Đỉnh núi vẫn phiêu diêu, phong tuyết vẫn như trước. Sau núi Tiên Tung Lâm bắt đầu giăng sương mù. Trong sương mù, bông tuyết bay lả tả. Tầm nhìn lại bị hạ thấp hơn.
Đội thứ tư đuổi theo là ba người Phương Nhã Văn, Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông cùng lão đại Phong Bão – Dữ Dội Tướng Quân. Một tổ hợp gồm khinh giáp chiến sĩ,thủy nguyên tô sứ cùng trọng giáp chiến sĩ sóng vai nhau đi tới. Nhìn qua thì cũng không vội vã, có vẻ rất là tự tin.
“Thi tỷ, tỷ chắc chắn bọn họ sẽ đi bên này sao?” – Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông vẫn còn nghi ngờ.
Phương Nhã Văn hiển nhiên khôn khéo hơn Tô Kỳ Nhĩ. Lúc đuổi tới nơi có thi thể Thiên Hành Tiện cô ta đã đoán được tình thế. Hai người Diệp Sảng tuyệt đối không dám chạy về chân núi phía trước bởi nơi đó người người tấp nập. Dựa vào sự thông minh của Diệp Sảng, hắn làm sao có thể tự chui đầu vào lưới. Vì thế khi tới nơi có thi thể của Long Hành Vân cô ta liền phát hiện trong đám dấu chân hỗn độn có hai hàng dấu chân rất mờ nhảy qua từ đống tuyết nham, sau đó chạy ra sau núi. Phía sau núi không bị thanh tràng, hơn nữa còn chưa chắc đã có quái. Hai người Diệp Sảng tuyệt đối không thể chạy nhanh được, cho nên cô ta yên tâm đi bộ truy kích.
Cô ta cùng Tình Thâm Thâm với Diệp Sảng cùng Tinh Tinh, chỉ số thực lực song phương thực ra là ngang nhau, nhưng hiện tại lại có thêm một Dữ Dội Tướng Quân, tình thế sẽ nghiêng về một phía. Hai người Diệp Sảng dù có thế nào cũng khó có thể chống lại sự liên thủ của ba người bọn họ.
Phương Nhã Văn đã nếm qua rất nhiều sự thiệt thòi mà Diệp Sảng mang lại, mà lại còn bị Diệp Sảng đưa đến chỗ chết nhiều lần, bị chà đạp nặng nề. Vào lúc đang chiếm thượng phong mà vẫn phá lệ có thể còn cẩn thận, bình tĩnh thế này không thể không nói cô ta có định lực rất tốt.
Nhưng mà, cô ta vĩnh viễn cũng không thể nghĩ ra Diệp Sảng đã bày một cái vạn ác bẫy dạng gì cho cô ta.
Trong sương mù đột nhiên có kim quang lóe ra. Ba người bước nhanh hơn. Vừa xông lên ba người liền thấy Diệp Sảng ngã chổng vó nằm trên mặt tuyết, dưới thân đã bị máu tươi nhuộm đỏ. Đất tuyết tứ phía đều là điểm máu. Nhìn tình hình này rõ ràng là Diệp Sảng đã chết. Thi thể nằm đó, Kim Nguyệt Ngân buộc ở bên hông.
“Cẩn thận!” – Phương Nhã Văn rất cẩn trọng, sợ đây là một cái bẫy.
Ba người khẩn trương nhìn bốn phía nhưng không hề thấy động tĩnh gì, chỉ có Diệp Sảng mở to hai mắt nhìn lên trời. Dường như trước khi chết hắn đã nhìn thấy một người hay một chuyện cực kỳ đáng sợ, biểu tình dị thường khủng bố.
“Hắn chết rồi!” – Dữ Dội Tướng Quân trầm giọng nói.
Phương Nhã Văn gật gật đầu: “Chết rồi. Tên tiện nhân này hẳn không thể tưởng được chính mình sẽ có ngày bị như vậy!”
Lần này hai người bọn họ nhìn sai tình hình cũng không phải vì nhãn lực kém mà là vì Diệp Sảng giả chết thật sự quá giống. Đầu tiên hắn giải tán tổ đội, để cho Tinh Tinh cho mình một đao làm khắp nơi toàn là máu, sau đó mở to hai mắt không chớp lấy một cái rồi cứ thế duy trì trong khoảng hai phút. Ám chiêu này tuy đơn giản nhưng độ khó khăn vô cùng lớn. Không chỉ thế, hiện trường ở đây còn rất thật, vô luận là người khôn khéo cỡ nào cũng bị lừa, có khi ngay cả Yến Vân có mặt ở đây cũng không phá được cái bẫy này.
