chương 623/ 777

"Két! Vù!"

"Ầm!"

Thiên Lôi Dị Loại màu tím đen đánh trúng trên người Trương Hằng.

Toàn bộ quá trình chỉ xảy ra trong nháy mắt như vậy. nhìn như vô cùng chậm chạp, thực ra nhanh như tia chớp.

Nhưng mà, Thiên Lôi Dị Loại khí thế kinh người, thậm chí khiến nhân vật cấp Tán tiên trông thấy mà sợ này. đánh trên người Trương Hằng tựa như gãi ngửa cho hắn.

Hoàn hảo không tổn hao gì. Góc áo của Trương Hằng cũng không có tổn hại chút xíu nào.

- Uy lực này so với đại thiên kiếp bình thường đúng là cường đại hơn một ít. nhưng vẫn không thấm vào đâu...

Trương Hằng nhíu mày thì thào lẩm bẩm, dường như tại vì uy lực của Thiên Lôi Dị Loại này không đủ để lo lắng.

Hắn bỗng dưng ngẩng đầu nhìn lên đám mây màu xám. khiến thiên địa rơi vào biến sắc trên hư không kia. lộ vẻ mặt suy tư.

Đúng Lúc này, truyền đến thanh âm của Lạc Hà:

- Uy lực của thiên lôi này tuy rằng kinh người, so với thiên lôi lúc trước ta đối mặt cường đại hơn không ít. nhưng đối với Trương huynh đệ ngươi, dường như không có nhiều uy hiếp?

Trương Hằng gật đầu. dường như có điều lĩnh ngộ nói:

- Đích xác, Thiên Kiếp Dị Loại này đôi với ta cũng không có gì uy hiếp. nếu dựa theo tình trạng phát triển bình thường, độ kiếp lần này ta hoàn toàn có thể vượt qua thoải mái nhẹ nhàng.

- Như vậy không phải chuyện tốt sao?

Lạc Hà cười sang sảng. Giọng nói vang lên ở khu vực độ kiếp:

- Ta trước thời hạn cầu chúc Trương huynh đệ vượt qua Thiên Kiếp Dị Loại lần này. trở thành một tu sĩ Đại Thừa Kỳ của Chu Vương Triều.

Vài đạo thần niệm còn lại, nghe được thanh âm của Lạc Hà, cũng đều cả kinh, lại tiếp tục bàn tán với nhau.

- Người này chẳng lẽ trên người mang dị bảo gì. có thể xem Thiên Lôi Dị Loại này như đồ chơi...

- Người này tên là Trương Hằng, là tu sĩ mới quật khởi của Chu Vương Triều. Nghe bọn tiểu bối nói, người này từng huyết tẩy Ma Xà Phủ, giết chết phân thân của ba đại nhân vật cấp Ma quân...

Nghe xong Lạc Hà chúc. Trương Hằng nhưng thật ra vinh nhục không sợ hãi, vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Nếu thiên kiếp quả thực dễ dàng vượt qua như thế, ngược lại không phải là chuyện tốt...

Lạc Hà khó hiểu hỏi:

- Vì sao?

- Uy lực của thiên kiếp càng lớn. khởi đến tác dụng đối với sự trưởng thành của ta cũng lại càng lớn. Căn cứ trong mơ hồ ta cảm ứng được, thiên kiếp lần này cùng ta tiến vào tầng bốn công pháp là cùng một nhịp thở.

Trương Hằng thản nhiên nói.

- Vậy huynh đệ tìm được bóng đáng manh mối gì chưa?

Lạc Hà phát hiện mình càng ngày càng nhìn không thấu ý tưởng trong lòng Trương Hằng.

- Tấn chức tầng bốn công pháp cùng độ thiên kiếp lần này vốn là một thể, không thể chia lìa. Trước khi rời Tam Tiên Đảo. ta đã mơ hồ biết được phương pháp chân chính... Hiện tại đối mặt với thiên kiếp, ta hoàn toàn hiểu lõ phải làm gì rồi!

Trong mắt của Trương Hằng, lóe ra tình cảm mẽmh liệt cùng tự tin khác thường, chiến ý dâng trào.

Đồng thời, thân thể hắn dường như đang run run. truyền lại một loại hưng phấn cùng sợ hãi xuyên qua trong sinh tử.

Thành hay bại, sống hay chết chỉ trong một ý niệm.

Đúng lúc này, đạo thiên lời thứ hai từ trên trời giáng xuống.

