chương 153/ 321

Thấy Diệp Sảng lấy ra M4, Thiếu Gia Túm Túm biết hôm nay đã đụng phải một gốc rạ cứng rắn, quát to một tiếng: "Lên hết cho ta!"

Đại đội số người vẫn còn không xông lên trước. Cánh tay của khinh giáp chiến sĩ bên phải không ngừng loang loáng, cả cánh tay bắt đầu biến sắc. Màu vàng óng cùng màu đỏ như lửa không ngừng luân phiên dọc cánh tay. Vừa thấy tình cảnh này, Diệp Sảng hơi có chút ngạc nhiên. Người này hóa ra lại là nhất giai, có điều không biết là đi theo lộ tuyến nào.

Kĩ năng của khinh giáp chiến sĩ này là kĩ năng thiên phú nhất giai - Hoàng Kim Kiếm Vũ, cũng chính là gia tốc công kích, tốc độ của tay được đề cao gấp đôi, mỗi khi kĩ năng tăng một cấp thì tốc độ của tay cũng tăng lên. Ngay tại tên kĩ năng cũng đã cho thấy, kĩ năng này gọi là "kiếm vũ", chính là thời điểm cầm kiếm có chỗ đặc biệt. Khinh giáp chiến sĩ dùng thanh Dưa Hấu đao*, lúc này khoảng cách đã gần lại, hắn xông lên đâm thẳng một đao tới mặt Diệp Sảng.

[*thật hổ thẹn a, ta kiến thức hạn hẹp, chả hiểu Dưa Hấu đao nên để sao cho nên để nguyên vậy, thôi thì tự an ủi rằng chẳng qua vì mình có tinh thần ăn uống mãnh liệt a]

Chuyện khó tin lại xuất hiện! Diệp Sảng đột nhiên hướng lên phô ra một tư thế "Thiết Bàn Kiều" tiêu chuẩn, Dưa Hấu đao không đâm trúng được cái gì. Khinh giáp chiến sĩ phản ứng coi như nhanh nhẹn, nháy mắt đã tiếp cận gần thân thể Diệp Sảng, một đao âm trầm chém xuống ngay yết hầu Diệp Sảng, nếu đổi lại là một thương thủ khác chỉ sợ đã bị chém đứt yết hầu. Thế nhưng ngay tại lúc đao phong sắp chém trúng, Diệp Sảng một tay cầm ngược nòng súng, súng lập tức cướp cò, báng súng nện lên trán của khinh giáp chiến sĩ như ảo thuật. Cú nện này tuy chỉ tạo ra 22 điểm thương tổn, nhưng kĩ năng Bình Nguyên Du Kích Thủ đã trực tiếp đem phá hai mắt của hắn đến nỗi chỉ nhìn thấy một mảnh đen kịt. Từ sau khi tiêm Chiến Đấu gen, Bình Nguyên Du Kích Thủ đã đạt trung cấp, tuy nhiên lực lượng của Diệp Sảng không cao nếu không thì một cú đập này đã có thể làm cho đối phương nằm hôn mê 5-10 giây trên mặt đất.

Trong nháy mắt này Diệp Sảng đã nắm rõ lực lượng của mình vẫn rất yếu. Tuy nhiên trong nháy mắt đó Lôi Lôi lại chỉ cảm thấy hết hồn, không biết nói gì. Nàng không xem PK bởi sự hoa lệ mà bởi kĩ thuật cùng thực lực của họ. Thế nhưng Diệp Sảng đã khiến nàng hiểu rõ cái gì gọi là thương thủ biết võ thuật, lưu manh ngăn không được.

Đập xong, Diệp Sảng lại đứng nghiêm trang trở lại. Người của Lạc Hoa Lưu Thủy lần này rốt cục cũng chịu tổn thất lớn. Động tác xoay người của Diệp Sảng quả thực rất tiêu sái mê hoặc, vốn cầm súng ngược, tuyệt đối không có khả năng đổi lại mà khai hỏa trong nháy mắt. Nguyên nhân chẳng qua là trong nháy mắt hắn vòng tay ra sau sống lưng, khẩu súng xoay vài vòng theo hình cánh quạt trên tay hắn, chớp mắt khai hỏa.

