chương 428/ 777

- Ba mươi năm rồi...

Thần thức Trương Hằng nhìn thấy cảnh tượng ở Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn, trong lòng sinh ra cảm thán vô hạn.

Trên thực tế, sau khi bế quan mười tám năm Trương Hằng đã hiểu được cái ngày đi tới Chu Vương Triều đã càng ngày càng gấp gáp.

Thời gian mười tám năm Trương Hằng cắn nuốt gần một nửa Hỏa Dong Tinh trong Hỏa Dong Tinh Nham động, vào lúc phân thân quét ngang Tu chân giới Triệu Quốc cũng từng dùng ngân diễm thiêu đốt một ít mạch khoáng cao cấp, mặc dù Chỉ cắn nuốt một phần ba.

Coi đây làm cơ sở, vào năm thứ mười Trương Hằng bế quan, công pháp tăng lên cảnh giới tầng ba đại thành.

Luyện Thiên Hóa Địa công liên tục thăng lên hai cấp nhỏ, Trương Hằng phát hiện tu vi của mình đã chân chính bước vào hàng ngũ Hóa Thần Kỳ, thực lực mạnh mẽ dường như vượt qua cực hạn Tam Tinh Vực có khả năng chấp nhận.

Chờ khi hắn tăng thêm một bước tấn chức lại phát hiện những thứ trong tay đã không đủ để cho mình trong thời gian ngắn tấn chức cảnh giới tầng ba đại viên mãn cần càng nhiều tinh túy thiên địa.

Trương Hằng từng tính qua nếu muốn tấn chức cảnh giới tầng ba đại viên mãn đại khái Chỉ cần cắn nuốt bảy tám kiện Thông linh Pháp bảo là được. Dự toán này còn ít hơn một chút so với khi hắn mới tu luyện Luyện Thiên Hóa Địa Công đã từng đoán trước. Pháp bảo hoặc là thiên tài địa bảo khác cấp bậc càng cao số lượng, độ tinh khiết tinh túy thiên địa ẩn chứa cũng càng cao.

Trong tay hắn thật ra có hai kiện Thông linh Pháp bảo, một kiện là Phá Không Kiếm, một kiện khác là Phong Linh Phiến lấy được từ chỗ Thái Huyền chân nhân.

Phá Không Kiếm không cần phải nói. Từ một mức độ nào đó mà nói, nó đã xem như đồng bọn của Trương Hằng, gửi gắm kỳ vọng chôn giấu sâu trong dáy lòng.

Uy lực của Phong Linh Phiến, Trương Hằng cũng từng chứng kiến. Mặc dù có chút "gân gà" nhưng đối với chiến đấu phạm vi lớn mà nói thì tác dụng lại không nhỏ. Lúc trước Thái Huyền chân nhân dựa vào nó, Chỉ một phiến thổi bay bốn tu sĩ Hóa Thần Kỳ bọn Trương Hằng. Giờ phút này đương nhiên Phong Linh Phiến đã thành Pháp bảo bản mạng của Trương Hằng.

về phần vài món Ngụy linh bảo khác chiếm được từ Thái Huyền chân nhân, Trương Hằng thấy tác dụng cũng không nhỏ. Như cấm Không La Bàn, có thể ở một trình độ nhất định tập trung không gian phụ cận ngăn cản tu sĩ khác thuấn di.

Tổng thể mà nói, thời gian ba mươi năm đối với những tu sĩ đỉnh cấp mà nói CŨNG không phải là một đoạn thời gian quá dài nhưng đối với Trương Hằng mà nói, thời gian trải qua lại còn dài hơn so với ở trên địa cầu.

Thời gian ba mươi năm, từ một tu sĩ bậc thấp Luyện khí kỳ tu luyện đến cảnh giới Hóa Thần Kỳ đỉnh. Việc này đủ khiến bất kỳ tu sĩ nào của Đông Vân đại lục chìm trong khiếp sợ cùng nghi ngờ.

