chương 360/ 777

Ông—

Đại môn màu lam trong suốt óng ánh khẽ run lên. một luồng hào quang màu lam dịu dàng lóe lên trên mặt, nhưng lại không có loại băng hàn thấu xương lúc trước.

Sau đó, tiếng "Ầm ầm" truyền ra. đại môn của cung điện băng tinh màu lam chậm rãi di động, lộ ra một không gian tối đen bên trong.

Năm người vốn cảnh giác vạn phần thấy tình cảnh này cũng đều thở ra một hơi nhẹ nhõm, ít nhất không có cục diện nguy hiểm như dự đoán.

Lúc đầu năm người đều không dám tùy tiện tiến vào cung điện băng tinh màu lam. đợi ở tại chỗ một hồi lâu nhưng đều không thấy có dị trạng gì phát sinh.

- Như thế Xem ra tám phần là Ma đầu bị trấn áp đã chết...

Trên mặt lão già họ Sài hơi có một tia ngạc nhiên vui mừng, mấy người còn lại cũng ôm tâm lý đồng dạng.

Đám người Trương Hằng thử dùng thần thức thăm dò vào trong cung điện băng tinh màu lam. nhưng thần thức vừa mới tiến vào trong đó liên gặp một cổ hàn ý kinh người có thể đông kết linh hồn, dọa cho bọn họ vội vàng thu hồi thần thức.

- Hàn khí trong cung điện này đã đạt tới một mức độ khủng bố, cho dù là thần thức cũng không thể đừng lại giây lát trong đó.

Hầu Bá lộ vẽ ngưng trọng liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái. phát hiện trong mắt đối phương thoáng hiện lên một tia dị sắc.

- ở trong Nguyên Anh Kỳ. chỉ sợ không có ai có thể dừng lại trong này một hai hô hấp.

Trương Hằng bất động Thanh sắc nói.

Ngay cả hai vị tu sĩ Nguyên anh kỳđều nói thế. vài vị tu sĩ Kết Đan KỲ còn lại đều không có biện pháp gì. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Vậy làm thế nào cho tốt? Chẳng lẽ chúng ta cứ vậy bỏ đi, nỗ lực lúc trước của chúng ta chẳng phải là thất bại trong gang tấc?

Phạm Lâm không cam lòng nói. ánh mắt thi thoảng đảo hướng cung điện Băng tinh màu lam. giờ phút này cùng không dám đưa thần thức vào trong.

Ngay cả thần thức đều có thể đông cứng, Bởi vậy có thể thấy được hàn khí trong này đạt tới một trình độ khủng bố như thế nào.

Bách Luyện đại sư chìm vào suy tư. ánh mắt đảo quanh bốn phía. Khi ánh mắt lão chạm đến hồ nước màu đen dưới cung điện băng tinh màu lam. cặp mắt Bỗng nhiên sáng ngời:

- Các ngươi nhìn bên kia!

Bách Luyện đại sư kinh hô.

Đám người Trương Hằng vội vàng nhìn sang phía Bách Luyện đại sư ra hiệu.

Chỉ thấy hồ nước vốn yên lặng đang khẽ gợn sóng.

Mới đầu loại gợn sóng này khó thể phá hiện, một lát sau đã có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

- Thì ra là thế...

Hầu Bá cảm thụ được lay động khó thể phát hiện dưới chân, cười lớn:

- Mật địa cũng không phải ở trong cung điện băng tinh màu lam này. Tòa Cung Điện này đầu mối then chốt lực lượng trấn áp Ma đầu và trận pháp chung quanh đồng thời cũng là nơi cỡi bỏ phong ấn. Mật địa chân chính hẳn là...

- ...Hẳn là hồ đen dưới cung điện này!

Nói tới cuối cùng, trên mặt Hầu Bá còn mang theo vài tia đắc ý. ánh mắt nhìn về phía những thi thể bị đóng băng trong hồ nước.

