chương 319/ 777

Thân thể nện mạnh xuống mặt đất cứng rắn do kim loại màu đen tạo thành. Trương Hằng cũng không cảm thấy đau đớn gì nhưng hai người cùng bị nện xuống như hắn lại phát ra những âm Thanh đau đớn.

Mặt đất bằng kim loại này vô cùng cứng rắn Trương Hằng không nhận là thứ gì nhưng Tương Sơn trưởng lão chỉ liếc mắt cái đã nhận ra không khỏi cả kinh kêu lên:

- Hắc Thái Thạch?!

Hắc Thái Thạch chính là một loại tài liệu luyện khí cực Kỳ hiếm thấy ở Tu chân giới! Pháp bảo bình thường chỉ cần cho thêm một chút Hắc Thái Thạch thì độ cứng rắn sẽ gia tăng nhiều. Hết các pháp bảo cao đẳng, thậm chí là pháp bảo đỉnh cấp đều ẩn chứa loại tài liệu này.

Mà lúc này, ở Tỏa đại điện u ám quỷ dị này. Hắc Thái Thạch lại được dùng để lát trên mặt đất! Điều này đối với tu sĩ nhân loại mà nói thì thật sự là thiên đại lãng phí.

- Thân thể tiểu tử này không tồi!

Ở trung ương đại điện có một nam nhân Thanh niên mặc Thanh bào. ánh mắt cũng giống như yêu thú Thanh Vũ Điểu là có màu xanh, nhưng sắc bén. sáng bóng hơn dường như có thể nhìn thấy nội tâm người khác.

Nam nhân Thanh niên này liếc nhìn Trương Hằng một cái, tán thưởng nói.

Trương Hằng ngẩng đầu lên. đầu tiên là nhìn thấy một cô gái mặc Thanh y. Nàng cũng đang đưa mắt đánh giá mình, ánh mắt không ngừng chớp động, không biết đang có chủ ý gì.

Sau đó ánh mắt nhìn về phía nam nhân mặc Thanh bào. cảm nhận được một cỗ khí tức nguy hiểm từ trên người này.

Trương Hằng thầm nghĩ:

"Chính là người này vừa bắt giữ ba người mình sao?!"

Mà Giờ phút này, nam nhân Thanh bào này chỉ vẻn vẹn nhìn Trương Hằng mà không có chút hứng thú nào với hai người kia cả.

- Thiết Mộc đại nhân, chính là do tiểu tử này phá vỡ kế hoạch mưu đoạt Dẫn Lôi Phủ của ta.

Trên miệng cô gái áo xanh hiện lên ý cười nghiền ngẫm, ánh mắt từ Trương Hằng chuyên sang nhìn nam nhân Thanh bào, hơi khép nép nói.

Ánh mắt ba người Trương Hằng đều tập trung trên người nam nhân mặc Thanh bào. lúc này mới biết đối phương kêu là Thiết Mộc. Thanh Vũ Điểu cũng dùng ngôn ngữ nhân loại để nói chuyện với nhau.

- Ồ?! Bằng vào thực lực của người này mà phá hỏng kế hoạch của ngươi sao?!

Trên mặt thiết Mộc rõ ràng hiện lên vẻ không tin.

Sự chênh lệch thực lực giữa Thanh Vũ và Trương Hằng. hắn chỉ liếc mắt cái đã nhận ra.

- Thiết Mộc đại bá. lời ta nói là thật! Chính là người này khiến cho ta mất đi Dẫn Lôi Phủ hiện tại không biết thế nào mà giải thích với Nhị điện hạ đây!?

Thanh Vũ làm nũng nói.

- Được rồi. ngươi nói nên làm gì bây giờ?!

Thiết Mộc hơi bất đắc dĩ nói.

Trương Hằng và hai người Bích Tuyết Tương Vân Tông đều đứng trong đại điện, không ai có ý định bỏ chạy, nhìn hai người một nam một nữ trước mắt đối đáp nhau.

