Hai xác ướp này giống hệt xác ướp đứng dưới bích thủy đầm. Điểm khác biệt duy nhất là chúng có thể đi lại, nhưng tốc độ rất chậm.
“Ba ba ba ba ba!”
Thương hỏa M4 gần như điên cuồng được phun ra. Hiện tại vô luận là ai nổ súng, cò súng đều được bóp liên tục.
“Phốc phốc phốc phốc phốc!”
Lúc này đây, vải quấn trên xác ướp bắt đầu rách vụn. Mỗi phát đạn cảu Diệp Sảng đều đánh ra trị số thương tổn cực hạn. Tất cả đều là hồng thương trị số “-185!”. Cũng có nghĩa là hai xác ướp này chẳng những vô lực trước công kích mà phòng ngự còn bằng 0. Nhưng hệ thống lại thiết lập mỗi xác ướp có 50000HP. Quả nhiên là một ví dụ nghiệm chứng cho nguyên lí cân bằng. Nếu không có phòng ngự, vậy thì các phương diện khác khẳng định rất ngưu. Quả nhiên máu trâu.
“Con mẹ nó!” – Yến Vân bưng AK bắn điên cuồng.
Hỏa lực bốn khẩu súng cùng nhau phát huy hết khả năng. Động năng vật lí cường đại gần như khiến cho xác ướp không nhúc nhích nổi. Cho dù là nó đang đi nhưng cũng là dậm chân tại chỗ.
“Rọat roạt roạt!”
Trong mắt một xác ướp khác quả nhiên lại phun ra loại độc khí có độ khuếch tán rất nhanh. Độc khí khuếch tán theo vòng tròn ra tứ phía. Bốn người chỉ có thể bắn không ngừng mở rộng vòng vây. Kì thật lấy thân thủ của bốn người bọn họ, hai xác ướp này căn bản không làm bọn họ bị thương được. Hơn nữa trên tay bốn người đều là vũ khí cường đại, chỉ cần bắn vài lượt đã có thể giải quyết một xác ướp.
Sau khi chết, xác ướp trực tiếp hóa thành thanh quang bay quay trở lại trong vách tường hoàng kim, để lại một đống trang bị, thuốc nước, tiền trên mặt đất. Diệp Sảng nhìn lướt qua. Lại có một kiện trang bị cấp tinh anh. Là một sợi dây chuyền. Mẹ nó, cũng quá đúng dịp đi? Không những thế dây chuyền còn rất gần hai tỷ muội Bắc Thần Tuyết, ngay dưới chân cô nàng. Hai người thuận tay liền nhặt lên bỏ vào trong túi. Vừa rồi hai người bới thi bất thành, lúc này lại có hai kiện trang bị lọt vào tay, nhất thời vui sướng, mặt mũi đầy nét tươi cười.
Hạ Luyến Băng đắc ý vênh váo, cười nói: “Chớ có xem thường phụ nữ. Phụ nữ đánh trang bị cũng không kém hơn đám đàn ông các người!”
Diệp Sảng không để ý tới hai cô nàng, vẻ mặt nghiêm túc. Hai tỷ muội nhìn theo ánh mắt hắn, nhất thời hiểu rõ nơi này đáng sợ thế nào. Hồng thủy độc khí phía sau không ngờ đã lan tràn được một nửa đại sảnh. Chiếu theo xu thế này, chẳng bao lâu nữa nước và khí độc sẽ bao phủ toàn bộ mặt sàn đại sảnh.
Lúc này ngón tay Diệp Sảng đã đặt vào nút thứ hai. Hai tỷ muội lúc này mới không thể không bội phục sự bình tĩnh của Diệp Sảng. Hệ thống vừa mới thông báo đây là ba bộ mật mã. Vừa nãy ấn vào bộ thứ nhất, vậy nhất định bộ thứ nhất sai. Diệp Sảng trực tiếp đè xuống bộ thứ 2, ít nhất cũng đề cao khả năng đúng.
Sau khi nút số 2 được đè xuống, khóa hoàng kim phát ra tiếng “két”. Vách tường hai bên không có phản ứng, hiển nhiên lần này có lẽ mật mã thứ nhất mới lại chính xác. Ngón tay Diệp Sảng như tia chớp lại ấn vào nút số 1.
