chương 375/ 777

Đối mặt với ba quyền nặng như Thái Sơn của này. Trương hằng cũng không hề kinh hoảng. Ý niệm vừa động liền ông một tiếng, bên ngoài thân thể đột nhiên xuât hiện một pháp bảo phòng ngự đỉnh cao. Một luồng sáng đen hình thành vòng bảo hộ kiên cố bao phủ lấy hắn.

Cho tới nay Trương Hằng Tuy rằng có pháp bảo đỉnh cấp nhưng rất ít khi sử dụng, chủ yếu là Bởi tu vi và thực lực hạn chế.

Nhưng hiện giờ thực lực của hắn đủ để phát huy uy lực của pháp bảo đỉnh cấp tới tận cùng rồi.

Ầm ầm ầm!

Ba quyền của Vũ Vô Cực mang theo khí tức hủy diệt khủng bố toàn bộ nên lên tầng phòng ngự trước người Trương Hằng.

Răng rắc một tiếng, Vũ Vô Cực xé tan vòng bảo hộ tạo thành Bởi pháp bảo đỉnh cấp nhưng cuối cùng chỉ có Một quyền nện lên bản thể của pháp bảo đỉnh cấp. một nửa luồng lực lượng lớn lao này là đánh lên thân thể Trương Hằng.

Đó là cái giá phải trả để ngăn cản. Sau ba quyền của Vũ Vô Cực. trên mặt Trương Hằng hiện lên nụ cười quỷ dị. từ miệng phát ra một tia sáng trong suốt, không chút tiếng động xuyên thủng phòng ngự cực mạnh quanh thân thể Vũ Vô Cực. cuối cùng thậm chí còn đánh thủng một lỗ nhỏ trên chiến giáp mang phong cách cổ xưa của hắn.

Phá Diệt Thần Quang là thần thông chủ tu của Trương Hằng.

- Phụt!

Vũ Vô Cực phun một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, một người hiện lên một lỗ máu mơ hồ đang phun máu tươi như suối.

Ma Long màu đen quấn quanh người Trương Hằng cũng sững lại một lát. sau đó tiếp tục điên cuồng xiết chặt thân thể Trương Hằng. Nhưng bên ngoài thân thể Trương Hằng hiện ra ngân diễm lại đủ để ngăn cản nó. thậm chí còn từ từ cắn nuốt lực lượng của nó.

- Vũ Vô Cực. ngươi đã vận dụng tất cả sát chiêu nhưng đều không làm gì được ta.

Trương Hằng tùy ý để Ma Long quấn lên người mình, khóe miệng hơi nhếch lên. mỉm cười, nếu bảo trong nội tâm cũng không có chút tự hào là không có khả năng. Dù sao thì đây cũng là lần quyết chiến thứ hai của hắn với Vũ Vô Cực. Vào thời điểm quyết chiến lần đầu tiên. Trương Hằng bị đối phương đánh cho thám bại. cũng chỉ có cách tâm phục khâu phục.

- Ta sai lầm rồi.. Lực lượng cơ thể của ngươi không kém gì so Với Thiết Mộc nhưng lại còn càng hoàn mỹ hơn hắn...

Con ngươi của Vũ Vô Cực hơi tối sầm lại. nhìn về phía Trương Hằng ở phía trước:

- Thiết Mộc khi hóa thành hình thánh Thanh Thiết Thần Ưng mà bị một chiêu Long Hồn quán thân này của ta đánh trúng trên cơ bản cũng không có nhiều sức phản kháng. Bởi vì trong một chiêu này ẩn chứa sức công kính thần hồn đáng sợ. Nó có thể trói buộc linh hồn. Nhưng một chiêu này đối với ngươi lại có tác dụng không lớn.