"Két! Vù!"

Thiên uy lẫm liệt ập vào mặt mà đến. khí thế so với đạo thiên lôi vừa rồi còn cường đại hơn gấp đôi trở lên.

"Ầm!"

Thiên lôi màu tím đen trong chớp mắt đánh tới trên người Trương Hằng.

Trương Hằng không vui không buồn, vô cùng thoải mái giơ lên một bàn tay chộp thiên lôi màu tím đen kia nắm trong tay.

Trong lòng bàn tay hắn, có một đoàn hỏa diễm hư vô màu bạc trong suốt, hút lấy lực lượng của thiên lôi màu tím đen. một nửa tinh hoa cuồn cuộn đưa vào trong cơ thể Trương Hằng, rèn luyện thân thể hắn, thăng hoa linh hồn hắn. chiết xuất pháp lực cua hắn. về phần một nửa lực lượng kia thì bị bản thân Hư Không Hỏa diễm hấp thu.

Tóm lại, sau khi trải qua hai đạo Thiên Kiếp Dị Loại, rõ ràng thực lực của Trương Hằng có điều tăng lên.

Đồng thời, tinh hoa lôi điện ẩn chứa trong cơ thể hắn cũng trong khoảnh khắc tăng lên một cấp bậc.

Mắt mở trừng trừng nhìn thực lực của Trương Hằng tăng tiến vùn vụt. mấy đạo thần niệm quanh quẩn ở phụ cận khu vực chỗ thiên kiếp không khỏi cả kinh kêu lên:

- Rốt cuộc hắn tu luyện công pháp gì. có thể trực tiếp cắn nuốt lực lượng của thiên lôi làm của mình, sau đó tăng lên tu vi của mình...

Ngay cả nhân vật cấm kỵ đều chấn động kinh sợ.

Công pháp như thế, quả thực là trước không có ai. sau chưa từng có người làm được!

Nếu không phải vì đang ở thời điểm độ thiên kiếp, người bên ngoài không thể tự tiện can thiệp, những kẻ đại thần thông này thậm chí có ý tưởng ra tay giết người.

"Chi chi két két..."

Bên ngoài thân Trương Hằng lóe ra hoa văn lôi điện rất nhỏ, cũng rất nhanh rót vào cơ thể hắn.

- Nếu cứ tiếp tục như thế, chẳng phải hắn có thể nhẹ nhàng thoải mái vượt qua thiên kiếp lần này. trở thành một vị tu sĩ Đại Thừa Kỳ nữa trong nhất giới sao?

Có một đạo thần niệm thản nhiên nói. trong giọng nói hơi có chút không cam lòng.

- Ha ha! Tăng thêm một vị tu sĩ Đại Thừa Kỳ. ảnh hưởng đối với đại cục nhất giới đích xác không nhỏ.

Một đạo thần niệm khác cười nói.

- Chỉ có điều người này độ chính là Thiên Kiếp Dị Loại, chờ sau khi thành công thăng cấp. khẳng định thực lực sẽ cường đại hơn không ít so với tu sĩ cùng cấp

- Đó là chuyện đương nhiên! Nhưng chúng ta tu luyện nhiều năm như vậy. công lực ắt phái thâm hậu hơn một ít so với một tu sĩ mới vào Đại Thừa Kỳ mới đúng.

Trương Hằng trong mơ hồ có thể nghe được các thần niệm trao đổi với nhau, nhưng không biết rốt cuộc là người nào nói chuyện..

Hắn hơi nhếch miệng cười trào phúng, nếu mình thành công tấn chức Đại Thừa Kỳ. tất nhiên sẽ dẫn tới địch ý mãnh liệt của một số người. Dù sao cũng là tu luyện công pháp ngoại tộc. một khi thành công vượt qua Thiên Kiếp Dị Loại, thực lực phải vượt qua cùng cấp.

"Két! Vù!"

Sau một lát, đạo Thiên Lôi Dị Loại thứ ba từ trên trời giáng xuống, đồng dạng bị Trương Hằng thoải mái tiếp được.

Mấy đạo thần niệm quanh quẩn ở chung quanh, càng ngày càng kiêng kị thêm lên.

Thử hỏi nhất giới này đâu có ai có thể độ thiên kiếp thoải mái giống như Trương Hằng?

"Két! Vù!"

Đạo Thiên Lôi Dị Loại thứ tư từ trên trời giáng xuống.

Lại bị Trương Hằng theo cách cũ tiếp được.

