chương 251/ 777

Khi thần thức của Trương Hằng lại tiến vào tầng hai cổ tháp, linh hồn của Tử Cực tán nhân giờ phút này có vẻ có chút im lặng, thần sắc dại ra, hai tròng mắt vô thần.

Nhưng trên người lão âm thầm phát ra cổ khí tức cường giả lại làm cho Trương Hằng không dám lơ là thiếu cảnh giác.

Mặc dù thân thể chết đi nhưng tôn nghiêm của cường giả vẫn tồn tại như trước.

- Tử Cực tán nhân! Vì sao lão lại ở trong Pháp bảo phụ trợ này?

Lần này, giọng nói của Trương Hằng tương đối ôn hòa, để tránh dẫn tới đối phương phản kháng.

Tử Cực tán nhân vừa nghe lời ấy, trên mặt lộ ra vẻ nhớ lại, hiển lộ ra hết loại tình cảm tịch mịch cùng bất đắc dĩ.

- Chuyện này phải kể lại từ hơn một ngàn năm trước...

Tử Cực tán nhân thản nhiên liếc nhìn Trương Hằng một cái. trong thần thái thậm chí còn có chứa một loại tình hoài phức tạp.

Trong lòng Trương Hằng chợt rùng mình, xem ra Tử Cực tán nhân này ở mặt ngoài dường như đã bị mình nô dịch, nhưng trong nội tâm lão vẫn duy trì một chút sáng suốt.

Có lẽ giờ phút này Tử Cực tán nhân đã hiểu rõ được tình cảnh của mình, cho nên mới chuẩn bị bắt đầu kể lại câu chuyện cũ phủ đẩy bụi cho Trương Hằng.

Trương Hằng ổn định tâm thần, rất nhanh liền khôi phục yên bình.

Hắn biết, Tử Cực tán nhân hiện tại đã không có khả năng tạo thành uy hiếp gì Với mình.

Ngọc giản thần bí cùng chín tầng cổ tháp này cũng không phải đối phương có thể đột phá.

- Khoảng hơn một ngàn năm trước, lão phu là một tán tu bình thường của giới tu chân Tam Tinh Vực, lúc đó tu vi của lão chỉ là Trúc cơ kỳ. có kết đan được hay không còn chưa biết. Nhưng may mắn là ngẫu nhiên ta thu được một tấm bản đồ cùng một khối ngọc giản thần bí...

- Trong ngọc giản đó có một bộ công pháp cường hãn. tên là Tử Cực Huyễn Ma quỷết. Bộ công pháp này yêu cầu đối với tư chất của tu sĩ cũng không cao lắm. Thật ra rất thích hợp cho ta tu Luyện.

- Tiêu phí thời gian Bốn năm mươi năm, rốt cục ta đã tu luyện bộ công pháp này đến một trình độ khá cao. Lúc này, ta liền đạt tới Kết Đan hậu kỳ. Nhưng tới Kết Đan hậu kỳ về sau rốt cuộc tu vi của ta khó có thể tiến thêm. Nguyên anh kỳtrở thành một thứ có thể thấy mà không thể chạm tới...

Trong mắt Tử Cực tán nhân còn lộ ra vài tia bất đắc dĩ. dường như đã nghịch chuyển thời gian trở về hơn một ngàn năm trước.

Trương Hằng thì lộ vẻ trầm ngâm.

"Nguyên anh kỳthật sự khó chạm tới như vậy sao?" Trương Hằng thầm nghĩ.

Từ khi đi vào Tam Tinh Vực Trương Hằng liền biết được: Tu sĩ Nguyên anh kỳđịa vị cao cả biết bao? Không biết bao nhiêu tu sĩ Kết Đan Kỳ bị một cửa này cản trở. Trong đó cũng không thiếu hạng người tư chất tung hoành ngang đọc.

Tiếp theo sau, trên mặt Tử Cực tán nhân lộ ra chút vui vẻ, thản nhiên nói:

- Khi biết mình vô vọng kết anh. lão phu bắt đầu nghiên cứu tấm bản đồ thần bí kia. Trời không phụ người có lòng, trải qua một đoạn thời gian nghiên cứu, rốt cục ta phát hiện, tấm bản đồ này chính là ghi chép một địa điểm nào đó ở Tử Vực giáp ranh Tam Tinh Vực...