Trương Hằng cười nhạt. Thật ra hắn cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Giờ phút này Vũ Vô Cực tuy mạnh nhưng cách Hóa Thần KỲ còn một khoảng, đối mặt với Trương Hằng am hiểu phòng ngự như vậy thì chẳng phải ngại đối phương. Đây giống như một vị tu sĩ Nguyên anh kỳđể ý phòng ngự công kích của một gã tu sĩ Kết Đan Kỳ. như thế thì người nọ muốn thành công là chuyện vô cùng khó khăn.

- Một chiêu này của ngươi cùng không tồi. trong Nguyên anh kỳđúng là không ai có thể cản nổi. Ngay cả ta trong thời gian ngắn cũng không thể thoát nổi.

Vẻ mặt Trương Hằng trấn định nói. trong lòng thầm nghĩ: Nếu Long Hồn quấn thân này là một loại pháp thuật khống chế linh hồn thì có phải mình có thể dùng Nguyên linh phản kích nó hay không?

Bỗng dưng Nguyên linh trong Thức Hải của hắn sáng ngời. Ánh sáng màu bạc đột nhiên bùng lên. Một luồng dao động đặc thù tản ra. hư ảnh Thanh niên kia hiện ra sau lưng Trương Hằng.

Thanh niên này do ánh sáng bạc chói mắt tạo thành, hình đáng giống hệt Trương Hằng, truyền ra một luồng rung động linh hồn.

Trương Hằng hành động theo bản năng, chỉ thấy Thanh niên nọ xoẹt một cái liền đi tới Ma Long phía trước, vươn tay túm lấy sừng của nó. sau đó vung mạnh một cái.

Vút!

Ma Long màu đen bị Nguyên linh của Trương Hằng ném đi mấy chục dặm.

- Hắc hắc hắc...

Trương Hằng và Thanh niên phía sau lưng hắn đồng thời phát ra một tràng cười quỷ dị, làm cho người ta sởn tóc gáy.

- Đây...

Vũ Vô Cực bị cảnh tượng này khiến cho kinh sợ. Hắn không thể tin nói:

- Ngươi sao lại có được thần hồn...

- Ngươi có thì vì sao ta lại không thể có?

Vẻ tươi cười trên mặt Trương Hằng càng sáng lạn. ý thức chuyển động. Nguyên linh hình thái Thanh niên kia hóa thành một đạo hư ảnh. tiến vào bên trong Thức Hải của Trương Hằng, bắt đầu tu luyện không ngừng.

Theo Ý nghĩ của hắn Thân hồn trong miệng Vũ Vô Cực hẳn là một loại tồn tại giống như Nguyên linh của mình.

Ma Long màu đen bị Nguyên linh của Trương Hằng ném đi mấy chục trượng vút một cái liền như thuấn di bay trở lại trước mặt Vũ Vô Cực. phát ra tiếng long ngâm trầm thấp, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Trương Hằng, mang theo vẻ ghen ghét và thần sắc sợ hãi.

- Ngươi cuối cùng vẫn không khíến ta thất vọng...

Trên mặt Vũ Vô Cực không có chút giận dữ, ngược lại còn bùng lên chiến ý cường đại. Long lân và chiến giáp màu đen trên người hắn đồng thời biến mất.

Sau đó Ý niệm hắn động một cái. Ma Long màu đen sau lưng hắn cũng dần dần lui bước, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rít gào không cam lòng.

- Đến đây đi... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Vũ Vô Cực nhắm hai mắt lại. vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.

Trương Hằng buồn bực nói:

- Ngươi có ý gì đây?

Vũ Vô Cực lạnh lùng nói:

- Giết ta đi -

- Giết ngươi?

Trên mặt Trương Hằng hiện lên vẻ cổ quái, thầm nghĩ: Mình có nghe lầm hay không, người này lại muốn chết Như vậy.

Chẳng lẽ Nghịch Thiên Đại Ma vang danh Tam Tinh Vực lại là một kẻ yếu ớt không thể chịu nổi kết quả chiến bại hay sao?

Với long lần và chiến giáp phong cách cổ xưa vừa rồi của Vũ Vô Cực thì cũng không phải không có cách bỏ chạy trong tay Trương Hằng.