Trong quá trình lần này. thực lực của Trương Hằng nháy vọt với tốc độ có thể thấy được rõ ràng, khiến các đại thần thông trong nhất giới cực kỳ hoảng sợ.

Ngay sau đạo thứ tư Thiên Lôi Dị Loại, đạo thứ năm Thiên Lôi Dị Loại, đạo thứ sáu Thiên Lôi Dị Loại... lần lượt buông xuống.

"Ầm!"

Khi Trương Hằng tiếp được đạo Thiên Kiếp Dị Loại thứ bảy. toàn bộ nước biển trong Cửu U hải vực đều xao động một trận, ức vạn yêu thú sợ hãi tới cực điểm, không ngùng run sợ.

"Ầm!"

Đạo Thiên Kiếp Dị Loại thứ tám đánh xuống.

Lần này là một đạo Thiên Lôi Dị Loại màu tím đen thô to bằng cỡ cái thùng nước giáng xuống.

Cùng so sánh với đạo thiên lôi thứ nhất bằng cỡ ngón cái. uy lực của đạo thứ tám này có thể nghĩ mà biết!

Nếu đổi lại là Trương Hằng vừa mới bắt đầu, có lẽ còn không tiếp nhận được.

Nhưng lúc này sau khi Trương Hằng đã trải qua bảy đạo thiên lôi trước đó. bất kể là thân thể hay linh hồn, đều có bay vọt về chất, thực lực đã tăng lên không biết bao nhiêu lần.

Giờ phút này. thực lực của hắn ở trong tầng lóp Độ Kiếp Kỳ. tuyệt đối là tồn tại vô địch, ngay cả đối mặt với tu sĩ Đại Thừa Kỳ bình thường, cũng có lực chiến một trận.

- Người này thực lực tăng lên cũng quá nhanh đi! Đây còn là thời điểm vừa mới độ kiếp, nếu thực sự thành công thì...

- Thật khó tin... tu luyện giả ngoại tộc quả nhiên không tầm thường.

Các nhân vật cấm kỵ trong nhất giới, bao gồm rất nhiều tu sĩ Độ Kiếp Kỳ. cũng đều bị kinh động, mọi người đều bàn tán xôn xao.

Trương Hằng vẫn lộ sắc mặt lạnh nhạt, ngẩng nhìn đám mây màu xám trên hư không, không có sắc mặt vui mừng chút nào.

Thật kỳ quái, đạo thiên lôi thứ chín nổi lên cực kỳ thong thả.

Nếu cẩn thận quan sát thậm chí còn có thể nhìn thấy kiếp vân màu xám này mơ hồ đang run rẩy. bộ dáng dường như có chút sợ hãi. Vô số năm qua, tồn tại của nó chính là nổi sợ hãi và bóng ma trong lòng bất cứ một tu luyện giả ngoại tộc nào.

Thế nhưng giờ khắc này. nó lại sinh ra vẻ sợ hãi khó hiểu với một nhân loại.

Thời gian qua chừng mấy chục cái hô hấp. đạo Thiên Lôi Dị Loại thứ chín cũng chưa có đánh xuống.

Rất nhiều thần thức quanh quẩn ở bốn phía, cùng đều Vô cùng nghi hoặc. nhưng rồi cũng đều kiên nhẫn cùng chờ đợi.

- Đạo thiên lôi thứ chín hẳn là một đạo thiên kiếp cuối cùng chứ?

Lạc Hà hỏi.

Trương Hằng gật đầu nói:

- Hẳn là đạo cuối cùng!

Lại qua đi thời gian một nén nhang, đạo thiên lôi thứ chín còn chưa có đánh xuống.

- Điều này thật kỳ quái, kiếp vân chỉ là đang run rẩy. nhưng thiên lôi không có ý đánh xuống. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Thiên Kiếp Dị Loại chính là uy lực có lớn một chút, nhưng cùng đâu cần chờ đợi lâu như thế chứ?

- Quả thật cực kỳ quái dị!

- Chẳng lẽ là dị số dưới thiên đạo?

Lạc Hà có phần lo lắng, hỏi:

- Trương huynh đệ! Đây là chuyện gì xảy ra vậy?

- Xem ra suy đoán của ta không sai...

Trương Hằng hít sâu một hơi.

Ở dưới rất đông thần thức tập trung vào mình, hắn chậm rãi giơ tay lên. mục tiêu đúng là kiếp vân kia.

- Ngươi định làm gì? Đừng xằng bậy!

