chương 235/ 777

Y Lâm này quả nhiên không phải một tán tu đơn giản, chỉ dựa vào công pháp của Nam Minh liên đoán ra đại khái xuất thân của đối phương.

- Bích Tuyết Tương Vân Tông?

Khóe miệng Nam Minh mang theo vài tia trào phúng:

- Không nghe nói qua!

Nam Minh cũng sẽ không thừa nhận mình là tu sĩ của Bích Tuyết Tương Vân Tông. Là Thân Ngoại Tạo Thân của Trương Hằng, hết thảy hắn phải lấy sự trung tâm với chủ nhân làm đầu.

Y Lâm vừa nghe Nam Minh không phải tu sĩ của Bích Tuyết Tương Vân Tông, vẻ kinh ngạc cùng kính sợ trên mặt lập tức biến mất không còn.

Bích Tuyết Tương Vân Tông là môn phái nhất lưu tiếng tâm lừng lẫy của Triệu Quốc, thực lực gần với hai đại môn phái siêu cấp. cho dù thế lực sau lưng Y Lâm cũng không thể chống lại.

Mặc dù là Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn giờ phút này cũng chỉ có thể miễn cưỡng xếp vào hàng môn phái nhị lưu.

Phương thức phần chia cấp bậc môn phái của Thiên Thần Tinh tương đối đơn giản, môn phái nhị lưu chỉ cần có một tu sĩ cấp bậc Nguyên Anh KỲ.

- Như thế nào? Ngươi đám ra tay với ta ở trong này?

Y Lâm không khỏi cười nhạo. Hắn không tin Nam Minh dám động thủ với mình ở nơi này.

- Ngươi có tin hay không, chỉ cần ta hổ một tiếng lập tức sẽ có Chấp Pháp trương lão của Tán Tu Minh...

Chính vào lúc Y Lam nói với vẻ đắc ý vô cùng, hào quang bích lam trên người Nam Minh cứng lại. toàn thân "Vút" một tiếng xông tới Y Lâm.

Công pháp Nam Minh tu luyện đều là cao cấp. thân pháp cũng cực Kỳ linh hoạt, nháy mắt liền tới trước người Y Lâm.

- A!

Trên mặt Y Lâm lộ vẻ hoảng sợ, trên người đột nhiên hiện lên một kiện Linh khí phòng ngự trung phẩm.

Trong mắt Nam Minh hiện lên một tia châm chọc, trong tay ngưng kết ra một viên băng tinh bích lam trong suốt.

Băng tinh này lóe lên vẻ xinh đẹp khác thường dưới ánh mặt trời, Nhưng cũng lộ ra một cổ khí tức nguy hiểm.

Một chưởng của Nam Minh nhẹ vỗ lên người Y Lâm.

Lập tức bề ngoài thân thể hắn bắt đầu ngưng kết ra một tầng băng sương.

Đám băng sương này bắt đầu không ngừng lan tràn, dễ dàng xuyên qua Linh khí phòng ngự của hắn, xâm nhập vào trong cơ thể.

Y Lâm vừa định ngăn cản cỗ băng sương quái dị vô cùng này thì thấy Nam Minh đột nhiên đánh ra một quyền, hào quang bích lam lóng lánh, hung hăng đánh lên người hắn.

Mặc dù có Linh khí hộ thể, Y Lâm vẫn hộc ra một búng máu. toàn thân bắt đầu thong thả hóa thành tượng băng.

- Muốn chết!

Nam Minh đứng yên trong sân. lạnh lùng nhìn vào Y Lâm đang đấu tranh với băng sương.

Bởi vì thu được mệnh lệnh của Trương Hằng. hắn cũng không giết người tại đây.

- Ngươi trở về đi...

Thanh âm của Trương Hằng vang lên trong đầu hắn.