- Trận chiến vừa rồi ta thua nhưng lại thua tâm phục khẩu phục.

Vũ Vô Cực mở hai mắt. nhìn chằm chăm vào đối thủ. sau đó mới chậm rãi nói:

- Ngươi hiện tại có thể giết chết ta. Ngay sau khi phi thăng, ta sẽ lại tìm ngươi chiến đầu.

- Phi thăng?

Trương Hằng không nói gì một lúc. Nghe giọng điệu của Vũ Vô Cực thì ở hạ giới còn đánh chưa đã nghiền, còn muốn lên thượng giới đánh một trận nữa.

- Thật là có lỗi. ta không thể giết ngươi. Muốn chết thì ngươi tự mình đi tìm một thân cây mà treo cổ đi...

Trương Hằng cũng không muốn động tới lực lượng cấm kỵ trên thân thể của Vũ Vô Cực. Hiện giờ có thể khẳng định, đối phương đúng là một vị đại nhân vật trên thượng giới, cũng không phải là thứ mà hiện giờ mình có khả năng chống lại.

- Sau này Chờ gặp nữa!

Vút một tiếng. Trương Hằng liên dùng Tiểu Na Di. biến mất trước người Vũ Vô Cực. Mà bản thân hắn đã hiện ra ở trong một dãy núi ngoài hai mươi dặm.

Vũ Vô Cực nhìn về hướng Trương Hằng biến mất, khẽ nói:

- Một khi đã như vậy thì cùng chờ tới cuộc chiến cuối cùng đi... Rời khỏi Đông Vân đại lục một thời gian, càng ngày càng cấp bách rồi...

Sau khi đuổi Vũ Vô Cực đi rồi. Trương Hằng vẫn bảo trì tốc độ nhất định, chỉ trong chốc lát liền về tới Cực Diễm Môn.

Khi Trương Hằng hiện ra hoàn hảo không tổn hao gì trên không trung của Cực Diễm Môn. phần lớn tu sĩ Cực Diễm Môn đều hoan hô. đôi mắt lộ vả vẻ mong đợi và hưng phấn vô hạn.

- Tông chủ đánh bại Vũ Vô Cực rồi sao?

Một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ không thể tin nói.

Những năm gần đây, Uy danh của Nghịch Thiên Đại Ma vang vọng không ai có thể sánh bằng trong Ngọc Phật Tự. dù là trước đây Triệu Thụy có thể chiến đấu với hắn nhưng mỗi lần trở về đều trọng thương liên tục, đầu có thể thoải mái tùy ý như Trương Hằng.

- Thực lực của tông chủ tân nhiệm sâu không thể lường được... Có lẽ chẳng mấy năm. Cực Diễm Môn chúng ta có thể trở thành một đại phái nhất lưu của Tu chân giới Triệu Quốc rồi.

Một lão già Kết Đan Kỳ khẽ thở dài. trong lời nói có vẻ rất tự hào.

- Tông chủ. người đã trở lại. vậy Nghịch Thiên Đại Ma kia bị người đánh bại rồi sao?

Lam Hỏa theo Cực Diễm Môn ra đón, trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi và vui mừng, có hơi nghi hoặc hỏi.

- Vũ Vô Cực không hổ danh là Nghịch Thiên Đại Ma bản tông chỉ thắng hiểm được hắn mà thôi.

Trương Hằng thản nhiên nói. giọng nói không lớn như lại khiến tất cả đệ tử của Cực Diễm Môn nghe thấy.Lời này vừa thốt lên liền khiến toàn bộ Cực Diễm Môn sôi trào, trong mắt đều lộ vẻ tự hào và vui sướng.

Trương Hằng yên lặng nhìn phần đông đệ tử của Cực Diễm Môn, trong lòng thầm nghĩ: Nếu đã tiếp nhận ủy thác của Nhị đệ rồi thì nhất định phải khiến Cực Diễm Môn giữ lấy một vị trí trong Tu chân giới của Tam Tinh Vực.

