Phiêu lưu mạo hiểm trên biển quả là vô cùng thú vị, muôn màu muôn sắc. Biển rộng thênh thang, thần bí cùng với sự im lặng mà mỹ lệ ẩn chứa sự mới mẻ cùng kích thích vô cùng vô tận. Dù sao ở trên đất liền nếu không biết tên nơi nào đó thì ít nhất anh cũng có thể điều tra, tìm hiểu thông qua diễn đàn, cùng lắm thì đến nơi, lăn ra đất rồi lại đến. Nhưng ở trên biển thì không như thế. Nếu anh bất hạnh, muốn quang vinh lặp một vòng tuần hoàn như thế không biết phải đợi bao nhiêu thời gian. Cũng vì thế mà khiến cho mọi người đều phá lệ cẩn thận, quý trọng cái mạng nhỏ của mình.
Lần này Diệp Sảng login ban ngày, biển rộng lăn tăn óng ánh một lớp thủy kính. Thủy kính được trời xanh ôm lấy, đẹp đến say lòng người.
Sau boong tàu, Tinh Tinh thở phào một cái: “Khửa khửa, nhìn một tràng cảnh sắc này xem. Chỉ thế này thôi cũng đủ khiến cho chuyến đi này không vô ích rồi.”
Tâm tình Diệp Sảng đang rất tốt, muốn ngâm thơ đối đáp một phen thì từ loa phát thanh truyền đến tiếng nói kích động của Cờ Lê: “Các vị, chúng ta sắp đến đảo Thiên Long Bảo. Tin chắc lần này chúng ta là đoàn đầu tiên cập đảo.”
“Yoooooooooooo…” – Cả thuyền nhảy nhót tung hô. Tất cả mọi người đều xông lên trước boong tàu quan sát.
Trên mặt biển xuất hiện một cái chấm đen. U Linh càng tới gần, điểm đen càng biến lớn, đợi đến lúc thấy rõ hoàn toàn thì đã không còn ai hoan hô nữa, mỗi người đều bình tĩnh lại, trong lòng dâng lên một loại cảm giác không rõ ràng. Nơi này tuyệt đối không phải là nơi đất lành, chỉ e còn hung hiểm, đáng sợ hơn con đường vừa qua.
Cái điểm đen kia hóa ra là một cái… cổng đứng sừng sững trên mặt biển. Chính xác mà nói thì nó giống như một cái cửa vòm của miếu thờ thời cổ đại, tựa như một vật cổ đồng của nhà quyền thế. Thật ra thì nó xuất hiện ở đây cũng là điều bình thường thôi, nhưng không ai hiểu vì sao người ta lại phải dựng nó ở giữa biển thế này.
Súng Cơ giải thích: “Nhất định phải đi qua cái cổng này!”
Tinh Tinh tò mò: “Vì sao?”
Giáo Chủ Du Ma nói: “Đây là con đường tiến thẳng tới Thiên Long Bảo duy nhất. Nếu ta không đi xuyên qua cánh cổng này, đá ngầm phía dưới sẽ tự động kích hoạt, tiến tới đâm thủng tàu ta.”
Tinh Tinh kinh ngạc: “Quá là tà môn!”
Diệp Sảng nhìn cái cổng kỳ quái. Cả hai cánh cổng đều đang đóng. Trên đỉnh khung cổng là một cái đầu rồng điêu khắc, trông như thật, đôi tròng mắt như có như không đang nhìn chằm chằm vào con thuyền đang từ từ tiến tới khiến bất cứ ai cũng không dám nhìn thẳng. Độ dài rộng của long môn khoảng chừng có thể đủ để U Linh đi vào. Diệp Sảng như hơi ngộ ra vì sao Súng Cơ muốn dùng tàu buồm như này để ra khơi. Có lẽ chính là liên quan đến cái cổng này.
Hải Dương Cầm Sư thản nhiên nói: “Càng là quân hạm tân tiến thì càng không thể đi vào, chỉ có thể dùng thuyền da mini hoặc cano thay thế.”
Diệp Sảng nói: “Thật là có người có thể tạo ra quân hạm?”
Giáo Chủ Du Ma nói: “Trên lý thuyết là có!”
Diệp Sảng nói: “Trên thực tế, bởi vì chi phí rất cao nên không thể, đúng không?”
Súng Cơ nhìn chân trời, thở dài một tiếng: “Không thể bỏ qua lực lượng đoàn kết a. Có đôi khi người Trung Quốc chúng ta không đoàn kết bằng người ngoại quốc. Một người Trung Quốc là một con rồng, nhưng ba người Trung Quốc lại thành một con trùng. Quân hạm là thứ mà ta tha thiết ước mơ. Trò chơi ra bản chính thức đã lâu, không thể tránh được việc có các cao thủ ngoại quốc có thể chế tạo ra khu trục hạm, tàu tuần tra, tàu ngầm.”
