chương 733/ 777

Dù là người tu chân nghe nhạc khúc này thì tình cảm cũng phát sinh biến hóa!

Keng!

Đại môn của Tinh Nguyệt Thần Điện mở ra. Một chiếc thảm dài màu hồng hình thành một cây cầu nổi hư không, kéo dài tới Phàm Vân Đào.

- Mời sư mẫu.

Tú Ninh thuấn đi tới cuối thảm hồng, dắt Ninh Tuyết Dung đầu được che bởi vải đỏ. mặc lễ phục trắng như Tuyết, từ một tòa động phủ đi về phía Tinh Nguyệt Thần Điện.

- Bộ lễ phục này thật là đẹp...

Rất nhiều nữ tu sĩ phía dưới lộ vẻ hâm mộ.

Trong giới tu chân, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy kiểu dáng váy cưới kỳ lạ như vậy.

Trên thực tế, những người chế tác ra bộ trung phục này tại Phàm Vân Đảo biết rằng kiểu dáng của nó chính là do Trương tổ sư tự mình thiết kế.

Đúng vậy, Đây là váy cưới của thế kỷ hai mươi hai. Trương Hằng dựa theo ấn tượng trong trí nhớ để may ra đưa tới giới tu chân.

Giờ phút này Ninh Tuyết Dung mặc bộ siêu váy cưới trên người lại có một ý vị khác, cổ điển mà không kém phần hiện đại.

- Sư mẫu đi thong thả!

Tú Ninh nắm tay Ninh Tuyết Dung, chậm rãi đi trên thảm hồng trong hư không.

Họ có thể trực tiếp bay lên. thậm chí thuấn di tới Tinh Nguyệt Thần Điện nhưng lại dùng nghi thức trịnh trọng này đi tới nơi tổ chức hôn lễ.

Trương Hằng đi ra từ Tinh Nguyệt Thần Điện, đi tới giữa thảm hông rất dài kia mà gặp Ninh Tuyết Dung.

- Có trời làm chứng, có trái tim làm mối. ta và Ninh Tuyết Dung lúc này kết thành vợ chồng.

Trương Hằng nắm tay Ninh Tuyết Dung, xuất ra một chiếc nhẫn lóe sáng như mộng ảo, trịnh trọng đeo cho Ninh Tuyết Dung.

Lúc này Lạc Hà cũng bay tới hư khôngbên cạnh thảm hồng, cất cao giọng nói:

- Nhất bái thiên địa.

Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung đồng thời cúi đầu vái hư không.

- Nhị bái cao đường.

Hai người nắm tay nhau cúi đầu trước Lạc Hà, xem như tôn hắn là trưởng bối.

- Tam. phu thê đối bái.

Giọng nói của Lạc Hà êm tai. ẩn chứa một lực lượng cường đại khiến tất cả mọi người của Chu Vương Triều đều nghe thấy.

Trương Hằng cười nhẹ nhàng, đối bái với Ninh Tuyết Dung một lần nữa trong hư không.

Lễ nghi cổ điển này kết thúc, tiếp theo lại không phải là vợ chồng nhập động phòng.

Trương Hằng nhẹ nhàng bỏ khăn voan hồng che mặt. để lộ ra khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo củaNinh Tuyết Dung, bước lên thảm hồng chậm rãi đi tới Tinh Nguyệt Thần Điện.

Khoáng cách ngắn ngủi mấy trăm trượng lại mất rất nhiều thời gian.

Loại nghi thức này lại mang tới bầu không khí rất lãng mạn.

Vẻ mặt đám Nam tu sĩ nơi này trang trọng, trong mắt đám nữ tu sĩ lại lóe lên những tia sáng kỳ đị, tuy rằng chưa lộ vẻ mê người nhưng tình cảm hâm mộ thì không hề thiếu.

Rốt cục đôi vợ chồng chính thức này cũng được tiến vào Tinh Nguyệt Thần Điện được trang hoàng lộng lẫy.

- Chúc mừng sư tôn. sư mẫu.

- Chúc mừng Trương tổ sư.

Nhóm cường giả trong đại điện đều chúc tụng.

Dưới sự sắp xếp của Tú Ninh. Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung phân biệt ngồi hai bên của bàn bạch ngọc, đối điện nhau, trong mắt ẩn chứa ý cười.