Đám người Trương Hằng cũng gật đầu nhìn xuống phía dưới cung điện băng tinh màu lam. đây vẻ chờ mong đoán tình huống có khả năng phát sinh Tiếp theo,

- Hồ nước đang dâng lên.

Đột nhiên, ngân quang trong mắt Trương Hằng lóe lên.

Hô~

Chất lỏng màu đen thần bí trong hồ nước đang chậm rãi dâng lên. cung điện băng tinh màu lam dưới chân mấy người cũng hơi lay động.

Rất nhanh chất lỏng quỷ dị cùng những thi thể bị đóng băng dâng lên từng chút, thậm chí đạt tới mức độ có thể thò tay chạm vào.

Trong đó, một thi thể tu sĩ cùng Với túi trữ vật trôi nổi trước mặt đám người Trương Hằng. Dùng mất thường có thể phân tích được, đẳng cấp của túi trữ vật kia cực cao, chỉ sợ chỉ có tu sĩ cấp bậc Nguyên anh kỳmới xứng có được.

Mấy người trong lòng khẽ động lại không dám tùy tiện ra tay. Bởi vì sợ hãi hồ nước màu đen và cũng cố kỵ tu sĩ ở bên cạnh.

ông-

Đến một lúc, hồ nước màu đen đạt tới độ cao ngang bằng với cung điện băng tinh màu lam sau đó im bặt, khôi phục bình tĩnh.

Dõi mắt nhìn qua, trên mặt hồ đóng băng không ít thi thể tu sĩ cùng túi trữ vật. Có thể tưởng tượng mấy vạn năm trước những tu sĩ này đều là nhân vật tuyệt thế danh chấn một phương, những thứ bọn họ lưu lại sao có thể là thứ bình thường.

Ánh mắt mọi người đều sáng ngời, trong lòng rục rịch.

- Đóng băng trong hồ dường như có dấu hiệu hòa tan.

Hầu Bá đột nhiên dùng tay chỉ vào một khối băng đóng băng thi thể tu sĩ, kinh ngạc thốt lên.

Trương Hằng cười lạnh nói:

- Hàn khí trong hồ đang tiêu tan phong ấn nơi đây sắp cởi bỏ.

Mấy người hơi sửng sốt, quả nhiên phát hiện hàn khí khủng bố trong hồ nước đang nhanh chóng tiêu tan. trong lúc nhất thời không khí chung quanh ngưng kết ra những giọt nước rơi thẳng xuống đất.

Nếu có tu sĩ thực lực cường đại trên trời cao sẽ phát hiện Quỷ vụ Sơn này đang mưa nhưng trên bầu trời lại rất thoáng đãng.

- Nếu ta không đoán sai. Ma đầu bị phong ấn hẳn là ở phía dưới cung điện thần bí này. cũng chính là đáy hồ nước...

Trương Hằng nói đến đây kéo Bách Luyện đại sư bay lên trời cao. có một loại cảm giác nguy cơ vô hình khiến hắn làm ra hành động Như vậy.

Hầu Bá cũng cảm thấy tình huống có chút quỷ dị. thấy Trương Hằng bắt đầu chạy cũng theo bản năng hóa thành một luồng sáng xanh bay lên trời cao.

Dưới cung điện băng tinh phía dưới chỉ còn lại lão già họ Sài cùng Phạm Lâm chưa phản ứng lại.

- Hầu tiền bối...

Phạm Lâm lộ vẻ nghi hoặc, vừa chuẩn bị lên tiếng thì đúng vào lúc này hồ nước vốn yên tĩnh đột nhiên phóng lên cao. trong lúc nhất thời nửa bầu trời đều bị che phủ.

- Chạy mau!

Lão già họ Sài hóa thành một đạo hỏa mang bay ra khỏi đây trước khi hồ nước bao trùm.

Phạm Lâm đương nhiên sẽ không ở lại chờ chết, theo sát phía sau bay khỏi cung điện băng tinh màu lam.

- Ha ha ha... Một người cũng đừng mơ chạy thoát!

