Tên nguyên tố sư Vô Tình này rất biết khống chế khoảng cách. Vị trí đứng của hắn rất đẹp, cách khu đất lồi khoảng 30m. Đây là khoảng cách có lực sát thương lớn nhất của nguyên tố sư. Vô luận là loại kĩ năng gì, ở khoảng cách này đều có thể phát huy đến tận cùng.
Phản Thanh Phục Minh vừa ngã, Phương Nhã Văn liền chém kiếm xuống. Mũi kiếm cách đầu Phản Thanh Phục Minh chưa tới hai thước. Binh khí của Phản Thanh Phục Minh rời tay, đúng lúc nguy cấp nhất liền tay không nắm lấy kiếm của Phương Nhã Văn. Máu tươi không ngừng chảy ra từ giữa ngón tay. Một loạt hồng thương trị số “-5!” bay lên từ trên đầu hắn.
“Đi chết đi!” - Phản thanh phục minh hét lớn một tiếng, đạp một cước vào bộ ngực Phương Nhã Văn. Phương Nhã Văn lảo đảo té ngã.
Phản Thanh Phục Minh định liều mình xông lên, mặc kệ cô ta thế nào, lập tức lao về phía Vô Tình. Lựa chọn này của Phản Thanh Phục Minh rất hợp lí. Kì thực ở chỗ này không có ai dám đánh hắn bởi vì hắn có thể phản kích công kích vật lí. Người duy nhất có thể dồn hắn vào chỗ chết là Vô Tình bởi thuộc tính kháng lực của Phản Thanh Phục Minh chỉ vỏn vẹn 12 điểm. Hiện tại nếu có thể giết được nguyên tố sư thì hai người Nhất Đại Nữ Hoàng còn có cơ hội thoát.
“Viu~~”
Vũ khí phụ của Phản Thanh Phục Minh chính là chiếc búa hai lưỡi lấy từ trong Đệ Tam Đế Chế. Phản Thanh Phục Minh dùng kĩ năng Đả Ngã Kim Thương ném búa bay vòng vòng về phía Vô Tình.
“Phốc!”
Vô Tình khẽ vẫy tay. Phong Viên lập tức xuất hiện. Tốc độ của chiếc búa rõ ràng giảm bớt nhưng vẫn đánh vào Toàn Phong thuẫn của hắn. Kĩ năng đặc cấp đâu phải trò đùa. Cho dù tốc độ giảm bớt nhưng uy lực vẫn rất mạnh mẽ. Năng lượng của Toàn Phong thuẫn yếu bớt, rất nhanh liền tan biến, hiển nhiên là đã bị mãnh lực của Đả Ngã Kim Thương phá vỡ.
Vô Tình giận dữ: “Đi chết đi!!”
Nói xong, hắn liên tục phất pháp trượng mấy cái.
“Bá bá bá bá bá bá!”
Sáu chiếc Phong Nhận đồng thời xuất hiện, tốc độ không giống nhau: 3 nhanh, 3 chậm, trên dưới xen kẽ tạo thành một cái vòng tròn như xoáy bão lao tới. Đừng nói là Phản Thanh Phục Minh, có lẽ ngay cả Diệp Sảng cũng không thể trốn được.
“Phốc phốc phốc!”
Hai chiếc Phong Nhận đâm trúng vào người Phản Thanh Phục Minh, một cái cuối cùng đâm trúng mắt cá chân của hắn.
Hồng thương trị số:
“-338!”
“-338!”
“-338!”
Phản Thanh Phục Minh ngã xuống vũng máu, ngửa mặt lên trời, thở dài: “Aiii… ta đã tận lực, đã tận lực rồi. Vì sao mỗi lần sắp nổi danh thiên hạ luôn bị táng một cái chết lăn quay? Tam huynh muội chúng ta hôm nay lại lần nữa hi sinh vì tình bằng hữu cao thượng. Quả thật là anh hùng ân huệ, thực kinh điển, vương giả cũng không thể chối cãi. Mị lực của gia đây vĩnh viễn lưu truyền~~~”
Nhưng đúng lúc đó lại “phốc” một tiếng, huyết nhục vỡ tan. Một đoạn mũi kiếm phá ra từ ngực.