“Rầm!”
Không kịp. Hai bên vách tường lại cuốn, xuất ra hai cái xác ướp.
“Giết!” - Con mắt Yến Vân đỏ lên. Hiện tại mỗi một giây đều rất trân quý.
Bốn người lại bày ra trận thế khai bắn. Hiệu quả lần này rõ ràng không bằng vừa rồi bởi không gian né trành đang không ngừng bị khí độc lan tràn phía sau thu hẹp lại. Cách né tránh của bốn người đều có điểm đặc sắc. Diệp Sảng dùng kĩ thuật linh hoạt mà đa dạng. Yến Vân sử dụng cách lủi trực tiếp, thực dụng. Bắc Thần Tuyết thích lui, vừa lui vừa khai hỏa, nhưng vẫn đảm bảo tỉ lệ chính xác. Hạ Luyến Băng nhảy ở sườn, cũng không tính là chiêu cao minh. Nhưng vô luận là bốn người như thế nào, vẫn phải vừa bảo trì hỏa lực không bị gián đoạn, vừa bảo đảm mình không bị xác ướp phun độc trúng. Phạm vi khuếch trương của độc rất lớn.
Độc lũ phía sau chỉ còn cách chưa tới 40m. Hai cái xác ướp lại bị đánh về nguyên hình. Một đống trang bị lớn bị đánh rơi trên mặt đất. Bốn người cũng không kịp xem là gì. Lần này Diệp Sảng thấy trong đống trang bị lóe ra lam quang, cũng lười nhìn cụ thể là trang bị gì, trực tiếp dùng thân thủ của mình lượm lên chạy về chỗ khóa hoàng kim. Chỉ có thể khẳng định một điều là Diệp Sảng nhặt được một kiện trang bị tốt.
Các lập trình viên thiết kế đều hiểu tâm lí của game thủ. Họ biết người chơi đều hi vọng quái rơi ra đồ tốt, mà phải thật nhiều. Cung điện Faraoh này hoàn toàn phù hợp với sở thích của game thủ. Nhưng tử vong đã càng lúc càng gần. Có đôi khi bản thân của cái chết không đáng sợ, đáng sợ là anh nhìn thấy cái chết đang từng chút nhích tới gần mình. Quá trình đó mới khiến người ta sợ hết hồn.
Độc lũ có thể độc chết người hay không, điểm ấy không cần đắn đo. Nhưng bốn người Diệp Sảng cũng không dám thử pha mạo hiểm này. Trời mới biết độc khí này lợi hại đến mức nào. Hệ thống thiết trí như vậy, độc tất nhiên không tầm thường. Nhưng chỉ sợ cũng không chết thoải mái như vậy. Làm không tốt rất có thể anh táng gia bại sản luôn cũng có khả năng rất lớn. Nếu không, xác ướp này dựa vào đâu lại đánh dễ như vậy? Dựa vào cái gì mà toàn rơi ra đồ tinh anh?
Lần thử mật mã thứ 3 Diệp Sảng lại dựa vào vận khí. Khi trước ấn số 2, hiện tại còn một bộ cuối cùng, ấn nút nào mới tốt?
“Nhanh lên!” – Diệp Sảng giục.
Lần này Diệp Sảng ấn nút số 3. Thật bất hạnh, hai bên vách tường lại xuất ra hai xác ướp.
“Fuck you bitch!!!” – Bạn Sảng Sảng cũng bắt đầu mắng chửi thô tục hơn. Độc lũ đã tới gần, chỉ còn cách khoảng 30m. Hiện tại bốn người chỉ hận lượng đạn được lắp vào súng quá ít, tốc độ bắn không đủ nhanh. Cả bốn nổi cơn điên, bắn như động kinh.
Độc lũ lan tràn đến khi cách 10m. Yến Vân cùng Bắc Thần Tuyết đem hết lựu đạn trên người kéo chốt, ném vào xác ướp. Xác ướp lại bạo ra một đống trang bị lớn, bên trong còn có thứ phát ra màu tím. Hiển nhiên là trang bị còn hơn cả tinh anh – trang bị cấp thần thánh. Cơ hồ cả 4 người đều nhiệt huyết sôi trào. Cái nơi quỷ quái này không ngờ còn cho ra trang bị thần thánh. Nhưng chỉ có Diệp Sảng suy nghĩ trong 1 giây, quyết đoán bỏ qua trang bị, hỏa tốc quay lại với cái khóa.
