chương 212/ 777

- Bảo vật trấn sơn. Huy Hoàng Kiếm!

Ngay khi Cực Kiếm Chân Nhân tế ra Pháp bảo hình kiếm sáng chói ánh vâng từ trong người, các tu sĩ Kim Kiếm Môn đều chấn động.

Bảo vật trấn sơn là khái niệm gì? Chính là không đến Thời khắc môn phái tồn vong, sẽ không được tùy tiện lấy ra Bảo vật này.

- Không ngờ Ngay cả bảo vật trấn phái mà Đại Trưởng lão cũng lấy ra, xem ra chúng ta không cần quan tâm nhiều.

Tu sĩ Kết Đan Kỳ áo gấm vừa thấy Cực Kiếm Chân Nhân tế ra Huy Hoàng Kiếm, trước tiên là khẽ kinh ngạc, sau đó liền lộ ra bộ dạng nhàn nhã đứng xem.

- Chẳng lẽ đó là một kiện Pháp bảo cấp sáu?

Ánh mắt nữ tử áo trắng họ Nhiếp lóe lên tia hiếu kỳ tò mò.

- Đúng, đó là một loại mạnh nhất trong Pháp bảo cao cấp. có bảo vật này. Đại Trưởng lão gần như có thể tung Hoành vô địch trong cùng cấp. Chẳng qua, trong mấy chục năm gần đây, ta mới lần đầu thấy được Đại Trưởng lão sử dụng Pháp bảo uy lực mạnh mẽ như thế.

Nam tử áo gấm cùng nữ tử áo trắng họ Nhiếp ngừng lại. thân thái thản nhiên nhìn tình huống cách đó không xa, trong ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng thậm chí còn mang theo vài phàn thương hại.

Ngay khoảng khắc Cực Kiếm Chân Nhân lấy ra Huy Hoàng Kiếm, trong lòng Trương Hằng đã mở ra Thần Linh Nhãn đột nhiên nhảy mạnh một cỗ cảm giác nguy cơ ập tới.

"Đó là Pháp bảo cao cấp?"

Thần thức của Trương Hằng đã thấy được tình cảnh Cực Kiếm Chân Nhân lấy ra Huy Hoàng Kiếm.

Hơn nữa. Trương Hằng cảm giác Pháp bảo cao cấp này không phải đơn giản như bề ngoài.

ở Tam Tinh Vực. Pháp bảo cao cấp là một loại Pháp bảo hiếm thấy thích hợp cho tu sĩ Nguyên anh kỳsử dụng!

- Tiểu bối. cho ngươi chết đi dễ dàng như thế. bần đạo thật có chút không cam lòng.

Cực Kiếm Chân Nhân không vội không gấp đuổi theo Trương Hằng, chậm rãi đánh ra pháp quyết trên tay, thậm chí miệng còn đang niệm chú ngữ cổ quái.

Oong...

Huy Hoàng Kiếm trôi nổi ỡ đằng trước Cực Kiếm Chân Nhân, tản mát ra một cỗ khí tức hủy diệt làm cho người ta run sợ.

Chúng tu sĩ trong phạm vi mấy trăm thước không khỏi run lên.

Tu sĩ Kết Đan KỲ bình thường đối mặt với khí tức đáng sợ cỡ này. e rằng ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có.

Ngay Thời khắc Cực Kiếm Chân Nhân thúc đẩy Huy Hoàng Kiếm mà tốc độ giảm bớt. Trương Hằng đã kéo dãn khoảng cách mấy trăm thước.

Vù!

Bóng người Trương Hằng chợt lóe. lại kéo ra khoảng cách mấy chục thước với đối phương.

- Ha ha ha, vô ích thôi...

Cực Kiếm Chân Nhân phát ra tiếng cười khẽ sảng khoáị dường như giờ phút này hắn đã nắm giữ sống chết của Trương Hằng.

Huy Hoàng Kiếm cứ lơ lửng trước người Cực Kiếm Chân Nhân, chỉ thấy trên tay hắn bấm pháp quyết kỳ quái, hai tay ngón trỏ khép lại với ngón giữa, một tia kim quang mãnh liệt bắn ra từ trong các ngón tay.

