Hạ Luyến Băng đầu tư kẻ hủy diệt giúp bạn Sảng Sảng được một phen thật phong cách. Một ưu thế lớn của khẩu súng này chính là lượng đạn cơ bản như vô hạn. Thứ hai chính là tầm bắn 300 mét của nó. Với tốc độ di chuyển cao của cano trên sông, đại đội của tập đoàn Thần Kiếm căn bản không còn cách nào để đuổi lên kịp. Đừng nói là không lên tới nơi được, ngay cả nguyên tố sư, cung thủ, thương thủ cũng không phát kích được.
Trên mặt sông không ngừng bùng cháy. Không ít cano bị lật. Trọn một khúc sông Bạch Vân trên cơ bản chỉ còn lại mỗi tiếng bùm bùm không ngừng của kẻ hủy diệt.
Diệp Sảng quét loạn một lúc, không nhắm vào cano mà chọn người.
Đường đạn của kẻ hủy diệt tuy rất hỗn loạn, bắn liên tục đối với súng trường mà nói, diện tích che phủ của đường đạn quả thực quá to lớn, nhưng đối với bắn trên sông thì lại như một cây thiết côn, quét kẻ nào liền ngã kẻ đó, còn nếu tập trung vào một mục tiêu nhất định thì xong, mục tiêu sẽ ăn liền bảy, tám viên kẹo!
Truy binh trên cano phía sau cứ liên tiếp rơi xuống nước. Nếu cano bị nổ tung thì người sẽ trực tiếp bị chết.
Trên đoạn đường truy kích này, tập đoàn Thần Kiếm tiền mất tật mang. Suốt dọc sông, hơn 50 người đã chết trong tay Diệp Sảng. Xem ra Diệp Sảng đừng mơ rửa sạch được hồng danh.
Hiện tại Thần Kiếm Vương Tử đã không đơn giản chỉ phát hỏa mà đã mất luôn cả lý trí. Lúc này hắn giống như một con bạc thua đỏ mắt, không tiếc gì mang toàn bộ tính mạng của người phe mình ra đặt lên bàn. Đêm nay, vô luận là phải trả cái giá đến độ nào cũng nhất định phải giết chết Diệp Sảng.
Cano vẫn chạy băng băng trên mặt sông. Bắc Thần Tuyết nhìn chằm chằm về phía trước: “Ngân ca, phải kiên trì được 10 hút. 10 phút sau chúng ta mới có thể tiến vào cảng lớn.”
Lúc này Diệp Sảng không muốn làm loạn nữa. Thứ khó đối phó thật sự đã tới! Trong trời đêm lóe lên không ít ánh đèn. Phi cơ Bumble Bee của tập đoàn Thần Kiếm rốt cục cũng tập trung được mục tiêu, bay nhanh đuổi theo. Chuyện bị bắt kịp chỉ còn là chuyện vài phút nữa. Nhưng phán đoán của Bắc Thần Tuyết lại hơi sai. Bởi, trong hơn 10 chiếc phi cơ trên trời có phân nửa là của các tạp chí, đài truyền hình trong kinh đô. Phi cơ chính chủ Thần Kiếm chỉ có 5 chiếc.
Trong đầu Phương Nhã Văn cuối cùng cũng vỡ nhẽ. Cô biết quy mô truy sát của đám truy binh tập đoàn Thần Kiếm dù lớn, nhìn qua tuyệt đối oai phong, trang nghiêm túc mục, khí thế ngồn ngộn, nhưng trên thực tế, ngoại trừ cái thế bên ngoài thì căn bản là chẳng tạo nên được tác dụng gì. Cao thủ chân chính, dù là đứng bất động một chỗ cũng có thể lật đổ thiên quân vạn mã của mi.
Cao thủ chỉ có thể cho cao thủ đi đối phó. Trên 5 chiếc Bumble Bee đều là tinh nhuệ, chính là đám người Thần Kiếm Vương Tử, Phương Nhã Văn, Nhất Chưởng Sát Nhân!
“Đàn ông đích thực, nhìn ngực đầu tiên, dám có gan đối mặt với nhân sinh!” – Diệp Sảng hăng hái, điều khiển nòng súng kẻ hủy diệt nhắm lên trời, miệng nói chắc nịch – “Đàn ông chưa từng bắn (trực thăng) thì không thể coi là đàn ông đích thực!”
