chương 68/ 321

Vận tốc của máy bay vận tải so với xe Hummer nhanh hơn rất nhiều lần, loáng một cái đã ra đến bờ biển. Nhìn xuyên qua khoang cửa, biển rộng một màu xanh sâu thẳm, đẹp đến tan nát cõi lòng, Diệp Sảng càng nhìn càng mê mẩn, Thế Giới Thứ Hai thật là thú vị, cảnh đẹp như vậy thật sự làm rung động lòng người, nếu có cơ hội gặp được một đoạn diễm ngộ trong truyền thuyết thì thích đến chết mất.

Yêu Người Đậm Sâu từ trong phòng điều khiển chui ra:
- Ma ca, phía dưới quái vật rất nhiều, không cách gì hạ cánh được, làm sao bây giờ?

Mọi người nghe vậy rùng mình, Ma Lạt Trư Đầu mở cửa khoang nhìn xuống, chỉ thấy trên bờ cát phía dưới toàn là thằn lằn màu đất dài hai thước, trông gần giống màu cát, đang bò loạt soạt trên bãi cát, ít nhất cũng năm sáu mươi con. Phi cơ trực thăng xẹt qua bờ cát, đàn thằn lằn cũng làm thành một mảng lớn đuổi theo, nếu hạ cánh chỉ sợ người vừa ra khỏi khoang sẽ bị vây công. Truyện Vô Địch Hắc Thương copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Ma Lạt Trư Đầu nhíu mày nói:
- Thả thang dây, chúng ta tự xuống, Tiểu Sài [bảo tên triệu hoán sư Ta Yêu Cây Củi đó] yểm hộ, thông tri phi công, sau khi chúng ta đi xuống bọn họ về trước, nhiệm vụ hoàn thành thì lại đến đón chúng ta!

Nghe khẩu khí này của Ma Lạt Trư Đầu, có thể biết được hắn kinh nghiệm thập phần phong phú, Ta Yêu Một Cây Củi [tên gốc là Ngã Ái Nhất Điều Sài] đi đến cửa khoang, đoản kiếm trên tay vung lên, một mảnh quầng sáng nguyên tố màu đỏ xuất hiện, trong quầng sáng bay vọt ra một con diều hâu, đồng dạng là kỹ năng cấp 10, nhưng Ta Yêu Một Cây Củi này lợi hại hơn gã triệu hoán sư Long Hành Vân rất nhiều. Diệp Sảng thấy rõ ràng, con diều hâu kia bay tầm thấp xẹt qua bờ cát, hé miệng ra, phun ra một tia lửa lớn dài 3 mét, ngọn lửa nện "Rầm rầm" phủ lên bờ cát, đám thằn lằn bị đốt cháy, trên đầu tất cả đều toát ra giá trị thương tổn "-10". Kỹ năng "Triệu hoán ưng thứu" này chỉ sợ là lên tới trình độ cao cấp rồi, diều hâu lại còn có thể phun lửa. Phun lửa một lần như vậy, sự chú ý của lũ quái vật đều tập trung vào sủng vật, diều hâu hướng đến một cồn cát phía xa lao đi, một đám Thằn lằn cũng đuổi theo, vì thế đã xuất hiện khe hở.

- Hạ xuống!
Ma Lạt Trư Đầu hô.

Một hàng sáu người lần lượt trượt xuống thang dây, giữa không trung chao qua chao lại khiến Diệp Sảng hơi choáng váng đầu óc, lần đầu tiên phiêu đãng giữa trời cao, cảm giác toàn thân cũng cảm thấy bềnh bồng. Sau khi xuống đất, phi cơ trực thăng đảo một vòng trên không trung rồi biến mất, thời gian kỹ năng triệu hoán ưng thứu trôi qua, một mảng lớn Thằn lằn từ cồn cát tràn về. Truyện Vô Địch Hắc Thương copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Nhanh! Truyện Vô Địch Hắc Thương copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Ma Lạt Trư Đầu ít nói lời vô nghĩa, "Đinh" một tiếng liền rút ra trường kiếm, những người khác cũng nhanh chóng rút vũ khí.