Rất hiển nhiên, quan hệ giữa Thiết Mộc và Thanh Vũ quả không tầm thường! Đồng thời Nhị điện hạ trong miệng Thanh Vũ cũng khiến Trương Hằng rất tò mò.

Mầv chữ "Nhị điện hạ" khiến Trương Hằng nhớ lại yêu thú Biến Hóa KỲ Huyết Giao Long ở Phi Linh Đảo ngày đó. chỉ sợ đối phương đủ khiến Trương Hằng phải ngưỡng vọng.

- Không bằng thế này, ngài giao hắn cho ta xử trí. còn hai tên tu sĩ nhân loại kia, dám tự tiện xâm nhập Vô ưu Lâm, nên xử lý thế nào thì tùy vào tâm tình của Thiết Mộc đại nhân ngài đi!

Thanh Vũ cười hì hì nói với Thiết Mộc.

Sắc mặt của Tương Sơn trưởng lão và Bích U Tiên Tử thật khó coi. nghe ý tứ của hai yêu thú trước mắt này thì xử lý thế nào hoàn toàn dựa vào tâm tình của họ. như đạp chết một con kiến mà thôi.

Thiết Mộc cũng không nghĩ nhiều, gật đầu nói:

- Được, tên tiểu tử này giao cho ngươi xử lý! Tuy nhiên dù không bắt được Dẫn Lôi Phủ thì thôi, nể mặt ta. Nhị điện hạ cũng không dám làm gì ngươi cả!

- Cảm ơn Thiết Mộc đại bá!

Thanh Vũ vui mừng nói.

Trong lòng Trương Hằng không khỏi cười rộ lên. không ngờ mình lại lưu lạc tới ngày hôm nay...

- Tiểu tử, ta hỏi ngươi nói. Tên gì?

Thanh Vũ hai tay chống nạnh, đôi mắt màu xanh nhìn chằm chằm Trương Hằng, mang theo vài tia hàn ý.

Ngươi đi dưới mái hiên, sao có thể không cúi đầu!

Trương Hằng thở dài trong lòng, trả lời:

- Tại hạ Trương Hằng!

- Trương Hằng. chưa từng nghe nói qua, nhưng có nghe cái danh hiệu gì gì mà Tà Đế đó?

Thanh Vũ lộ ra vẻ nghi hoặc.

- Bẩm đại nhân, danh hiệu của hắn là Bất Tử Tà Đế!

Tương Sơn trưởng lão cận thận nhắc nhớ.

Thanh Vũ hung hăng trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, sát khí thoáng hiện nói:

- Ai cho ngươi mở mồm?!

Thiết Mộc lạnh lùng nhìn về phía hắn:

- Tên nhân loại này có ý bất lương!

Một cổ sát khí trí mạng đột nhiên đánh tới Tương Sơn trưởng lão.

Hưu!

Thiết Mộc vung tay. Thanh mang lóe lên. một đạo phong nhận lăng lệ trực tiếp xuyên qua đầu Tương Sơn trưởng lão.

Máu tươi phun ra. ngay cả Nguyên Anh cũng nháy mắt rơi ra và bị thiêu cháy.

Không tới nháy mắt, Tương Sơn trưởng lão đã không có chút lực phản kháng, trực tiếp bị chém giết!

Bích U Tiên Tử đứng bên cạnh và Trương Hằng cũng đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.

Người này thật quá mức khủng bố, chỉ nhấc tay lên đã có thể diệt sát một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Tốc độ ra tay thậm chí vượt qua phản ứng cực hạn của hai người Trương Hằng.

Mặc dù coi là đánh lén nhưng không thể phủ nhận được sự khủng bố của vị Thiết Mộc đại nhân này! Trong lòng Trương Hằng chột dạ, đã không có chút ý nghĩ chạy trốn nào.

Thiết Mộc đại nhân trước mắt này hoàn toàn cùng cấp bậc với Huyết Giao Long, thậm chí còn mạnh hơn.