Đúng Lúc này, từ nơi sâu trong hồ đen truyền ra một Thanh âm làm người ta sởn tóc gáy. Trong Thanh âm này lộ ra vẻ âm trầm cùng ý tứ sát phạt, truyền đến linh hồn của tất cả mọi người trong phạm vi mấy chục dặm.

Hoặc là đây đã không phải Thanh âm bình thường mà là một loại phương thức giao lưu cao cấp khác.

Hô~

Một cỗ lực lôi kéo khủng bố từ trong hồ truyền ra. kéo lão già họ Sài và Phạm Lâm bay giữa không trung xuống dưới.

Sắc mặt lão già họ Sài đại biến, trong thời khắc mấu chốt này cũng bất chấp mọi thứ. Kim Đan nơi đan điền đột nhiên bộc phát, đẩy hắn ra xa đến mấy chục trượng, cuối cùng thoát khỏi phạm vi mạnh nhất của cỗ lực lôi kéo này.

Mà Phạm Lâm ở phía sau lão lại không chút lực trả đòn bị kéo vào trong hồ nước màu đen. dưới sự chú ý của đám người Trương Hằng, chôn vùi trong hồ nước. Thân thể cũng không bị đóng băng mà là bị kéo vào trong hồ nước.

- Đại sư. ngươi mau rời khỏi nơi đây. Càng nhanh càng tốt!

Trương Hằng nói với Bách Luyện đại sư. còn hắn cùng không lập tức rời đi mà ở xa xa chú ý tình huống phía dưới.

- Trương đạo hữu bảo trọng. Ngươi cũng phải cận thận một chút...

Bách Luyện đại sư cũng hiểu được, chuyện tiếp theo cùng không phải một tu sĩ Kết Đan Kỳ như lão có thể ứng phó.

Đạp độn quang màu đỏ lửa. Bách Luyện đại sư nhanh chóng bỏ chạy, không tiếc tiêu hao đại lượng nguyên khí thi triển bí thuật.

Lão già họ Sài "vù" một tiếng bay lên trời cao, ở cách Trương Hằng. Hầu Bá cũng không xa. Lão nhìn Bách Luyện đại sư thi triển bí thuật bỏ chạy một cái. trên mặt hơi có vẻ do dự.

Cuối cùng lão già họ Sài cũng không lập tức rời đi mà là đứng cạnh Trương Hằng cùng hầu Bá lặng yên xem tình thế phát triển. Dù sao ở đây còn có hai cao nhân Nguyên Anh Kỳ. vị tất không thể ứng phó được tình huống Tiếp theo,

Ba người đều đứng trên trời cao, dùng thần thức quan sát tình cảnh phía dưới.

HỒ nước màu đen sau khi nuốt Phạm Lâm chìm vào yên tĩnh ngắn ngùi, nhưng chỉ vài hô hấp. hồ nước lại gợn sóng mãnh liệt.

- Ha ha ha... Rốt cục có thể lại nhìn thấy ánh mặt trời!

Một bóng người chất lỏng màu đen lượn lờ quanh thân từ trong hồ nước bay ra. hắn lơ lửng trên bầu trời giang hai tay hướng lên trời rống một tràng.

- Đây... Đây không phải là Phạm đạo hữu sao?

Lão già họ Sài lộ vẻ hoảng sợ.

Trương Hằng tập trung nhìn vào quả hiên phát hiện người trong chất lỏng màu đen lượn lờ chính là Phạm Lâm.

Trong mắt của "Phạm Lâm" giờ phút này lộ ra vài tia điên cuồng, uy áp cường đại từ trên người hắn tản ra. giang hai tay, bộ dạng thân oai run sợ thiên hạ.

- Đoạt xá?

Trương Hằng kìm lòng không đậu hộc ra hai từ. bản thân hắn cũng từng trải qua đoạt xá, khá mẫn cảm đối với việc này.

- Đúng vậy. Giờ phút này Phạm đạo hữu quả thật bị đoạt xá, chắc người đoạt xá hẳn là Ma đầu bị trấn áp mấy vạn năm rồi!

