chương 40/ 777

Bởi vì đã tới gần Độc Thiên Bảo rồi cho nên tầm nhìn đã có thể nhìn thấy một dãy Tường thành và cửa thành bằng cương thiết đã rộng mở.

Tường thành chỉ dùng một loại thạch tài bình thường ở Tu Tiên Giới tạo nên, dày chừng bốn năm thước, mặt ngoài màu trắng xám. hiện lên vẻ thô ráp. Nhưng độ cứng của chúng không hề thua kém sắt thép bình thường. Dù là đao kiếm bình thường công kích cũng chi lưu lại một dấu vết nhợt nhạt mà thôi.

Đương nhiên, Tường thành này cũng không phải là thủ đoạn phòng ngự chính của tòa thành khổng lồ này. Đối với người tu tiên mà nói thì Tường thành dùng loại đá kiên cố hơn nữa cũng chi phí công tốn của.

Đại trận hộ phái màu tím nhạt bao quanh Tường thành mới chính là lực lượng phòng ngự chủ yếu của Độc Thiên Bảo. Nó bảo hộ cho toàn bộ tòa thành.

Trên cửa thành có hai mươi tên tu sĩ Luyện Khí trung kỳ thủ hộ. Những tu sĩ vào ra đều phải đi qua cửa thành này. Khi bay tới cửa thành đều tự giác hạ xuống bên cạnh thành rồi đi bộ vào.

Trương Hằng phát hiện ra mỗi tu sĩ tiến vào thành đều phải giao nộp một khối Tinh thạch. Hơn nữa trong quá trình, bọn họ cũng không thấy có chút bất mãn nào. Nhiều ngươi thậm chí còn ngoan ngoãn xếp hàng chờ tới lượt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trương Hằng có chút kinh ngạc. Những tên tu sĩ kia bình thường rất bướng binh nhưng không ngờ cũng có ngày lộ ra biểu hiện ngoan ngoãn thế này. so với việc xếp hàng mua vé xe lửa ở địa cầu còn trật tự và nghiêm túc hơn. ít nhất cũng không thấy cảnh có người chen ngang.

Chẳng lẽ Ý thức của đám tu sĩ này còn cao hơn so với người địa cầu sao?! Trương Hằng đương nhiên sẽ không nghĩ thế.

Bởi vì ở thế giới thực lực vi tôn thế. những tu sĩ kia sở dĩ ngoan ngoãn như thế cũng chỉ vì thực lực mạnh mẽ của Độc Thiên Bảo mà thôi!

ở phía sau, một đạo độn quang màu xanh bay qua đám người Trương Hằng. một cỗ khí tức cường đại cũng xẹt qua.

Độn quanh màu xanh kia có hình khối vuông, có chút giống với thảm bay của A Lạp Đỉnh, toàn thân lóe ra quầng sáng màu xanh, tốc độ còn nhanh hơn linh khí nhiều lắm.

Trên độn quang kia có một lão già mặt đen. không kiêng nể gì khống chế độn quang lao vào trong thành mà không cần xuyên qua cửa chính, thực tiếp bay qua đại trận hộ phái màu tím ngoài Tường thành.

Hành vi của hắn thu hút rất nhiều ánh mắt của những tu sĩ xung quanh nhưng cũng không ai đám đưa ra dị nghị. Đa phần chúng đều đưa ánh mắt kính sợ nhìn hắn tùy tiện tiến vào Độc Thiên Bảo.

Mà hai mươi tên hộ vệ đứng ở cửa thành cũng không có gì dị nghị, như có mắt không tròng để hắn từ trên bầu trời bay vào trong thành.

- Hóa ra là một tu sĩ Trúc cơ kỳ!

Triệu Thụy hưng phấn nhìn đạo độn quang biết mất ở cuối chân trời kia, biểu tình mang theo vài phần mê hoặc nói.

Trương Hằng im lặng không nói gì. Có thể thi triển Độn Quang Thuật thì tối thiểu đều là tu sĩ Trúc cơ kỳ. Mỗi loại Độn Quang Thuật cấp cao đều nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ của khống chế linh khí bình thường.

- Được rồi. chúng ta cũng nên vào thành Trúc cơ kỳ cũng không phải là mục tiêu quá xa xôi!

Trương Hằng cũng không quản biểu tình của Triệu Thụy, khống chế linh khí bay về phía cửa thành.

- Đúng thế cho ta thêm bốn năm năm nữa. ta cũng có thể tiến vào Trúc cơ kỳ. Uy, chờ ta một chút...