Diệp Sảng khạc nhiên: “Khu trục hạm? Là thứ có hạm pháo, ngư lôi ấy?”
Súng Cơ đi lên, cưới nói: “Ha ha cậu yên tậm. Hệ thống đầu não cũng đặt giới hạn. Ngoại trừ robot, máy móc cơ giới chiến đấu của kỹ thuật sư bị ảnh hưởng ngoại thương thì mấy thứ đó không có tạo thương tổn trực tiếp với người chơi!”
Diệp Sảng nghi ngờ nói: “Vậy là sao?”
Cờ Lê: “Lấy ta làm ví dụ đi. Nói thí dụ như bây giờ có một cái khu trục hạm đi tới, có hạm pháo đường kính 100mm. Uy lực của hạm pháo đó chắc chắn rất lớn. Nếu bắn trúng tàu chúng ta, khoang tàu nổ tung, độ tổn hại có lẽ tăng lên 10% ngay tắp lự. Nhưng khi nổ tung, người chơi sẽ không bị đả thương, thậm chí HP cũng không giảm lấy nửa điểm!”
Diệp Sảng ngạc nhiên: “Thật hay đùa?”
Cờ Lê nhìn hắn một cái: “Ta không phải là kỹ thuật sư hệ chiến đâu. Ta có thể đảm bảo với cậu lời ta nói là sự thực. Cho dù cậu có thể tạo được đĩa bay, phi thuyền không gian gì đó thì điều này cũng không thay đổi!”
Diệp Sảng khó hiểu: “Nếu đã như vậy thì tạo quân hạm có ích gì?”
Cờ Lê nói: “Không thể nói như vậy. Vẫn với thí dụ vừa rồi. Nếu quả thật đạn pháo làm tàu nổ tung, áp lực sẽ ép bay cậu đi. Tuy rằng cậu không bị tổn thương, nhưng rơi xuống biển rồi thì sao? Mặt khác, lửa cháy sau khi nổ cũng có tác dụng sát thương. Cho dù thương tổn rất rất thấp, nhưng dù sao cũng dồn cậu vào thế bị động rồi. Đúng hay không?”
“Hiểu rồi. Ý của anh là vô luận có làm ra thứ lớn cỡ nào, trên thực tế quân hạm vẫn chỉ có thể đánh quân hạm, máy móc kỹ thuật chỉ có thể đối phó với máy móc!”
“Đúng, chính là ý đó!” – Cờ Lê khen ngợi – “Dù sao người chơi mới là chủ thể của trò chơi. Nếu không, Đệ Nhị Thế Giới chẳng phải là thiên hạ của kỹ thuật sư sao? Tạo được một cái phi thuyền chẳng phải sẽ thành vô địch à? Như thế thì phân chia chức nghiệp còn có ý nghĩa gì? Lại nói, người chơi còn có thể phản chiến quân hạm mà. Nói ngay như trên người cậu có M4, chỉ cần cho cậu đủ thời gian cùng 1800 phát đạn, một mình cậu cũng có thể bắn chìm quân hạm. Đại pháo của quân hạm có thể bắn chết người sao? Tất cả đều được đặt trong một thế cân bằng khó phát hiện! Thật là…”
Diệp Sảng ha ha cười: “Tôi nói này Cờ Lê, với cái suy nghĩ cường đại này, anh nên đi làm lập trình viên của công ty game đi thôi.”
“Nếu ta thật sự làm lập trình viên, tập đoàn Lam Thiên với đống não heo chết đều phải hạ giò bái phục!” – Cờ Lê mặc dù đang cười nhưng nụ cười lại thập phần tự giễu, vô cùng khô khan…
U Linh đã tới gần Long Môn. Long Môn tự động mở ra để chiến tàu thông qua. Lúc đi qua cái đầu rồng kia, mỗi người đều cảm thấy rợn tóc gáy. Cái đầu rồng kia giống như thần linh nơi cao cao xa xa, phảng phất như có sự sống. Đôi tròng mắt sống động như đang nhìn xuống chúng nhân, như đang chế giễu mọi người, lại càng giống một loại cảnh cáo hơn: hoan nghênh các ngươi tiến nhập quỷ môn quan…
Hải Dương Cầm Sư trầm giọng nói: “Sau khi đi qua cánh cổng này, một khi trên tàu không còn người, 30 phút sau sẽ bắt đầu thuộc sở hữu của hệ thống.”
Diệp Sảng gật gật đầu: “Trên biển thật lắm quy củ quái dị.”
Thiên Long Bảo rốt cục cũng xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Giống như vừa nãy, ban đầu chỉ là một cái chấm đen, sau đó từ từ lớn dần. Đám người Diệp Sảng kinh ngạc. Đây mà là một hòn đảo? Nó căn bản chính là một thứ có dạng như UFO trong phim khoa học viễn tưởng của Hollywood hơn, giống như một cái đĩa đa giác bị móc treo ngược trên mặt biển.