Hầu Bá thản nhiên nói, lại đề nghị Với Trương hằng:

- Phạm đạo hữu dù sao cũng trong hàng Kết Đan Kỳ, cho dù bị đoạt xá Ma đầu kia cùng không phát huy ra thực lực quá mạnh mẽ. Huống chi Ma đầu kia đã bị trấn áp mấy vạn năm. Không bằng ngươi ta liên thủ thừa dịp hắn trước khi hắn còn chưa khôi phục nguyên khí chém giết hắn sau đó đến phần chia các loại dị bảo trong hồ.

Nói đến đây Hầu Bá chờ mong nhìn Trương Hằng.

Giờ phút này "Phạm Lâm" thật sự là quỷ dị đến cực điểm, mặc dù thực lực không tính quá mạnh mẽ. một mình Hầu Bá cũng không nắm chắc.

Trương Hằng gật gật đầu:

- Nếu có cơ hội chém giết Ma đầu này, Trương mỗ tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Trong lòng hắn cũng đã chuẩn bị rất tốt. cho dù đánh không thắng cũng có thể thi triển bí thuật chạy trốn. Ma đầu kia đoạt xá chẳng qua là một tu sĩ Kết Đan KỲ, cho dù mạnh mấy đi nữa cũng không đến mức có thể đạt tới tốc độ của Thiết Mộc ở Vô Ư Lâm.

Hai người hạ quyết tâm. thương lượng sơ qua một chút liền cùng chậm rãi xuống dưới.

- Ha hạ các ngươi muốn tới lấy mạng ta sao?

"Phạm Lâm" lỡ lửng trên không hổ đen. tươi cười quỷ dị. nói với hai tu sĩ Nguyên anh kỳchậm rãi từ trên trời hạ xuống.

- Hầu Bá? Trương đạo hữu?

"Phạm Lâm" bị đoạt xá cười ha hả nhìn hai người Trương Hằng, nụ cười trên mặt càng ngày càng trở nên sáng lạn.

Trương Hằng cùng Hầu Bá liếc nhau một cái. đều lộ ra vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới sẽ xuất hiện một cảnh tượng quỷ dị Như vậy,

- Ngươi là ai?

Hầu Bá lạnh lùng hỏi.

- Ta?

"Phạm Lâm" kia hơi sửng sốt, chất lỏng màu đen quanh thân bắt đầu khỏi động, chậm rãi phun ra vài chữ:

- Huyền... u... Thiên... Ma!

Nói xong vài từ này. "Phạm Lâm" đầy ngạo nghễ nhìn mấy vị tu sĩ đối diện.

- Huyền U Thiên Ma không phải là danh hiệu của Ma đầu bị trấn áp kia sao?

Lão già họ Sài đứng nhìn ở xa, trong lòng hơi kinh hãi. Không nghĩ tới trấn áp mấy vạn năm, không ngờ Ma đầu này còn chưa chết.

- Huyền U Thiên Ma? Chưa từng nghe qua!

Trương Hằng cười lạnh nói.

- Cái gì? Ngay cả danh hiệu bản quân mà ngươi cùng chưa từng nghe qua!

Huyền U Thiên Ma khó thể tin nói.

Sau đó, đôi mắt đen và sâu thẳm như vực sâu nhìn chằm chằm Trương Hằng, sát khí đậm đặc truyền đến.

Trương Hằng không chút ảnh hưởng, vẻ mặt lạnh nhạt. Hắn vốn đã có ý định thử thực lực chân chính của Ma đầu này.

Sau đó, bất ngờ chính là sát khí trên người Huyền U Thiên Ma đột nhiên biến mất. vẻ mặt "Mê đắm" nhìn chằm chằm Trương Hằng, thậm chí dùng đầu lưỡi liếm môi...

- Ặc...

Trên mặt Trương Hằng lộ vẻ ghê tởm. thầm nghĩ chẳng lẽ Ma đầu này có sở thích kia...

Bình luận





Chi tiết truyện