"Tử Vực?" Trương Hằng cũng không phải lần đầu tiên nghe nói tới danh từ này.

Theo Trương Hằng biết. Tử Vực chính là đầu sỏ gây nên Tam Tinh Vực bị phong bế. chính Bởi vì tồn tại của nó, mới dẫn tới Tam Tinh Vực bị ngăn cách cùng ngoại giới hơn mười vạn năm nay.

- Hồi đó. ta còn do dự có nên đi tìm Tử Vực hay không? Bởi vì Tử Vực đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ mà nói. đó là một địa phương rất nguy hiểm, cho dù là lão quái Nguyên anh kỳtới nơi đó. cũng rất có thể có đi không có về...

- Sau lại, lão phu quyết định hạ quyết tâm, một mình một người xâm nhập Tử Vực...

Nói tới đây, trong mắt Tử Cực tán nhân lộ ra vài tia vui mừng, Dường như đang cảm thấy tự hào vì quyết định khi đó.

- Còn may mà, bởi vì lão phu cũng không có tiến vào trung tâm Tử Vực. cộng thêm vận số của lão phu cũng không tệ lắm. ở bên trong Tử Vực cũng không có gặp được yêu thú quá cường đại. Nhờ đó sau khi trải qua một phen trắc trở. rốt cục ta tìm tới được địa phương ghi trên bản đồ kia...

- Đó là một địa phương vô cùng khủng bố...

Nói tới đây, trong mắt Tử Cực tán nhân còn lộ ra vẻ sợ hãi.

- Hiện tại theo ta phỏng đoán, đó là nơi phong ấn một nhân vật cổ quái nào đó. các loại cấm chế chung quanh chỗ đó thậm chí có thể dễ dàng diệt sát tu sĩ Nguyên Anh KỲ. Lão phu vừa đi tới gần, liên cảm nhận được một cổ ma khí cuồn cuộn ngập trời, thiếu chút nữa khiến tâm thần ta bị thương tổn...

- Lúc đó đương nhiên ta không dám tới gần chỗ phong ấn, nhưng ở gần chỗ phong ấn ta phát hiện một cổ thi hài. Trên thi hài này chỉ còn lại một cái nhẫn.

Trương Hằng vừa động trong lòng, lên tiếng hỏi:

- Là nhẫn không gian sao?

Tử Cực tán nhân gật đầu nói:

- Chính là nhẫn không gian.

Sau đó lão lại khẽ liếc nhìn Trương Hằng một cái. nói:

- Có lẽ hiện giờ nhẫn không gian kia đang ở trong tay của ngươi thì phải?

- Không sai.

Trương Hằng mỉm cười, cũng không có phủ nhận. Trong lòng cũng đang nghĩ thầm: "Không ngờ nhẫn không gian này đã trải qua một phen trắc trở nhý vậy mới ðến tay mình."

Từ thi hài thần bí đến tay Tử Cực tán nhân, từ Tử Cực tán nhân đến tay Đường Phương Chu. tiếp theo đến tay Ô Lăng, cuối cùng mới rơi vào tay mình.

- Theo ta phỏng đoán cổ thi hài có nhẫn không gian này khi còn sống hẳn là nhận vật đã vượt qua Nguyên Anh Kỳ. Lúc trước ta vốn định mang theo cổ thi hài kia. nhưng lực lượng còn sót lại trên thi hài suýt nữa làm ta mất mạng!

Một cổ thi hài của tu sĩ mà còn có thể suýt lấy đi tính mạng của tu sĩ Kết Đan Kỳ. Bởi vậy có thể thấy được, thi hài kia khi còn sống là một tồn tại đến mức nào. Thực rất có thể là cao nhân tuyệt thế đỉnh cao của Tam Tinh Vực.

