chương 323/ 777

Tốc độ kinh thế hãi tục của Thiết Mộc lần đầu tiên toàn lực thể hiện ra trước mắt thế nhân, trong chớp mắt đã tới phía trước hào quang màu xanh ngọc, khiến Vũ Vô Cực vừa giải phong ấn cũng phải biến sắc.

- Tốc độ nhanh như vậy thậm chí không kém gì tu sĩ Hóa Thần Kỳ. Khó trách Uy danh của yêu thú Thanh Thiết Thần Ưng này lại hiển hách gần bằng với Giao Long Vương ngao hư.

Vũ Vô Cực thấp giọng nói, trong lời nói thể hiện hiểu biết của hắn đối với thế giới yêu thú.

Lần này hắn không vội chặn Thiết Mộc lại Bởi vì sự sống chết của nữ nhân kia cũng không quan hệ tới hắn.

Đương nhiên nếu có thể thì hắn vẫn sẽ ra tay phá hoại việc này. Chỉ có như vậy mới có thể kích thích tính cách hung tàn của Thiết Mộc, khiến đối phương toàn lực tác chiến với hắn.

Hai lần giao chiến trước hắn tuy bại nhưng lại phát hiện ra đối phương ra tay còn nương tay. giống như cố kỵ gì đó.

- Chạy đi đâu?

Thiết Mộc ngăn Bích U Tiên Tử đang được bao phủ trong bích quang lại duỗi tay chụp tới cần cổ trắng nõn của đối phương.

Nhưng vừa mới chạm tới thân thể đối phương. Thiết Mộc liền biến sắc, dùng sức bóp nát Rối gỗ thế thân do tài liệu đặc thù chế thành đang nắm trên tay.

Mà vào Lúc này, một đạo bích quang có lẫn chút máu đã bay về hướng khác, trong chớp mắt liền bay được mấy chục dặm. Hiển nhiên là Bích U Tiên Tử đã sử dụng một loại Độn Thuật đặc thù nào đó để rời khỏi nơi này.

Nhưng thần thức của Thiết Mộc cường đại tới mức nào. Đừng nói là khoảng cách mấy chục dặm. dù là vài trăm dặm vẫn có thể bị hắn bắt được.

Khoảng cách mấy chục dặm đối Với hắn mà nói dù không dùng bí thuật truy kích cũng chẳng tốn mấy thời gian.

- Vũ Vô Cực lần này ngươi đừng vội ngăn cản ta. Nữ nhân này ta đã nhìn trúng, nếu không đừng trách ta hạ sát thủ với ngươi!

Đôi mắt màu xanh của Thiết Mộc hiện lên sát khí, lạnh lùng nhìn Vũ Vô Cực một cái. thân thể nhoáng lên liền đuổi theo hướng Bích U Tiên Tử.

Nhưng lời uy hiếp của hắn lại mang tới hiệu quả ngược với mong muốn. Vũ Vô Cực thấy tốc độ Thiết Mộc nhanh như vậy còn đang do dự có nên phá hoại việc này hay không.

Nhưng vừa nghe thấy Thiết Mộc uy hiếp, ánh mắt Vũ Vô Cực lập tức sáng ngời: Ngươi càng uy hiếp ta ta càng muốn ngăn cản. Nếu không thì làm sao có thể bức bách ngươi xuất toàn lực tác chiến đây?

- Xoẹt!

Nghĩ tới đây Vũ Vô Cực liền đuổi theo không chút do dự, thân thể đột nhiên nhoáng lên. phân thân từ cơ thể thoát ra. hóa thành một luồng sáng đen. tiến tới trước người Thiết Mộc, hung hăng đánh một quyền về phía hắn.

Thiết MỘC hừ nhẹ một tiếng, lần đầu tiên chân chính sinh ra sát ý với Vũ Vô Cực. Đơn giản không để ý tới công kích từ phân thân của Vũ Vô Cực. Thiết Mộc trực tiếp bay đi.

- Ầm!

Một quyền của phân thân của Vũ Vô Cực đánh thật mạnh lên đầu Thiết Mộc Nhưng chỉ khiến tốc độ của đối phương gia tăng một chút, ngay cả một cọng lông cũng không làm gì nổi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Thân thể Thiết Mộc không ngờ mạnh mẽ tới mức độ này. trực tiếp không coi một kích tương đương với tu sĩ Nguyên anh kỳbình thường vào đầu.

- Thanh Thiết Thần Ưng thật sự là một loài yêu thú gần như hoàn mỹ...

Trong lòng Vũ Vô Cực thầm than, hắc quang trên người bùng lên. tốc độ nhanh hơn vài phần, đuổi theo Thiết Mộc không bỏ.

Yêu thú bình thường nếu tốc độ nhanh thì phương diện phòng ngự có lẽ sẽ có thiếu sót. Mà Thanh Thiết Thân Ưng này lại là một ngoại lệ. công kích mạnh, tốc độ cao. phòng ngự lại càng biến thái.

Vũ Vô Cực toàn lực đuổi theo phía sau nhưng khoảng cách Với Thiết Mộc vẫn lớn như trước. Đối Với chuyện này hắn cũng không để ý tới. chỉ cần có thể khiến Thiết Mộc có hận ý với mình là được.

- Làm nữ nhân của ta mà ngươi cũng dám phản bội ta!

Thiết Mộc nhanh chóng tới gần Bích U Tiên Tử đang phi hành phía trước, rất nhanh đã có thể thấy mặt ngọc đang tái nhợt của Bích U Tiên Tử. thân thể mêm mại hơi run rẩy. không biết là vì sợ hãi hay vì nguyên nhân khác.