- Đưa rượu và thức ân lên.

Tú Ninh sắp xếp để hôn lễ tiến thêm một bước.

Chỉ trong chốc lát. trên chiếc bàn dài lại đặt một chiếc đĩa lớn vô cùng, trên đó đặt một vật có hình rồng vàng óng.

- Đây là...

Mọi người hơi nghi hoặc, chưa nhận ra được thức ăn này.

- Xin mời mọi người thưởng thức. Vật này chính là Thần thú ẩn chứa chân long huyết mạnh, dùng chân hỏa đỉnh cấp của hạ giới nướng thành, ăn mấy miếng sẽ có công hiệu phi phàm.

Lạc Hà cười tủm tỉm giới thiệu.

Đám cường giả lộ vẻ nghi hoặc, dưới sự dẫn đầu của Quách Phong liền dùng dụng cụ bắt đầu cắt Thần thú.

- Hả?

Ăn một miếng thịt thơm nức xong, không ít tu sĩ chép miệng cảm thấy Kỳ quái. Một luồng lực lượng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể. bắt đầu cải tạo thể chất của bọn họ.

Miếng thịt này mềm mại. tiến vào miệng thơm lừng, dư vị không tan.

Mà trọng yếu nhất chính là nó có thể cải tạo thể chất sau khi ăn.

Sau đó bồi bàn lại mang lên một loại rượu màu lam nhạt, rót đầy cho mọi người.

- Đồ nhi xin mời sư tôn, sư mẫu một chén.

Quách Phong cười hì hì đứng lên. là người đầu tiên kính rượu. Tất cả mọi người trong bữa tiệc liền tỉnh ngộ. đồng loạt kính rượu Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung.

- Ha ha ha... Ngày đại hôn của Tuyết Dung, lão phu tới muộn mất rồi.

Đúng lúc này thì một trung niên mặt lục bào vô thanh vô tức hiện ra trong Tinh Nguyệt Thần Điện.

- Phụ thân.

Triệu Tịch Nguyệt và Triệu Thụy kinh hô một tiếng.

Cả đám người Trương Hằng đều đứng dậy.

- Triệu bá phụ.

Vẻ mặt Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung vui mừng nói với Triệu Phụ.

- Tuyết Dung, ngươi và Trương Hằng hôm nay tổ chức đại hôn, lão phu xin tặng một chút lễ mọn.

Triệu phụ cười thần bí, giơ tay chụp vào hư không một cái.

Ống-

Một quang cầu màu xanh biếc nhoáng lên trong hư không rồi biến mất. tiến vào bên trong cơ thể Ninh Tuyết Dung.

Trong phút chốc, trên trán Ninh Tuyết Dung xuất hiện một ấn Ký mơ hồ màu lục nhạt, giống như một chiếc lá.

Ấn Ký này rất nhạt nhưng lập tức khiến Ninh Tuyết Dung có thêm mấy phần thần bí và sức sống.

- Tạ ơn bá phụ.

Ninh Tuyết Dung tuy rằng không biết vật này có tác dụng gì nhưng với cấp độ của Triệu phụ thì sao có thể tặng lễ phàm chứ?

- Ha ha ha... Vậy thì lão phu đi thôi. Thụy nhi nhờ ngươi chăm sóc nhé.

Triệu phụ cười dài một tiếng, thân ảnh biến mất khỏi Tinh Nguyệt Thần Điện. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Bá phụ. ngài không lưu lại uống vài chén đã...

Trương Hằng gọi một câu nhưng toàn bộ hình bóng của Triệu phụ đã biến mất khỏi giới này. không còn thấy khí tức đâu nữa.

- Đại ca. cha ta không quen không khí náo động này đâu.

Triệu Thụy vừa cười nói, trong lòng lại thầm sung sướng. Phụ thân đúng là ngầm đồng ý cho mình ra đi. Từ hôm nay mình rốt cục tự do rồi.

- Trung niên mặc lục bào vừa rồi là ai? Ngay cả Trương Hằng cũng phải gọi là bá phụ...

Trong lòng đám tu sĩ nghi hoặc, âm thầm suy đoán.