Lục thương trị số: “-543!”
Hắn hoảng sợ há to miệng, đồng tử mở lớn. Hắn quên mất hộ thuẫn bây giờ đang yếu, một cái đâm không mạnh cũng không thể chịu nổi, lại càng quên có một người vẫn chưa hề chết. Hắn quay đầu.
Tịch Mịch Giới Đặc máu me đầy mặt, mặt mũi méo mó – “Cút về đi!”- Tịch Mịch Giới Đặc điên cuồng hét lên một tiếng, kéo thanh đoản kiếm một cái thật mạnh, nhấc chân đá Vô Tình ngã xuống đất.
Cuối cùng, hắn cũng đã vì con quỷ trong người mình, vì tôn nghiêm của mình mà đâm một kiếm trí mạng này. Vì thế, hắn cũng hoàn toàn không quan tâm đến sống chết của mình nữa. Thậm chí hắn còn xoay người, tiếp tục đâm loạn lên cái xác. Hiện tại, hắn thật sự đã bị phẫn nộ làm cho tâm lí hỗn loạn, miệng mắng chửi không ngừng: “Mẹ nó, ngươi cũng có ngày hôm nay. Chờ bị mất mặt trên diễn đàn vào ngày mai đi. Lão tử băm chết người, đồ rác rưởi…”
Trong hình thức u linh, Vô Tình tức đến phát điên. Hắn thấy Tịch Mịch Giới Đặc vừa băm vằm thi thể của mình, vừa dùng camera quay quay chụp chụp. Tứ đại danh bổ ở khu Hoàng Kim cũng có chút danh dự uy tín, vậy mà hôm nay lại bị người ta giết như vậy, thật sự là quá mất mặt.
Lại một tiếng “phốc” vang lên thanh thúy. Một cây Năng Lượng Tiễn xuyên vào thái dương Tịch Mịch Giới Đặc. Hắn muốn sống cũng không được.
Lục thương trị số: “-883!”
Trị số thương tổn lớn như vậy, trọng giáp chiến sĩ nhất giai cũng khó mà qua nổi.
Lôi Lôi cả kinh, nâng ống nhòm lên nhìn. Ở phía nhà xưởng số 1, thi thể hai người bọn Nhất Đại Nữ Hoàng nằm trên mặt đất. Lãnh Huyết đứng bên cửa sổ lầu 2, cầm Hoàng Kim Năng Lượng Cung bắn một tiễn giết chết Tịch Mịch Giới Đặc.
Tứ đại danh bộ quả nhiên không hề kém. Không ngờ hai người bọn Nhất Đại Nữ Hoàng cứ thế bị một mình cung thủ hắn giết chết. Cuộc chiến này đã thảm khốc vượt xa tưởng tượng của Lôi Lôi.
Lúc mũi tên của Lãnh Huyết cắm vào đầu Tịch Mịch Giới Đặc, tiếng “oanh~ ba” của 98K cũng đồng thời vang lên. Lục thương trị số “-2343!” bay lên từ đầu Lãnh Huyết.
Lãnh Huyết đã phạm phải một sai lầm: nhất kích đắc thủ đã vội lơ là, sơ suất. Nên nhớ, ở đây ngoại trừ Lôi Lôi, ai cũng có khả năng nhất kích tất sát người khác.
Hiện tại Lôi Lôi mới thật sự cảm thấy Demon là một quả núi lớn đặt trước mặt người ta. Người ta chỉ có thể nhìn lên, không thể vượt qua.