Thằn lằn bờ cát, quái vật cấp 20, giá trị sinh mệnh 300 điểm.

Nếu là trước đây, Diệp Sảng không nói hai lời sẽ co giò bỏ chạy, nhưng giờ tham gia một đoàn đội có sự gia nhập của kiếm nhận vũ giả thì mọi chuyện lại hoàn toàn khác hẳn. Thiên đường phúc giả dựa vào ngâm xướng để gia tăng năng lực đoàn đội, kiếm nhận vũ giả lại còn dựa vào khiêu vũ để tăng cường, điều này nghe đến có chút khó tin, nhưng lại là sự thật. Tiêu Sái Chạy Một Hồi quả nhiên tiêu sái, rút ra hai thanh Long Nha Nhận, đứng tại chỗ uốn éo thân hình vài cái. Nói thật, nhảy cũng vô cùng khó coi nhưng mà trên người hắn lập tức hiện ra vầng sáng đủ màu, dưới chân cũng xuất hiện một hoa văn cổ quái, hoa văn này hướng bốn phía khuếch tán, trên người bọn Diệp Sảng 5 người đi theo cũng phủ thêm ráng màu. Diệp Sảng cảm thấy toàn thân chợt thoải mái, nhìn lại bảng thuộc tính của mình, hắn không khỏi nhảy dựng lên.

"HP 202, lực lượng 66, nhanh nhẹn 268!"

Ta ngất, Tiêu Sái Chạy Một Hồi làm cho giá trị sinh mệnh, lực lượng, nhanh nhẹn của mỗi người tăng thêm 10% , thời gian kéo dài 5 phút, khiêu vũ thật sự mạnh như vậy sao? Yêu Người Đậm Sâu cũng là nhân vật 1 giai, thực lực bạo quân đấu sĩ rõ ràng mạnh hơn rất nhiều so với đấu sĩ bình thường, ít nhất là khi bạo phát, nắm tay đánh ra không ngờ có thể vang tiếng gió. Ma Lạt Trư Đầu cùng Yêu Người Đậm Sâu làm hai cái thịt thuẫn cứng rắn ngạnh kháng ở phía trước, từng tảng lớn trị số thương tổn bay lên, nhưng thương tổn mà đám Thằn lằn này tạo thành đối với Ma Lạt Trư Đầu không vượt qua 10 điểm, có thể thấy được phòng ngự cao thế nào. Chơi Một Cái sử dụng một khẩu súng lục, nổ súng rất chậm, nhưng mà mỗi viên đạn bắn ra có thể tạo ra 150 điểm thương tổn, chỉ hai súng có thể xử lý một con Thằn lằn, phối hợp với diều hâu của Ta Yêu Một Cây Củi, trong khoảnh khắc trên bờ cát đã có bảy tám con Thằn lằn phơi bụng trắng dã. Năm người này đều có chút đắc ý, cao thủ phối hợp giết tiểu quái, rất là hoành tráng. Truyện Vô Địch Hắc Thương copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Vô Địch Hắc Thương copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Nhưng bọn hắn không đắc ý được lâu, chợt nghe phía sau một trận tiếng súng vang lên "pặc pặc pặc pặc pặc", thanh âm leng keng có lực, vỏ đạn màu vàng "Đinh đinh đang đang" rơi đầy đất. Trên đầu đám Thằn lằn máu tươi tung tóe, từng lớp lớp lớn trị số thương tổn “-65” toát ra, trong khoảnh khắc đã có năm sáu con thành mồi nhậu. Mọi người vừa quay đầu lại nhìn đều ngơ ngẩn, Diệp Sảng bưng MP5 quét trông cực kỳ thoải mái, nhất là viên đạn rời nòng súng bay ra, tạo thành trong không trung từng đạo đường cong tuyệt vời, tia lửa từ họng súng tuy rằng nhỏ, nhưng lại mang một vẻ cực kỳ tráng lệ.