Nghe nói thế, ba nàng Bắc Thần Tuyết, Hạ Luyến Băng cùng Em Gái Ngoan Hiền đều ửng đỏ cả người, cảm giác nóng như lửa đốt.
“Rầm rầm rầm phanh…!” – Đạn của kẻ hủy diệt phi như vũ bão lên trời.
Nhưng mà, trực thăng đâu có dễ bắn như thế. Loại hàng cao cấp do chủ thành cho thuê sẽ không thèm so sánh với cano dã ngoại cùi. Nếu muốn chọi đầu thì trừ phi anh có siêu vũ khí hạng nặng hay kĩ năng siêu cấp, nếu không thì sẽ chẳng làm nên chuyện gì.
Chỉ thấy kính chắn gió trước khoang điều khiển binh binh bang bang tóe lửa. Nhưng một vết xước cũng không thấy. Nếu muốn bắn rơi trực thăng thì chỉ có hai khả năng. Một là phải có đạn của SVD trong đại chiến trên biển. Một thương xuyên thủng kính cường lực, hạ gục người điều khiển. Thứ hai là học theo Demon, một thương bắn trúng thanh xoắn ốc trục cánh quạt. Nhưng với tình hình di chuyển trên mặt nước thế này, đừng nói là với thương pháp siêu sao của Diệp Sảng, cho dù là Demon đang ở đây cũng chỉ có thể vọng cơ than thở.
“Kiên trì 8 phút!” – Khẩu khí của Bắc Thần Tuyết lạnh lùng dị thường.
5 chiếc Bumble Bee xếp ngang trên tầng thấp lướt đến. Ngón tay Diệp Sảng bóp cò đến phát đau.
Cano tựa như con sâu nhỏ đang trốn chui trốn nhủi trên mặt sông. Bumble Bee trên bầu trời tựa như diều hâu đánh úp. Cửa hai bên trên mỗi chiếc đều đã mở ra, ngay đó xuất hiện thương thủ vác súng các loại.
“Gục xuống!” – Bắc Thần Tuyết mạnh mẽ vặn tay lái một cái. Cano rẽ vào đoạn cua gấp.
Vừa mới cua xong, vô số đạn lập tức nối gót đánh bọt nước bắn lên tứ phía mặt sông. Hơn hai mươi cỗ hỏa lực tuyệt đối mạnh hơn kẻ hủy diệt rất nhiều cùng ra tay, không may bị quét trúng thì toi đời.
“Chị!” – Hạ Luyến Băng kinh hô.
“Chịu được!” – Áo chẽn nhỏ của Bắc Thần Tuyết đỏ một mảng lớn. Thế nhưng, cô nàng cư nhiên không xoay người gục xuống. Nhưng trên thực tế thì cô cũng không dám. Nếu cô không điều khiển cano thì mấy chục chiếc phía sau sẽ đuổi kịp trong khoảnh khắc.
Hạ Luyến Băng vỗ nhẹ một bó thuốc lên lưng Bắc Thần Tuyết, ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
Năm chiếc Bumblebee xoay một vòng, sau quay đầu lao thẳng đến. Thương hỏa ở cửa khoang lại bắt đầu nhảy múa.
“Ba ba ba ba ba…”
Vô số đạn kéo theo lửa đánh úp lại, quả là hoành tráng, quả là khốc liệt.
“Cẩn thận!” - Bắc Thần Tuyết hô. Lần này cô không thể không chúi xuống, ghé vào sau tấm thép, một tay nắm tay lái.
“Đinh” một tiếng giòn vang. Kính chắn gió của cano lập tức biến mất không thấy tăm hơi, đủ thấy hỏa lực mạnh tới nhường nào.
Vận khí cức chó của Chu Tinh Tinh tốt vô cùng. Hắn không có kinh nghiệm chiến đấu, tốc độ nằm xuống cũng chậm vô cùng. Một viên đạn bắn chiếc mic trên tay hắn thành nửa đoạn sắt vụn bốc khói, thành ra dụng cụ bắn rap của hắn không còn nữa. Hắn thầm nghĩ, nếu đạn chỉ cần lệch nửa li thì hắn chắc chắn sẽ phó thác cho hậu thế: “Ta chết rồi sẽ còn có người nối dõi!”
