chương 332/ 777

Trương Hằng với một thân nguyên khí hao tổn nhiều hời hợt miễu sát hai vị tu sĩ Kết Đan Kỳ thực lực không tầm thường. Điều này khiến cho Nhiếp Mộng âm thầm nhìn trộm hoảng sợ không thôi.

Từ mấy năm trước, Trương Hằng vẫn là một tu sĩ Trúc cơ kỳ bị đuổi giết, mà bằng vào biểu hiện Giờ phút này, hiển nhiên đối phương đã có thực lực Nguyên Anh Kỳ.

Bất kể Nhiếp Mộng có tài trí kinh người như thế nào. khi gặp phải nhân vật tột đỉnh của Tam Tinh Vực, trong lòng đều không tự giác sinh lòng kính sợ.

Từ giờ khắc này trở đi, nàng mới chính thức hiểu được: Có thể được Vũ Vô Cực coi là đối thủ có tính khiêu chiến nhất trong đời này. Trương Hằng sao có thể là hạng tầm thường. Chỉ cần cho hắn thời gian, sẽ có một ngày hắn vượt qua những tu sĩ Nguyên anh kỳlâu đời của Tam Tinh Vực.

Sau khi Trương Hằng chém giết hai tu sĩ Kết Đan KỲ của Kim Kiếm Môn. vô cùng thuần thục thu chiến lợi phẩm sau đó dùng ngân diễm thiêu đốt hai cỗ thân thể. Trong toàn bộ quá trình, Trương Hằng vẻ mặt lạnh nhạt, trong mắt không một tia dao động, Dường như chỉ là giẫm chết mấy con kiến.

Biểu tình Như vậy xâm nhập vào nội tâm Nhiếp Mộng, nàng dĩ nhiên hiểu được nhân vật như vậy tuyệt đối không phải đám người mình có thể trêu chọc. Chỉ sợ chỉ có loại đối thủ càng đánh càng mạnh như Vũ Vô Cực mới có thể tạm thời áp đảo hắn một bậc.

Sau khi giết xong hai người, Trương Hằng Thanh lý sơ sơ túi trữ vật của bọn họ một chút, phát hiện trong đó có không ít những thứ linh tinh: Pháp bảo, ngọc giản, tinh thạch... Nguồn: http://truyenfull.vn

Trong đó khiến Trương Hằng chú Ý chính là Huy Hoàng Kiếm - bảo vật trấn sơn của Kim Kiếm Môn.

Nhớ ngày trước Cực Kiếm chân nhân chính dựa vào kiếm này suýt nữa giết chết Trương Hằng. Giờ phút này khi Trương Hằng cầm Pháp bảo cao cấp này. cảm nhận được phía trên mơ hồ toát ra khí tức đặc thù.

Ngoài Pháp bảo cao cấp này ra. Cực Kiếm chân nhân còn lưu lại một quả ngọc giản phong cách cổ xưa cũng gây sự chú ý của Trương Hằng.

Quả ngọc giản này nhìn qua niên đại đã lâu. bên trong ghi lại một bộ khẩu quyết kiếm tu là Huy Hoàng Kim Nguyên Kiếm Quyết. Trương Hằng thoáng lướt qua, phát hiện uy lực của bộ kiếm quyết này không nhỏ, ẩn chứa ảo điệu thậm chí khiến Trương Hằng đã lĩnh ngộ thần thông Thân Ngoại Hóa Thân đều chìm trong kinh ngạc.

Có lẽ cảm thấy được sự bất phàm của hai vật này. Trương Hằng đem Huy Hoàng Kiếm cùng Huy Hoàng Kim Nguyên Kiếm Quyết cho phân thân của mình để hắn đi tìm hiểu. Nếu tu Luyện ra uy lực cường đại, để hắn tiếp tục tu Luyện cũng không sao.