Triệu Thụy vội vàng đuổi theo Trương Hằng. Lời nói của hắn cũng khiến mấy tên tu sĩ xung quanh ghé mắt sang nhìn.

Thời gian bốn năm năm có thể tiến vào Trúc cơ kỳ!? Những tu sĩ xung quanh đều dùng ánh mắt khinh thường nhìn hắn. Có người ở cạnh đó còn nổi lên châm biếm.

- Tên gia hỏa kia tóc còn chưa đủ dài đã đời Trúc cơ kỳ!? Vị sư huynh Luyện Khí đại viên mãn của phái đã hai mươi năm còn chưa đột phá được bình cảnh!

- Ngươi không nhìn thấy hắn còn trẻ như thế cũng đã có tu vi Luyện Khí hậu kỳ rồi sao?! Có lẽ thật sự có thể tiến vào Trúc cơ kỳ đó!

- Hừ. không cần nghĩ xa thế đầu! Hiện giờ Trúc Cơ Đan đã gần như tuyệt tích, có thể bằng sự cổ gắng của bản thân tiến vào Trúc cơ kỳ cũng không được mấy người...

Triệu Thụy hơi xấu hổ nhìn xung quanh, bay tới bên cạnh Trương Hằng, thấp giọng nói thầm:

- Trúc cơ kỳ thật sự khó như thế sao?!

Trương Hằng thản nhiên nói:

- Đối với người có Linh căn bình thường mà nói thì quá thật cũng không mấy hy vọng. Nhưng nếu có công pháp tốt hoặc linh dược phụ trợ, người có Linh căn thiên phú vẫn có cơ hội rất lớn để tiến vào Trúc cơ kỳ.

- Những nghe tổ sư ta nói thì ta không phải là người có Linh căn thiên phú!

Triệu Thụy nghi hoặc nói.

- Không phải là linh căn thiên phú thì là người có Linh căn cực phẩm trong truyền thuyết đi!

Trương Hằng tùy ý nói nhưng trong mắt cũng không có gì là thèm muốn.

"Linh căn thiên phú thì sao?! Lão tử tu luyện Biến Thái Công, không nhìn thiên phú, vẫn có thể dẫm đạp lên các ngươi!"

Triệu Thụy đương nhiên không biết được Ý tưởng lúc này của Trương Hằng. lấy tay xoa xoa đầu. cười nói:

- Nhưng là ta cũng không phải là linh căn cực phẩm.

- Không phải là linh căn thiên phú, cũng không phải là linh căn cực phẩm sao?

Trương Hằng cũng có chút không rõ.

Triệu Thụy mới chỉ mười bảy mười tám tuổi, tu vi đã đạt tới cảnh Giới Luyện Khí hậu kỳ. Tốc độ tu luyện này quả thực rất khủng bố.

Nói hắn không phải là linh căn cực phẩm cũng khiến người ta không tin tưởng.

- Vậy ngươi có Linh căn gì? Không phải là linh căn biến dị gì đó chứ?

Trương Hằng mang theo biểu tình quái dị hỏi.

- Ta chỉ là linh căn bình thường!

Triệu Thụy trả lời với giọng điệu hơi khẽ.

"Ngươi là linh căn bình thường sao? Có quỷ mới tin!"

Trương Hằng cũng không để ý tới hắn nữa, khống chế linh khí hạ xuống, đặt chận xuống đất. cũng xếp hàng theo quý củ.

- Đường sư huynh, ta thật sự chỉ là linh căn bình thường.

Triệu Thụy thấy bộ dáng Trương Hằng không tin thì vội vàng đuổi theo sau. cùng nhau xếp hàng.

Trương Hằng trực tiếp bỏ qua lời nói của hắn, nhắm mắt dưỡng thần.

Tu Tiên Giới có bốn loại linh căn: phế linh căn, linh căn bình thường, linh căn thiên phú, linh căn cực phẩm.

Khối thân thể của Trương Hằng chính là linh căn bình thường. Tốc độ của hắn đã thể hiện rõ ràng. Qua mười mấy năm. hắn cũng mới đến Luyện Khí tiên kỳ, lại là kết quả của sự trợ giúp của rất nhiều linh dược.

Triệu Thụy mới chừng ấy tuổi, nhập môn mới hai năm, dù là cắn nuốt thiên tài địa bảo gì cũng không thể đạt được hiệu quả biến thái như thế!