“Cứ tiếp tục như vậy không phải là biện pháp!” – Hạ Luyến Băng nóng nảy, đứng lên quơ lấy kẻ hủy diệt, điều chỉnh hướng xong điên cuồng bắn phá phía sau. Cano trên sông bị hỏa lực mạnh áp chế, nhưng đa số đều đã tiến vào phạm vi 250 mét nên thương thủ bắt đầu đánh trả. Vô số đạn bắn vào tấm chắn của kẻ hủy diệt. Tay của Hạ Luyến Băng dần mỏi nhừ.
“Cứ như vậy chúng ta sẽ bị bắt kịp!” – Bắc Thần Tuyết hét lớn.
Chu Tinh Tinh hiên ngang lẫm liệt đứng lên: “Không sao, tôi có cách!”
Diệp Sảng mở to hai mắt nhìn. Một phóng viên như cậu thì có cách gì?
“Em Gái Ngoan Hiền, chúng ta cũng đã quay chụp đủ rồi. Đem trang bị lên, chúng ta đi!” – Chu Tinh Tinh tràn đầy tự tin.
Em Gái Ngoan Hiền có chút không cam lòng, nhưng tình hình lúc này thật sự rất nguy hiểm, nếu còn không đi thì chỉ sợ hai cái mạng nhỏ của bọn họ sẽ ra đi ở đây.
“Ha ha, tin hot độc nhất vô nhị, tin hot độc nhất vô nhị a!!!” – Bạn Chu Tinh Tinh vung tay hô to. Mỗi lần hắn vớ phải phi vụ quay phim tại hiện trường nguy hiểm nào đó, bản thân hắn cũng sẽ gặp chuyện không may theo. Nhưng lần này, hắn thật sự tin chắc rằng bản thân có thể toàn thây trở về.
“Tùm”.
Chu phóng viên khiêng theo một bao nghĩa vô phản cố trên lưng nhảy xuống sông. Em Gái Ngoan Hiền lặn sâu xuống nước theo bạn Chu khiến trọng lượng của cano giảm đi một lượng lớn, tốc độ lập tức nhanh hơn rất nhiều.
*nghĩa vô phản cố: làm việc nghĩa không được chùn bước, đạo nghĩa không cho phép chùn bước.
“Anh em tốt, rất nghĩa khí!” – Diệp Sảng cảm thán – “Quả nhiên là phóng viên có đạo đức. Cầu thượng đế phù hộ người anh em lên bờ thành công!”
Diệp Sảng còn chưa cảm thán xong thì 5 chiếc Bumble Bee trên không lại lần nữa quay đầu. Súng máy bùm bùm quét xuống. Phóng viên Chu ở một chỗ âm thầm cảm khái may mà mình cuối cùng cũng không chết, ai ngờ đạn của ít nhất 3 khẩu FN xẹt qua mặt sông. Mặt sông nổi lên một mảng máu loãng.
Bả vai bạn Chu bị bắn thành tổ ong vò vẽ, ít cũng trúng 10 viên đạn. Bạn Chu Tinh Tinh lại lần nữa chết vô cùng hiên ngang.
Em Gái Ngoan Hiện lặn xuống nước rất sâu, may mắn nhặt về một cái mạng, nhìn lại liền không nhịn được mà thở dài: “Chu ca ơi Chu ca, thật đúng là anh dính cái dớp vận xui ma quỷ rồi. Cứ mỗi lần đi thực nghiệm hiện trường liền chết không tránh được. Nếu anh có khinh công hay thuật độn nước thì đã không xảy ra chuyện như vậy!”
Hai phóng viên nhảy sông, ba người Diệp Sảng lại bắt đầu điên cuồng chạy trốn.
Tuy nhiên, lúc này viện quân đã tới. Không trung phía đông đồng thời xuất hiện một loạt tia sáng lóe lên. 3 chiếc Bumblebee gào thét lao đến, phi sát mặt sông, mỗi chiếc cửa khoang đều mở ra. Yến Vân oai hùng cầm SVD của Diệp Sảng trong tay, đứng ở cửa la lớn:
“Diệp tử, ngại quá, đến hơi muộn một chút. Nơi này cứ giao cho bọn tui, ông đi trước đi!”
