chương 415/ 777

Trong không khí lơ lửng một cỗ mê hương lay động lòng người, chút mùi hương tím nhạt tản ra bằng mắt thường có thể thấy được. Mỹ nữ tuyệt sắc trước mắt cỏi bỏ chiếc váy, dần dần rút đi xiêm ý. lộ ra một mảnh xuân quang dụ hoặc lòng người: làn da tuyết trắng sáng bóng, vòng eo duyên dáng mê người, đôi chân phấn ngọc như ngó sen, cùng với núi đôi nửa che nửa hở và vùng tam giác thần bí mơ hồ...

Dung mạo tuyệt sắc làm người ta kinh diễm, đôi má đồng tiền nở rộ xinh đẹp mà không yêu mị. đôi mắt sáng câu hồn đoạt phách như chiếc hồ không đáy, làm cho người ta tiếc thương vô hạn.

Không khí khẽ rung động, nữ tử tuyệt sắc nửa nằm trên chiếc giường mềm mại nơi khuê phòng tao nhã, trong phòng đốt đàn hương tòa khói mơ hồ. chiếc bàn trang điểm tinh xảo trước giường, tựa như khuê phòng thiên kim tiểu thư nơi thế tục.

- Tới đây...

Nữ tử tuyệt sắc mặt cười ửng hồng, vươn ngón tay trắng nõn về phía Trương Hằng, đôi môi đỏ mọng mềm mịn khẽ mở. lộ ra hàng răng ngọc trắng bóng, miệng nhỏ anh đào phun ra làn hơi như hoa lan say đắm lòng người...

Trương Hằng nhàn nhạt nhìn nữ tử trước mắt. thời điểm bắt đầu ánh mắt còn có chút say đắm. nhưng Khoảnh khắc liền tiêu tán.

- Chút tài mọn. loại pháp thuật này dùng để đối phó tu sĩ cấp thấp có lẽ còn được...

Nhẹ nhàng nâng Pháp bảo thông linh Phá Không Kiếm, ánh mắt Trương Hằng hiện rõ sát khí, nhẹ nhàng vung lên trước nữ tử tuyệt sắc.

Xẹt!

Một đạo tia chớp màu bạc xẹt qua hư không, nháy mắt chém nát cảnh tượng trước mắt. Khuê phòng cùng với nữ tử tuyệt sắc trước mắt, lập tức chém thành hai nửa.

Tiếp đó như một bức tranh vẽ, cảnh tượng mà Trương Hằng chứng kiến vỡ thành vô số mảnh nhỏ biến mất trong không khí

Cảnh tượng trước mắt lại thay đổi, Trương Hằng cảm giác thân thể của mình đang bị một đôi tay tuyết trắng ấm áp nắm lấy, nữ tử tuyệt sắc nửa thân Trấn đôi mắt sáng mê ly ôn nhu đang thâm tình nhìn mình. Nữ tử tuyệt sắc vươn đôi tay ngọc, muốn cời bỏ quần áo của Trương Hằng.

Trương Hằng không khỏi khẽ hừ một tiếng, đẩy nữ tử trước mắt ra, tiếp đó không chút lưu tình đâm ra một kiếm.

Tia chớp bạc chợt lóe, nữ tử tuyệt sắc trước mắt bị một kiếm xuyên thủng ngực.

- Vì sao huynh đối xử với muội như thế...

Bỗng nhiên nữ tử tuyệt sắc biến thành bộ dáng Ninh Tuyết Dung, khuôn mặt tái nhợt, lộ ra thần sắc ủy khuất U oán. máu đỏ sẫm chảy ra từ ngực nàng rơi xuống mặt đất. nhuộm đỏ một tầng đất. mang theo hàm ý đau lòng.

- Bộ dạng giống ý như đúc, nhưng thần vận lại có chênh lệch nhất định. Trọng yếu hơn là Tuyết Dung chưa bao giờ chủ động thân Thiết với ta như vậy, lại càng không dâm mỹ như ngươi...