Nhỏ nhẹ quả nhiên rất khác.

Cảm giác bắn khẩu súng Benelli M3 giống như bưng một khẩu đại pháo, bắn một phát, họng súng giật rất mạnh. Mà MP5 cầm trên tay tựa như một khối lá sắt, nổ súng một lần cảm thấy rất nhẹ, rất êm ái, bởi vì có phía trước có vòng ngắm chuẩn tâm tự động, ngắm dễ dàng hơn rất nhiều, sức giật rất nhỏ, cho dù run tay một chút, về cơ bản cũng không lệch đi bao nhiêu, đa số đạn vẫn có thể bắn chuẩn xác. Đây là điểm khiến Diệp Sảng hưng phấn nhất, MP5 giải quyết được rất tốt vấn đề trình bắn không chính xác của hắn, hơn nữa đổi băng đạn lại nhanh, súng này quả thực chính là lợi khí bắn phá.

"Pặc pặc pặc pặc pặc!" MP5 bắn cho bụi đất trên bờ cát bay lên, huyết nhục bay tứ tung, hỏa lực mãnh liệt khiến tốc độ luyện cấp tăng gấp bội.

Yêu Người Đậm Sâu mở to hai mắt nhìn: Truyện Vô Địch Hắc Thương copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
- Hà huynh đệ mới 12 cấp?

Ngụ ý là mới cấp 12 mà có vũ khí cường đại như vậy, hắn rất không cam lòng. Chơi Một Cái càng không cam lòng, hắn 22 cấp cũng không có súng tự động, đồng dạng là người, sao lại khác biệt lớn như vậy chứ? May mắn hắn không phát hiện tốc độ thân pháp của Diệp Sảng, nếu mà thấy chỉ sợ tức ói máu mà chết. Truyện Vô Địch Hắc Thương copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Vô Địch Hắc Thương copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Tiểu quái trên bờ cát nhanh chóng bị diệt sạch, chỉ có điều hệ thống không có vang lên thanh âm bình xét cấp bậc chiến đấu, Ma Lạt Trư Đầu xoa xoa vết máu trên người: Truyện Vô Địch Hắc Thương copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
- Đi!

Yêu Người Đậm Sâu cùng vài người cũng phá lệ liếc mắt nhìn Diệp Sảng rồi mới đi theo phía sau Ma Lạt Trư Đầu, Diệp Sảng lúc này là thật thích đến chết, vừa rồi bắn phá thả tay như vậy, giá trị kinh nghiệm đã là 81% của 12 cấp, cứ chiếu theo tốc độ này, hoàn thành nhiệm vụ lần này lập tức thăng vài cấp cũng không phải sự lạ.

"Tiểu nha thôi tiểu nhị lang nha, cầm lấy kê thương trên chiến trường, không sợ quái vật kia nhiều hơn nha, không sợ BOSS kia cường..." giọng Diệp Sảng ư ử đi theo phía sau mọi người.

Phía dưới cồn cát có cái huyệt động, bên trong là bậc thang đi xuống kéo dài ẩm ướt, sau khi đi xuống Ma Lạt Trư Đầu cho mỗi người một cây đèn mỏ cùng một đèn pin chiến thuật, đèn là đội ở trên đầu, đèn pin đeo ở bên hông, như vậy có khả năng tăng cường tầm nhìn. Cuối bậc thang là một cửa đá có khắc các loại ký hiệu, nhưng cửa đá đã bị phá hủy, Ma Lạt Trư Đầu nhìn kỹ chỗ hổng:
- Là dấu vết của lợi khí kim loại, thiếu gia hẳn là từ nơi này tiến vào, mọi người theo sát một chút, không được phân tán!