Lúc Diệp Sảng rút lui, Demon căn bản cũng không chạy. Thực ra hắn gần như vẫn bất động ở một chỗ, chỉ hơi lò dò vài bước trốn vào trong hố. Cái hố này chính là do Phong Nhận của Vô Tình tạo ra. Vị trí này thực ra là lừa gạt thị giác. Mặc dù gần trong gang tấc nhưng Phương Nhã Văn và Phản Thanh Phục Minh lại không thể nghĩ tới hắn ở ngay bên dưới. Mà Lôi Lôi và Diệp Sảng ở phía nhà xưởng số 3 phía xa xa lại hoàn toàn không nhìn thấy. Người duy nhất có thể phát hiện ra hắn chỉ có Lãnh Huyết. Nhưng thật ra Lãnh Huyết cũng không thấy, trong lòng hắn chỉ nhất quyết nghĩ tới việc lấy mạng Diệp Sảng.
Demon cảm thấy nếu muốn hạ sát Diệp Sảng thành công thì nhất định không thể để cho tên cung thủ Trung Quốc này sống sót. Anh bắn súng về phía trước, phía sau lại có cung thủ cắm Năng Lượng Tiễn vào mông anh. Vậy thì anh cảm thấy thế nào? Thế nên, ngay lúc Lãnh Huyết giết Tịch Mịch Giới Đặc liền tự làm lộ vị trí của mình. Demon nhanh tay bắn một phát. Không ai có thể tránh thoát khỏi súng của hắn.
[Ố rìa lí?]
Thi thể Lãnh Huyết rơi xuống từ cửa sổ lầu 2. Lúc này Phương Nhã Văn mới như bừng tỉnh khỏi cơn mơ. Chỉ trong nháy mắt, nơi này đã có 6 thi thể ngã xuống. Sau một giây suy nghĩ, cô ta quyết định diệt Demon trước, sau đó nghĩ cách giết Diệp Sảng. Bởi vì Demon ở ngay sườn đất trước mặt nên cô ta liền rút kiếm chạy tới.
Thực ra bây giờ cô ta có chọn thế nào cũng vậy thôi. Cô ta vừa mới chạy lên, tiếng “oanh~ ba” của 98K lại vang lên. Nòng súng 98K nhả ra làn khói xanh.
Một phát súng này của Diệp Sảng trúng ngay giữa mông của Phương Nhã Văn. Một chuỗi huyết hoa phụt ra.
Phạm Trung nhân giả. Dẫu viễn tất sát. Loạn Sảng nhân giả. Tất khắc bạo cúc.
Hồng thương trị số: “-438!”
Phát súng này có thể coi là trí mạng, nhưng gặp phải kẻ cao phòng cũng đành chịu. Phương Nhã Văn bị đau, cước bộ liền bất ổn, lập tức ngã úp sấp về phía trước. Đồng thời, Demon đứng ở trong hầm, cầm 98K trong tay, sát quang lóe lên.
Diệp Sảng bắn phát súng này giống như cầu thủ bóng đá trên sân, đá quả bóng Phương Nhã Văn cho Demon. Đồng tử Phương Nhã Văn co rút lại, muốn rụt người lại cũng không kịp.
“Phốc!”
Lưỡi lê chuẩn xác đâm thủng áo giáp, xuyên vào tim. Đúng ra không thể nói là Demon đâm cô ta mà là cô ta nhào tới muốn chết.
Lục thương trị số: “-910!”
Quả nhiên lưỡi lê gắn vào 98K của Demon cũng là thần binh lợi khí. Công kích cơ bản không hề kém M1 của Diệp Sảng.
Tất cả đều chết dưới tay người khác. Phương Nhã Văn chết không nhắm mắt, trong ánh mắt tràn đầy phẫn hận.
Cô ta ngàn dặm xa xôi tới đây báo thù, kết quả là chẳng những không xử lí được Diệp Sảng, ngược lại còn chết trong tay tên ngoại quốc. Lôi Lôi âm thầm thở dài, không biết nên nói cái gì cho phải. Mặc dù cô không hi vọng Phương Nhã Văn chết thảm, nhưng lần này là do chính cô ta nhào tới mà chết. Có thể oán ai?
Phương Nhã Văn thở hổn hển. Demon rút lưỡi lê ra. Máu tươi phụt ra, bắn đầy lên người Demon. Có vẻ Demon rất ghét máu dính lên người mình, không ngờ còn rút ra một cái khăng lông ướt, lau lau mặt mình, sau đó lau sạch găng tay, sau đó lại nhấc 98K ra lau tiếp. Nhìn động tác này giống như hắn là người quý tộc, còn Phương Nhã Văn giống như thứ rác rưởi.
