chương 410/ 777

Nhìn Huyền U Thiên Ma cùng Thái Huyền chân nhân đang không ngừng tiếp cận hướng bên này. Lạc Hà cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc.

Với thực lực của bốn vị đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ bọn họ giờ phút này. về số lượng đã chiếm cứ ưu thế không nhỏ. hai người đối diện tuy rằng thực lực rất mạnh, nhưng nếu muốn chiến thắng bốn người Lạc Hà cũng là không thực tế.

Lạc Hà vẫn cảm thấy dường như có điều không đúng, thoáng hơi trầm ngâm, liền cận thận dùng thần thức tham dò hết thày phụ cận trong vòng mấy trăm dặm. khi thần thức của hắn lướt qua một khối cự thạch trong phạm vi hai trăm dặm. lập tức dừng lại. thần sắc hơi biến đổi.

Đám người Trương Hằng cũng thấy được chỗ dị thường của Lạc Hà, đều đưa thần thức thăm dò phương hướng đó. Nhưng không có phát hiện có gì khác thường.

Chỉ là thần sắc Lạc Hà càng ngày càng ngưng trọng, hắn dùng thần thức truyền âm nói với đám người Trương Hằng:

- Một hồi nếu gặp địch nhân đáng sợ. các ngươi có thể đi trước rời đi, không cần lo lắng an nguy của ta.

Vừa nghe lời ấy. trong lòng đám người Trương Hằng đều ngưng trọng, không nghĩ tới ngay cả Lạc Hà thực lực cường hãn như vậy. lại nói ra lời nói nghiêm trọng như vậy.

Chẳng lẽ là vì một số nhân vật cường đại âm thầm ẩn núp này?

- Hì hì! Không nghĩ tới ở Tam Tinh Vực lại còn có tu sĩ nhân loại có thể nhìn thấu Vô Huyễn Thiên Mạc của ta...

Ngay lúc đám người Trương Hằng còn đang nghi hoặc, khối cự thạch bị thần thức của Lạc Hà tập trung kia đột nhiên hóa Thành một màn sương mù màu đỏ nhạt, biến mất ở trong không khí. tiếp theo sau không khí rung động, ba bóng người hiển hiện ra dưới thần thức của đám người Trương Hằng.

Người vừa lên tiếng nói chuyện là một nữ nhân tuyệt sắc thiên kiểu bá mị. Nàng mặc váy dài màu đỏ nhạt, vòng eo mềm mại tinh tế. vẻ nhu tình trong đôi mắt sáng như mưa xuân lông mi chớp chớp lộ ra đáng vẻ động lòng người. Mỗi một động tác. mỗi một Chi tiết của nàng, đều lộ ra một loại mê hoặc yêu dị. Dường như có thể làm cho dòng sông ngừng chảy, làm cho làn gió kia ngưng lại trong không khí.

Ba người này không một chút che dấu khí tức cường đại không thuộc nhân loại trên thân mình. Khi ba người tụ tập cùng một chỗ. một dự cảm uy hiếp trí mạng lao thẳng tới trong lòng Trương Hằng.

Khi ánh mắt hắn chạm đến một vị trung niên hoàng bào trong ba người này. trong lòng hắn run lên. mặt biến sắc, không khỏi kinh sợ khẽ kêu lên:

- Giao Long Hoàng...

Giao Long Hoàng xuất hiện trước mắt là một Độc Nhãn Long, trên mặt mang theo sát ý cùng Cừu hận nồng đậm. ánh mắt âm độc nhìn chằm chằm vào Trương Hằng như một con độc xà.

Trương Hằng cảm giác thân mình lạnh toát, vô hình trung giống như có một con mắt đang nhìn trộm nhất cử nhất động của hắn đang chuẩn bị ở một thời cơ thỏa đáng nào đó. phát động một kích trí mạng với hắn.

- Giao Long Hoàng... MỊ Ảnh Hoàng... Hỏa Phượng Hoàng...

Tổ Phong có vẻ run rẩy đọc ra mấy cái tên nhân vật chí cường của Yêu tộc. sắc mặt trắng bệch. Từ Huyền cũng lộ vẻ mặt rất khó xem. vô cùng cảnh giác nhìn về hướng ba vương giả đứng ở đỉnh phong thế giới Yêu tộc của Tam Tinh Vực đang áp bức tiến tới bên này.