Diệp Sảng ngẩng đầu nhìn lên. Trên ba chiếc trực thăng toàn là người của mình. Yến Vân, Cầm Nữ Vương, Nhị Bức Hỷ Hỷ, Hỏa Thương Thiêu Dược, Chơi Xong Chưa… tất cả đều là mãnh nhân hệ du hiệp đang đứng ở cửa.
Bắc Thần Tuyết thấy Yến Vân xuất hiện lập tức sáng ngời hai con mắt. Cô biết lần này đến lượt đối phương kêu khổ rồi. Dù sao thì cao thủ cũng có bản lĩnh siêu nhân.
Hiện tại Yến Vân tràn đầy sinh lực, chờ Diệp Sảng cũng đến sốt ruột. Hắn lo lắng cho Diệp Sảng, nhưng bây giờ thấy Diệp Sảng vẫn an toàn nên hắn không lo nữa mà ngược lại rất an tâm ngẩng đầu: “Cờ Lê, lên đi!”
Hiện tại tình hình đã loạn tới cực hạn. 3 chiếc Bumblebee nghênh diện thẳng tới 5 chiếc của đối phương, nhìn qua tựa như 8 con diều hâu đâm nhau. Đương nhiên là không có khả năng 8 chú sẽ húc nhau thật mà chỉ đan xen lẫn nhau. Tuy nhiên, trong nháy mắt đó, tiếng SVD liên kích vang lên giữa tiếng rít gào lặng lẽ của Desert Eagle. Trên phi cơ của Thần Kiếm có người phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, sau đó có mấy cái bóng đen từ trên trời rơi xuống sông nghe tùm tùm.
Không sai, tiếng SVD chính là do Yến Vân. Chỉ có hắn mới thực hiện ra thương pháp có độ khó cao như vậy. Yến Vân không khỏi cười lạnh một cái: “Giết loại hàng này thực con mẹ nó lãng phí đạn!”
Cầm Nữ Vương đặc biệt thích cái sự ngoan độc này của Yến Vân: “Cậu có bản lĩnh giết nhiều người như vậy, lần sau ra khơi ta sẽ khuyên Cơ ca cho người thành tàu phó!”
Yến Vân cười nhạt: “Chuyện này có đáng gì. Cờ Lê, quay đầu!”
Dùng sa ưng chính là Chơi Xong Chưa. Con hàng này dám dùng súng lục bắn người, hơn nữa lại chuẩn như vậy, hiển nhiên cũng mang tới hàng tốt. Dám đơn thân độc thương với nó, bét cũng là cấp truyền kỳ.
Chơi Xong Chưa cùng Lạc Hoa Lưu Thủy kết thù kết oán đã lâu, lúc này còn có phần càn rỡ hơn cả Diệp Sảng và Yến Vân. Không biết hắn kiếm được cái loa bự ở đâu ra, đứng gầm thét giữa trời đêm: “Thi Phi Vũ, đồ đũy đê tiện, theo Ma Lạt Trư Đầu đi bán hoa ở kinh đô có thấy mất mặt không hả? Loại đàn bà dâm đãng như cô có cho ta chịch ta cũng không thèm. Gia đang ở ngay đây, thằng nào không sợ chết thì tới đây. Gia đây hôm nay sẽ dùng súng chơi chết chúng bây…”
Phương Nhã Văn tức điên đến muốn nổ phổi. Trước giờ chưa có kẻ nào dám dùng thứ ngôn ngữ cấp thấp như vậy để mắng ả. Nhưng hiện tại ả chỉ có thể đứng nhìn người ta. Đã là chiến sĩ lại còn NB, không thể bay lên trời giết người ta được.
Thần Kiếm Vương Tử rít lên với phi công: “Không cần để ý tới bọn chúng, đuổi theo Hà Kim Ngân!”
Yến Vân cũng gào lên: “Túy Hoa, em đi bảo hộ sư phụ mình đi. Chúng ta sẽ đối phó với bọn t*ng trùng xông não trên đám cano phía sau. Thật đúng là trong núi không lão hổ, hầu tử xưng bá vương. Năm đó lúc tiểu gia ta đây tiếu ngạo giang hồ, chúng mày con mẹ nó còn đang nhặt ve chai đi bán ở thôn tân thủ. Cờ Lê, quay đầu!”
Cơ Lê lái trực thăng vung đuôi một cái. Bumblebee lao xuống phía mấy chục chiếc cano phía sau.
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1