Đến khi tiến sát tới, mọi người mới thấy đảo này to đến kinh người, giống như một cái đại lục mới vậy. Nếu không phải trên mặt đất còn có hoa hoa cỏ cỏ, hồng mai liễu xanh, Diệp Sảng thật sự sẽ cho rằng đây là một cái đĩa bay.
Bởi vì nơi tiếp giáp giữa đảo này cùng mặt biển là vô số huyệt động rậm rạp, hoàn toàn có thể cho U Linh đi vào trong nên nó giống như những lỗ thoát khí nhiên liệu của đĩa bay. Đếm sơ sơ cũng thấy ít nhất phải có mấy ngàn cái.
Súng Cơ nói: “Đây là cảng thiên nhiên để tạo thuận tiện cho các game thủ neo đậu tàu thuyền. Chúng ta vào một huyệt đạo rồi trùng tu tàu!”
Giáo Chủ Du Ma lập tức quay bánh lái. U Linh giống như một con cá nhỏ bơi vào trong cơ thể hòn đảo.
“Tiểu Tam lấy đồ cung cấp phát cho mọi người sau đó toàn bộ rời tàu. Đến lúc phát tài rồi!” – Súng Cơ nói, mặt đầy vẻ cơ hội tới rồi.
Cả một tàu hồng danh nhấc vũ khí rời thuyền, dọc theo con hầm nhỏ đi vào trong. Diệp Sảng cảm thấy huyệt động này giống như một mạch nước ngầm, không ngừng có nước ứa ra. Nơi này chẳng lẽ là một mạch nước ngầm dưới biển?
Sau khi đi sâu vào trong huyệt động, chỉ thấy có một cái thang thép kéo dài lên trên. Mọi người từng người một trèo lên trên. Hóa ra đó là một cái sân. Nơi này là một cô đảo giữa biển hoàn toàn tách biệt với ngoại giới.
Mọi người chia ra làm hai tổ do Súng Cơ và Hải Dương Cầm Sư dẫn đầu. Diệp Sảng ngạc nhiên phát hiện bảng hỗ trợ game thủ lại khôi phục chức năng liên lạc. Tuy nhiên ngay lúc hắn đang hưng chí viết tin nhắn, Súng Cơ lại cười: “Đừng lãng phí khí lực. Chỉ có thể liên lạc giữa chúng ta mà thôi. Muốn liên lạc với bên ngoài, dù có khoang dưỡng chất cao cấp cũng không thể.”
Diệp Sảng bất đắc dĩ, cất đi, sau đó theo sau đoàn đội hành động. Nhưng hai đoàn nhân mã cũng khong lên núi lễ Phật mà đi sâu vào trong hoạt động. Cứ như vậy, khoảng một giờ sau, mọi người bị phơi nắng đến nỗi vừa nóng vừa khát, đầu choáng mắt hoa não trướng. Tuy nhiên bên vách núi phía trước lại xuất hiện một vật kim loại dựng đứng, nhìn qua giống như một trạm xăng dầu. Diệp Sảng càng ngu người: “Máy bán hàng tự động?”
Súng Cơ cười khổ nói: “Thứ này là nơi cung cấp “nguồn sống” duy nhất ở đây, coi như là hệ thống chiếu cố đi. Ở đây không có NPC. Dù sao có thể đến nơi này cũng đã rất không dễ dàng gì!”
Nhất thời mọi người sôi trào, đều tỏ ra vô cùng hứng thú với món đồ chơi này. Từng vòng người vây quanh cái máy bán hàng nhỏ xinh.
Diệp Sảng đi lên nhìn nhìn. Thứ này cũng khá là tiên tiến, mặt trên là bảng chọn 3D. Diệp Sảng nheo mắt nhìn kỹ. Wow, thứ này thật phi thường a, ngoại trừ trang bị thì cái gì cũng bán từ thuốc nước, đạn, đồ uống, đồ ăn, quần áo đạo cụ, đã vậy còn thu mua trang bị, sửa trang bị. Công năng cũng quá cường đại đi, ngay cả các chủ thành đại khu cũng không có thứ này.
“Ha ha, có cái máy này chúng ta không sợ thiếu thốn nữa.” – Tinh Tinh khoan khoái vỗ tay.
Cờ Lê cười khổ: “Đừng vội mừng. Lên mua thử một thứ mà xem. Cô cũng biết công ty game mới là thế lực hắc đạo lớn mạnh nhất thế giới. Thật, rất con mẹ nó đen!”
“Để ta thử xem!” – Diệp Sảng rất hưng chí, lấy thẻ ra xông lên.
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1