Bất cứ một vị nào trong ba yêu này. đối với tu sĩ Hóa Thần Kỳ bình thường mà nói đều là tồn tại cực Kỳ nguy hiểm, đủ để lực áp tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ một bậc. Huống Chi giờ phút này còn là ba vị cùng nhau đến. đội hình cỡ này, trừ Sở quốc ra đủ để quét ngang hai đại tu chân quốc của Tam Tinh Vực kia.

- Không nghĩ tới Yêu tộc lại cấu kết cùng Huyền U Thiên Ma làm việc xấu?

Trương Hằng cười lạnh nhìn mấy con yêu thú trước mắt. lại ngầm dùng thần thức truyền âm nói với Lạc Hà:

- Lạc Hà đại ca! Tình huống đối chúng ta Dường như có chút bất lợi. Ma đầu cùng lão đạo kia cộng thêm ba con yêu thú cường đại này. Chỉ sợ chúng ta rất khó ứng phó được... Chúng ta có nên rút lui hay không?

- Các ngươi ngàn vạn lần đừng một mình hành động hoặc là chạy trốn, một khi đơn lẻ rất có thể gặp phải uy hiếp lớn hơn nữa... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lạc Hà cảnh giác nói với ba người Trương Hằng, thần sắc có phần ngưng trọng.

Trương Hằng rất tin tưởng không chút nghi ngờ lời nói của hắn. cùng Lạc Hà đứng chung một chỗ trong lòng hắn liền mất đi ý niệm lui bước.

Từ Huyền biết rõ Chi tiết về Lạc Hà cũng cực kỳ tin tưởng lời nói của Lạc Hà.

Nhưng Tổ Phong thân là Hóa Thần hậu kỳ. trong mắt lộ ra vài tia sầu lo, ánh mắt nhìn quanh không gian bốn phía, Dường như đang tìm cho mình đường lui. Là đại tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ. nếu hắn một lòng muốn chạy trốn, giới tu chân Tam Tinh Vực cực ít có người có thể chân chính uy hiếp được hắn.

- Hừ! Hôm nay đúng là các ngươi xui xẻo. trở thành mục tiêu của chúng ta...

Ở bên cạnh Mị ảnh Hoàng, còn có một nữ nhân thân mặc cung trang màu đỏ như lửa. tư sắc bình thường, trên người lại lộ ra một cỗ khí tức dữ dần. bất luận kẻ nào đứng ở bên cạnh nàng đều có thể cảm thấy một hơi nóng đáng sợ.

Nàng chính là Hỏa Phượng Hoàng một trong tứ đại vương giả Yêu tộc!

"Vù!" Thân hình hóa thành một đạo cầu vồng đỏ như lửa. Hỏa Phượng Hoàng trước một bước bay về phía bốn người Trương Hằng, người còn chưa tới gần, linh khí hỏa hệ trong không khí đã xao động vô cùng sinh động, một luồng sóng nhiệt trước một bước đánh úp tới.

- Con yêu này Dường như có tiềm chất của Hỏa Phượng Điểu...

Lạc Hà lộ vẻ không ngờ nhìn Hỏa Phượng Hoàng bay tới trước mắt, vẻ mặt lạnh nhạt nói. Thực hiển nhiên, chân chính làm cho Lạc Hà cố kỵ cũng không phải là con yêu thú này.

Hỏa Phượng Điểu là Thần thú trong truyền thuyết. là hỏa linh kiêu tử trời sinh, cấp bậc so với giao long đều phải cao hơn nhiều lắm. Theo sách cổ ghi lại. Hoàng giả trong Hỏa Phượng Điểu chính là Phượng Hoàng, là chí cường giả Hỏa Diễm.

- Đừng để bọn chúng chạy thoát...

Giao Long Hoàng thu hồi ánh mắt âm độc trên người Trương Hằng. từ xa bay tới thét to nói với Cửu Sát Chân Quân cùng Thái Huyền chân nhân:

- Các ngươi chặn phía sau đi!