Trên mặt Trương Hằng mang theo trào phúng. Ninh Tuyết Dung một thân áo trắng điềm đạm như tiên chợt lóe qua đầu hắn thuần khiết không nhiễm hạt bụi cùng khí chất điểm đạm, khác biệt một trời một vực với Ninh Tuyết Dung trước mắt.

- Hì hì hì...

"Ninh Tuyết Dung" cười nhợt nhạt, khí tức yêu mị thoáng cái biến mất, một thân áo trắng không dính hạt bụi, đôi mắt lộ ra một cỗ tĩnh lặng, chớp mắt biến hóa thành Ninh Tuyết Dung ở trong cảm nhận của Trương Hằng.

- Đây...

Trương Hằng giật mình không thôi, nhưng lý trí nói cho hắn. "Ninh Tuyết Dung" trước mắt là giả.

Nâng Phá Không Kiếm, Trương Hằng chuẩn bị vung kiếm.

- Ngươi thật sự có thể giết ta sao? Nếu để cho Tuyết Dung biết, nhất định sẽ làm nàng vô cùng đau lòng...

Ninh Tuyết Dung cách đó không xa cỡi nửa chiếc váy. khóe miệng lộ ra vẻ cười lạnh.

Trương Hằng vừa định nói. liền cảm thấy nguy cơ buông xuống, bên tai mơ hồ nghe được Giao Long Hoàng cười to cùng Từ Huyền kêu gọi.

- Không ngờ ta lại rơi vào ảo cảnh...

Trương Hằng bừng tỉnh đại ngộ. trong mắt chợt lóe lệ quang.

- Dù là ảo cảnh, ngươi cũng không thể đi ra ngoài, tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ trở xuống, gần như không thể ngăn cản Vô Ảo Mộng Cảnh của ta...

Nữ tử đối diện nhàn nhạt nói:

- Nhân sinh như giấc mộng, ngươi cần gì phải trở về thế giới giết chóc tàn khốc kia? Còn không bằng ở lại chỗ ta, cùng ta hạnh phúc đến già.

- Ta khinh!

Trương Hằng dùng ánh mắt hèn mọn xẹt qua mặt nữ tử trước mắt, trong mắt nhộn nhạo một mảnh ánh bạc nhu hòa.

Khoảng khắc, hắn tiến vào trong cảnh giới Thần Linh Nhãn nhìn thấu vạn vật thế gian. Ảo cảnh chồng chất trước mắt hóa thành mảnh nhỏ biến mất khỏi ánh mắt Trương Hằng.

Không gian chân thật hiện ra trước mặt Trương Hằng.

Cách đó một trượng, Trương Hằng cùng Mị ảnh Hoàng đứng giữa hư không, ánh mắt đối diện.

Thần Linh Nhãn lóe ra ánh bạc va chạm cùng đôi mắt lóe ra mây tím mông lung.

Vù!

Đôi mắt Trương Hằng bắn ra một đạo ánh sáng màu bạc hư vô, đánh trúng vào mắt Mị Ảnh Hoàng phủ mây tím mông lung.

Ầm!

Thân thể Mị Ảnh Hoàng chấn động, trong ánh mắt hiện lên vẻ không tin được, khóe miệng tràn ra một mảnh máu tím. tâm thần bị tổn hao!

- Làm sao có thể được...

Mị Ảnh Hoàng lẩm bẩm nói. nàng không thể hiểu được Trương Hằng là tu sĩ mới vào Hóa Thần Kỳ. vì sao có thể chuyển bại thành thắng, ở thời khắc mấu chốt đánh bại tinh thần của nàng.

Ầm! Ầm!

Bốn phía vang vọng những tiếng nổ tung. Từ Huyền khống chế một khối bia màu xanh dài ba trượng ngăn cản công kích mãnh liệt của Giao Long Hoàng.

