chương 268/ 777

Phạm vi thần thức của tu sĩ Nguyên anh kỳrộng hơn rất nhiều so Với tu sĩ Kết Đan Kỳ. Thần thức của Bích U Tiên Tử có thể kéo dài tới gần trăm dặm.

Mặc dù Trương Hằng sử dụng bí thuật phi độn mấy chục dặm nhưng vẫn bị đối phương phát hiện.

Bích U Tiên Tử âm thầm cười lạnh, thần sắc bất động chuyển thân đuổi theo.

Nhưng Lúc này, Trương Hằng ở ngoài bảy mươi dặm dường như đã phát hiện ra. cả người lại hóa thành một đạo lưu tinh, hoàn toàn biến mất khỏi phạm vi Bích U Tiên Tử.

- Cái này...

Bích U Tiên Tử dừng lại, trên mặt lộ ra vẻ không cam lòng.

Nếu để một địch nhân đáng sợ như Trương Hằng chạy thoát, chắc chắn mấy năm sau sẽ mang tới cho nàng hậu hoạn khôn cùng.

Thần thức nàng lại xẹt qua Độc Thiên Bảo, dùng lại ở trên người đồ đệ Lục Nhi.

- Ngươi mau mau chạy về Bích Tuyết Tương Vân Tông, thông báo những tin tức về Nam Minh và tên... Bất Tử Tà Đế này cho Đại trưởng lão. Đặc biệt là tên Bất Tử Tà Đế. rất có thể là kẻ thu lợi ở trong Huyết Sát Động Phủ.

Bích U Tiên Tử truyền âm cho Lục Nhi nói.

- Càng nhanh càng tốt, nhất định phải để Đại trưởng lão biết việc này.

Bích U Tiên Tử lại căn dặn một câu.

Cho tới bây giờ, nàng cũng không biết tên của Trương Hằng. cho nên mới dùng danh hiệu Bất Tử Tà Đế để gọi hắn.

- Vâng, đồ nhi đi ngay!

Lục Nhi lập tức bay về phía Bích Tuyết Tương Vân Tông.

Bích U Tiên Tử liêc mắt nhìn chúng tu sĩ Độc Thiên Bảo một cái. cũng không có thời gian giáo huấn những kẻ tìm xem náo nhiệt này, lập tức tế ra pháp bảo thất thải vân đóa, đuổi theo phương hướng Trương Hằng vừa chạy trốn.

Nàng hiểu được, sau khi mất đi tung tích của Trương Hằng. nếu muốn tìm được hắn thì xác suất sẽ rất thấp,

- Hưu—

Ánh sáng xẹt qua bầu trời Độc Thiên Bảo, chỉ chốc lát đã biến mất khỏi mắt chúng tu sĩ.

Thật lâu sau, toàn bộ Độc Thiên Bảo như nổ tung, một đám bắt đầu bàn luận về những gì mình vừa nhìn thấy.

- Ngươi không biết đó. tên Bất Tử Tà Đế bị chém mất đầu rồi còn có thể nói chuyện với Bích U Tiên Tử, thậm chí trọng tổ thân thể! Chết mà sống lại...

- Người này thật đáng sợ. ngay cả tu sĩ Nguyên anh kỳcũng dám khiêu chiến. Tu chân giới Tam Tinh Vực ngàn năm qua, đây là lần đầu tiên.

- Không biết Bích U Tiên Tử có thể đuổi kịp được hắn hay không nữa?!

Có tu sĩ tò mò nói.

- Đuổi kịp thì cũng chẳng để làm gì cả! Người ta là Bất Tử Tà Đế, có giết cũng không chết!

Một tên tu sĩ khác cười nhạo nói.

Một tu sĩ khá cao tuổi nói:

- Điều này làm cho ta nhớ lại truyền thuyết về Ma giới Thánh quân Bất Tử Tà Đế ở thời Kỳ thượng cổ...

Tạm thời không nói tới việc đa số tu sĩ Độc Thiên Bảo đang không ngừng thảo luận.