Toàn bộ thân thể của Nam Minh trong nháy mắt hóa thành một viên ngân châu lớn bằng viên đạn. lóe sáng một cái biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Vào lúc hắn vừa rời khỏi giây lát thì có Chấp Pháp trưởng lão của Tán Tu Minh tới, lại chỉ nhìn thấy được bóng đáng hắn phi hành rời đi.

ở một Tòa lầu năm tầng của Tán Tu Minh, một gã tu sĩ Kết Đan Kỳ trong mắt lóe lệ quang, thần thức hắn nhìn thấy hết thảy, đang chuẩn bị ra ngoài chặn Nam Minh lại.

Đột nhiên một Thanh âm tràn ngập uy nghiêm cùng đạm mạc vang lên bên tai hắn:

- Để hắn đi thôi.

Tu sĩ Kết Đan Kỳ này sắc mặt đại biến, vội vàng cung kính vô cùng nói:

- Dạ. Minh chủ!

Người lên tiếng chính là Minh chủ của Tán Tu Minh: Vũ Vô Cực-tu sĩ mới vào Nguyên anh kỳcủa Triệu Quốc!

Theo sự lớn mạnh của Tán Tu Minh, tu sĩ Kết Đan Kỳ đã vượt qua mười. Tu sĩ Kết Đan Kỳ này cũng mới gia nhập hai năm trước.

- Còn nữa. Lúc này không cần tiếp tục truy cứu. đuổi Thanh niên kêu Y Lâm kia đi. Người này thân phận không rõ, không thể giữ lâu.

Vũ Vô Cực lại phần phó.

- Dạ. Minh chủ. Ta lập tức đi xử lý ổn thỏa việc này.

Tu sĩ Kết Đan Kỳ này nhanh chóng rời khỏi trụ sở Tán Tu Minh.

ở một nơi đỉnh núi mây mù lượn lờ cách Hắc Thuy Trấn hơn hai trăm dặm, Vũ Vô Cực giống như một vị Ma Thần, khí thế trên thân khi lên khi xuống, linh khí trong thiên địa như cừu non rung động quanh thân hắn.

- Ta cảm giác thời gian đã không nhiều lắm...

Ánh mắt hắn ngước nhìn bầu trời xa xa, Dường như xuyên thấu qua tầng tầng không nhìn thấy thiên địa càng thêm rộng lớn.

***

Trương Hằng nhắm mắt đứng trong hư không, dường như có cảm ứng. Ngay trước đó không lâu, hắn có một loại cảm giác bị nhìn trộm.

- Tiến độ của hắn thật nhanh... Nguyên Anh Kỳ?

Trương Hằng không khỏi thất kinh.

Chỉ vẻn vẹn ba năm. Vũ Vô Cực đã đột phá phạm trù Kết Đan Kỳ.

Vút!

Ngân châu do Nam Minh biến thành rất nhanh tới gần Trương Hằng sau đó tiến vào đan điền hắn.

- Đại ca. Đây chính là Thân Ngoại Tạo Thân huynh, mới Luyện chế? Thật sự là thần Kỳ!

Hàng mi Thanh tú của Ninh Tuyết Dung khẽ chớp, cánh tay tuyết trắng khẽ ôm vòng quanh người hắn. thân thể mềm mại không xương đán chặt vào lưng hắn. Mùi hương thơm mát Thanh nhã trên thân khiên Trương Hằng hơi hơi mê say.

Trương Hằng "hắc hắc" cười, xoay người ôm Ninh Tuyết Dung, nhìn chăm chú vào con ngươi dịu dàng điềm tĩnh của nàng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Khuôn mặt Ninh Tuyết Dung đỏ bừng, lẳng lặng nhắm hai mắt lại.

Trương Hằng có thể cảm nhận được nhịp tim cùng hô hấp của nàng hơi dồn dập vì thế lớn mật hôn lên đôi môi mềm mại của nàng.

Ba năm nay Trương Hằng đều ở trạng thái tu luyện điên cuồng, gần như không có thân thiết Với Ninh Tuyết Dung chút nào, nhiều nhất cũng chỉ tán gẫu vài câu.