"Ba ba ba ba~"

Nòng súng xoay chuyển cấp tốc phun ra một chuỗi lửa, cho dù không ít đạn bị chệch đường do ảnh hưởng của sức giật nhưng bả vai của một khinh giáp chiến sĩ đứng hàng đầu vẫn bị trúng bốn viên, trực tiếp ngã vật ra đất. Những người khác cũng không gục xuống mà reo hò xông lên, nên phóng hỏa thì phóng hỏa, nên chém người thì chém người, có hai tên thương thủ cư nhiên còn giương lên hai khẩu súng lục. Diệp Sảng một bên vừa lui vừa khai hỏa. Thiếu Gia Túm Túm ở phía sau hộc máu, trước nay chưa ai có thể chạy trốn khỏi bọn hắn. Một đám người đuổi đánh Diệp Sảng, Diệp Sảng liền chơi trò mèo đuổi chuột với chúng vòng quanh ba chiếc xe tải. Lôi Lôi ngạc nhiên, Diệp Sảng đúng là người có chút tài năng. Giờ nàng đã biết tại sao nhóm Phương Nhã Văn năm lần bảy lượt thua trong tay Diệp Sảng, lí do chính là vì Diệp Sảng thật sự quá thông minh! Ba cỗ xe tải xếp thành một hàng thẳng tắp, mà quỹ tích di động của Diệp Sảng lại là hình số 8. Như vậy rất hữu ích cho việc phòng ngừa lọt vào phạm vi sát thương của kĩ năng của nguyên tố sư. Sau khi chạy đuổi vài vòng, đám người kia đã bị phân tán, mà Diệp Sảng không biết đã đi nơi nào.

"Ở trong khoang điểu khiển!" - Thiếu Gia Túm Túm hô to lên.

Mọi người cả kinh, đồng loạt ngoẹo đầu sang một bên. Ngay gần cửa của khoang điểu khiển có một tên nguyên tố sư, hắn sống chết cũng không biết Diệp Sảng đi vào như thế nào. Kì thật rất đơn giản, kính chắn gió sớm đã bị Diệp Sảng đập nát, Diệp Sảng liền ngay từ trên đầu xe nhảy vào, sau đó đạp một phát tung cửa xe. Cửa xe "uỳnh" một tiếng đập vào đầu nguyên tố sư.

Nguyên tố sư ăn phải quả đau, phản ứng đầu tiên chính là gục đầu xuống, hắn biết trong tay thương thủ này có M4, lực sát thương công kích mỗi viên đạn hơn 100 điểm. Suy nghĩ của hắn không sai chút nào, nhưng vấn đề là cửa xe vừa mở ra, hắn phát hiện M4 cư nhiên đặt trên lưng Diệp Sảng, còn Diệp Sảng lấy tư thế mãnh hổ xuống núi đánh về phía mình.

Biến hóa này khiến cho người ta không kịp dõi mắt theo, ngay cả Lôi Lôi đang ở trên sườn núi nhỏ cũng không thấy rõ. Những người chơi khác theo bản năng giơ pháp trượng, súng lục, áo choàng lên. Nhưng Diệp Sảng cùng nguyên tố sư đang lăn lộn trên mặt đất liền nhảy vào trong bụi cỏ cao bằng nửa người ở ven đường. Những người khác không tập trung được mục tiêu nên không dám tùy tiện ra tay. Đột nhiên một cái hồng thương trị số đỏ au bay lên từ trong bụi cỏ xanh biếc, rất là bắt mắt: "-1230". Thiếu Gia Túm Túm cùng đám người ngạc nhiên mở to mắt. Nguyên tố sư lung lay lảo đảo đứng lên, nhìn như bị trọng thương, bóng dáng xem ra giống như sắp đổ đến nơi.

"A Hùng!" - Thiếu Gia Túm Túm thủ hô gọi.

A Hùng vẫn còn lắc lư, không trả lời. Thiếu Gia Túm Túm có điểm hối hận, lần này tới đào quáng không có tổ đội, với tình hình HP thế kia, Lạc Hoa Lưu Thủy có mấy trăm người, gọi người cái rắm a, đến sao kịp!