Nhưng dù bọn họ có Phỏng đoán thế nào cũng không thể đoán ra thân phận thực của Triệu phụ.

Triệu phụ xuất hiện chỉ là một nốt nhạc đệm khiến hôn lễ đạt tới cao trào.

Hoàng Phủ Lân uống chén rượu, lập tức phát hiện ra rượu này có thể tăng cường lực lượng linh hồn cho tu sĩ.

Vừa uống một chén, lực lượng linh hồn của hắn đã tăng lên hai ba phần.

- Rượu ngon!

Đám cường giả nói một lời nhưng hai ý.

- Tuyết Dung, ta kính nàng một chén.

Trương Hằng đứng dậy nâng chén với Ninh Tuyết Dung.

- Vâng.

Ninh Tuyết Dung đáp khẽ một tiếng, hai gò má ừng hồng, ánh mắt nhìn Trương Hằng. tươi cười rạng rỡ.

Hai người cùng nhau uống chén rượu này.

Mọi người trong tiệc đều vỗ tay âm ầm. Tu sĩ trên Phàm Vân Đảo cũng vỗ tay theo, trong đó có không ít người thật tình chúc phúc cho đôi vợ chồng này.

Giờ khắc này không khí trong bữa tiệc hôn lễ đã đạt tới đỉnh.

Yến hội kéo dài tới nửa đêm mới chấm đút.

Trương Hằng nắm tay Ninh Tuyết Dung, tiễn bước các cường giả. sau đó trở về động phòng của mình.

Dưới ánh nến màu đỏ, Trương Hằng mang theo chút hơi rượu, tới gần Ninh Tuyết Dung đang ngồi ngay ngắn trên giường.

- Đại ca...

Đôi mắt Ninh Tuyết Dung ngân ngấn nước, cảm nhận bàn tay đang mò loạn của Trương Hằng.

Không phản kháng, hai gò má của nàng ửng hồng, đôi mắt như thu thủy, hô hấp trở nên đồn dập.

Trương Hằng hôn lên đôi môi mềm mại đỏ mọng của nàng, lên hai má trắng mịn hổng hào của nàng, đôi tai tinh xảo của nàng, vuốt ve thân thể mẫn cảm của nàng, không bỏ qua một tấc đa thịt nào.

- Á.. Đại ca....

Ninh Tuyết Dung không dám phản kháng, lại bị kích thích không chịu nổi như vậy. không tự chủ được mà rên khẽ. Người yêu thương vuốt ve toàn thân, lại làm một số động tác khiến nàng thấy xấu hổ vô cùng.

Trương Hằng rất nhanh cởi áo váy của Ninh Tuyết Dung, cũng cởi bỏ y phục của chính mình. Hai thân thể trần quấn lấy nhau.

Bởi đây cũng không phải lần đầu tiên cho nên hai người rất nhanh chóng tiến tới cao trào.

Khuôn mặt Ninh Tuyết Dung ửng hồng. thân thể xinh đẹp động lòng người trần trụi hòa hợp làm một với Trương Hằng.

Những tiếng rên yêu kiêu vang lên bên trong động phủ đã được bố trí cấm chế cường đại này.

- Tuyết Dung, cứ rên to lên. không ai nghe thấy đâu.

Trương Hằng không chút xấu hổ nói.

Ninh Tuyết Dung cũng không kháng cự nổi giống như một con sơn dương thuần khí bị con sói xám Trương Hằng cắn nuốt từng chút một.

Tóm lại, một đêm này đôi vợ chồng Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung vô cùng sung sướng.

Sáng sớm ngày thứ hai. mới tảng sáng Trương Hằng đã tinh lại. giai nhân trong ngực vẫn đang ngủ say, đôi mi thanh tú hơn rung động, có chút nước mắt khiến người ta không kìm nổi thương tiếc.

Trương Hằng hít nhẹ một hơi. sắc mặt khôi phục bình tĩnh, thì thào nói nhò:

- Ta sẽ sớm phi thăng thượng giới. Đến lúc đó tất nhiên sẽ gặp phải gian nguy và khiêu chiến rất lớn. Tuyết Dung bây giờ còn ở tu vi Độ Kiếp hậu Kỳ...

- o0o-

Bình luận





Chi tiết truyện