chương 21/ 777

Trong trời đêm lờ mờ với mấy ngôi sao tô điểm cho bầu trời, Trương Hằng từ trong động phủ của Âu Dương lão tổ đi ra. tham lam hít sâu một hơi. Lúc này hắn mới nhận ra sau lưng mình, quần áo đều đã ướt đẫm mồ hôi.

Điều chỉnh lại hô hấp có chút dồn đập, cảm xúc trong lòng Trương Hằng trăm mối ngổn ngang. Mới tới thế giới này chỉ được một tháng đã gặp phái cửa ải khó khăn đầu tiên, thậm chí còn suýt mất mạng. Giờ phút này. trong có thể Trương Hằng có Phệ Hồn cổ của Âu Dương lão tổ. Mặc dù với trực giác, hắn không thấy sợ thứ này nhưng về mặt tâm lý lại sinh ra một cổ uất ức vì bị người khống chế.

Thân thể hắn hơi nhướng lên. triệu hồi linh khí hạ phẩm ô Linh Kiếm từ trong túi trữ vật ra rồi nhẹ nhàng đứng lên linh khí đã bành trưởng, đón gió lạnh đêm khuya. Trương Hằng khống chế linh khí bay về ngọn núi cao nhất Thiết Lĩnh Phong.

Bởi vì Trương Hằng là một tu sĩ Luyện khí kỳ. trong cơ thể còn chưa có Tiên Thiên chân hỏa của tu sĩ Trúc cơ kỳ cho nên dù thanh linh khí này đã bị hắn Luyện hóa nhưng lại chưa thể cùng tâm thần hắn dung hợp làm một. cũng không thể thu linh khí vào trong cơ thể.

Những tu sĩ Luyện khí kỳ bình thường khi sử dụng linh khí đều phái triệu hồi từ trong túi trữ vật ra. sau đó dùng Khống Vật Thuật thao túng linh khí công kích hoặc phòng ngự. Cứ như thế, uy lực của linh khí sẽ bị suy giảm rất nhiều. Nếu đổi lại là tu sĩ Trúc cơ kỳ, có được Tiên Thiên chân hỏa thì sẽ chênh lệch rất lớn. Linh khí sau khi được Tiên Thiên chân hỏa luyện hóa có thể dung nhập vào trong cơ thể tu sĩ Trúc cơ kỳ. không chỉ uy lực lớn hơn mà có thể nháy mắt lao ra đả thương đối thủ hiệu quả vượt xa tu sĩ Luyện khí kỳ.

Mà Trương Hằng tu Luyện Biến Thái Công Pháp lại có thể ở Luyện khí kỳ lại sinh ra một loại chân hỏa cực kỳ kỳ lạ. Loại chân hỏa này lại quan hệ tới nòng cốt Biến Thái Công Pháp, theo giới thiệu trên ngọc giản kia thì chân hỏa này vượt xa phạm trù của ngọn lửa bình thường, cũng cỏ được thần thông không thể tưởng tượng nổi.

Một khi tiến vào tầng thứ nhất Biến Thái Công Pháp, có được ngọn lửa đặc biệt này khi đó Trương Hằng có thể luyện hóa kiện linh khí trung phẩm mà hắn vừa thu được. Tới lúc ấy. hắn có thể chân chính dung hợp linh khí vào trong tâm thần thành một thể. hoàn toàn phát huy ra được uy lực của linh khí Như vậy thì trong cùng cấp còn ai có thể là đổi thủ của Trương Hằng?!

Nghĩ tới đây. Trương Hằng lại khống chế tốc độ của linh khí tăng thêm vài phần, hướng về ngọn núi cao nhất Thiết Lĩnh Phong nay đi.

Động phủ của Âu Dương lão tổ khác với của những Trưởng lão khác trong môn cũng không được mở ở ngọn núi cao nhất Thiết Lĩnh Phong mà tọa lạc ờ một nơi cách Thiết Lĩnh Phong hai mươi dặm.

Nếu là trước đây thì Trương Hằng sẽ cho là bởi vì tính cách của Âu Dương lão tổ cổ quái hay có bất hòa với Trưởng lão nào khác. Nhưng sau lần nói chuyện này, Trương Hằng hiểu được trên người Âu Dương lão tổ có cất giấu rất nhiều bí mật không muốn người khác biết. Điều này không chỉ thể hiện ở tu vi của lão.

Trong quá trình phi hành, Trương Hằng triển khai thần thức của mình, tuy rằng chỉ kéo đài được mấy chục thước nhưng trong số các tu sĩ Luyện khí kỳ cũng đã là không ai Bằng được. Hơn nữa, khi hắn triển khai Thần thức còn có thể gia tăng cảm quan của bản thân người tu tiên.

Trương Hằng làm như thế là để quen thuộc với sự vận dụng thần thức. Trong quá trình chiến đấu. cường độ và khả năng vận dụng thần thức thậm chí có thể quyết định thắng bại của đấu pháp.