- Ai, vì sao các ngươi đều không tin lời ta nói?!

Triệu Thụy trở nên buồn bực, thở dài, cũng không giải thích gì nữa!

Qua lúc lâu sau, Trương Hằng đột nhiên mở mắt ra. Lúc này đã tới lượt hắn tiến vào thành rồi.

Khẽ vỗ nhẹ lên túi trữ vật, trong tay hắn xuất hiện một khối tinh thạch. Trương Hằng giao nó cho tên thủ vệ đang đứng đối diện.

- Ngươi có thể đi vào!

Tên thủ vệ lạnh nhạt nói, cũng không liếc mắt nhìn thêm.

Triệu Thụy cũng tiếc rẻ giao ra một khối Tinh thạch. Tên thủ vệ kia thấy hắn còn trẻ vậy mà đã đạt tới Luyện Khí hậu kỳ thì thần sắc dịu đi vài phần:

- Mời vào!

Đây là Lần thứ hai trong ngày Trương Hằng gặp phải loại đãi ngộ không công bằng này, biểu tình trên mặt vẫn bình thường, mang theo Triệu Thụy tiến vào bên trong.

Mặt đất của tòa thành này toàn bộ được lát bằng đá cẩm thạch, bằng phẳng và rất cứng rắn. bước đi trên đó khiến người ta cảm giác rất chắc chân.

Sau khi vào thành, phát hiện lưu lượng người đi lại bên trong rất lớn. phảng phát giống như một thành thị ở phàm thế.

Hơn nữa, ở trong này Trương Hằng còn phát hiện ra không ít phàm nhân, cũng có nhiều tu sĩ Dẫn khí kỳ, một bộ phận nhất định là Luyện khí kỳ. Thậm chí, thi thoảng hắn còn nhìn thấy cả tu sĩ Trúc cơ kỳ.

ở địa phương xa trung tâm này, dọc hai bên đường có rất nhiều phàm nhân bán các loại tài liệu tu tiên có giá trị thấp nhất. Trong số bọn họ còn có người thi thoảng lại hô lên chào hàng.

- Bán An Thần Phù sơ giai, một khối tinh thạch một trăm chiếc!

- Năm khối mật gấu cực phẩm đôi một thanh pháp khí bình thường!

- Đổi lá bùa bậc một lấy mười viên Dưỡng Khí Hoàn!

Trương Hằng có cảm giác dường như bản thân đã lọt vào một thành thị cổ đại náo nhiệt, cũng giống như tiến vào một thế Giới tiên hiệp giả tưởng.

Thần tình hắn ngần ra. Giờ phút này, hắn đột nhiên sinh cảm giác không phần biệt được thật giả trong thế Giới này!

Rốt cục là thành thị cả đại ồn ào náo nhiệt hay là thành thị trong một tác phẩm tiên hiệp giả tưởng, hay là thế Giới tiên hiệp trong mơ...

Ý thức hắn trở nên giãy dụa giữa hai bờ thực ảo!

Bỗng dưng, ngọc giản thần bí trong đầu hắn phát ra một tiếng chi chi, phóng xuất một cỗ lôi điện màu bạc rất nhỏ, đánh mạnh vào óc hắn khiến hắn nháy mắt Tỉnh táo lại.

Ý thức Trương Hằng lại trở về với tòa thành này. Hắn dùng ánh mắt rõ ràng đánh giá bốn phía: Đây là một thế Giới tàn khốc, đừng trông chờ vào may mắn, cũng không thể trốn tránh, con đường cần đi còn rất dài...

Quá trình lột xác tâm Lý của Trương Hằng nháy mắt đã hoàn thành. Triệu Thụy bên cạnh hắn cũng không phát hiện ra, đang đưa mắt đánh giá những phàm nhân xung quanh. Những phàm nhân này như những kẻ quê mùa lạc vào thành thị.

- Bán truyền gia chi bảo, thỉnh cầu vị tu sĩ nào thu đứa nhỏ này làm đồ đệ...

Một lão già Dẫn khí kỳ ở bên cạnh hô lớn. Bên người lão còn có một thẳng bé chừng mười một mười hai tuổi.

- Đường sư huynh chúng ta qua đó xem.

Thân hình Triệu Thụy nhoáng lên cái đã lướt qua bên kia.

Ánh mắt Trương Hằng sáng lên. Cái Triệu Thụy vừa sử dụng chính là một loại thân pháp nào đó của phàm thế.

Bình luận





Chi tiết truyện