Bởi vì khẩu quyết dạng kiếm quyết cũng không phải công pháp cơ bản để tu sĩ thăng cấp mà là một loại thủ đoạn phát huy đối với lực lượng và cảnh giới. Nếu không có công pháp nguyên phối của Kim Kiếm Môn có lẽ uy lực sẽ kém. Nhưng Trương Hằng tin tưởng Luyện Thiên Hóa Địa Công của mình nếu có thể khắc chế hết thảy công pháp thiên hạ. như vậy cũng hẳn là có tư bản để phát huy ra uy lực bộ kiếm quyết này.

Lại nghỉ ngơi tại Kim Kiếm Môn mấy ngày, nguyên khí Trương Hằng đã hoàn toàn khôi phục, nhưng lại không chờ được Ninh Tuyết Dung tỉnh lại.

Tử Cực chân nhân từng nói với hắn:

- Ngươi cho nàng ăn một viên Thanh Linh Đan. trong lúc này có thể sẽ ngủ một số ngày, cụ thể cần bao nhiêu thời gian cùng rất khó nói. Ngắn thì hai ngày, nhiều thì nửa năm một năm thậm chí càng lâu.

Vì thế Trương Hằng cũng không tính chờ đợi, hẹn với Nhiếp Mộng cùng đi Thanh Hồ Sơn trong phạm vi Ngọc Phật Tự.

Trên đường đi, Nhiếp Mộng mơ hồ duy trì một vẻ kính sợ đối Với hắn. trong lời nói cũng rất tôn kính làm cho Trương Hằng có chút không thích ứng.

Cái ngày đó lúc chém giết hai gã tu sĩ Kết Đan Kỳ. Trương Hằng cảm thấy được thần thức của đối phương nhưng cũng không để trong lòng.

Khu vực Thanh Hồ Sơn rất rộng lớn ước chừng chiếm một phần ba địa vực Ngọc Phật Tự, nơi này tồn tại không ít môn phái lớn nhỏ.

Trải qua Nhiếp Mộng giảng thuật Trương Hằng mới hiểu được trước mắt Thanh Hồ Sơn chủ yếu chia làm hai thế lực lớn. Trong đó một cổ thế lực là Cực Diễm Môn cùng với những thế lực phụ thuộc do nó thống lĩnh. Một cổ thế lực khác là liên hợp do ba môn phái nhị lưu lâu đời của Thanh Hồ Sơn. đủ để sánh ngang cùng Cực Diễm Môn. Ba môn phái nhị lưu này phân biệt là: Kiếm Vũ Môn, Thiên Hỏa Môn, Hoa Ngữ Môn.

Dưới sự dẫn đường của Nhiếp Mộng, Trương Hằng xuyên qua vùng núi liên miên không ngừng và hồ nước, cũng bị cảnh sắc nơi này hấp dẫn.

- Phía trước chính là thế lực của liên minh ba phái. VỊ trí ba môn phái nhị lưu này tạo thành hình cái sừng, Kiểm tra tu sĩ ngoại lai khá nghiêm. Chúng ta tốt nhất không nên dừng lại nhiều ở chỗ này. Xuyên qua thế lực của liên Minh ba phái này, bay thêm mấy chục dặm có thể tới phạm vi thế lực của Cực Diễm Môn.

Nhiếp Mộng giải thích cho Trương Hằng, giọng điệu rất dịu dàng.

Trương Hằng gật gật đầu:

- Được rồi. chúng ta cũng không phải tới nơi này gây chuyện. Cực Diễm Môn mới là mục đích chuyến này của chúng ta.

Quả nhiên khi hai người phi hành trên không liên minh ba phái mặc dù không chút dừng lại nhưng vẫn dẫn tới ánh mắt cảnh giác của đám tu sĩ tuần tra.

Nhưng hai người này hiển nhiên là tu sĩ bậc cao, đám tu sĩ tuần tra cũng không dám tùy tiện tới trêu chọc. Lúc bay đến trên không một môn phái. Trương Hằng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nhiếp Mộng thì cười tủm tỉm nhìn hắn vài lần.

Giờ phút này thế lực phía dưới là Hoa Ngữ Môn trong liên minh ba phái.

