Tiết mục khai mạc đã xong, hội đấu giá bắt đầu. Trong phòng VIP số 5, ba người Diễm Vô Song, Toàn Trí Tiên, Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông diện đồ rất fashion vừa nhấm nháp rượu đỏ, vừa quan sát hình ảnh đang chiếu trên màn hình lớn.
Không khí khắp hội trường lúc này rất nóng. Vô số người chơi tranh nhau ra giá. Tông giọng của MC cũng cao dị thường.
Diễm Vô Song bưng ly đế cao cảm thán: “Thần Kiếm chính là Thần Kiếm, trang bị kém nhất cũng là đồ tinh anh, ngay cả một kiện cường hóa cũng không có. Quả là phòng đầu giá đệ nhất!”
Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông cười nói: “Đương nhiên! Nơi mà liên minh của Thi tỷ hợp tác nhất định phải cao đẳng chứ!”
Toàn Trí Tiên lẩm bẩm nói: “Nói thật, lát nữa nếu có súng thì mình cũng muốn lấy một kiện. Những trang bị này quá là cực phẩm luôn chứ lị!”
Ba người đang hưng chí bừng bừng thảo luận bỗng có tiếng gõ cửa vang lên. Từ máy truyền tin trên bàn trà mini phát ra một giọng nam: “Tân khách số phòng 0138 tôn quý, hội đấu giá tặng quý khách một chai Louis XIII cùng vài món ăn nhẹ. Cảm ơn quý khách đã đại giá quang lâm Kim Tử Cung!”
“Được, mời vào!” – Diễm Vô Song trả lời.
Cửa mở ra, một phục vụ nam ăn mặc chỉnh tề đẩy xe phục vụ vào trong. Trên xe quả nhiên là một chai rượu đỏ cùng một ít đồ ăn nhẹ.
Phục vụ phòng đặt chai rượu đỏ lên bàn trà: “Xin hỏi quý khách có muốn khui rượu ra không?”
“Không cần!”- Hiện tại Diễm Vô Song đang rất tập trung xem đấu giá, không muốn trả lời nhiều.
“Được. Mời quý khách chậm rãi dùng bữa. Nếu có bất kỳ nhu cầu gì mời ấn phím yêu cầu phục vụ!” – Phục vụ phòng nho nhã lễ độ.
“Được!” – Diễm Vô Song không quay đầu lại, đáp.
Phục vụ phòng quay người đẩy xe phục vụ đi. Diễm Vô Song đột nhiên cảm thấy giọng nói này rất quen tai, lập tức nghiêng đầu: “Đợi một chút!”
Phục vụ phòng dừng bước. Diễm Vô Song chợt phát hiện có điểm gì đó là lạ. Quần áo của nhân viên này dù kín đáo nhưng hình như hơi đỏ lên. Trong kinh đô, lại còn trong Tử Kim Cung, chắc hồng danh không thể nào nhởn nhơ làm việc thế này đâu nhỉ?
Phục vụ phòng nói: “Thưa phu nhân, xin hỏi phu nhân cần gì…”
Diệp Sảng còn chưa nói xong đã đột nhiên xoay người, vọt lên như tia chớp.
“Phốc” một tiếng…
Lục thương trị số: “-1452”.
Tam Lăng Thứ màu bạc đã được đưa tới yết hầu của Diễm Vô Song. Thậm chí cô ta còn không kịp đứng lên đã bị Diệp Sảng đâm một cái vào ngay vị trí yếu hại này. Cú đâm này chẳng những nhanh đến cực hạn mà còn khiến Diễm Vô Song thất kinh. Có nằm mơ cô ta cũng không nghĩ tới Diệp Sảng lại cải trang thành phục vụ phòng thong dong trà trộn vào đây, hơn nữa còn bình tĩnh động thủ thành công. Trên thực tế chuyện cô ta không thể tưởng tượng nổi thật sự là có rất nhiều. Tròng mắt Diễm Vô Song lồi ra như mắt cá chết, yết hầu run lên, biểu tình vô cùng hoảng sợ.