Từ trong miệng Giao Long Hoàng truyền ra giọng điệu ra lệnh, bộ dáng có chút khinh miệt.

Đối mặt với si nhục như vậy, Thái Huyền chân nhân ngược lại vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, trong lòng tuy có chút không vui. nhưng cũng khinh thường không tranh chấp miệng lưỡi cùng một con yêu thú.

Nhưng Cửu Sát Chân Quân bên cạnh Thiên Huyền chân nhân thì lại không có công phu hàm dưỡng tốt như vậy. con ngươi trong mắt hắn lạnh xuống, nhìn chằm chằm vào Giao Long Hoàng, hiện ra sát khí:

- Ngươi là ai? Dám ra lệnh cho Bản quân?

Một luồng sát khí nồng đậm cùng tiềm ẩn nguy cơ bức thẳng tới Giao Long Hoàng.

Giao Long Hoàng giận tím mặt. đảo thần thức lướt qua Cửu Sát Chân Quân, vừa mới định lên tiếng uy hiếp, không biết vì Nguyên nhân gì lại đột nhiên dừng lại.

Cố nén lửa giận trong long, Giao Long Hoàng cận thận đánh giá Cửu Sát Chân Quân, trong mắt hiện lên một tia dị sắc.

Đám người Trương Hằng đều có phần kinh ngạc, không nghĩ tới còn chưa có khai chiến, trong nội bộ địch nhân đã sinh ra mâu thuẫn.

Bởi vậy có thể thấy được, yêu thú một phương cùng Ma đầu một phương, chẳng qua là vì đối phó với bên ngoài mà lâm thời hợp tác, trước đó hẳn là không có kế hoạch chu đáo gì cho lắm.

- Lấy đại cục làm trọng, nếu ngươi không muốn báo thù. hoặc không muốn cắn nuốt càng nhiều nguyên anh của tu sĩ Hóa Thần Kỳ. vậy thì không tiến hành nữa. bần đạo ta cũng không muốn trời chọc nhiều thêm mấy cường địch.

Thái Huyền đạo nhân ở bên cạnh Cửu Sát Chân Quân vẻ mặt lạnh nhạt khuyên giải.

- Hừ...

Cửu Sát Chân Quân cũng Chỉ có nhẫn nhịn hạ xuống cục tức trong bụng, cùng Thái Huyền chân nhân bọc ra phía sau đám người Trương Hằng.

Tổ Phong râu bạc trắng hơi run run, hướng về phía Lạc Hà nói:

- Chẳng lẽ chúng ta cứ để mặc cho bọn chúng bao vây chúng ta?

Lạc Hà hơi thoáng trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Chúng ta đánh giết từ phía sau đi. hai tu sĩ nhân loại vẫn là dễ đối phó một ít. nhưng các ngươi đừng một mình chạy trốn...

Trương Hằng gật gật đầu, nếu có thể tiêu diệt Huyền U Thiên Ma. còn thừa lại mấy con yêu thú có thể không cần quan tâm tới. nếu thật sự thoát không được, ngược lại cũng có thể đánh giết một trận.

Trước mắt tình thế bất lợi lớn nhất ở chỗ thực lực cá thể và tổng lượng của địch nhân, đều có ưu thế áp đảo, mà bên phía Trương Hằng này, trừ Lạc Hà ra, Tổ Phong bị thương tàn phế mất đi một chân, còn Trương Hằng và Từ Huyền chỉnh thể thực lực đều thấp hơn Hóa Thần hậu Kỳ, vả lại không lâu trước đó trong quá trình phong ma đã tiêu hao một ít pháp lực.

Sau khi bốn người làm tốt quyết định, tập trung lực lượng, phóng về hướng Ma đầu cùng Thái Huyền đạo nhân, dường như muốn tập trung thực lực đánh tan một phương, sau đó phá vòng vây.

- Nam nhân nho bào kia giao cho lão đạo ngươi giải quyết, về phần còn thừa ba người, một mình ta cũng đủ để ứng phó.

Cửu Sát Chân Quân, cũng chính là Huyền U Thiên Ma ở trạng thái ma thân, mặt không đổi sắc nói với Thái Huyền chân nhân, kì thực trong lòng hắn mang ý xấu.