"A Hùng!" - Thiếu Gia Túm Túm hô to lên.

A Hùng không để ý đến hắn, loạng choạng như thân mình sắp đổ xuống đất đến nơi.

"Đi, đi!" - Thiếu Gia Túm Túm phất tay, mọi người nắm vũ khí chậm rãi áp sát theo bóng lưng A Hùng. Giờ phút này bọn chúng không bao giờ nghĩ tới vẻ mặt A Hùng ngay trước mắt chúng - hai mắt mở to thao láo, tròng mắt lồi ra. Hắn trông giống như nhìn thấy ma quỷ chui ra từ mặt đất, có lẽ hắn không tin Diệp Sảng trong nháy mắt đã lấy đi mạng của hắn. Trong khi vừa nãy hắn đang còn quay cuồng, Diệp Sảng đã lấy ra chủy thủ M1 đâm vào bụng hắn. Một nguyên tố sư thì thử hỏi có thể có bao nhiêu HP?

Trên đương trường A Hùng còn đang tàn tạ, Diệp Sảng lại ngồi xổm trong bụi cỏ, lấy cùi chỏ tì vững vào bụng, sau đó lại nhấc M4 lên. Vết đạn nằm trên cổ A Hùng, lại thêm bụi cỏ quá um tùm, bóng lưng A Hùng lảo đảo liền đánh lừa thị giác của đám người bọn Thiêu Gia Túm Túm, nhìn qua thì thấy không chết, nhưng thực ra hiện giờ đã chỉ là một thi thể mà thôi. Nhưng đám Thiếu Gia Túm Túm nào biết chuyện này! Đừng nói là biết, chiến thuật đánh lừa có độ khó cao bực nào, làm sao có thể mơ tưởng bọn hắn nghĩ ra được.

"A Hùng!" - Thiếu Gia Túm Túm không ngừng gọi tên, tạo cơ hội cho Diệp Sảng tính toán rõ ràng phương vị, khoảng cách. Đợi đến khi đám người kia đến gần, A Hùng bỗng nhiên ngửa mặt lên trời, Diệp Sảng liền mạnh mẽ đứng dậy, phô ra thân M4 ngăm đen lấp lánh.

"Phanh phanh phanh~"

"Ba ba ba...~"

Thanh âm M4 cùng súng lục hỗn tạp một chỗ, Diệp Sảng gắng gượng chống lại hai thương thủ dùng Desert Eagle, HP giảm mạnh hơn 300 điểm. Tuy nhiên chuỗi đạn vẫn vô tình bão tố xông tới đám người kia, đường đạn như đao phong hình cung san bằng cỏ cây khiến chúng bị hất cao lên mấy mét. Đao phong phi thường sắc bén cắt ngực hai thương thủ. Tuy rằng cứ 30 phát đạn lại có 20 viên rơi vào khoảng không, thế nhưng 10 viên đạn vẫn khiến cho ngực hai thương thủ trào máu.

Thiếu Gia Túm Túm quỳ rạp trên mặt đất, thiếu chút nữ tức điên lên, thiếu khí mà chết. Diệp Sảng đánh lén xong xoay người bỏ chạy, đã vậy cũng không bị hoàng danh vì Lạc Hoa Lưu Thủy ra tay trước.

Lôi Lôi khiếp sợ tột đỉnh, thật sự là cao thủ, có gan 1V10 mà vẫn toàn thân lành lặn trở ra. PK là một môn nghệ thuật, trang bị cùng kĩ xảo là trụ cột, lợi hại chân chính nhất vẫn là có trí tuệ. Diệp Sảng dám mạo hiển chứng tỏ đã hiểu rõ tâm trạng lo ngại cùng sự truy kích của đám người Lạc Hoa Lưu Thủy. Kệ cho ngươi tiếp cận bắn phá, ta cứ một lần bóp cò một lần giết, những người uy hiếp lớn nhất đã bị tiêu trừ.

"Gọi người! Gọi người mau!" - Hiện tại Thiếu Gia Túm Túm rút cuộc cũng minh bạch mình cùng Diệp Sảng không cùng một đẳng cấp. Người ta thì đã giết của bên mình những bốn người, còn mình thì ngay cả vạt áo người ta cũng chưa vuốt được một cái, như vậy mà muốn đánh tiếp cái lông a!