Uy lực của Tam Lăng Thứ phối hợp với lực lượng của Diệp Sảng thật sự là làm người ta sợ hãi đến quá đáng. Chủy thủ tự bản thân nó đã tạo ra 250 điểm công kích, cộng thêm 166 điểm lực lượng của Diệp Sảng, 25% tăng độ sát thương, lại còn là lục thương, hơn nữa chủy thủ không hề đếm xỉa gì tới phần lớn phòng ngự, cư nhiên đâm một cái khiến một chiến sĩ cao cấp như Diễm Vô Song chết luôn.
Chủy thủ được rút ra. Diễm Vô Song ôm yết hầu ngồi phịch trên ghết salon. Cổ họng phun máu tươi nhuộm đỏ trần nhà cùng đèn trần. Lần này Diệp Sảng ra tay nhanh đến nỗi không ai kịp phản ứng, đến khi Toàn Trí Tiên thấy rõ mặt Diệp Sảng thì Tam Lăng Thứ đã đâm vào tim cô ta.
Hồng thương trị số: “-481”.
Số thương tổn này không thể tạo hiệu quả trí mạng, nhưng tính năng mài máu của Tam Lăng Thứ thật sự khiến cho người có thuộc tính tinh thần không cao cảm thấy đau đớn tới tận xương tủy. Toàn Trí Tiên túm lấy súng theo bản năng. Nhưng cô ta lại quên mất rằng mình đang ở trong thành, không thể PK. Cô ta chỉ có thể vung tay hất chủy thủ ra. Nhưng Diệp Sảng nhanh hơn, tay trái nhanh chóng bóp cổ cô ta đẩy một cái. Toàn Trí Tiên lộn nhào ngã xuống.
Lúc này Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông mới phản ứng kịp, lập tức chạy ra phía cửa.
“Phập!”
Một tia hàn quang vụt qua. Tam Lăng Thứ lập tức chui đầu vào người cô ta từ sau lưng. Tay của Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông đã đặt lên nắm xoay cửa, chỉ cần vặn một cái là có thể thoát ra ngoài. Nhưng Tam Lăng Thứ vừa phi trúng người cô ta đã lập tức đóng đinh người ở trên ván cửa. 483 điểm thương tổn không phải là mức sát thương mà thân thể của một nguyên tố sư không hộ thuẫn có thể chịu đựng nổi.
Trang phục màu trắng của Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông nháy mắt bị máu tươi nhuộm đỏ. Diệp Sảng xoay người, kích hoạt Hắc Long Chi Lực trong chớp mắt, sau đó dùng thủ pháp nhanh nhạy đập ba cái vào cổ Toàn Trí Tiên. Ba hồng thương trị sổ -98 bay lên cho thấy phòng ngự của Toàn Trí Tiên không được cao cho lắm, đồng thời cho thấy Diệp Sảng dụng lực rất tốt. Toàn thân Toàn Trí Tiên mềm nhũn, nằm bất động trên mặt đất.
Quá trình từ lúc vào phòng đến lúc giết xong cả ba người được hoàn thành trong 30 giây. Trong lúc còn đang ở trạng thái u linh, Diễm Vô Song cảm thấy không thể tin nổi, có chết cũng không thể chấp nhận được. Đây là Diệp Sảng sao?
Diệp Sảng rút lại chủy thủ, đá ba cỗ thi thể tới toilet, sau đó khóa trái cửa lại. Sau cùng Diệp Sảng nhẹ nhàng thở ra. 5 phút sau ba người này sẽ hồi sinh, quay lại giao diện đăng nhập, sau đó login thông báo tin tức. Diệp Sảng đoán chừng hết tất cả 10 phút. Cách lúc bị lộ tẩy chỉ còn 10 phút, Diệp Sảng ngẫm nghĩ, nhất định phải nhanh chóng hành động.
Có là sát thủ cũng không thể không ăn cơm. Diệp Sảng không dám khinh suất, nhanh nhẹn bổ sung mấy bình mana.
Chai Louis XIII hãy còn ở yên trên mặt bàn. Diệp Sảng thở dài: “Rượu ngon như vậy, thật đáng tiếc!”