Xùy! Giao Long Hoàng ở trạng thái nửa người nửa giao, thân hình cực kỳ linh hoạt, kim lân trên người lóe lên. long trảo bắn ra hàn quang xẹt qua những vết trảo thật lớn trong hư không, đánh lên bia đá màu xanh phát ra một trận đang đang đang.

Từ Huyền liên tục biến hóa pháp quyết. không dám rời xa Trương Hằng đang quyết đấu cùng Mị Ảnh Hoàng, tránh cho Giao Long Hoàng thừa dịp lao vào.

Vừa thấy Trương Hằng tỉnh lại. Từ Huyền mừng rỡ vội hô:

- Trương đạo hữu, mau lui lại...

Trương Hằng gật đầu. thần thức xẹt qua một phía khác, phát hiện chiến đấu giữa Hắc Ma Hoàng cùng Lạc Hà đang ngày càng kịch liệt, mây đen quay cuồng trên bầu trời, thiên địa linh khí lấy hai người làm trung tâm hình thành một lốc xoáy khổng lồ nửa đen nửa xanh.

Động tác giữa hai người nhìn nhẹ nhàng như không, ẩn chứa uy thế lại làm tu sĩ Hóa Thần Kỳ bình thường phải ngước nhìn.

Vù!

Trương Hằng thi triển Ngân Quang Thiểm Thước Thuật, cùng Từ Huyền chạy về phía Triệu quốc.

- Muốn chạy?

Giao Long Hoàng phát ra một trận cười lạnh, trong một mảnh ánh vàng chói lọi, thân hình đột nhiên hóa thành một con Hoàng Kim Giao Long dài đến ba mươi trượng. Theo hắn hiện thân, một cỗ long uy lẫm liệt phủ xuống mảnh không gian này, tiếng rồng ngâm vang vọng trời cao.

Vù!

Thân Hoàng Kim Giao Long khổng lồ hóa thành một thanh kiếm nhọn vàng chói, như thuấn Chỉ chớp mắt bay đến trước mặt Trương Hằng cùng Lạc Hà, bóng ma to lớn bao trùm hai người.

Xẹt....

Vươn ra móng vuốt rồng to hơn cả người Trương Hằng, kéo theo một cỗ kim quang chói mắt, nhanh như chớp đâm vào gáy của hắn.

Bụp!

Trương Hằng có thể cảm nhận được uy lực ẩn chứa trong một kích này. một cái tiểu na di biến mất trong khu vực đó. xuất hiện ở ngoài hai mươi dặm.

Lần trước Giao Long Hoàng ở hình thái bản tôn gần như miễu sát Trương Hằng. đủ thấy thực lực mạnh mẽ cỡ nào. Dù là Trương Hằng lúc này có Pháp bảo thông linh, cũng rất khó chiến thắng đối phương.

Nhưng mà, Trương Hằng vừa thuấn di lại đây. một đạo tử điện rét buốt đã tới trước người.

- Mị Ảnh Hoàng...

Trương Hằng không ngờ tốc độ của đối phương nhanh đến cảnh giới này. gấp gáp phải dùng Phá Không Kiếm chắn trước người.

Vù!

Mị Ảnh Hoàng chớp một mảnh tàn ảnh trong hư không, lại tránh qua Phá Không Kiếm của Trương Hằng. bàn tay ngọc đánh vào ngực Trương Hằng.

Trương Hằng giật mình không thôi, ánh mắt nghiêm lại. trên người bùng lên một mảnh ngân diễm, cùng lúc há mồm phun ra một xạ tuyến trong suốt màu bạc - Phá Diệt Thần Quang.

Mị Ảnh Hoàng lập tức rơi vào hoàn cảnh tiến lùi không xong, nhưng làm yêu thú Hóa Thần Kỳ. nàng làm sao sợ tác chiến cận thân với tu sĩ một nhân loại?

Xùy....

