chương 667/ 777

Trương Hằng và Huyền Long Đại Vương đồng thời biến mất khỏi Huyền Thiên đại điện, ngay sau đó liền hiện ra ở một vùng núi khí tức yên lành.

Bốn phía đãy núi này giờ phút này bao phủ một tầng thần vụ, tiếng chuông từ xa xa truyền tới. cuôn cuộn không ngừng.

- Đây là Thánh địa của Phật môn sao?

Huyền Long Đại Vương lạnh lùng nhìn bốn phía, vẻ mặt cũng không dễ chịu lắm.

Trương Hằng lạnh nhạt nhìn khắp Phổ Hóa Sơn. Hắn đối với vùng Niết bàn của Phật môn này cũng không có địch ý nhưng cũng chẳng có cảm tình.

Huyền Long Đại Vương vừa dứt lời. trên người liền tỏa ra một luồng khí tức áp bức, đôi mắt màu vàng lóe lên ánh sáng lạnh, như băng.

Trong nhất thời khí tức tường hòa yên bình của Phổ Hóa Sơn liền bị tách ra. biến thành khí phách chấn nhiếp núi sông.

Vào tích tắc này, Phổ Hóa Sơn giống như đột ngột thay đổi môi trường, từ cảnh Niết bàn Phật môn biến thành Sát Lục Chi Địa chiến tranh.

Trương Hằng chỉ đứng lẳng lặng, nhìn biểu hiện của Huyền Long Đại Vương, cũng không có định nhúng tay vào.

Đúng lúc này thì ở ngôi chùa sâu trong Phổ Hóa Sơn truyền ra một tiếng thở dài. khiến không gian bốn phía dãy núi nhộn nhạo.

- Thì ra là Huyền Long bệ hạ và Trương đạo hữu đích thân tới.

Trong giọng nói già nua kia lộ chút bất đắc dĩ.

- Pháp Thiên Lão tăng, ngươi Chẳng lẽ không biết tất cả những nhân vật tuyệt đỉnh của Chu Vương Triều đều hội tụ trên Tam Thiên Tinh Đình sao? Vì sao ngươi lại không tới?

Đôi mắt Huyền Long Đại Vương tỏa ra lực lượng xuyên thấu cường đại. xuyên qua cấm chế an tườn kia, nhìn thấy một vị lão tăng mặc áo cả sa rách nát màu xám - Pháp Thiên.

Ánh mắt màu vàng của Trương Hằng thản nhiên hướng về phía Phổ Hóa Sơn. không hề chịu chút cách trở mà rơi lên mặt Lão tăng Pháp Thiên.

Pháp Thiên bất động như cây tùng, hóa thành tảng đá ngàn vạn năm. quanh thân thể tỏa ra vô số phật văn giống như nòng nọc liên tục nháy lên.

Bất kể là khí tức trên người Huyền Long Đại Vương phát ra cường đại thế nào thì hắn vẫn có thể ung dung bình thản.

Cao tăng Phật môn chú trọng nhất là tu tâm. tại phương diện trấn định ngưng thần có sự độc đáo hơn xa tu sĩ đồng cấp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Nhưng giờ phút này lão tăng Pháp Thiên này đã trấn định tới cực hạn.

Bất kể là Huyền Long Đại Vương hay Trương Hằng đều là nhân vật tối cao nắm vận mệnh của cả giới trong tay. Mỗi một trong bọn họ đều có thể tạo thành uy hiếp không nhỏ đổi với Pháp Thiên.

Dưới ánh mắt chăm chú của Huyền Long Đại Vương và Trương Hằng, áp lực mà Pháp Thiên phải chịu đựng tuyệt đối không tu sĩ đồng cấp nào có thể tưởng tượng nổi.

về ngoài hắn bất động như núi nhưng trong lòng lại không thể nào chân chính yên bình được.

- Huyền Long bệ hạ tại sao lại nói những lời này? Lão nạp tiềm ẩn ở Đông Long đại lục đã vô số năm, từ xưa đã không nhúng tay vào việc đời. kể cả chuyện Huyền U mười vạn năm trước cũng không. Lão nạp đã đứng ngoài hồng trần, không còn là người trong thế tục nữa.

Lão tăng Pháp Thiên vẫn khoanh chân ngồi như cũ, hai tay khép lại. quanh thân ẩn hiện tầng phật quang, giống như biến hắn thành địa La hắn.

- Hả? Ngươi không phải là người trong thế tục. vậy vì sao ngươi không phi thăng thượng giới?

Huyền Long Đại Vương cười lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh như băng, khí phách bao phủ Phổ Hóa Sơn lại càng mạnh hơn vài phần, vô hình trung sinh ra một luồng ý chí tinh thần không thể ngăn cản. làm dao động tâm trí kiên định của cao tăng Pháp Thiên.

Pháp Thiên cao tăng đột nhiên mở đôi mắt ra. thân thể như cổ tùng đột nhiên run lên. tâm thần trong nháy mất liền rung động.

Hắn nhìn hai vị nam nhân nắm giữ vận mệnh của toàn bộ Chu Vương Triều, thở dài một hơi nói:

- Huyền Long bệ hạ chẳng lẽ muốn khinh người quá đáng sao?

Ánh mắt hắn rơi lên mặt Trương Hằng nói.

- Trương đạo hữu. không biết ý kiến của ngươi thế nào?