Nói xong, con hàng này liền mượn gió bẻ măng, vô sỉ ném bình rượu xa hoa này vào trong túi Càn Khôn. Người ta thì ăn xong lại bày, còn Diệp Sảng lại là giết xong trộm, quả là vĩ nhân.
Quả nhiên Tam Lăng Thứ là đồ tốt. Diệp Sảng liền dùng nó cạy cửa lỗ thông gió trên trần nhà, sau đó chui cả người vào. Mục đích rất đơn giản, hệ thống giám thị không rảnh hơi đi thăm dò cả hệ thống thoát khí. Lỗ thông gió tuy hẹp, chỉ đủ để 1 người hành động bên trong, nhưng lỗ thông gió rất thoáng, không có vật cản, lại thêm tiếng ồn ngất trời ở ngoài hội trường nên dù Diệp Sảng có đập phá trong đó cũng không gây tiếng động quá lớn.
Đám người Diễm Vô Song bị toàn diệt trong phòng số 5, người bên ngoài không hề biết. Diệp Sảng theo ống thông gió trèo lên trên, xuyên qua khe hở giữa các cánh quạt ở miệng lỗ thông gió có thể nhìn rõ tình hình trong phòng.
Trong phòng số 4 là Nhân Giả Tiên Tử, Thiên Sứ U Buồn cùng Phong Vũ Tinh Cuồng.
Nhân Giả Tiên Tử cũng đang hăng hái uống rượu tây: “Tiểu Thiên, thấy sao? Lúc trước nếu đứng về phía Tinh Tinh thì hôm nay chúng ta còn có thể ngồi ở chỗ này sao? Qua đêm nay, liên minh chúng ta liền chuẩn bị chiến boss, sau đó chúng ta sẽ nổi danh ngay tại kinh đô.”
Thiên Sứ U Buồn cười nói: “Đại tỷ anh minh. Trước đó Tinh Tinh còn tự cho là mình sáng suốt, kết quả là có khác gì một con chó rơi xuống nước…”
Thực ra Diệp Sảng vẫn có chút cảm tình với nhà Thần Tiễn, dù sao thì cũng nể mặt mũi Tinh Tinh. Nhưng mà, lúc này nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai cô gái này, Diệp Sảng liền cảm thấy hết lòng thương, toàn thân chỉ còn lại sát ý vô cùng vô tận.
Quạt thông gió bỗng nhiên rơi xuống cái rầm. Ba người phía dưới không hề nghĩ ngợi, không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn lên trên. Tuy nhiên, lần này bọn chúng đến nhìn cũng thất bại. Bom chói ầm một cái nổ tung trên không. Tầm nhìn của ba người chẳng những trắng lóa mà còn bị bom nổ gần sát mắt khiến hai mắt đau đớn, nước mắt giàn giụa.
“Tạch tạch tạch tạch…”
Tiếng súng rất nhỏ vang lên. Tiếng súng Masada giống như tiếng ván gỗ đập vào nhau, không lớn, âm sắc rất trầm. Thiên Sứ U Buồn đến hừ một tiếng cũng không kịp đã nằm ngủ ngay ngắn trên salon đỏ thẫm. Mỗi viên đạn cướp mất 300HP, cho dù cô ta có lợi hại, cao phòng đến 100 điểm nhưng đứng trước họng Masada cũng chỉ như con kiến yếu ớt.
Đến khi thị lực của Nhân Giả Tiên Tử đang ngồi trên salon hồi phục thì cô ta phát hiện một bóng thương thủ toàn thân mặc sáo trang SAS chỉnh tề, trang bị xuất sắc đang dùng một khẩu súng trường ngắm ngay lấy đầu mình. Nòng súng cách chóp mũi cô ta không xa cũng chẳng gần. Đây rõ ràng là một sát thủ rất có kinh nghiệm, không chừa cho con mồi một cơ hội phản kích. Mà điểm chết người là thương thủ này lại đội mặt nạ phòng độc, không nói không rằng. Có đôi khi, nỗi sợ không để lộ diện mạo thật mới khiến người ta cảm thấy sợ hãi tột độ.