Cánh tay ngọc của nàng đột nhiên ngưng kết thành cánh tay hồ ly đầy lông xù. móng vuốt sắc bén chọc thủng không khí, mang theo một cỗ tử mang lưu động trực tiếp đâm vào ngực Trương Hằng.

Trương Hằng cười lạnh một tiếng. Linh hạch trong cơ thể sáng ngời, mặt ngoài thân thể xuất hiện một mảnh lôi điện màu tím cùng ngọn lửa đỏ rực. bùng lên một mảnh hào quang ba màu sáng chói.

Ầm!

Móng vuốt của Mị Ảnh Hoàng đánh trúng ngực trái của Trương Hằng. lập tức một mảnh hào quang ba màu mãnh liệt: ngân diễm, tử lôi, thâm diễm, hóa thành một đoàn dài lao vào thân thể nàng.

Cùng lúc, xạ tuyến màu bạc phun ra từ miệng Trương Hằng đánh trúng đầu Mị Ảnh Hoàng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Phốc!

Hào quang ba màu điên cuồng ăn mòn thân thể Mị Ảnh Hoàng, đầu của nàng cũng bị chọc thủng một cái lỗ máu.

Nhưng ngực trái của Trương Hằng cũng bị một vuốt của yêu thú Hóa Thần KỲ đâm thủng, trái tim tan vỡ, thân thể bất lực rơi xuống.

- Tê....

Dung mạo tuyệt cùng chiếc váy hoa lệ của Mị Ảnh Hoàng bị hào quang ba màu phá hoại không ra hình dạng, lỗ máu trên đầu đang phun máu.

Nàng phát ra một tiếng kêu gào thảm thiết, đột nhiên bao phủ trong một quả cầu ánh sáng màu tím.

Quả cầu tím lúc co lúc giãn nỡ. một cỗ khí tức áp lực truyền ra từ bên trong làm người ta lông tóc dựng đứng!

- Trương đạo hữu...

Từ Huyền nóng vội thuấn di tới. vừa chuẩn bị ra tay. một cái bóng ma khổng lồ phủ xuống.

Vù!

Hoàng Kim Giao Long dài đến ba mươi trượng, miệng phun ra một ngọn lửa lóe ánh vàng.

Ngọn lửa vừa hiện ra trong hư không, liền phát ra một trận rung động đặc thù, một đoàn sóng khí vàng quét qua cả khu vực.

Trên người Từ Huyền ngưng kết một kiện chiến giáp màu xanh do pháp lực cô đọng thành, bị đoàn sóng khí màu vàng kia quét qua mặt ngoài chiến giáo lập tức xuất hiện vô số vết rách.

Khủng bố nhất vẫn là ngọn lửa bản mạng bắn ra ánh sáng vàng kim của Hoàng Kim Giao Long, lộ ra một cỗ uy hiếp chí mạng đâm thẳng vào linh hồn.

Ngọn lửa này gần như theo sát sau đoàn sóng khí màu vàng ập tới. mục tiêu chính là Trương Hằng đang rơi xuống.

Oong

Ngọn lửa màu vàng rơi xuống đột nhiên run lên. thể tích to ra gấp mấy lần như một cái thớt màu vàng khổng lồ. truyền ra một cỗ khí tức hủy thiên diệt địa.

Từ Huyền theo bản năng tế ra ngọc bài màu xanh bắn ra hào quang trong tay.

Ngọc bài màu xanh chắn trước người Trương Hằng, hóa thành một bức tường lớn màu xanh cao mấy trượng.

Phốc!

Ngọn lửa màu vàng nổ tung trên bức tường xanh kia. một cỗ khí tức hủy diệt làm người ta run sợ sinh ra từ trung tâm vụ nổ.

Rắc!

Pháp bảo phòng ngự cấp bậc ngụy linh bảo bị nổ ra vô số vết nứt, tiếp đó liền tán lạc xuống đất.

Từ Huyền mặt như tro tàn. miệng phun máu tươi nhuộm đỏ vạt áo...

Bình luận





Chi tiết truyện