“Ấn nút nào đây?” – Diệp Sảng do dự. Chỉ còn một cơ hội, không thể lại ấn sai nữa, nếu không cả hoàng cung này đều sẽ triệt để bị nhấn chìm trong khí độc.
“Nhanh lên!” – Yến Vân bắt đầu căm hận cái nơi này, gầm lên.
“Đánh cược một lần!” – Diệp Sảng đưa ngón tay ấn vào nút số 2. “Két” một tiếng, khóa hoàng kim gãy, đại môn chậm rãi mở ra. Mật mã chính xác!
“Băng nhi!” – Bắc Thần Tuyết hô to lên, thanh âm thập phần bi thương.
Diệp Sảng nhìn lại, nhất thời hút một ngụm khí lạnh. Tình cảnh này thật sự vô cùng thê thảm. Hạ Luyến Băng chết, hơn nữa còn là chết vô thanh vô tức.
Nguyên nhân là ở chỗ, cô nàng thấy hai kiện trang bị thần thánh, không muốn sống tiến lên cướp lấy. Ngay lúc ngón tay chạm vào trang bị, độc lũ cũng hoàn toàn tràn tới trang bị. Độc vừa tiếp xúc vào tay cô nàng, màu xanh biếc quỷ dị lập tức chạy dọc theo cánh tay hướng lên trên, các nơi toàn thân bao gồm cả mặt tái xanh. Chỉ một giây sau, trên đầu Hạ Luyến Băng bay lên một hồng thương trị số “-2000!”. Sau đó cả người cô nàng biến thành một bộ khô lâu. Từ trong độc lũ màu xanh biếc bay lên một dòng dữ liệu sáng. Ngay cả thi thể cũng không lưu lại cho cô!
Nhưng đó không phải điều đáng sợ nhất. Cơ hồ trang bị toàn thân của cô nàng đều bị rơi hết ra, bao gồm cả chiếc nhẫn cấp tinh anh vừa mới nhặt. Vô số đạn, thuốc, thậm chí cả bộ xường xám màu đen, tất lưới đen cũng rơi hết, bị nước lũ nuốt lấy.
Khí độc này quả nhiên lợi hại đến thái quá. Lập trình viên cũng thật âm hiểm, biết người vì tài mà chết, chim vì thực mà vong, muốn tiền không muốn mạng. Không muốn sống thì cho anh sạch trơn luôn. Rất nhiều người chết vì ba chữ “tham, sân, si”. Thứ nên lấy thì đừng khách khí. Thứ không nên lấy thì ngàn vạn lần đừng đi mạo hiểm. Không phải lần nào vận khí cũng tốt.
Bắc Thần Tuyết đã mất đi lí trí, vô luận thế nào cũng muốn lấy lại trang bị cho Băng nhi của cô nàng. Nhưng cô vừa mới nghĩ vậy, bỗng nhiên cảm thấy phía sau bị người ta túm lấy liền nghiêng đầu. Bàn tay to của Diệp Sảng không chút khách khí chộp vào mông của cô xách lên. Tay kia của Diệp Sảng thì được Yến Vân túm lấy. Yến Vân tung từ lực trảo bám vào đỉnh chóp của đại môn. Sau khi dây trảo rút ngắn lại, ba ngươi cùng nhau chạy vào trong.
Chân Bắc Thần Tuyết vừa mới rời khỏi mặt đất, nước lũ đã triệt để bao trùm hết mặt sàn, tiếp tục chảy vào trong đại môn.
Lần này Diệp Sảng dùng lực rất mạnh làm cho mông của Bắc Thần Tuyết rất đau. Nhưng lần này Bắc Thần Tuyết cũng không trách Diệp Sảng, ngược lại kinh hồn còn chưa định, xoay tay ôm lấy đùi Diệp Sảng: “Cám ơn! Cám ơn!”
Diệp Sảng đầu đầy hắc tuyến: “Thiết chút thì toi đời rồi!”