Huy Hoàng Kiếm phát sinh một tiếng kiếm rung, mạnh mẽ bay vụt tới trước trăm thước, mang theo một cỗ kiếm khí tung Hoành ngạo nghễ.

- Tốc độ thật nhanh!

Tu sĩ xung quanh đều thất kinh.

Tốc độ Trương Hằng lóe lên đã đủ khủng bố. mỗi lần lóe lên là mấy chục thước, còn Huy Hoàng Kiếm lao tới là trăm thước, nhanh gấp mấy lần tốc độ của Trương Hằng.

- Đó là Kim Kiếm Phá Giáp quyết, chuyển dùng đối phó tu sĩ có lực phòng ngự mạnh mẽ.

Nam tử áo gấm cũng nhìn chằm chằm hai người một đuổi một chạy.

"Pháp bảo này quá khủng bố!"

Trương Hằng đã phân tích ra tình huống hai bên.

"Sợ rằng mình không chịu nổi công kích của Huy Hoàng Kiếm kia..."

Trương Hằng vù một cái. lại lóe ra mười mấy thước, còn Huy Hoàng Kiếm ở phía sau nhanh chóng đuổi theo.

"Xem ra chỉ có thể sử dụng một chiêu kia."

Bóng người Trương Hằng chợt khựng lại một chút, độn quang dưới chân lúc này xảy ra biến hóa kịch liệt.

Độn quang sáng bạc nháy mắt chợt sáng chợt tối biến ảo vô số lần còn sắc mặt Trương Hằng cũng trở nên hết sức tái nhợt, thậm chí thân thể còn suy yếu. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Không xong, hắn muốn dùng bí thuật chạy trốn!

Nữ tử áo trắng họ Nhiếp kinh hô.

- Cho dù thi triển bí thuật, e rằng cũng không thể thoát khỏi Huy Hoàng Kiếm công kích được?

Ngữ khí nam tử áo gấm có chút do dự.

Cực Kiếm Chân Nhân tự nhiên phát hiện trạng thái của Trương Hằng. trong lòng cảm thấy không ổn.

Sỡ dĩ hắn hạ quyết tâm muốn chém giết Trương Hằng. không chỉ là bởi đối phương bị huy đi một người một thú mà hắn yêu quý nhất, còn là lo lắng thần thông cùng thực lực đáng sợ của đối phương.

Một khi để đối phương bỏ trốn, sẽ lưu lại một địch nhân đáng sợ cho Kim Kiếm Môn trong tương lai. Cực Kiếm Chân Nhân cũng cảm nhận được tiềm lực trên người Trương Hằng, mới làm ra quyết định như thế, thậm chí ngay cả bảo vật trấn sơn cũng lấy ra sử dụng.

Vừa nghĩ tới đây, Cực Kiếm Chân Nhân miệng phun chú ngữ, kim quang lóe lên liều mạng trút ra phía trước.

Oong...

Bỗng nhiên Huy Hoàng Kiếm biến thành một Thanh kiếm lớn dài đến mười trượng.

Mười trượng là khái niệm gì? Tương đương độ cao tỏa lầu mười tầng trên Địa cầu!

Huy Hoàng Kiếm to lớn xẹt qua một đạo hư ảnh giữa không trung, lập tức cả bầu Trời như bị một cái bóng ma bao trùm.

Lúc này bí thuật của Trương Hằng đã đến Thời khắc cuối cùng, màu sắc độn quang màu bạc dưới chân cũng trở nên vô cùng chói mắt, đủ chọc mù mắt của người thường.

Vù!

Khí lưu phạm vi mấy chục thước như đọng lại. Huy Hoàng Kiếm lấy tốc độ vượt quá Trương Hằng có thể làm ra động tác gì lao về phía hắn.

