mới vô cùng miễn cưỡng chặn đứng được công kích của kiếm ảnh.

Trương Hằng âm thầm cười lạnh, không lộ ra một chút chấn nhiếp người này. mình thật là sẽ gặp phiền phức.

Bình luận





Chi tiết truyện