Tình Thâm Thâm đá một phát vào eo Diệp Sảng. Diệp Sảng vẫn không nhúc nhích. May sao cô ta chỉ đá chay, không có lực lượng gì. Nếu đổi lại là do Dữ Dội Tướng Quân – một trọng giáp chiến sĩ thì đã có trị số thương tổn bay lên rồi, cái đuôi lập tức lòi ra.
“Phi!” – Tình Thâm Thâm không hề để ý đến hình tượng mĩ nữ xông lên nhổ nước miếng vào “thi thể”: “Tiện nhân, rốt cục ngươi cũng chết một lần!”
“Không đúng!” – Dữ Dội Tướng Quân bỗng nhiên nói – “Nếu người bị giết, vì sao chía khóa không bị cướp? Quá không hợp lý!”
Diệp Sảng cũng biết muốn che mắt được tất cả là rất không có khả năng cho nên đã sớm đề phòng. Trong sương mù bỗng có một điểm lóe sáng. “Đinh” một tiếng, Dữ Dội Tướng Quân quyết đoán bảo vệ Phương Nhã Văn. Thiết Luyện Tiễn của Tinh Tinh bị đại quan đao của hắn đập bay. Giáng Lôi Cung bắn ra Thiết Luyện Tiễn mà vẫn bị đánh bay, người này quả nhiên là lão đại cấp bậc cao thủ.
“Có biến!” – Phương Nhã Văn thấy Tinh Tinh xuất hiện trong sương mù, cả người cũng toàn là máu. Đây chính là máu Diệp Sảng. Nhất thời cô ta hiểu Tinh Tinh có ý đồ đen tối muốn giết Diệp Sảng. Sau khi ám sát Diệp Sảng, nha đầu chết tiệt kia còn chưa kịp cướp chìa khóa.
“Thâm Thâm, lấy chìa khóa!” – Phương Nhã Văn quyết đoán rút trường kiếm ra, cùng Dữ Dội Tướng Quân lao qua giết Tinh Tinh.
Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông căn bản không hề nghĩ thi thể này chính là một người sống, không hề phòng bị ngồi xổm xuống đưa tay hướng về phía eo Diệp Sảng. Đúng lúc này, tròng mắt Diệp Sảng đột nhiên chuyển động, nhanh chóng nhìn thẳng vào cô ta. Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông sợ tới mức rùng mình. Mắt của một cái xác đột nhiên chuyển động, mặc dù là đang chơi game nhưng đứng trước loại tình hình vô cùng chân thực này, sẽ không ai không bị dọa đứng cả người.
Diệp Sảng liền thừa cơ hội này xuất thủ. “Bá” một cái, một đạo hàn quang như tia chớp xẹt qua.
“Phốc!”
Hồng thương trị số: “-211!”
Tình Thâm Thầm Vũ Mông Mông đột nhiên dùng hai tay chẹn cổ mình. Máu tươi trên cổ điên cuồng phụt ra không dứt. Sau đó toàn thân cô ta xuất hiện Hỏa Diễm Khiên. Thực ra thì, lúc này mới khai thuẫn cũng chỉ vô dụng mà thôi.
Diệp Sảng lại đâm thêm một cái. Một đâm này thực sự là một kích trí mạng. Lưỡi chủy thủ hoàn toàn cắm vào tim cô ta không thèm đếm xỉa đến phòng ngự.
Hồng thương trị số: “-209!”
Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông ôm cổ họng mình. Yết hầu “khẹc khẹc” run run, giống như bị thứ gì chặn ngang. Miệng phun đầy máu tươi khiến khuôn mặt mang đầy vẻ kinh kịch. Cô ta phẫn nộ đến vặn vẹo cả khuôn mặt, trông vô cùng đáng sợ. Đương nhiên, lúc này Diệp Sảng mới nhẹ nhàng dùng tay đẩy, nhìn thi thể cô ta đổ xuống cười: “Tiện nhân, ca đúng là cũng có ngày hôm nay, nhưng ngươi không nghĩ tới ca ca sẽ sống lại đúng không? Thấy đủ chưa, ca như vậy là còn nể mặt ngươi lắm rồi đó. Ha ha ha!”