Tuy nhiên Chỉ có Trương Hằng hiểu được sau lưng sự quật khởi nhanh chóng của mình lại đại biểu cho đại lượng thiên tài địa bảo và các loại bảo vật giá trị không nhỏ bị tiêu hao. Nếu không, với khối thân thể ban đầu của Đường Phong đừng nói là ba mươi năm tu luyện đến Hóa Thần Kỳ, cho dù cho hắn ba ngàn năm cũng không có khả năng đạt tới cấp bậc này càng không nói đến phi thăng thượng giới.

Thống kể sơ qua một chút, Trương Hằng tu luyện tới cảnh giới bây giờ, vật tiêu hao luyện hóa ước chừng so với Hóa Thần Kỳ đại tu sĩ bình thường thì gấp mười có dư.

Tuy nói tiêu hao rất lớn nhưng đổi lấy tốc độ tu luyện lại là vài chục lần tu sĩ cùng cấp. Hơn nữa nếu như thiếu thiên phú tu luyện và kỳ ngộ, cho dù tiêu hao hơn chục lần thì ở trong phạm vi Tam Tinh Vực cũng không thể bồi dưỡng ra một tu sĩ Hóa Thần Kỳ đỉnh.

Tiếp đó, thần thức Trương Hằng xẹt qua thủ đô Triệu Quốc, nhìn toàn cảnh Đường phủ vào trong mắt.

Khoảnh khắc vừa rồi Trương Hằng đã làm ra một quyết định: Lúc rời Tam Tinh Vực sẽ để lại một phân thân ở nơi này để bù lại tiếc nuối từng có và thủ hộ một số người có liên quan với mình.

Trong tầng ba cổ tháp của Trương Hằng có hai phân thân, để một cái ở lại nơi này cũng ảnh hưởng không lớn đối với hắn. Hơn nữa mỗi lần công pháp thăng cấp một tầng hắn có thể tu luyện thêm một phân thân nữa.

Ngay khi Trương Hằng làm ra quyết định như vậy, phân thân thứ hai ở Tiên Nho Trai Sở Quốc chào hỏi Lạc Hà một tiếng rồi đứng dậy bay về Tu chân giới Triệu Quốc.

Lạc Hà cười gật đầu nhìn theo phân thân thứ hai của Trương Hằng rời đi.

Từ lúc thăng cấp công pháp cảnh giới tầng ba đại thành, Trương Hằng thông qua phân thân thứ hai thương nghị với Lạc Hà kế hoạch liên quan việc đi tới Chu Vương Triều.

Nếu Hắc Ma Hoàng cùng Lạc Hà liên thủ nắm chắc vài phần rời khỏi Tam Tinh Vực, như vậy giờ phút này Trương Hằng thực lực tăng mạnh đồng dạng có thể liên thủ cùng Lạc Hà.

Đương nhiên kế hoạch của hai người là trước tiên đưa ra kế hoạch liên thủ với Hắc Ma Hoàng, do ba người hợp lực đột phá Tam Tinh Vực, như vậy tỷ lệ thành công sẽ càng lớn. Nếu Hắc Ma Hoàng không đồng ý, có cơ hội có thể thử liên thủ chém giết hắn, nếu không thành công thì nghĩ kế hoạch khác.

Bốn năm năm trước, Lạc Hà truyền đạt ý đồ liên thủ cho Hắc Ma Hoàng, nhưng vị cường giả mạnh nhất Yêu tộc cư ngụ tại Tử Vực không một lời từ chối cũng không lập tức đáp ứng, chỉ nói rõ có thể cân nhắc một chút, trong vòng năm năm sẽ có câu trả lời. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Có thể nhận được câu trả lời như vậy Trương Hằng đều cảm thấy có chút bất ngờ. Xem ra việc liên thủ với Hắc Ma Hoàng vẫn rất có hy vọng.

Chậm rãi mở mắt, Trương Hằng đột nhiên nhớ tới một chuyện, thân hình "Bá" một tiếng rời khỏi Hỏa Dong Tinh Nham động.