Phi hành chừng mười dặm lộ trình, nhờ vào thị giác hơn xa người thường của mình, Trương Hằng phát hiện xa xa có hai bóng người, hình như là một nam một nữ.

Đã muộn như thế này còn hẹn hò. trong lòng Trương Hằng đột nhiên thấy buồn cười.

ở Tu Tiên Giới, hết thảy đều lấy thực lực để cân nhắc. Cái gọi là tình yêu và sự lãng mạn đều đặt trên cơ sở lợi ích. Những buổi tối hẹn hò như thế này thật ra cũng không thấy nhiều.

Thu liễm khí tức trên người. Trương Hằng cũng không muốn quấy rầy cuộc hẹn hò của đôi nam nữ. Khi đang học đại học ở địa cầu. hắn cũng từng trải qua những cảnh như vậy cho nên đối với những thiếu nam thiếu nữ đang âu yếm kia đă sớm coi như không thấy, không cảm thấy lạ lùng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tuy nhiên, càng tới gần Trương Hằng phát hiện ra sự tình không đơn giản như mình tưởng tượng.

- Lý sư huynh, đã muộn thế này mà huynh còn bảo Tuyết Dung ra ngoài này là có chuyện gì trọng yếu sao?

Người nói chuyện là một cô gái nhìn như mới mười bảy mười tám tuổi. Nàng mân mê cằm, một đôi mắt như hai hạt châu tò mò nhìn vị sư huynh trước mặt. Khuôn mặt xinh đẹp như ngọc cũng hơi đỏ lên như ráng mây chiều.

Lý sư huynh khẽ thở dài một hơi. ngưng mắt nhìn cô gái như tiên chỉ gần trong gang tấc. Thần sắc trên mặt hiện lên chút do dự, lý do đã sớm chuẩn bị tốt cũng đã bay đi đâu mất.

- Tuyết Dung sư muội, chúng ta ở cùng một chỗ lâu như vậy.nàng có từng nghĩ tới tương lai chúng ta không?!... Hơn nữa, Đại Hội Phương Vân sẽ liền tới rồi. Với thực lực của ta ở Phong Hành Môn. tuy trong hàng đệ tử cùng thế hệ thì coi như đứng đâu nhưng so với vài đệ tử của Tiên Vân Tông và Hỏa Vân Môn thì còn kém một chút. Nếu muốn ở lần Đại Hội Phương Vân này tiến vào tốp mười thì sư huynh ta cũng không quá nắm chắc...

Bàn tay ngọc trắng nõn của Tuyết Dung nhẹ nhàng kéo tay Lý sư huynh, dùng ánh mắt dịu dàng nhìn chằm chằm vào hắn. nhẹ nhàng nói:

- Sư huynh, ta biết cướp lấy vị trí tốp mười là hy vọng của huynh, cũng là cơ hội để đột phá bình cảnh của huynh. Huynh muốn Tuyết Dung giúp như thế nào...

Lý sư huynh nhìn vị sư muội xinh đẹp như một đóa hoa bách hợp trong đêm đang ngoan ngoãn rúc đầu vào lòng mình. Mặc dù so với Lạc Trần Tiên Tư thì nàng cũng không kém bao nhiêu.

Đối mặt với nữ nhân xinh đẹp, nhu thuận lại một lòng yêu thương mình như thế, hắn có chút khó xử. Nhưng suy tư một lúc lâu. hắn rốt cục cắn răng nói:

- Sư muội, tu vi của ta lúc này gặp phải bình cảnh. Trong thời gian ngắn, Phong Linh Thuật của ta cũng rất khó có thể đột phá được. Cho nên ta muốn sư muội trợ giúp ta... Chúng ta cùng nhau song tu...

Khuôn mặt Tuyết Dung lập tức đỏ bừng, hơi cúi đầu xuống, đôi mắt lưu chuyển một tia nhu hòa. hàm răng trắng muốt khẽ mở ra, yếu ớt nói:

- Sư huynh. huynh cũng biết ta tu luyện Nhu Thủy Tĩnh Tâm Quyết. Trước khi đạt tới Trúc cơ kỳ thì không nên phá thân... Nếu không. Tuyết Dung sau này muốn đột phá tới Trúc cơ kỳ thì cũng khó như lên trời.

- Sư muội, nàng yên tâm! Chỉ cần lần này ta đạt được một thanh linh khí thượng phẩm, ở trong động phủ của tổ tiên Phương Vân lưu lại kia tất sẽ tìm được những linh đan diệu dược. Tới lúc đó. cho dù không chiếm được Trúc Cơ Đan. cũng có thể trao Đối với Chưởng môn và các Trưởng lão. Có Trúc Cơ Đan. bằng vào thiên phú, linh căn của nàng thì muốn đột phá Trúc cơ kỳ cũng là chuyện dễ dàng.

Lý sư huynh nắm chặt bàn tay mịn màng của Tuyết Dung sư muội, ánh mắt lộ ra vẻ kích động và vài phần điên cuồng.