Phương Nhã Văn cùng Dữ Dội Tướng Quân lúc này mới phản ứng kịp. Biểu tình trên mặt Phương Nhã Văn biến hóa phong phú, kinh ngạc, ngạc nhiên, sợ hãi, phẫn nộ, vặn vẹo… so với vẻ mặt kinh kịch còn đặc sắc hơn…
Dữ Dội Tướng Quân giơ thẳng ngón tay cái: “Cao chiêu của Hà huynh đệ thật lợi hại. Dữ Dội bội phục, chân tâm bội phục!”
Diệp Sảng ha ha cười: “Khách khí, khách khí!”
Dự Dội Tướng Quân đứng thẳng người, lạnh lùng nói: “Ta không muốn làm khó ngươi, càng không muốn là địch của ngươi…”
Diệp Sảng thu hồi chủy thủ, lôi M4 ra: “Ta cũng không có muốn ha ha!”
“Ta đây đành phải nói lời xin lỗi!” – Dữ Dội Tướng Quân không nói gì nữa, lôi đại quan đao ra.
Một đao kia sinh mãnh lạ thường, vốn là thường sẽ bổ một đao trước tiên, hào quang chợt lóe. Diệp Sảng thiếu chút nữa thì không phản ứng kịp, vội vàng rướn người lên, lùi ra đằng sau. Ai ngờ thanh đao đổi hướng, hạ xuống trước ngực Diệp Sảng. Lúc này Diệp Sảng mới chính thức kinh ngạc. Một đao đập bay Thiết Luyện Tiễn của Tinh Tinh, lần này lại ra tay chuyển hướng nhanh như vậy, chỉ e người này là mãnh nhân lực lượng cao. Phải biết rằng khi vận dụng thuộc tính tới cực hạn đều có thể tạo ra uy hiếp trí mạng. Dữ Dội Tướng Quân này có kỹ xảo chiến đấu vô cùng tốt, quan đao vừa được vung ra liền giống như nước sông Trường Giang, một đao lại một đao liên miên không dứt, căn bản là không có bất kì một động tác hoa lệ dư thừa nào, mỗi một đao đều được lựa đúng lúc, chiêu nào cũng làm cho Diệp Sảng phải lui thân mình, không thể thoát khỏi phạm vi công kích của hắn.
Gần 10 giây sau, đại quan đao vung ra từng mảnh quang hoa. Dưới sự thúc đẩy của dòng lực đạo cường đại, tuyết trên mặt đất đột nhiên bị gió cuốn xoáy lên, sau đó chỉ thấy tuyết không thấy người, chỉ thấy ánh đao không thấy máu.
Phương Nhã Văn cũng thông minh. Cô ta không đi hợp kích mà ngược lại đi truy kích Tinh Tinh. Cô ta không thể để cho cung thủ kéo dài khoảng cách sau đó tiến hành bắn phá. Hai chức nghiệp cận chiến đánh với hai chức nghiệp viễn chiến thì phải đánh thế nào, đến ngay cả tiểu chiến sĩ level 5 cũng biết.
Nhất thời, trên nền tuyết toàn là đao quang kiếm ảnh. Diệp Sảng cùng Tinh Tinh chỉ có thể né tránh, căn bản không có biện pháp hoàn thủ. May sao Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông đã bị giết chết, nếu không giờ phút này nếu Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông ở bên cạnh phóng kĩ năng thì hôm nay đôi thần thương tiễn hiệp lữ khó tránh khỏi tai kiếp.
Lần đầu tiên Dữ Dội Tướng Quân cảm thấy bất khả tư nghị. Thân pháp Diệp Sảng thật sự quá cổ quái, giống như đang khiêu vũ, mông lắc sang bên trái, lưng lại uốn sang bên phải, nhìn rất nguy hiểm nhưng lại dùng để thoát nguy hiểm. Trong sự nghiệp chiến đấu của Dữ Dội Tướng Quân, không có bất kỳ một game thủ hệ du hiệp nào có thể dưới điều kiện bị cận thân mà vẫn có thể qua được 10 đao của hắn mà chắc chắn chỉ trong vòng 10 đao tất sẽ bị chặt làm hai khúc. Nhưng hiện tại hắn đã chém tới 12 đao, Diệp Sảng vẫn chưa bị trúng phát nào. Hắn rất ngạc nhiên, nhưng Diệp Sảng càng cấp bách hơn. Nếu còn tiếp tục như vậy không phải cách hay. Trọng giáp chiến sĩ có thể kéo dài tác chiến, sắp tới đây không chỉ thuộc tính tinh thần sẽ không còn duy trì được nữa mà truy binh sẽ còn tới nhiều hơn, vậy thì quá nguy rồi.