Lại nói Trương Hằng, sau khi liên tiếp thi triển hai lần bí thuật, chạy khỏi phạm vi thần thức của Bích U Tiên Tử, hắn liền cảm giác cơ thể mình lâm vào hư thoát, ngay cả việc phi hành cũng rất gian nan.

Bí thuật này là loại chuyên dùng chạy trốn trong Ngân Quang Độn, được gọi là Lưu Tinh Độn. Nghe nói sau khi luyện tới tận cùng hoàn toàn có thể thuấn di đi ngàn vạn dặm. chỉ hơn chứ không kém so với Thuấn Tức Thiên Lý trong truyền thuyết!

Nhưng thi triển Lưu Tinh Độn cũng tiêu hao rất lớn. Liên tiếp thi triển hai lần đã là cực hạn của Trương Hằng Lúc này, Thấy nguyên khí có chút không thể chống đỡ nổi. Trương Hằng vội vàng lấy ra nội đan Hạo Thiên Xà Long Vương.

Một mảnh ngân diễm lập tức bao phủ nội đan.

Những quang điểm màu bạc liên miên không ngừng bắt đầu sinh ra trong đan điền Trương Hằng.

- Tốc độ cắn nuốt này thật nhanh...

Trương Hằng đột nhiên phát hiện tốc độ cắn nuốt nội đan Hạo Thiên Xà Long Vương của mình đã nhanh hơn rất nhiều, vượt xa so với luyện hóa những pháp bảo bình thường.

- Xem ra nội đan Hạo Thiên Xà Long Vương này đã có thể thay thế những loại pháp bảo kia...

Trương Hằng vui mừng không thôi.

Nhớ lại ngày đó. khi tu vi hắn còn khá thấp, tốc độ luyện hóa nội đan Hạo Thiên Xà Long Vương thật như rùa bò!

......

Nhưng Hiện tại, nội đạn Hạo Thiên Xà Long Vương này đã trở thành thứ chủ yếu để hắn Luyện hóa.

Cứ như vậy, Trương hằng vừa bay đi vừa khôi phục nguyên khí, tận lực thu liễm khí tức trên người.

Trong Lúc này, hắn cũng bắt đầu liên hệ xem tình hình Nam Minh ở bên kia. phát hiện ra khoảng cách của hắn tới mình cực xa, có tới gần hai trăm dặm.

- Ngươi mang hắn tạm thời tới một thôn xóm phàm nhân trú lại. Nói cho hắn tin dữ là gia gia hắn đã chết. Chờ khi ta khôi phục nguyên khí sẽ lập tức liên lạc với các ngươi.

Trương Hằng dặn dò.

Nam Minh ở bên kia vội vàng dựa theo dặn dò của Trương Hằng đi làm.

Sau khi xử lý chuyện Nam Minh và đồ nhi Quách Phong xong. Trương Hằng lại đặc biệt lựa chọn những nơi ít người bay tới. vô tình gặp phải một hai gã tu sĩ bậc thấp. Trương Hằng đều liền bay vòng qua.

Hắn hiện tại đã nguyên khí đại thương, cũng không muốn phát sinh xung đột với bất cứ ai.

Cứ như vậy, Trương Hằng sợ Bích U Tiên Tử đuổi theo cho nên liên tục phi hành ba ngày ba đêm.

Trong quá trình này, hắn mấy lần thay đổi phương hướng phi hành, nguyên khí cũng khôi phục hơn phần nửa, cũng không biết đã bay được bao xa.

Khi Trương Hằng cảm giác mệt mỏi thì phía trước xuất hiện một ngọn Thanh sơn, linh khí coi như cũng không tồi.

Dùng thần thức đảo qua, Trương Hằng phát hiện trên ngọn núi này không có môn phái nào đóng quân nhưng lại có một Lão già Kết Đan Kỳ mặc nho bào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thấy có tu sĩ ở trên này, Trương Hằng liền định đi đường vòng vượt qua.