Hôm nay Nhân Giả Tiên Tử mặc một chiếc váy cổ chữ V đỏ thẫm, kiêu sa, nhìn qua rất ung dung hoa quý. Khi cô ta vừa nằm xuống đã khiến cảnh xuân lộ hết ra bên ngoài, lọt trọn vào tầm mắt Diệp Sảng. Tuy nhiên, Diệp Sảng chẳng những không có cảm giác gì mà còn cảm thấy ghê tởm vô cùng.
“Ng… ngươi là ai?” – Nhân Giả Tiên Tử nhất thời không phản ứng nổi. Cô ta cũng giống như ba người Diễm Vô Song, không nghĩ tới nơi này sẽ có người đột nhập. Hệ thống đầu não sẽ nhanh chóng ngăn cản hắn, cô ta nghĩ mình cần bình tĩnh kéo dài thời gian.
Nhưng câu trả lời của Diệp Sảng là một chuỗi đạn. Khẩu Masada sử dụng ống hãm thanh, nòng súng nhỏ, đến hỏa thương cũng không thấy. Trong vòng 2 giây, Diệp Sảng đã biến hai quả bóng đá trước ngực Nhân Giả Tiên Tử thành cái hồ lô rỉ máu. Bờ ngực trắng nõn của cô ta lúc này đỏ ngang bộ lễ phục, người thì nằm trên ghế salon mở hai mắt trừng trừng.
Cô ta vốn cũng coi như là một cao thủ bậc 2. Nhưng mọi sự diễn ra tối nay khiến tình hình biến đổi, cô ta cũng biến thành cá trên thớt, chút lực phản kháng cũng không có. Cái chết lần này có thể nói là lần chết đè nén nhất từ trước tới giờ.
Diệp Sảng quay phắt lại, ngắm nòng súng chuẩn ngay Phong Vũ Tinh Cuồng. Phong Vũ Tinh Cuồng sớm đã bị tắc nghẽn nơ-ron. Biến cố bất thình lình này khiến hắn chân tay luống cuống. Phong Vũ Tinh Cuồng lùi về phía sau theo bản năng. Nhìn thấy tên sát thủ đeo mặt nạ giết người không chớp mắt này, hắn thực sự cảm thấy hoảng sợ. Không phải hắn sợ chết bị rớt cấp mà sợ loại khí thế áp bức của sát khí trên người này.
Băng đạn của Diệp Sảng còn 17 viên, thừa để đối phó với Phong Vũ Tinh Cuồng. Phong Vũ Tinh Cuồng lại theo bản năng giơ hai tay lên. Vốn Diệp Sảng không chán ghét hắn, nhưng hôm nay vì báo thù mà đến nên nơi này hiện tại không có bằng hữu, chỉ có kẻ địch.
Masada lại nhả ra một loạt xác đạn. Hỏa lực của khẩu súng này quả thực rất mạnh, với khoảng cách gần như thế này, Masada bắn cho thi thể của Phong Vũ Tinh Cuồng áp chặt lưng lên tường, máu tươi nhuộm đỏ một mảng lớn bức tường đằng sau. Mắt hắn cũng trợn tròn, cũng mang đầy sự khuất nhục, phẫn nộ cùng kinh nghi trước khi chết.
Diệp Sảng lại tiếp tục khóa trái cửa, sau đó lại lần nữa trèo vào lỗ thông gió. Vì lúc này thời gian càng lúc càng khẩn bách nên hắn lập tức bỏ qua phòng riêng số 3, tiến thẳng tới phòng số 2. Đây chính là gian phòng có Phương Nhã Văn.
Cả ba người Phương Nhã Văn, La Đại Hữu, Nhất Chưởng Sát Nhân cùng ở một phòng. La Đại Hữu có thể không đáng kể, nhưng Phương Nhã Văn cùng Nhất Chưởng Sát Nhân thì không dễ đối phó như thế. Cho dù bọn họ không thể động võ nhưng muốn miểu sát hai người bọn họ thì khó khăn hơn giết 6 người lúc trước rất nhiều. Dù sao thì hai người này cũng vừa có tốc độ nhanh lại vừa có khả năng chạy thoát.
Làm thế nào bây giờ? Diệp Sảng cấp tốc suy nghĩ đối sách.
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1