Đoàn người từ chỗ hổng nối đuôi nhau mà vào, chợt tất cả mọi người bị cảnh tượng trước mắt làm sợ ngây người. Đây là một gian mộ thất khí thế hùng hồn, trước mặt là một tảng bia đá từ xưa, chỉ cần đầu của thạch điêu "Trừ tà thú" hai bên tấm bia đá này cũng cũng đủ cho 6 người bọn họ đứng ở trên làm một bàn mạt chượt, từ đó có thể thấy được quy mô mộ thất này to lớn thế nào. Bốn phía toàn bộ dùng đá tảng xây thành, hai vách tường thạch điêu đứng đầy trông rất sống động, thạch kiếm cầm trong tay, thân kiếm xuống đất, tạo hình cực kỳ uy vũ, không giống với cách ăn mặc đạo bào của triệu hoán sư, cả mộ thất lại chia làm hai tầng trước sau, trung ương có mười bậc thang liên tiếp, bốn phía vách tường ẩn ẩn phiếm quang, hình thành một loại đậm trạch màu xanh quỷ dị, không có đèn pin cũng có thể thấy rất rõ ràng, nhưng chỗ này tràn ngập cảm giác thần bí đáng sợ, nói không nên lời, quỷ khí dày đặc, khiến 6 người cảm thấy một tia hàn ý.

Diệp Sảng nhìn chăm chú phía trên tấm bia đá, chỉ thấy mặt trên có khắc ba cái chữ to: Tịch Tĩnh Lăng!

Ma Lạt Trư Đầu trầm ngâm, đột nhiên nói:
- Đây là một hoàng lăng ngầm.

Chơi Một Cái Không lạnh lùng đáp:
- Ta cũng biết đó là một lăng mộ!

- Không! Lăng mộ và hoàng lăng là có khác nhau!
Ma Lạt Trư Đầu phản bác nói.

Chơi Một Cái Không kinh ngạc:
- A?

Ma Lạt Trư Đầu nói tiếp: Truyện Vô Địch Hắc Thương copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
- Tại Trung Quốc cổ đại, chỉ có cấp Vương Hầu mới có tư cách kiến tạo trừ tà thú, tương truyền là dùng để trấn phong thuỷ, nói cách khác quy mô lăng mộ này rất lớn, nên không chỉ có một phòng mộ thất này, cũng không biết vị trí cụ thể của Thời Thượng Thiếu Gia ở nơi nào? Ta nghĩ mọi người vẫn nên cẩn thận một chút, không chừng địa phương quỷ quái này cũng có cơ quan bẫy rập nào đó.

Lời này của hắn nói không sai, quả thật là có đạo lý.

Trên trang chủ còn có giải thích, trong Thế Giới Thứ Hai bản đồ gì cũng có, vì gia tăng tính thú vị của trò chơi, các loại bản đồ đều có đặc sắc tương ứng, không phải mượn mấy cảnh tượng vô cùng đơn giản đến hồ lộng ngoạn gia, thậm chí có bản đồ đại biểu văn hóa học vấn bất đồng, ngươi làm lộn xộn không nhất định có thể làm cho bản đồ chuyển động, ngược lại có thể đưa tới tai họa bất ngờ, nơi có pháp bảo ở Thương Mang Cung từng gặp chính là một ví dụ kinh điển. Diệp Sảng thầm nghĩ nếu Tinh Tinh ở trong này thì tốt rồi, nàng đối với loại bản đồ này là rất tinh thông, cái gì bát quái phong thuỷ nàng vừa thấy đã hiểu, mà không giống loại thi nhân chỉ biết tự kỷ lại không được việc gì. Không biết vì cái gì, một hai ngày không gặp Tinh Tinh cô nương vui vẻ, Diệp Sảng bỗng cảm thấy trong lòng có điểm mất mát.

6 người bắt đầu hướng trung ương mộ thất chậm rãi đi đến, Ma Lạt Trư Đầu không nói sai, mới đi không đến 30m đã xảy ra chuyện.

Bình luận





Chi tiết truyện