Trương Hằng thản nhiên cười nói:

- Phật tổ ngưng nhãn thánh quang bất chiếu. Pháp Thiên cao tăng, ngươi ở Đông Vân đại lục đã cô độc bất lực. lại hy vọng thay đổi hiện trạng. Mặc dù ngươi thật sự có thể đứng ngoài hồng trần nhưng có thể đứng ngoài Tiên đạo không?

Pháp Thiên cao tăng chăm chú nhìn hắn thật lâu. sau đó nói:

- Chẳng lẽ Trương đạo hữu cũng muốn tới bức lão nạp sao?

Nụ cười trên mặt Trương Hằng nhạt đi. biến thành vẻ lạnh lùng, đôi mắt lóe lên màu vàng, trên da thịt lộ ra cảm giác kim loại cường đại.

Một luồng ý chí tinh thần như muốn phá vỡ gông cùm xiềng xích của thế giới này cũng bốc lên.

Luồng ý chí tinh thần này cũng lộ ra khí tức quyết không quay đầu. gặp thần sát thần, gặp phật sát phật, ý chí chiến đấu sắc bén.

Thoáng chốc hai luồng ý chí tinh thần này đồng thời giáng lên người Pháp Thiên cao tăng.

Phụt!

Tâm thần Pháp Thiên cao tăng chấn động, phun ra một ngụm máu. trên mặt lộ vẽ kinh ngạc.

Chỉ tấn công bằng ý niệm tinh thần lại có thể khiến tâm thần Pháp Thiên cao tăng bị hao tổn!

- Các ngươi...

Sắc mặt Pháp Thiên cao tăng tái nhợt, vết máu nơi khóe miệng chưa khô. mở to hai mắt nhìn hai người trong hư không.

Đồng thời vào Lúc này, tất cả những nhân vật đỉnh phong tại Huyền Thiên đại điện đã tỏa ra thần thức, nhìn thấy tất cả mọi chuyện phát sinh trong Phổ Hóa Sơn.

Khi bọn họ nhìn thấy Trương Hằng và Huyền Long Đại Vương hợp lực. chỉ bằng ý niệm đã khiến tâm thần Pháp Thiên cao tăng hao tổn thì không khỏi phải hít một hơi khí lạnh.

Thực lực của hai người này thật là đáng sợ!

Ngay cả cao tăng Phật môn Đại Thừa Kỳ duy nhất cũng không có khả năng chống cự.

Thật lâu sau Trương Hằng mới khẽ thở dài nói:

- Pháp Thiên cao tăng. Nếu trong tay ngươi có một tấm Huyết Sát Lệnh thì sao lại không tham dự tụ hội ở Huyền Thiên đại điện?

Tiếng nói vừa dứt, thần sắc tất cả cường giả cấm kỵ đang đưa thần thức về nơi này đều đại biến.

Huyết Sát Lệnh cuối cùng lại ở trong tay Pháp Thiên sao?

Chuyện này có thể sao?

Nhưng Trương Hằng là một trong hai nhân vật tuyệt thế số một số hai của giới này. lời nói rất có trọng lượng, hắn là không nói lời bông đùa trước mặt rất nhiều nhân vật cấm kỵ thế này.

- Ngươi...

Pháp Thiên cao tăng khó tin nổi nhìn Trương Hằng. ánh mắt lộ vẻ phức tạp. sau đó thở dài một hơi. bàn tay đưa lên chụp một cái vào hư không.

Ông!

Huyết quang ngập trời tỏa ra. Một Huyết Sát Lệnh hiện ra trước mặt hắn.

Tấm Huyết Sát Lệnh cuối cùng!

Tất cả cường giả cấm kỵ đang nhìn chăm chú đều biến sắc. lộ vẻ hưng phấn và kích động.

- Tấm Huyết Sát Lệnh này các ngươi cầm đi!

Pháp Thiên cao giọng nói. bàn tay vung một cái. Tấm Huyết Sát Lệnh kia liền bay tới trước mặt Trương Hằng và Huyền Long Đại Vương.

- Ý của ngươi là gì?

Sắc mặt Huyền Long Đại Vương trầm xuống, nhìn tấm Huyết Sát Lệnh trước mặt. lại không hề có ý định thu lấy.

- Lão nạp thực không có chút hứng thú với việc sát phạt. Huyết Sát Lệnh này cho các ngươi. Lão nạp sẽ không đi Huyết Sát động phủ.

Giọng nói của Pháp Thiên hơi trầm thấp, trong giọng nói có chút ý bất đắc dĩ.

- Ngươi không đi?

Trương Hằng nở nụ cười, ngón tay búng ra. Tấm Huyết Sát Lệnh kia liền ba tới trước mặt Pháp Thiên.

- Đại thế của giới này không thể xoay chuyển trừ phi là ngươi tự phế tu vi. hoặc giáng cấp xuống dưới Đại Thừa KỲ.

Trương Hằng lạnh nhạt nói. trong giọng nói của lực lượng rất lớn khiên người ta không thể làm trái.

Huyền Long Đại Vương đứng một bên nhìn Trương Hằng xử lý thế nào, không nói gì nữa.

Pháp Thiên cao tăng trầm mặc một chút, rốt cục thở dài một hơi, nói với Trương Hằng:

- Một khi đã như vậy thì lão nạp cũng không thể chỉ biết lo cho bản thân, đành phải cùng các ngươi vào Huyết Sát chủ động phủ kia.

Huyền Long Đại Vương và Trương Hằng đồng thời cười.

Mãi tới giờ phút này tám tấm Huyết Sát Lệnh mới hoàn toàn tề tụ.

Bình luận





Chi tiết truyện