Trong trạng thái u linh, Phương Nhã Văn giận điên lên.
Lúc khói tán hết đi. Bốn phía một lần nữa an tĩnh lại. Nhưng mùi thuốc súng trong không khí vẫn chưa tan hết. Chiến cuộc lại quay về khởi điểm, chỉ còn hai cao thủ quyết đấu, khoảng cách 150m. Demon đứng trong hầm, lợi dụng sườn đất che chắn. Diệp Sảng vẫn nằm bò trên mặt đất phía xa, đặt 98K trên mặt đất.
Diệp Sảng không dám động. Hắn vốn định đứng lên là có thể chạy ngày vào trong nhà số 3. Nhưng ai cũng không thể cam đoan trong lúc đó Demon sẽ không lộ diện khai hỏa. Hắn không thể lại cho Demon cơ hội tốt như vậy.
Demon cũng không dám tùy tiện thò đầu ra. Hắn biết Diệp Sảng đang ở một góc khác phía xa xa, dựa vào tiếng súng đoán ra vị trí của mình. Nói không chừng giờ phút này đã nhắm chuẩn nơi này. Chỉ cần hắn hơi ló đầu ra liền chết.
[chậc, đứng lên bắt tay huề nhau là xong]
Bây giờ giống như đại bàng và chim sẻ so độ cứng đầu và ý chí với nhau. Không đợi đến giây cuối cùng, không ai dám cam đoan người nào sẽ chiến thắng.
Diệp Sảng bỗng nhiên bình tĩnh lại. Có thể còn sống trở về hay không không còn quan trọng nữa. Hiện tại hắn không kém hay nợ Demon cái gì. Vừa rồi bắn Phương Nhã Văn một phát, hắn đã trả lại ân tình cho Demon ngày hôm qua.
Demon cũng dựa lưng vào vách đất, trong lòng đối với Diệp Sảng cũng là cảm kích và tôn trọng nói không nên lời. Từ lúc vào Đệ Nhị Thế Giới, hắn chưa bao giờ có sự tôn kính từ tận tâm can với một địch nhân ngoại quốc nào. Đây là một game thủ Trung Quốc rất lợi hại. Hắn lợi hại ở chỗ đầu óc rất linh hoạt, nhanh nhạy, có thể cùng được coi là cao thủ với Demon. Tuy Đệ Nhị Thế Giới không có quảng cáo rùm beng thế nào là người tốt người xấu, nhưng hắn cảm thấy Diệp Sảng là đàn ông, là thương thủ chân chính.
Trong lòng Demon không phải đang khẩn trương mà là kích động, là nhiệt huyết sôi trào. Hắn bỗng nhiên có một suy nghĩ rất hoang đường. Giá mà tên Hà Kim Ngân này là người Đức thì tốt biết bao! Bọn họ có thể hóa thù thành bạn, có thể cùng đi luyện cấp, luyện thương, đập trang bị, ngao du tứ hải.
[Demon: Mère, con muốn lấy người này, đó, chính là người đó, người tên Hà Kim Ngân đó. Nhưng con không thể đổi quốc tịch của ảnh :v]
Hắn tin trong lòng Diệp Sảng cũng nghĩ như vậy. Từ đầu tới cuối, hắn và Diệp Sảng chưa từng nói với nhau một câu nào, nhưng hắn cảm giác mình đã hiểu Diệp Sảng rất rõ. Chỉ tiếc nơi này là chiến trường hai nước giao tranh. Hai người bọn họ trời định là địch nhân vĩnh viễn. Chỉ cần lát nữa tiếng súng trí mạng vang lên, nhất định một trong hai sẽ ngã xuống trên chiến trường tàn khốc vô tình này, khiến cho đoạn giao tình này vĩnh viễn an nghỉ.
[sến quá má]
Nắm chặt 98K trong tay, lặng lẽ thay băng đạn mới.
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1