Lúc bay đến trên không môn phái này. Trương Hằng lại ngửi được một làn hương hoa mê người, Làn hương hoa này mang theo một loại hấp dẫn khác thường, càng thêm thuần khiết và thiên nhiên so với mùi thơm cơ thể của nữ nhân. Làm cho người ta có một loại cảm giác say khướt đủ khiến người bị lạc trong đó.

Cùng lúc đó Trương Hằng cũng thấy được những thiếu nữ xinh đẹp phi thường của Hoa Ngữ Môn. Bọn họ hoặc quyến rũ kiều mị hoặc dịu dàng đáng yêu. con mắt lưu chuyển lộ ra một loại phong tình đặc thù. Lúc váy bay múa mùi hương Tỏa bốn phía, thi thoáng lộ ra một vùng da thịt trắng nõn đủ khiến người ta chảy máu mũi.

Tu vi đám thiếu nữ này cao thấp không đồng nhất nhưng Pháp bảo trong tay đều rất đặc thù. bình thường đều là hình dạng các loại hoa có tên tuổi. Phía trên lưu chuyển hào quang mờ mờ thậm chí còn có thể tản mát ra một mùi hoa làm say lòng người.

"Con bà nó! Không ngờ còn có môn phái Như vậy... Quá hấp dẫn người!"

Trương Hằng không kìm nổi nhìn thêm vài lần. điều này làm cho hắn nhớ tới cuộc sống đại học từng trải qua. Nếu so sánh những môn phái tu chân với những hệ trong đại học. như vậy Hoa Ngữ Môn này hiển nhiên là môn phái nữ nhân cực nhiều tương đương hệ ngoại ngữ hoặc kinh tế quản trị. Lúc trước Trương Hằng là trạch nam. gia nhập hệ Máy Điện Toán đúng như Phương Vân sơn ở thế giới này với nam tu chiếm đa số.

- Không biết trong môn phái này có nam tu hay không? Nếu như có, vậy cũng quá không có thiên lý!

Trương Hằng không kìm nổi dùng thần thức đảo qua một chút, phát hiện trong môn phái này một nam tu cũng không có, trong lòng thoải mái hơn một chút.

Tuy nhiên với thần thức cấp bậc Nguyên anh kỳcủa hắn tự nhiên như thường xuyên qua một số cấm chế và trận pháp của Hoa Ngữ Môn, thấy được một số cảnh tượng khiến người ta nhỏ máu mũi ở bên trong. Trong Hoa Ngữ Môn này có mấy hồ nước, trong đó có không ít nữ tu xinh đẹp đang tắm. trong số này không thiếu giai nhân tuyệt sắc.

Tâm thần hơi rung động, Trương Hằng vội vàng thu liễm thần thức của mình, khuôn mặt hơi đỏ lên.

Nếu như vẫn là trạch nam tới từ địa cầu. khẳng định Trương Hằng sẽ vô sỉ tiếp tục nhìn lén. Nhưng lúc này hắn tự nhận là đã có thể từ tiềm thức áp chế loại xúc động này.

Nhìn thấy biểu tình của Trương Hằng. trên mặt Nhiếp Mộng cũng lộ ra biểu tình như có suy nghĩ, mặc dù biểu hiện rất mịt mờ nhưng cũng khiến Trương Hằng có chút bối rối.

Đúng Lúc này, trong Hoa Ngữ Môn phía dưới truyền đến tiếng quát yêu kiều của một nữ nhân:

- Vô sỉ phương nào. Với thân phận Nguyên anh kỳlại làm ra chuyện xấu hổ bậc này!

Vút!

Theo một đạo sáng mờ màu tím. mùi hoa ùa vào mũi. một vị nữ tu Nguyên anh kỳbay về phía này.

- Chạy mau!

Trương Hằng theo bản năng nhấc chân bỏ chạy. cũng không phải sợ hãi nữ tu Nguyên anh kỳđối diện mà là vừa rồi trong lúc vô tình hắn làm ra chuyện quá mất mặt...

Bình luận





Chi tiết truyện