Lạc Hà cả kinh kêu lên.

Xem tư thế của Trương Hằng, dường như muốn ra tay với thiên kiếp, nghịch thiên mà đi!

- Hắn... hắn định làm gì? Chẳng lẽ là điên rồi hay sao?

- Tiểu tử này muốn tìm chết sao?

Trong hai tròng mắt Trương Hằng lóe ra hỏa diễm trong suốt, một bàn tay giơ cao chỉ vào kiếp vân màu xám.

Trong mơ hồ, có một dao động thông thiên triệt địa, truyền đi hướng lên không gian vô tận.

"Ông!"

Kiếp vân màu xám run rẩy một trận, không ngờ lại sinh ra tâm lý sợ hãi.

Nếu không phải vì có sứ mệnh cùng nhiệm vụ của mình, e là nó đã sớm lủi đi rồi.

Ngay khoảnh khắc đó Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp trong cơ thể Trương Hằng, một lần nữa bay vào trong ngọc giản màu tím vàng.

"Ông..."

Trên người Trương Hằng tản phát ra vầng hào quang màu bạc cực kỳ chói mắt. hắn bễ nghễ nhìn kiếp vân trong hư không vô tận kia, ngạo nghễ nói:

- Ngươi đã không đám đánh xuống một đạo thiên kiếp cuối cùng với ta, vậy hãy để Trương Hằng ta thay trời hành đạo, tự mình đánh xuống thiên kiếp!

Thanh âm của hắn mặc dù không lớn, nhưng lại có một sự hào hùng nghịch thiên trong mơ hồ làm cho tất cả tu sĩ cấp Phủ chủ trở lên trong nhất giới đều phát hiện.

"Ngươi đã không đám đánh xuống một đạo thiên kiếp cuối cùng với ta. vậy hãy để Trương Hằng ta thay trời hành đạo, tự mình đánh xuống thiên kiếp!"

Đây là loại nghịch thiên và bễ nghễ đến mức nào.

Nhìn chung lịch sử cổ kim của toàn bộ Chu Vương Triều, toàn bộ hạ giới, người nào có được khí khái và dũng khí như thế?

"Trời" không giáng xuống thiên kiếp, thì hãy để ta tự mình đánh xuống thiên kiếp!

Thần niệm của các nhân vật ở bốn phía đều ngây ra như phỗng đá, đều khiếp sợ cho cử chỉ nghịch thiên của Trương Hằng.

Sau khi phát ra một câu như vậy. tâm linh của Trương Hằng tiến vào cảnh giới như ý đại viên mãn. linh hồn lực hòa hợp thành một thể với ý chí của Vũ Vô Cực.

"Ông..."

Chín tầng cổ tháp bên trong ngọc giản thần bí nở rộ ra hào quang màu bạc huy hoàng sáng lạn.

Hư Không Hỏa diễm phát ra từng đợt dao động kỳ dị, dấu hiệu tia chớp màu đen ở trung tâm của nó lập lòe lúc sáng lúc tối.

"Vù! Vèo!"

Một tia chớp màu bạc bán trong suốt từ trong lòng bàn tay Trương Hằng bắn ra. thẳng hướng lên trời cao. cùng kiếp vân kết hợp thành một thể.

"Ầm!"

Nhất giới tĩnh lặng, một mảng tối đen.

Kiếp vân màu xám cùng tia chớp màu bạc bán trong suốt kia hòa hợp thành một thể. dần dân hình thành một tia chớp màu vàng trong suốt, thật lớn.

"Lốp bốp!"

Tia chớp màu vàng trong suốt nổ vang một tràng, phát ra một cổ uy áp chấn kinh thiên địa chấn nhiếp quỷ thần.

"Xèo! Vèo!..."

Tia chớp màu vàng từ trên trời giáng xuống, đánh tới trên người Trương Hằng.

Trong khoảnh khắc này, thời không ngừng lại.

Hết thảy vạn vật đều ngưng lại. phong đình, thủy ngưng, hô hấp cùng tim đập đều dừng lại.

Tất cả sự vật đều giữ lại động tác trước đó.

Tuy nhiên, loại trạng thái này vẻn vẹn chỉ kéo dài thời gian một nửa hô hấp.

"Rắc rắc!"

Ngay Sau đó, thân thể Trương Hằng hóa thành bột phấn, tiêu tán trong hư không.

Khí tức biến mất.

Ngã xuống.

Bình luận





Chi tiết truyện