Trở lại động chủ tông phủ, Trương Hằng lấy chiếc hộp màu vàng phong ấn Huyền U Thiên Ma tư trong nhẫn không gian ra.

Trải qua mười mấy năm tiêu hao, Phật môn Xá Lợi khảm trên bốn phía hộp đã mờ đi rất nhiều so với trước kia, kim quang Phật môn mặt ngoài hộp cũng xa không bằng ban đầu.

về phần Huyền U Thiên Ma trong hộp màu vàng rõ ràng cường đại hơn rất nhiều so với mười tám năm trước. Sau khi hoàn toàn tiêu hóa Nguyên Anh của hai tu sĩ Hóa Thần Kỳ, thực lực của hắn cũng tăng vọt.

- Khặc khặc khặc... Tiểu tử, ngươi rốt cục chịu đến nhìn bản quân rồi. Nếu như muộn thêm hai năm. Hừ hừ!

Nam nhân hắc y trong hộp màu vàng hướng về Trương Hằng phát ra một tràng cười đắc ý.

- Ta thật cũng tò mò vì sao các ngươi không nghĩ biện pháp để hoàn toàn tiêu diệt bản quân?

Trên mặt Huyền U Thiên Ma lộ ra vài tia tò mò.

Trương Hằng lạnh lùng nhìn hắn, cùng không giấu diếm lạnh nhạt nói:

- Ở trong phạm vi Tam Tinh Vực, muốn giết chết ngươi khả năng không lớn. Cho nên, bản Tông chủ tính đem ngươi ném tới Chu Vương Triều.

- Đi Chu Vương Triều? Như thế xem ra các ngươi tính toán rời Tam Tinh Vực mà không cần bản quân tương trợ?

Trong mắt Huyền U Thiên Ma hơi chút bất ngờ, giọng điệu có ý thăm dò.

Khóe miệng Trương Hằng hiện ra mấy tia ý cười:

- Không sai. Nếu tâm tình tốt, ngươi sẽ bị ta phong ấn tại Chu Vương Triều một đoạn thời gian. Nếu tâm tình không tốt, ta sẽ ném ngươi tới Thánh địa Phật môn ở Chu Vương Triều. Hắc hắc, đến lúc đó còn sợ không ai có thể áp chế được ngươi?

Vừa nghe lời ấy thần sắc Huyền U Thiên Ma hơi đổi, dường như có chút sợ hãi nhưng lập tức trào phúng nói:

- Không có bản quân trợ giúp, các ngươi gần như không có khả năng rời Tam Tinh Vực. Chuyện mà ngay cả Hắc Ma Hoàng đều làm không được, ngươi lại càng không có hy vọng.

- Ha ha. Một tên Hắc Ma Hoàng làm không được, nhưng nếu là hai, thậm chí là ba tên thì sao?

Trương Hằng đột nhiên nhìn chằm chằm Huyền U Thiên Ma, vươn một bàn tay của mình ra.

- Ngươi...

Giờ khắc này Huyền U Thiên Ma cảm nhận được một áp lực không rõ từ trên người Trương Hằng. Đây là cảm giác mà lúc trước Chỉ Lạc Hà, Hắc Ma Hoàng mới có thể mang đến cho hắn.

- Thực lực của ngươi lại tăng lên nhanh như vậy...

Huyền U Thiên Ma khó tin nói, khi hắn nhìn thấy Trương Hằng vươn tay ra, không khôi hoảng sợ nói:

- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?

Phừng-

Trên không lòng bàn tay Trương Hằng hiện ra một đoàn ngọn lửa màu bạc trong suốt, chính là Hư Không Hỏa Diễm từng khiến Huyền U Thiên Ma kiêng kị.

Lúc trước chính là dựa vào ngọn lửa này Trương Hằng mới một lần hành động hút đi Long Hồn của Giao Long Hoàng.