- Lam Hỏa, ngươi triệu tập tất cả tu sĩ Kết Đan Kỳ trong môn phái tập hợp ở Cực Diễm Điện. Dù là đang bế quan cũng bắt hắn phải đi ra. Trong vòng nửa nén nhang, kẻ không tới giết không tha!

Giọng nói của Trương Hằng lạnh như Băng truyền ra. thân thể nhoáng lên một cái liền biến mất trong không trung, tiến vào bên trong địa điểm dành cho tu sĩ bậc cao của Cực Diễm Môn thương nghị đại sự - - Cực Diễm Điện.

- Vâng thưa tông chủ!

Lam Hỏa lúc này tràn ngập sùng kính và sợ hãi đối với Trương Hằng. Từ khi tông chủ đánh lui Vũ Vô Cực xong, hắn liền thấy được Hy vọng cho tương lai của Cực Diễm Môn. Huống chi một tháng trước hắn còn được Trương Hằng phong cho làm trượng lão.

Sau khi nhận lệnh của Trương Hằng, Lam Hỏa lập tức thông báo cho tất cả tu sĩ Kết Đan Kỳ trong môn phái đi tới Cực Diễm Điện.

Chỉ trong chốc lát, tại Cực Diễm Điện.

Trương Hằng ngồi khoanh chân trong ngai vàng của tông chủ trên đại điện, hai mắt nhắm chặt, trên người thỉnh thoảng hiện lên hỏa linh lực đáng sợ màu đỏ đậm. Tỏa ra uy áp vô hình tràn ngập Cực Diễm Điện.

Giờ phút này trong Cực Diễm Điện đã có chín tu sĩ Kết Đan Kỳ. Trong đó bao gồm cả Bách Luyện đại sư.

Những người này sau khi nhận lệnh liền hỏa tốc tới đây thấy tông chủ đang nhắm mắt dưỡng thần cũng không dám quấy rầy.

Bách Luyện đại sư và Lam Hỏa đều là trương lão của Cực Diễm Môn. ngồi ở vị trí của trưởng lão. khoảng cách tới ngai vàng của tông chủ cùng khá gần. càng cảm nhận được khí tức hỏa linh lực kinh khủng trên người Trương Hằng, so với tông chủ trước cũng mạnh không kém.

Đám tu sĩ đều hơi kinh ngạc, không ngờ vị tông chủ tân nhiệm chưa tiếp xúc mấy này cũng tu luyện công pháp hỏa hệ.

Ánh mắt Bách Luyện đại sư lóe lên ánh sáng kỳ dị. không biết vì sao Trương Hằng đột nhiên lại có được thần thông hỏa hệ cường đại Như vậy, đối Với Trương Hằng càng có cảm giác không thể đo lường được.

Một lúc Thật lâu sau, Trương hằng mở chậm rãi mở mắt. Những tiếng loẹt xoẹt lóe lên. Trong không khí có những luồng lôi điện lóe lên. ẩn chứa uy áp phủ khắp đại điện, khiến cả nhóm tu sĩ Kết Đan KỲ này đều khó thở, khuôn mặt đỏ bừng, thân thể khó có thể nhúc nhích.

Cũng may mà trạng thái này cũng chỉ giăng co trong hai nhịp thở liên khôi phục bình thường.

Phù!

Khi loại cảm giác áp lực này biến mất thì tất cả tu sĩ ở nơi này không khỏi thở dài một hơi.

Trương Hằng khôi phục vẻ bình tĩnh, nhìn đám tu sĩ Kết Đan Kỳ trong đại điện này, chậm rãi nói:

- Bắt đầu từ hôm nay Trương Hằng ta chính thức tiếp quản vị trí tông chủ của Cực Diễm Môn. Trong các ngươi có ai không phục không?

Bình luận





Chi tiết truyện