chương 264/ 777

Ở ngàn vạn năm lịch sử Tam Tinh Vực, chưa từng có tu sĩ Kết Đan Kỳ nào có thể khiêu chiến thành công Nguyên Anh Kỳ.

Ngẫu nhiên xuất hiện một lần tu sĩ Kết Đan Kỳ bỏ chạy từ trong tay lão quái Nguyên Anh Kỳ. đều được mọi người ca ngợi.

Làm Kết Đan Kỳ có thể chạy trối chết từ trong tay tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. liền có thể đạt được vinh dự vô thượng, thậm chí có thể trở thành người đứng đầu trong Kết Đan Kỳ!

Hôm nay mục tiêu của Trương Hằng là khiêu chiến Bích U Tiên TửNguyên Anh sơ kỳ.

Bích U Tiên Tử khống chế Pháp bảo Thất Thải Vân Đóa. một cỗ sát khí quyết liệt lao thẳng tới Trương Hằng. nàng bộc phát ra bích quang bao phủ toàn bộ thân thể duyên đáng mơ hồ không rõ ràng.

Thân hình Trương Hằng hóa thành ánh bạc mơ hồ không rõ. lóe lên trên bầu trời lưu lại từng đạo hư ảnh. dẫn tới chúng tu sĩ than thở một trận.

Trong mắt tràn đầy ánh bạc, toàn bộ thế giới ở trong mắt Trương Hằng đều trở nên rất chậm chạp.

Đối mặt Thần Linh Nhãn có thể nhìn rõ bản chất thế gian, trên người Bích U Tiên Tử Nguyên anh kỳsinh ra một cỗ lực chống cự. làm cho Trương Hằng không thể nhìn thấu nàng.

Ngay cả Như thế, Bích U Tiên Tử vẫn cảm thấy ngọc thể có chút buốt lạnh, thậm chí có một loại cảm giác kỳ quái như bị đối phương lột hết quần áo.

Chẳng qua đây chỉ là một loại ảo giác của nàng, hiện giờ Trương Hằng còn chưa có thực lực này, ít nhất còn thiếu hai bậc nhỏ.

Thấy Trương Hằng chủ động lao về phía mình, Bích U Tiên Tử thoáng kinh ngạc, sau đó lộ ra vẻ cười lạnh cùng trào phúng.

Loại hành vi của Trương Hằng ở trong mắt đa số người, là một loại hành vi không biết tự lượng sức mình.

- Hôm nay, ngươi phải chết ở đây.

Mấy giọt nước mắt trên mặt ngọc của Bích U Tiên Tử nháy mắt bốc hơi. nàng làm cho mình khôi phục bình tĩnh, sau đó lạnh nhạt nhìn chằm chằm Trương Hằng đang bay về phía mình.

Đối với lời Bích U Tiên Tử nói. Trương Hằng coi như không nghe tới. khí thế trên người đang không ngừng ngưng tụ tăng lên, giống như không có đỉnh điểm.

Năm trăm thước... Bốn trăm thước... Ba trăm thước...

Hai người Bích U Tiên Tử cùng Trương Hằng đang cấp tốc tới gần. chúng tu sĩ Độc Thiên Bảo phía dưới đều ngừng thở.

Cả Độc Thiên Bảo như rơi vào một thế giới không có âm Thanh.

Người thường dùng mắt thường để nhìn, chỉ có thể thấy hai đốm sáng trên bầu trời đang cấp tốc lao vào nhau.

Trong đó một đốm sáng Tỏa hào quang bảy màu. Còn đốm sáng còn lại lóe ra ánh bạc.

Xẹt xẹt! Xẹt xẹt!

Trong không khí phát ra một tiếng ma sát chói tai. chân trời hiện lên hai tia sấm chớp.

Rốt cuộc, hai người còn cách nhau không tới trăm thước!

Trương Hằng vẫn như cũ. khí thế trên người còn đang thong thả kéo lên, nhưng đã đạt tới một bình cảnh.