- Cuối cùng, ta mới vội vàng mang theo chiếc nhẫn này rời khỏi Tử Vực... Rồi dưới sự trợ giúp của các loại linh đan trong nhẫn không gian, tu vi của ta mau chóng tăng vọt, không tới thời gian một trăm năm liền tấn chức đến Nguyên Anh hậu Kỳ. Vì thế mới có Tử Cực tán nhân sau này... Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Trong mắt của Tử Cực tán nhân mang theo vài tia bất đắc dĩ. nhìn về phía Trương Hằng, nói:

- Có lẽ ở trong mắt các ngươi, Nguyên anh kỳchính là Tam Tinh Vực tồn tại đỉnh cao. Nhưng trước khi không có mọc cánh thành tiên, chúng ta vẫn phải đối mặt với đại nạn thọ nguyên.

- Sau khi lão phu tấn chức đến Nguyên Anh hậu kỳ. tu vi liền trì trệ không tiến triển chút nào, mãi đến mấy trăm năm trước đây. khi sắp tọa hóa ta liền có ý tưởng nghĩ cách tìm cho mình một lối thoát. Thông qua tra tìm các loại bí điển, rốt cục lão phu tìm được một loại trận pháp có thể tăng mạnh tỷ lệ đoạt xá, thậm chí trong nhẫn không gian còn có linh đan phụ trợ...

- Vì thế, ta chuẩn bị xuống tay với đệ tử Đường Phương Chu của ta. Bởi vì tư chất của hắn thậm chí còn tốt hơn so với ta, hơn nữa công pháp của hắn tu Luyện cũng cùng một nguồn gốc với ta.

Tử Cực tán nhân trên mặt lộ ra vẻ cô đơn cùng bất đắc dĩ.

Trương Hằng không khỏi kinh ngạc, không nghĩ tới Tử Cực tán nhân vì để kéo dài sinh mệnh của mình, lại chọn áp dụng loại phương pháp này.

ở giới tu chân, tỷ lệ đoạt xá rất thấp, càng là tu sĩ thọ nguyên sắp hết. loại tỷ lệ đoạt xá này lại càng thấp.

Mặt khác, thân thể bị đoạt xá cũng phải có lực chịu đựng nhất định. Ví như thân thể của những tu sĩ bậc thấp bình thường, chỉ sợ rất khó tiếp nhận nổi nguyên Anh của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.

Lúc trước Tử Cực tán nhân thọ nguyên sắp hết, xác suất thành công rất thấp, thế nhưng lão lại tìm được trận pháp cùng linh đan có thể gia tăng tỷ lệ đoạt xá, cho nên mới bán sống bán chết thực hiện việc này.

- Thế nhưng, mặc dù có trận pháp cùng linh đan trợ giúp, lão phu vẫn thất bại. Đồ nhi Đường Phương Chu của ta kia thật sự là cực Kỳ thông minh, không ngờ vào thời khắc mấu chốt hắn nhìn thấu dụng ý của ta.

Trong mắt Tử Cực tán nhân lộ ra vẻ tự giễu, vẻ hối hận đủ loại.

- Vậy vì sao lão lại xuất hiện ở bên trong Pháp bảo phụ trợ này?

Trương Hằng tò mò hỏi.

- Pháp bảo phụ trợ này là của đồ nhi Đường Phương Chu. khi còn sống ngẫu nhiên thu được. Không nghĩ tới cuối cùng hắn lại dựa vào vật đó giam giữ nguyên anh của ta. Mặc dù ở trong thời gian ngắn hắn không thể tiêu diệt nguyên Anh của ta. nhưng nguyên anh của ta bị giam ở trong này. cũng sẽ càng ngày càng suy yếu.

- Sau lại, Đường Phương Chu trúng phải một loại kỳ độc nào đó có thể ăn mòn nguyên thần, tu vi giảm xuống trên diện rộng. Vì thế hắn cũng chỉ có thể lấy mắt nhìn ta ở bên trong này. mà hết cách không biết làm sao.

- Ôi! Không nghĩ tới bị nhốt trong này đã mấy trăm năm. thậm chí ngay cả nguyên Anh đều bị ăn mòn đến tình cảnh Như thế, cuối cùng chỉ còn lại có một chút nguyên thần suy yếu...

Tiếng thở dài thật sâu. làm cho Trương Hằng rơi vào tâm tình xúc động.

Khi còn sống đây từng là một vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ!...

Bình luận





Chi tiết truyện