- Nữ nhân! Vừa rồi cho ngươi ở trong phòng, thậm chí không bố trí cấm chế gì. từ đó có thể thấy ta tín nhiệm ngươi. Nhưng không ngờ ngươi lại vẫn phản bội ta. Ta muốn... Bắt ngươi trở về, tra tấn thật đã man!

Giọng nói của Thiết Mộc lộ vẽ âm độc. khuôn mặt cũng càng ngày càng dữ tợn!

Trong bất đắc dĩ và tuyệt vọng, thân hình Thiết Mộc càng ngày càng áp sát Bích u tiên tử. Đôi mắt Bích U Tiên Tử thậm chí đã không kìm nổi nước mắt. trong nội tâm cảm nhận sự bất lực vô cùng!

Có thể tưởng tượng được sau khi nàng bị Thiết Mộc bắt về sẽ gặp phải vận mệnh đáng sợ thế nào. Giờ khắc này dù thân là tu sĩ Nguyên anh kỳnhưng nàng cũng lộ vẻ mặt yếu ớt trong nội tâm của nữ nhân.

- Ha ha!

Thân ảnh Thiết Mộc vọt lên một cái. bàn tay chụp về phía Bích U Tiên Tử.

- Xoẹt xoẹt!

Một Nguyên Anh lóe lên ánh sáng mờ từ trong thân thể Bích U Tiên Tử thoát ra. chớp mắt đã bay đi gần trăm trượng, lưu lại một bóng mờ ở phía chân trời.

Nguyên Anh xuất khiếu!

Vào thời điểm Cuối cùng, Bích U Tiên Tử không thể không bỏ qua thân thể của mình.

- Đáng giận!

Thiết Mộc quát lớn một tiếng, bóp nát thân thể mềm mại trong tay. máu thịt bắn tung tóe, thịt vụn bay tứ tung.

Sau khi bóp nát thân thể của Bích U Tiên Tử xong, ánh mắt Thiết Mộc âm độc nhìn về phương hướng nàng chạy trốn, giọng nói ác nghiệt truyền về phía xa:

- Ngươi cho rằng Nguyên Anh xuất khiếu là có thể thoát khỏi lòng bàn tay ta sao?

- Vụt!

Thiết Mộc cười lạnh một tiếng, Thanh quang nhoáng lên, truy kích theo Nguyên Anh của Bích U Tiên Tử.

Rất rõ ràng là tốc độ của Thiết Mộc không ngờ còn nhanh hơn tốc độ phi độn của Nguyên Anh của Bích U Tiên Tử vài phần.

Khoảng cách giữa hai người bắt đầu gần lại.

Nguyên Anh của Bích U Tiên Tử nhanh chóng phi độn phía trước, đôi con ngươi trong suốt lần đầu lộ vẻ tuyệt vọng. Không ngờ Nguyên Anh xuất khiếu cũng không thể thoát khỏi bị đối phương đuổi giết.

Nàng không rõ tại sao Trương Hằng có thể hoàn hảo chạy trốn mà nàng thậm chí dùng cả Nguyên Anh xuất khiếu cũng không thoát nổi vận mệnh sắp mất mạng.

- Nếu thật sự chạy không thoát thì cũng chỉ còn một con đường Cuối cùng...

Trên mặt Nguyên Anh giống hệt Bích U Tiên Tử kia lộ vẻ kiên quyết.

Đối với việc Nguyên Anh mất đi thân thể, lâm vào cảnh tuyệt vọng ra thì ngoài con đường tự bạo thì làm gì còn lựa chọn nào khác chứ?

- Người phản bội Thiết Mộc ta sẽ không có kết cục tốt.

Thiết Mộc bay rất nhanh tới cách Bích U Tiên Tử chỉ còn trăm trượng, sau đó vươn tay. Một cơn gió xanh trong chớp mắt đã cuốn tới, vây khốn Nguyên Anh của Bích U Tiên Tử.

Bị vây trong con gió này, Bích U Tiên Tử cũng không giãy dụa vô ích. Nàng đang đợi cơ hội cuối cùng để tự bạo. dù chết cũng phải khiến Thiết Mộc trả một cái giá nhất định.

Nguyên Anh tự bạo sinh ra uy lực tuyệt đối không thể hình dung, dù là tu sĩ Nguyên anh kỳđại viên mãn cũng phải tránh né. Đúng lúc này thì Vũ Vô Cực phát ra tiếng cười lạnh:

- Thiết Mộc đây là sự hung ác của ngươi sao? Đuổi tận giết tuyệt một nữ nhân không có chút lực uy hiếp?

- Ngươi - Không xứng là đối thủ của ta!

Vũ Vô Cực ngửa mặt cười to. hư ảnh hình rồng phía sau cùng ngâm nga. Dường như đồng ý với lời nói của chủ nhân, khinh bỉ hành vi của Thiết Mộc.

Thiết Mộc vừa nghe lời này liền hơi sửng sốt, sắc mặt rất khó coi, cảm thấy lòng tự trọng bị đả kích.

Nếu người nói lời này là một kẻ thực lực yếu ớt, vô danh tiểu tốt thì hắn cũng khinh thường không coi vào đầu. Nhưng người nói lời này lại là kẻ cao ngạo ẩn ẩn có thể chống lại hắn. Lời nói của đối phương đương nhiên là có trọng lượng.

- Đối thủ như thế thì không cần cũng được!

Vũ Vô Cực cười lạnh, vài tiếng, thân thể hóa thành một luồng sáng đen, quay đầu bước đi!!

- Ngươi... Ngươi...

Thiết Mộc nổi giận, đơn giản không giữ Bích U Tiên Tử nữa mà mang theo sát ý mãnh liệt đuổi theo Vũ Vô Cực.

Bình luận





Chi tiết truyện