Mặt Bắc Thần Tuyết nóng lên, đỏ ửng. Nếu lần này không có Diệp Sảng, cô chắc chắn cũng sẽ mất hết vốn liếng quay về thành. Người trẻ tuổi a người trẻ tuổi! Bốc đồng a bốc đồng!
Nối với đại môn là một thông đạo rất dài. Độc vẫn lan tràn như trước. Diệp Sảng cũng xuất ra từ lực trảo. Áp lực vào Yến Vân giảm đi rất nhiều. Bắc Thần Tuyết ôm đùi Diệp Sảng đung đưa trên không trung.
Ba người đu một lúc, dưới đất trước mặt hiện ra một kẽ đất. Nước độc hoàn toàn chảy hết vào trong kẽ đất. Sau khi đi qua kẽ đất thì tới một đại điện khác. Đại điện này được trang hoàng không khác với phòng chứa xác ướp vừa nãy là bao, khắp nơi trên tường dưới sàn đều là hoàng kim đồng thiết. Nhưng địa hình lại khác rất nhiều. Quy mô nội điện căn phòng này cực kì lớn, so với hạ tầng động quật không hơn kém bao nhiêu nhưng độ cao của không gian lại thấp hơn rất nhiều. Toàn bộ chiều cao là 20-30m, chia ra trên dưới hai tầng, bốn phía còn có một vòng khán đài nhô ra khỏi sàn tầng hai như ban công trong nhà, ở tầng dưới có 4 cái hồ nhỏ phun suối. Ấn kí trên vách tường lại càng nhiều hơn, nhỏ hơn, lên đến tầng trên thì không nhìn rõ nữa. Nơi này thấy thế nào cũng giống một đại điện hậu hoa viên của một vương hầu quý tộc, yên tĩnh, thần bí, không có cái không khí lạnh lẽo, quỷ dị như vừa rồi. Diệp Sảng tin rằng nơi này chính là đích cuối cùng mà Phủ Đầu Bang muốn tới. Nhưng với một địa hình phức tạp và cơ quan rắc rối như vậy thì liệu có bao nhiêu người có thể tới đây?
Di chỉ Stuart này thực sự là một đại khảo nghiệm cho cao thủ cấp tinh anh. Diệp Sảng cảm thán, mở túi Càn Khôn lấy ra thuốc thang nước nôi uống hồi sức. Yến Vân cùng Bắc Thần Tuyết cũng lấy một ít nước khoáng cùng thịt khô bắt đầu nhai. Bữa tiệc này chẳng khác nào dạ tiêu. HP, mana có thể dùng thuốc bổ sung. Chiến đấu trong một thời gian dài dẫn đến độ đói khát, mệt nhọc tăng cao, sức chịu đựng giảm xuống rất nhiều, không thể dựa vào lương thực và nghỉ ngơi để bù lại đầy đủ. Nếu bây giờ thực sự có cơ quan hoặc quái nào xuất hiện, ba người hiển nhiên là lâm vào tình cảnh rất nguy hiểm. Diệp Sảng tính toán số đạn dược của mình. Đạn cho súng trường đã hết hơn nửa. Đạo cụ hỗ trợ chiến đấu của Yến Vân đã mang ra đập hết. Tình hình của Bắc Thần Tuyết cũng chẳng khá khẩm hơn được bao nhiêu.
“Hà huynh đệ, thương lượng một chuyện đi!” – lần này Bắc Thần Tuyết chủ động bắt chuyện, thái độ rất cung kính, lễ phép.
Diệp Sảng quay đầu: “Gì?”
Bắc Thần Tuyết: “Nếu tôi chết, phiền anh, có thể lấy lại trang bị cho tôi không? Sau đó tôi sẽ thâm tạ anh!”
Diệp Sảng nhìn lại cô chằm chằm, gật đầu: “Được!”
Bắc Thần Tuyết cảm kích gật gật đầu. So với Yến Vân, cô muốn lựa chọn tin tưởng Diệp Sảng. Trực giác của phụ nữ cho cô biết, Diệp Sảng là một người đáng tín nhiệm.
Yến Vân: “Đừng bàn chuyện nữa, mau tới đây hỗ trợ!”
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1