“Ngươi muốn chìa khóa đúng không? Ngươi cầm đi! Ta không cần nữa!” – Diệp Sảng bỗng tháo chìa khóa xuống, ném sang bên cạnh. Dữ Dội Tướng Quân liền khẩn trương, trước tiên tung một đao chặn Diệp Sảng, sau đó chuẩn bị chạy đi đón chìa khóa. Hành động này vừa thông minh vừa bảo đảm an toàn. Chỉ là chìa khóa bị ném quá cao, rõ ràng là đã rơi vào tay hắn nhưng bỗng nhiên lại có một tia hắc quang vụt qua. Không thấy chìa khóa nữa!
Dữ Dội Tướng Quân thiếu chút nữa thì nghĩ rằng là do Diệp Sảng làm ảo thuật, nhưng rất nhanh hắn liền hiểu Diệp Sảng đã giở chiêu trò gì. Hóa ra ngay thời khắc nguy cấp A Ngốc lại được thả ra. A Ngốc ngoạm một cái cắn chặt chìa khóa sau đó chạy xuống núi.
Dữ Dội Tướng Quân lại hơi ngây người. Rốt cuộc thì Diệp Sảng cũng có thể rảnh tay khai hỏa.
“Ba ba ba ba!” – M4 bắn điên cuồng. Với cự ly không đến 5 mét, không một viên đạn nào không trúng.
“Đinh đinh đinh đinh!”
Toàn thân Dữ Dội Tướng Quân tóe hỏa tinh lả tả, toàn thân bị bắn cho lảo đảo. Nhưng mà, không có một viên đạn nào bắn được hơn 10 điểm thương tổn, tất cả đều chỉ bắn ra được 8 điểm/viên. Diệp Sảng trợn tròn mắt. Tên cẩu này lại có phòng ngự toàn thân vượt qua 170 điểm, khó trách tốc độ của hắn không nhanh, toàn dựa vào một thân bọc thép để kiếm cơm.
“Muốn chết à!” – Dữ Dội Tướng Quân rống giận, đại quan đao lại lấn lên.
Lần này Diệp Sảng bắt đầu phát toàn lực. M4 lập tức bay hết tốc lực về phía Dữ Dội Tướng Quân. Đây là kỹ năng Bình Nguyên Du Kích Thủ. Dữ Dội Tướng Quân vung một đao định đập bay M4, nhưng Diệp Sảng không dám lại cùng hắn so lực liền lao đến bên cạnh hắn như tia chớp, tiếp được M4 sau đó cấp tốc chạy xuống dưới núi. Dữ Dội Tướng Quân chỉ có thể giương mắt nhìn theo. Lực lượng của hắn có thể cao gấp 5 lần Diệp Sảng, nhưng tốc độ của hắn chỉ sợ còn chẳng bằng 1/5 Diệp Sảng. Diệp Sảng nháy mắt đã biến mất trong màn sương tuyết, hắn chỉ có thể truy theo dấu chân. Kỳ thật Diệp Sảng cũng là tìm theo dấu chân A Ngốc.
Trên sườn dốc bên dãy núi, Tinh Tinh hoàn toàn bị Phương Nhã Văn chấn trụ. Phương Nhã Văn chẳng những lực lượng cao, tốc độ nhanh mà kỹ năng chiến đấu cũng có chút bất phàm. Cô ta thuộc loại chiến sĩ có độ cân bằng rất khá. Tinh Tinh bị cận thân, căn bản không có cách nào đánh trả được, sớm muộn gì cũng sẽ bị chém chết. Huống chi hiện tại Tinh Tinh lại trúng kịch độc, chỉ sau mấy kiếm, HP đã mất hơn 1000, người đã ngã xuống đất.
“Phương Nhã Văn, ông nội ở trong này!” – Diệp Sảng đúng lúc xuất hiện, quyết đoán rống to.
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1