Cùng lúc, một đạo kiếm nhận màu vàng dài đến mười trượng chém ra từ Huy Hoàng Kiếm, trên bầu Trời mơ hồ truyền đến một trận ầm ầm đì đùng, ép Trương Hằng dưới bóng ma gần như không thở nổi.

Ầm!

Kiếm nhận màu vàng khống lồ bỗng nổ tung thành vô số mảnh tràn lan trong không gian mấy trăm thước, chỉ sợ Trương Hằng đã bị chôn vùi trong đó.

Uy năng cỡ này, dù là tu sĩ Nguyên anh kỳđích thân tới. cũng không đám đối đầu chính điện.



Nhưng ngay khoảng khắc này. phía chân Trời hiện lên một đường hình cung màu bạc. như sao băng xinh đẹp biến mất trong ánh mắt của mọi người.

- Cái gì....

Khi viên "sao băng" kia biến mất trong ánh mắt mọi người, mọi người mới phản ứng lại.

"Đó là bí thuật gì?"

Trong ánh mắt nữ tử áo trắng họ Nhiếp hiện lên một tia dị dạng, lúc này nàng sinh ra một loại hiếu kỳ đối với thân phận của Trương Hằng.

Là tu sĩ Trúc cơ kỳ xông vào Kim Kiếm Môn. chém giết yêu thú cấp bổn đỉnh, sau đó dưới đông đảo tu sĩ cao cấp vây công mà còn ung dung bỏ chạy, đây là ngạo nghễ cỡ nào?

Cực Kiếm Chân Nhân sắc mặt tái nhợt, trong mắt hiện lên thần tình tiếc nuối không cam lòng. Một kích vừa rồi. uy lực của nó đã vượt quá cực hạn của tu sĩ Kết Đan Kỳ. thậm chí mơ hồ đạt đến trình độ của Nguyên Anh KỲ!

Một kích khủng bố như thế, dù là hắn đã tiếp cận Kết Đan KỲ đại viên mãn cũng ăn không tiểu, nguyên khí hao tổn. Bằng thần thức hùng mạnh quét qua phạm vi hai mươi dặm. Cực Kiếm Chân Nhân lại mất đi tung tích của Trương Hằng.

"Sao có thể được? Lẽ nào hắn đã trốn ra ngoài hai mươi dặm."

Cực Kiếm Chân Nhân cố dùng dùng thần thức bắt lấy nồng độ linh khí do Trương Hằng lưu lại trên bầu Trời.

Luyện Hư Linh Khí của Trương Hằng rất đặc thù. trong Thời gian ngắn sẽ không tiêu tán khỏi thiên địa.

Từ mạnh đến yếu, sau đó mỏng manh...

Cực Kiếm Chân Nhân nhắm mắt lại, không tiếc tiêu hao thật nhiều tâm thần quan sát phân tích. Các tu sĩ đứng xung quanh không đám thở mạnh, tu sĩ Kết Đan KỲ cũng chủ động dùng thần thức tra tìm xung quanh.

Một lúc lâu sau. Cực Kiếm Chân Nhân lặng lẽ phun ra hai chữ:

- Mậu Sơn.

- Sở sư đệ. Nhiếp sư muội, hai người cùng đi tìm tòi gần Mậu Sơn. Tiểu tử kia cũng không hoàn toàn tránh khỏi công kích của ta. hiện giờ dù là không chết thì cũng đã bị trọng thương, hơn nữa sử dụng bí thuật, khẳng định tiêu hao nguyên khí rất lớn.

- Sau khi các người tới gần Mậu Sơn. nhất định phải lục soát ti mỉ. không thể buông bỏ bất cứ chỗ nào. nhất định phải giết người này!

- Rõ. sư huynh.

Hai người cung kính nói.

Cực Kiếm Chân Nhân khẽ thở dài:

- Các người nhanh đi. ta đã tiêu hao nguyên khí cùng tâm thần rất lớn. phải ở lại thủ tọa trấn sơn môn.

Nam tử áo gấm cùng nữ tử áo trắng họ Nhiếp khống chế độn quang bay về phía chân Trời.

Bình luận





Chi tiết truyện