Cây cỏ tươi tốt đua nhau trổ, xanh mướt núi nhỏ sườn một bên.

Sau một phen chiến đấu kịch liệt, tinh thần cùng mana của Diệp Sảng đều chưa được bổ sung, lúc này mới bắt đầu nuốt Ma Lực Thủy sau đó dùng Thiết Đạo Du Kích Hồn tự khôi phục tinh thần cho mình, thuận tay bắn cho Lôi Lôi một chút.

Thấy vô số tia năng lượng lốm đa lốm đốm lưu động trên đầu mình, Lôi Lôi cảm giác trong mình thật đỗi ấm áp: "Ngươi là vận động viên sao?"

"Vì sao lại hỏi như vậy?" - Diệp Sảng nạp đạn cho khẩu shotgun.

Lôi Lôi nói: "Kĩ xảo né tránh trong chiến đấu của ngươi tuyệt đối không phải là kĩ năng!"

"Không phải." - Diệp Sảng lấy ra vài cái băng đạn đã dùng hết.

Lôi Lôi lại tiếp: "Có thể sử dụng những kĩ xảo chiến đấu này, không phải là luyện được trong một thời gian bất kể dài ngắn, hẳn phải là vốn đã biết ở hiện thực. Hệ thống quy định có thể dung hợp một vài kĩ năng hiện thực với trò chơi."

Diệp Sảng đình chỉ động tác trên tay, trên mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc: "Làm sao ngươi biết?"

Lôi Lôi nhận thấy mình lại nói nhiều, mau chóng chuyển hướng đề tài: "Thương pháp của ngươi không được!"

Diệp Sảng vui vẻ: "Ngươi lại biết gì?"

Lôi Lôi nói: "Nào có ai dùng súng giống như ngươi!"

Diệp Sảng hỏi: "Vậy người bảo phải dùng thế nào mới đúng?"

Lôi Lôi giảng giải: "Khi sử dụng M4, vào thời điểm bắn, ngươi nên hạ thấp nòng súng xuống một chút!"

Diệp Sảng tò mò: "Tại sao?"

Lôi Lôi: "Đạn hỏa dược bị đốt bay ra khỏi nòng nhờ vào sự tính toán trong thời gian tính bằng giây. Loại súng hỏa lực lớn này tự nhiên sẽ xuất hiện sức giật nhỏ trong nháy mắt, thương thủ thường sẽ không tự mình phát hiện ra. Tuy nhiên sau khi liên xạ tạo ra sức giật xếp chồng liền tạo ra độ lệch lớn. Như vậy cho nên càng là súng có sức giật lớn, thời điểm bóp cò càng nên hạ thấp nòng súng nếu không sẽ rất nhiều đạn bắn trượt."

Diệp Sảng trầm mặc, những lời của Lôi Lôi này hiển nhiên là lần đầu tiên hắn nghe được, nghe ra rất có vẻ có lí.

"Sao ngươi biết nhiều như vậy?" - Diệp Sảng hoài nghi nói.

Lôi Lôi sớm đã nghĩ kĩ lí do: "Ta vốn thích vũ khí các loại, đây là sự thưởng thức cơ bản. Ngươi là một thương thủ chẳng lẽ lại không rõ?"

Diệp Sảng có chút nóng mặt, hắn đúng là con gà mờ về súng ống. Thế nhưng điểm này cũng không chắn đường trở thành một thương thủ chân chính của hắn. Đương nhiên nha, người không hiểu nên học, người ta nói đúng thì nên nghe ý kiến nhiều một chút. Tự cao tự đại thường đồng hành với tử vong. Diệp Sảng lại nghĩ nghĩ, thu M4 lại, lôi AK ra. Lôi Lôi thấy vậy kinh ngạc nói: "Ngươi còn có cả AK47 nha?"

Diệp Sảng trầm giọng nói: "Không được nói chuyện! Ngươi tự mình cẩn thận chút, bọn họ lên!"

Lôi Lôi không hề động, thời khắc đặc sắc như thế làm sao có thể bỏ qua. Nàng đem camera bật lên

Bình luận





Chi tiết truyện