Lần này, Trương Hằng coi như tách được hàm răng ngọc của Ninh Tuyết Dung, cùng đầu lưỡi mềm mại nhỏ nhắn của nàng triền miên.

Một đôi bàn tay chậm rãi mò tới bên hông Ninh Tuyết Dung, qua một tầng quần áo tuyết trắng, tay của Trương Hằng chạm đến đa thịt trắng mịrih băng khiết như Tuyết của nàng, mò lên phía trên từng chút một.

Chỉ chốc lát, hai tay của Trương Hằng đã phủ lên đôi ngọc phong giờ phút này đã phát dục hoàn mỹ, cảm giác mềm mại mà đẩy co giãn, mang đến cho Trương Hằng một cảm giác sảng khoái cực kỳ, hận không thể nào làm nàng hòa tan vào thân thể của mình.

Ninh Tuyết Dung không ngừng thở đốc. rốt cục đẩy cái miệng của Trương Hằng ra. miệng ngọc thổ khí như lan. trên khuôn mặt dịu dàng tuyệt mỹ tỏa sáng xuân sắc mê người. Cánh tay tinh xảo mềm mại ôm chặt thân thể Trương Hằng, tùy ý đôi tay ma của hắn sờ soạng trên thân thể băng Thanh ngọc khiết hoàn mỹ của mình.

Trương Hằng cũng có chút không nén được lửa dục trong cơ thể, đưa tay bắt đầu cưới bỏ váy áo Ninh Tuyết Dung, chuẩn bị xâm phạm thêm một bước.

Mà chính vào Lúc này, một loại cảm giác bị nhìn trộm lạnh băng hiện lên trong lòng Trương Hằng.

- Hừ!

Một Thanh âm vang lên bên tai Trương Hằng giống như tiếng sấm.

- Ham mê nữ sắc, tu vi của ngươi sao có thể tăng lên. lại có tư cách gì so tài Với bản tôn.

Thanh âm lạnh, băng của Vũ Vô Cực từng tiếng đâm vào trong lòng Trương Hằng.

Trên người Trương Hằng lập tức đổ mồ hôi lạnh, vội vàng đẩy Ninh Tuyết Dung đầy vẻ ngượng ngùng và khó hiểu.

- Hừ, tự giải quyết đi! Nếu như cần thiết, bản tôn sẽ thay ngươi giết chết nàng này.

Trong giọng nói của Vũ Vô Cực có sát khí nồng đậm khiến trong lòng Trương Hằng nhảy dựng.

- Đại ca...

Ninh Tuyết Dung không biết tình huống, trên khuôn mặt ngọc Tuyết trắng lăn xuống mấy giọt nước mắt trong suốt:

- Chẳng lẽ đại ca không thích Tuyết Dung...

Trương Hằng im lặng không nói gì. mang theo Ninh Tuyết Dung cấp tốc bay về phía trước, một mạch bay ra vài trăm dặm mới ngừng lại.

- Hẳn là thoát khỏi phạm vi thần thức của tên biến thái kia rồi hả?

Trương Hằng rốt cục thở nhẹ một hơi.

Nói thật hắn cũng không sợ đối địch Với Vũ Vô Cực. chỉ sợ đối phương thương tổn tới Ninh Tuyết Dung.

Dùng tay nhẹ lau giọt lệ trên mặt Ninh Tuyết Dung, Trương Hằng ôn hòa nói:

- về sau Tuyết Dung phải học kiên cường, không thể dễ dàng khóc.

- Chỉ cần đại ca không vứt bỏ Tuyết Dung, muội nhất định sẽ kiên cường.

Trên mặt Ninh Tuyết Dung lại lộ ra lúm đồng tiền có thể mê chết người, Nhu cầu vồng trong mưa sớm. khiến Trương Hằng lại rục rịch không thôi...

Bình luận





Chi tiết truyện