Thái Huyền chân nhân tuy biết về Lạc Hà này. nhưng cũng không hiểu biết nội tình của đối phương lắm. nên không cần nghĩ ngợi lâu liền đáp ứng ngay. nhưng thật ra thấy Ma đầu chủ động đảm nhận ba người kia, Thái Huyền chân nhân cũng cảm thấy bất ngờ. nhưng lão cũng không có lo lắng an nguy của Ma đầu. do lão nhận thấy năng lực sinh, tồn của Ma đầu này vô cùng ngoan cường, vượt hơn chính mình.

Khoảng cách vài trăm dặm đối với tồn tại cấp bậc Hóa Thần Kỳ hai bên mà nói cũng Chỉ trong nháy mắt là tới.

Mắt thấy hai người Huyền U Thiên Ma đã vào phạm vi công kích, mấy người Trương Hằng vừa định ra tay đối phó với Ma đầu. Chỉ thấy Thái Huyền chân nhân nhẹ nhàng vung tay, bắn ra một cái Pháp bảo màu đen như đại thiết oa (chảo sắt lớn).

"Phù!" ở trong mắt Trương Hằng Dường như Pháp bảo đại thiết oa này đột nhiên trở thành lớn lên gấp mấy chục lần. bao phủ phạm vi mấy chục trượng, trong chớp mắt bay vụt đến trên đỉnh đầu bốn người, một cả khí tức áp lực vô hình ập vào mặt. linh khí trong khu vực đều bị thiết oa kia hút đi.

Sau đó, một cái bóng mở to lớn như thân thể cự thú hồng hoang, mang theo áp lực cuồng bạo, hạ xuống bao trùm mấy người Trương Hằng Trong đó.

Trương Hằng lập tức cảm nhận được một lực hút cực mạnh, hút thân mình vào trong thiết oa thật lớn tối om kia, khó có thể kháng cự lại.

- Đây chẳng lẽ là Thông linh Pháp bảo trong truyền thuyết... Phúc Thiên Cái?

Từ Huyền, Tổ Phong đều biến sắc.

ở trong ức vạn năm lịch sử của Đông Vân đại lục. một số Thông linh Pháp bảo uy lực phi phàm, truyền lại cho các thế hệ sau rồi thất tung, tuy nhiên người tu chân đời sau cũng có thể tra được ở trong sách cổ mà biết.

Đối mặt với Phúc Thiên Cái vô cùng cường hãn này. mấy người Trương Hằng theo bản năng đã nghĩ tới thi triển thuấn di chạy trốn.

Nhưng ngay sau đó Thái Huyền chân nhân ở bên kia tung lên một cái la bàn hiện ra bức Âm Dương Đồ.

La bàn này "vù" một cái bay lên trên bầu trời, kim Chỉ nam cấp tốc xoay tròn, làm cho không gian trong phạm vi này hiện ra một loại trạng thái xao động bất an.

Mấy người Trương Hằng vừa chuẩn bị thuấn di. lập tức bị một lực lượng không hiểu ngăn cản. ai nấy đều kinh ngạc nhìn kim Chỉ nam trên cái la bàn quỷ dị đang xoay tròn thật nhanh trong hư không cách đó không xa.

Thái Huyền chân nhân khống chế hai kiện pháp bảo mà vẻ mặt vẫn bình thản tươi cười, cùng Huyền U Thiên Ma công kích tới.

- Đây hình như là Thông linh Pháp bảo loại không gian... cấm Không La Bàn?

Trong lòng Từ Huyền run lên. không nghĩ tới Thái Huyền chân nhân lại có bản lĩnh bực này. vừa ra tay chính là hai kiện Thông linh Pháp bảo bậc này.

- Chẳng qua là hai kiện Ngụy linh bảo phẩm chất tốt mà thôi...

Lạc Hà bình thản cười, thân hình "Vèo" một cái. biến mất ở tại chỗ. không ngờ bất chấp tác dụng của cấm Không La Bàn, làm cho Thái Huyền chân nhân thấy mà biến sắc.

Ngay sau đó, Lạc Hà như quỷ my hiện ra ở phía sau Thái Huyền chân nhân, tung một chưởng đánh về phía đầu của lão...

Bình luận





Chi tiết truyện