Tuyết Dung sư muội trầm mặc, suy tư thật lâu rồi thanh âm dịu đàng dễ nghe của nàng mới phá vỡ sự yên lặng của đêm khuya:

- Lý sư huynh. ta đáp ứng chàng!... Tuy nhiên, huynh phải đáp ứng về sau phải đối xử tốt với Tuyết Dung, dù Tuyết Dung không có được Trúc Cơ Đan cũng sẽ không oán giận chàng!

- Sư muội, nàng thật sự quá tốt!

Lý sư huynh ôm lấy Tuyết Dung sư muội vào lòng, nhẹ nhàng nói.

Đột nhiên, trên mặt Tuyết Dung sư muội nhiễm một tầng đỏ ừng. ánh mắt dần mê ly, thân thể mềm mại cũng trở nên vô lực. Nàng đưa ánh mắt không thể tin nhìn Lý sư huynh, thanh âm mỏng manh vang lên:

- Nhuyễn Cốt Tán... còn có Mê Xuân Hương... Sư huynh. ngươi vì sao lại phải làm thế... Tuyết Dung đã đáp ứng ngươi rồi...

Thân thể mềm mại nhu nhược của Tuyết Dung ngã vào lòng Lý sư huynh, làn da trắng như ngọc của nàng hiện lên một tầng hồng hào. trong miệng tỏa ra mùi thơm say lòng người, âm thanh rên rỉ khe khẽ vang vang trong trời đêm khiến người ta bất giác say mê.

Lý sư huynh cắn răng nói:

- Sư muội, cũng đừng trách ta. Tuy rằng song tu có thể khiến tu vi của ta tăng lên một chút nhưng điều này không đủ... Ta muốn nàng làm lô đỉnh của ta!

- Ngươi...

Tuyết Dung sư muội không đám tin, ngưng mắt nhìn lên. Trong mắt nàng vừa hiện lên chút giận dữ thì đã bị Nhuyễn cốt Tán và Mê Hồn Hương làm cho thần trí mơ hồ.

- Sư muội, ủy khuất nàng rồi! Nhưng ta buộc phải đạt được tốp mười, còn có những bảo vật trong động phủ...

Lý sư huynh hạ quyết tâm ngoan độc. ôm lấy thân thể mềm mại của Tuyết Dung, đi về phía một sơn động bí mật cách đó không xa.

Trương Hằng ẩn nấp khí tức đang lẳng lặng đứng trên linh khí giữa bầu trời, nhìn theo thân ảnh Lý sư huynh ôm lấy thân thể Tuyết Dung sư muội, trong lòng có chút do dự. Hắn vẫn chưa quyết định rốt cuộc cỏ nên ra tay hay không?!

Hai người này Trương Hằng đều biết, đều là đệ tử nội môn của Phong Hành Môn. Nam nhân kia kêu là Lý Hoành, là đệ tử Luyện Khí hậu kỳ, là thiên kiêu chỉ tử trong môn. Còn cô gái kia gọi là Ninh Tuyết Dung, nhập môn chừng bảy tám năm, tu vi là Luyện Khí trung kỳ. là một nữ tu sĩ dịu dàng, tĩnh tuệ hiếm có trong môn.

Bởi vì Trương Hằng cẩn thận và hai người này sơ sẩy nên cũng không phát hiện ra Trương Hằng đang đứng trên bầu trời.

Hơi suy tư một chút. Trương Hằng liền buông tha cho cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân tuyệt vời này.

Lấy tu vi Luyện Khí hậu kỳ của Lý Hoành, Trương Hằng nhiều nhất chỉ có thể bảo mệnh trong tay đối phương mà thôi, tỷ lệ chiến thắng là rất nhỏ. Trương Hằng cũng không vì một nữ tu không có quan hệ với mình mà đắc tội với một đại địch như thế.

Thân ở trong thế giới cá lớn nuốt cá bé như thế này, có rất nhiều chuyện thân bất do kỳ. Trương Hằng nếu muốn sinh tồn ở thế giới này, hơn nữa tìm kiếm lực lượng đỉnh cao và trường sinh bất tử thì không thể không buộc tâm tính mình trở nên lạnh lùng.

Nhìn Lý Hoành ôm thân thể mềm mại mê người của Ninh Tuyết Dung đi vào sơn động tối đen kia, Trương Hằng không khỏi nhớ tới Yến Vũ Tình, cô gái tuyệt xinh đã cùng thân cận thể xác với hắn.

Có lẽ giờ phút này Ninh Tuyết Dung chính là cô gái Yến Vũ Tình ngày đó. Mà Lý Hoành lại chính là Đường Phong hay Trương Hằng.

Sơn động tối đen kia chôn vùi hai thân ảnh, Trương Hằng thở dài một hơi. lại khống chế linh khí bay về phía xa xa.

Bình luận





Chi tiết truyện