Bích U Tiên Tử ánh mắt phát lạnh, nhẹ nhàng phất tay. một đạo bích quang dài đến cả trượng đột nhiên đánh ra, chớp mắt dụng vào người Trương Hằng, tốc độ làm người ta hoảng sợ.

DÙ Trương Hằng có thể nhìn rõ ràng động tác của đối phương, cũng chỉ có thể miễn cưỡng vươn tay đỡ được một nửa công kích.

Bùm!

Cả người Trương Hằng bị đánh bay mấy chục trượng như một trái bóng chày.

Độn quang dưới chân Trương Hằng kịch liệt run lên. thật vất vả mới đứng vững được.

Hắn lau vết máu bên khóe miệng, thấp giọng tự nói:

- Cảm giác rất đau...

Vù!

Trương Hằng lại lóe lên nhắm về phía Bích U Tiên Tử. thân hình mơ hồ không chừng, muốn tiếp cận đối phương thi triển ra sát chiêu.

Nhưng Bích U Tiên Tử lại vung tay lên. một đạo gió xoáy bích quang vừa lúc đánh trúng thân thể Trương Hằng.

Bùm!

Dù có Luyện Hư Linh Khí hộ thể. quần áo Trương Hằng vẫn bị rách nhiều chỗ. trên người ngưng kết một tầng băng đá.

Đoàn bích quang không ngừng xoay tròn bao bọc Trương Hằng bên trong, tùy ý cắt xé.

Ánh bạc lóe lên, Trương Hằng lóe ra thoát khỏi vòng xoáy bích quang kia.

Lúc này, trên người hắn đã thêm nhiều vết thương, một tầng băng sương đã muốn xông vào trong cơ thể hắn.

Trương Hằng hết thảy không để ý tới, vẫn ngoan cố tiếp cận Bích U Tiên Tử.

Hắn hiểu được, muốn thủ thắng thì phải tiếp cận đối phương, Bởi vì Trương Hằng am hiểu nhất là tác chiến cận thân.

Thừa nhận hai lần công kích của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Trương Hằng chỉ mới bị một chút ngoại thương cùng nội thương mỏng manh.

Sắc mặt Bích U Tiên Tử rốt cục đại biến, lần đầu dùng ánh mắt hoàn toàn mới nhìn về phía Trương Hằng.

Trương Hằng nhìn nàng cười, thân hình lại lóe lên, bắn vọt về phía nàng.

Bích U Tiên Tử vẫn vung tay lên. một cái trường mâu xanh như xoắn ốc lao về phía Trương Hằng, vừa lúc cắt đứt quỹ tích di động tiếp theo của hắn.

Thần thức tu sĩ Nguyên anh kỳthấu đáo thậm chí không kém bao nhiêu so với Thần Linh Nhãn của Trương Hằng hiện giờ.

Động tác của Trương Hằng không theo kịp suy nghĩ của mình, cho nên mới lọt vào cục diện bị đánh.

Đối mặt trường mâu bích lục hỗn loạn kình phong xoắn ốc mạnh mẽ. Trương Hằng có thể cảm nhận được uy lực ẩn chứa trong đó. thậm chí trong lòng sinh ra cảm giác nguy cơ.

Bích U Tiên Tử công kích ba lượt, mỗi lần mạnh hơn một lần trước.

Lần công kích đầu tiên, chỉ dùng hai phần công lực. lần thứ hai dùng Bốn phần công lực.

Còn Lúc này, cũng là lần công kích mạnh nhất mà nàng có thể tùy tay đánh ra!

Ánh mắt Trương Hằng đột nhiên sáng ngời, quanh người hình thành một tầng ngân diễm bảo hộ. sau đó khoát tay, ngón trò cùng ngón giữa khép lại. nhẹ nhàng chỉ về phía Bích U Tiên Tử.

Oong

Một đạo ánh sáng màu bạc trong suốt đột nhiên bắn về phía Bích U Tiên Tử.