Vừa thấy ngọn lửa này hiện thân trong lòng Huyền U Thiên Ma rung động một hồi, cảm thấy run rẩy đến từ trong linh hồn.

Phừng-

Trên một bàn tay khác của Trương Hằng bốc lên một đoàn Băng diễm màu lam thẫm.

- Cửu U Lam Tinh Băng Diễm...

Huyền U Thiên Ma không khỏi tuyệt vọng. Từ một mặt nào đó mà nói, hắn sợ hãi nhất đối với ngọn lửa này.

Khác với mười tám năm trước, giờ phút này Trương Hằng đã có thể dễ dàng phát ra loại ngọn lửa băng hàn tương tự Cửu U Lam Tinh Băng Diễm mà uy lực tăng nhiều.

Hư Không Hỏa Diễm cùng Cửu U Lam Tinh Băng Diễm phân biệt được tế ra từ hai tay Trương Hằng, điều này làm cho Huyền U Thiên Ma sợ hãi không thôi, không biết đối phương có ý đồ gì.

Hiện giờ Trương Hằng muốn thử xem có thể thông qua Hư Không Hỏa Diễm để rút đi linh hồn của Ma đầu này hay không. Nếu được thì chính là kết cục hoàn mỹ nhất. Nhưng nếu thất bại, Cửu U Lam Tinh Băng Diễm coi như dùng để phòng ngừa, có thể trong nháy mắt đóng băng Ma đầu này.

Trong ánh mắt hoảng sợ không yên của Huyền U Thiên Ma, Hư Không Hỏa Diễm hiện ra một đoàn rất nhỏ chậm rãi lơ lửng bay ra, chạm vào một khu vực của cái hộp màu vàng.

Phốc!

VỊ trí bị ngân diễm trong suốt chạm vào, kim quang nhoáng một cái, phật quang và Xá Lợi màu vàng vốn có trống rỗng biến mất.

Không chút ngừng lại, Hư Không Hỏa Diễm ngay sau đó chạm vào thân thể Huyền U Thiên Ma.

Ông-

Trên thực tế ngay cả chính Huyền U Thiên Ma đều cảm thấy tuyệt vọng.

Nhưng ngay trong khoảnh khắc Hư Không Hỏa Diễm chạm vào thân thể hắn, một đạo quang lưu màu đen vô hình xuất hiện bên ngoài thân hắn. Đây không phải là thủ đoạn phòng ngự bình thường mà là thủ hộ về tầng linh hồn.

Khi Hư Không Hỏa Diễm chạm vào quang lưu màu đen liền phát ra một tràng tiếng "Ong ong", hai thứ dây dưa không thôi.

Huyền U Thiên Ma thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, miệng lẩm bẩm:

- Chủ nhân lại cứu ta một lần.

Trương Hằng không khỏi kinh ngạc, không nghĩ tới Ma đầu này có thể dùng thủ đoạn không rõ để chống cự Hư Không Hỏa Diễm của mình.

Theo thực lực tăng lên, uy lực của Hư Không Hỏa Diễm hiện giờ đã vượt xa trước kia, Trương Hằng thậm chí nắm chắc bằng vào ngọn lửa này có thể cắn nuốt một kiện Thông linh Pháp bảo bình thường trong khoảnh khắc.

Ong ong-

Ngân diễm trong suốt cùng quang lưu màu đen không ngừng giao tranh phát ra một làn sóng gợn vô hình khiến không gian bốn phía ở vào trạng thái không ổn định. Điều này cũng khiến cho Huyền U Thiên Ma không thể thi triển thuật Thuấn di.

- Rốt cục là thế nào nhỉ?

Trương Hằng nhướng mày, hai tròng mắt dần biến thành màu bạc, tiến vào trạng thái kỳ diệu của Thần Linh Nhãn, tìm hiểu huyền cơ che giấu ở trong nét mặt sợ hãi của Huyền U Thiên Ma...

Bình luận





Chi tiết truyện