- Trời đã tối muộn, đạo hữu còn muốn lên đường sao?! Không ngừng ở lại đây nghỉ tạm đi!

Lão già nho bào Kết Đan Kỳ kia cười ha hả nói với Trương Hằng.

Hiển nhiên tu vi thần thức của lão già đã vượt qua Trương Hằng, tu vi bản thân cũng đã đạt tới cảnh giới Kết Đan đại viên mãn.

Hơi suy tư một chút, Trương Hằng cũng quyết định dừng chân một lúc. Một tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng không có quá nhiều uy hiếp đối với hắn.

Chân chính khiến hắn lưu lại chính là từ trên người lão già này, hắn cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc.

Tuy rằng loại khí tức này không rõ ràng nhưng Trương Hằng vẫn phát hiện ra.

Rất nhanh thu hồi nội đan Hạo Thiên Xà Long Vương. Trương Hằng cười nhạt với lão già kia:

- Vậy Trương mỗ đừng chân nơi này mấy ngày vậy!

Lão già nho bào có tướng mạo ôn hòa. giơ tay nhấc chân đều lộ ra tính tình cương trực, làm cho người ta sinh ra cảm tình muốn thân cận.

- Ta tên là Khưu Lạc Phong. Trương đạo hữu không cần khách khí Lạc Phong Sơn này bất cứ lúc nào cũng có thể chiêu đãi ngươi!

Lão già nho bào báo ra tính danh của mình, cũng rất khách khí với Trương Hằng.

Sau khi hạ xuống Lạc Phong Sơn này. Trương Hằng cũng không nói gì thêm mà quan sát địa thế một chút, rồi tùy ý tạo ra một động phủ lâm thời, tính toán ở lại nơi này để khôi phục nguyên khí

Hắn hơi tính toán một chút, thấy rằng sau khi phi hành ba ngày đêm. tỷ lệ Bích U Tiên Tử đuổi theo được mình là cực thấp. Không chừng khoảng cách giữa hai người còn càng ngày càng xa.

Tu chân giới Tam Tinh Vực rộng lớn Như vậy, không có thần thông truy tung và manh mối thì tìm được một người quả thật nói dễ hơn làm!

Khưu Lạc Phong nhìn Trương Hằng vài lần. trong mắt toát ra vài tia tò mò.

- Ta thấy Trương đạo hữu không giống tu sĩ tầm thường, lệ khí trên người cũng rất nặng. Có phải là có người đuổi giết cho nên mới rơi xuống nơi này hay không?!

Khưu Lạc Phong nhìn một thân quần áo lôi thôi của Trương Hằng, lại cười nói. trong mắt mang theo vài phần thiện ư.

- Đúng thế! Ta đang bị tu sĩ Nguyên anh kỳđuổi giết, nói không chừng đối phương sẽ nhanh chóng tới đây! Ngươi sẽ không sợ ta làm liên lụy ngươi chứ?! Nếu sợ thì ta có thể lập tức rời đi!

Khóe miệng Trương Hằng mang theo vài ý cười trêu đùa.

- Ặc... Nguyên Anh Kỳ?!

Khưu Lạc Phong đầu tiên là cả kinh, sau đó lại nói:

- Đạo hữu nói đùa, tu sĩ Nguyên anh kỳsao lại đuổi giết ngươi chứ?!

Trương Hằng trầm mặc một lúc rồi thản nhiên nói:

- Ngươi là tới từ Sở Quốc đi?

Khưu Lạc Phong biến sắc nhưng nét mặt nhanh chóng khôi phục b́nh tĩnh.

- Không sai. ta là một gă tán tu. từ Sở Quốc du lịch tới nơi này!

Trong lòng hắn thầm giật mình, cũng sinh, ra vài tia cảnh giác.

- Sở Quốc. Tiên Nho Trai, thật sự là có duyên!

Trương Hằng nhìn rõ biểu hiện của Khưu Lạc Phong, cười ha hả nói. trong giọng nói còn mang theo một tia cảm khái!

Bình luận





Chi tiết truyện