Ầm!

Đúng Lúc này, trường mâu bích quang xoắn ốc vừa lúc đánh trúng vòng bảo hộ ngân diễm quanh người Trương Hằng.

Xì xì xì... Phốc....

Sau khi xuyên thấu vòng bảo hộ ngân diễm thì bị trì hoãn một chút, tiếp ðó trýờng mâu bích quang xoắn ốc liền xuyên thủng ngực Trýõng Hằng.

Trương Hằng ngẩn người, lấy tay vuốt trường mâu bích quang lạnh băng thấu xương. Từng giọt máu theo vết thương bị xuyên thủng chảy ra, nhưng nháy mắt liền đọng lại.

Một tầng băng sương xanh biếc nhanh chóng bao trùm mặt ngoài thân thể Trương Hằng.

Trương Hằng chậm rãi nhấc tay. dùng tất cả nguyên khí cuối cùng bao bọc túi trữ vật chỗ Ninh Tuyết Dung.

Ninh Tuyết Dung trong túi trữ vật màu xanh kêu gọi không được, cũng không thể đi ra, ở bên trong bắt đầu khóc thành tiếng.

Trường mâu bích quang tựa như thực thể cũng dần tinh thể hóa, bên trên còn mang theo vài tia máu, thê lương khác thường.

Độn quang màu bạc dưới chân Trương Hằng biến mất, thân hình hắn như diều đứt dây bắt đầu rơi xuống đất.

Hắn không cam lòng nhìn lại phía Bích U Tiên Tử.

Trước khi thừa nhận một kích của đối phương, hắn cũng dùng toàn lực phát ra một đạo Phá Diệt Thần Quang.

Nếu không thể sử dụng Hư Không Hỏa Diễm công kích gần người, như vậy cũng chỉ có thể lấy lui làm tiến, sử dụng Phá Diệt Thân Quang uy lực không rõ.

Một tia sáng màu bạc gần như trong suốt, trong chớp mắt liền bắn tới trước người Bích U Tiên Tử.

Bích U Tiên Tử ánh mắt bình tĩnh, chân đạp đám mây quầng sáng bảy màu. quần áo trắng tung bay tựa như Cửu Thiên Huyền Nữ. Quanh người nàng hình thành một vòng phòng hộ lưu chuyển bích quang, bất kỳ vật thể nào tiếp xúc với vòng phòng ngự này đều hóa thành băng đá xanh lục.

Xùy...

Ngoài dự doán tia sáng màu bạc trong suốt kia dễ dàng xuyên thủng vòng phòng ngự quanh người Bích U Tiên Tử, tựa như bích quang lạnh băng kia căn bản không tồn tại.

Bích U Tiên Tử mặt hoa biến sắc, đã bất lực ngăn cản tia sáng màu bạc trong suốt kia, thậm chí ngay cả cơ hội khởi động Pháp bảo phòng ngự cũng không có.

Ai có thể dự liệu được, một đạo công kích do một tên tu sĩ Trúc cơ kỳ đánh ra lại có thể dễ dàng xuyên thủng vòng phòng ngự của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.

Phá Diệt Thần Quang làm công pháp chủ tu của Trương Hằng. lần đầu tiên lộ diện ở Tu chân giới Tam Tinh Vực, cũng chứng minh được uy lực của nó. Nguồn: http://truyenfull.vn

Phốc!

Phá Diệt Thần Quang đã xuyên thủng áo khoác cung trang đặc biệt của Bích U Tiên Tử.

Đông!

Thân thể duyên đáng của Bích U Tiên Tử khẽ run lên. suýt nữa mất đi khống chế Pháp bảo phi hành dưới chân.

Ầm!

Cùng lúc, thân thể cứng rắn của Trương Hằng rơi xuống mặt đất, một tầng hàn sương xanh lục lấy hắn làm trung tâm, lập tức lan tràn mấy chục thước!

Bình luận





Chi tiết truyện