Bích U Tiên Tử không đành lòng nhìn thi thể Tương Sơn trưởng lão, con mắt lóe ra lệ quang. Giờ khắc này, một nữ tu Nguyên anh kỳcũng lộ ra vẻ yếu đuối đáng yêu.

Trương Hằng cố nén sự sợ hãi trong lòng, thầm nghĩ không nên có tâm tư oai hùng gì?! Tối thiểu cũng đừng để cho tên Thiết Mộc này biết, nếu không đối phương chỉ cần cho rằng "có ý bất lương" thì hẳn mất mạng như chơi!

Sau khi Thiết Mộc giết chết Tương Sơn trưởng lão, ánh mắt liếc nhìn Bích U Tiên Tử một cái, lạnh lùng nói:

- Ta có thể không giết ngươi, nhưng ngươi phải làm nữ nhân của ta!!!

Hắn cũng không tạo áp lực đối với Bích U Tiên Tử, cứ thản nhiên nhìn nàng ta, dường như là một người rất vô hại.

Nhưng Bích U Tiên Tử hiểu được, chỉ cần mình nói một chữ "không" thì cũng sẽ như Tương Sơn trưởng lão, lập tức bị giết!

Có đồng ý hay không?!

Bích U Tiên Tử quả thực tuyệt vọng.

Thời khắc này, nàng nhớ tới song tu đạo lữ đã chết đi của mình.

Nếu đáp ứng thì thật sự rất có lỗi với vị trượng phu đã chết của mình, nếu không sẽ lập tức mất đi tính mạng!

Nếu là nữ tu bình thường có lẽ sẽ lập tức đáp ứng. nhưng Bích U Tiên Tử lại phải do dự!

- Ta đếm ba tiếng, ngươi không đáp ứng thì có thể biết được kết cục của mình rồi đó!

Thiết Mộc lạnh nhạt nói.

Ba!

Hai!

Không khí Dường như đọng lại, có thể nghe thấy tiếng tim đập và hô hấp của những người trong đại điện này.

Bích U Tiên Tử nhắm mắt lại, thân thể mềm mại hơi run rẩy. Vẻ mặt Trương Hằng phức tạp nhìn nữ nhân cách mình không xa. thầm nghĩ là một nữa nhân, đặc biệt là nữ nhân Tu chân giới, nàng ta quả thật không tồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Bất kể có đáp ứng hay không, Trương Hằng cũng sinh ra kính ý đối Với nàng. ở Tu chân giới, sinh mệnh là quan trọng nhất, thậm chí còn quan trọng hơn cả thực lực.

ở thời điểm quyết định sinh tử có thể do dự, có thể hồi tưởng, dưới con mắt Trương Hằng, Bích U Tiên Tử quá là một nữ nhân có đủ tư cách. Tối thiểu hắn cho là như vậy!

Một!

Thiết Mộc rốt cục thốt ra tiếng thứ ba. Quá trình này quả thật như đã trải qua thời gian mấy vạn năm.

Đôi môi Bích U Tiên Tử hơi giật giật, con ngươi nhắm chặt, không nói tiếng nào.

Trương Hằng than nhẹ, nàng cuối cùng đã thỏa hiệp.

- Ha ha ha...

Thân hình Thiết Mộc nhoáng lên đã tới trước người Bích U Tiên Tử, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn mềm mại của nàng ta, thấp giọng nói:

- Làm nữ nhân của ta. ngươi có thể được bất cứ thứ gì ngươi muốn!

Cô gái áo xanh nhìn bộ dáng vô cùng thân thiết của Thiết Mộc và Bích U Tiên Tử, trong mắt hơi chút tò mò nhưng cũng không nói thêm điều gì.

Đột nhiên, con mắt nàng sáng ngời, quay đầu nói với Trương Hằng:

- Ngươi... làm nam nhân của ta!

Phốc!

Trương Hằng ngã vật xuống nền đất!

Vẻ mặt thiết Mộc cũng hiện lên vẻ kinh ngạc...

Bình luận





Chi tiết truyện