chương 6/ 321

Đại tỷ của Tam Xảo quả thật rất nổi tiếng ở thôn Nguyệt Lượng. Bởi vì nàng chính là lão Đại của Hồng Nữ bang, sao không nổi tiếng cho được? Cái tổ chức xã hội đen phi pháp này có quy mô lớn hơn Túy Ngân hội rất nhiều. Vì nó có những bốn người: Mao Đại Cô, Quan Nhị Tỷ, Trương Tam Xảo và Hà Tứ Muội. Bốn nàng vô cùng đặc sắc, mỗi người không những xấu như Chung Vô Diệm mà tính tình cũng giống như Diệp Sảng, trong trò chơi cũng điên điên khùng khùng. Có điều Mao Đại Cô cũng có điểm tốt, có thể dùng từ “Chính trực” đễ diễn tả. Kể ra cái thời đại này cũng lạ, nếu một mỹ nhân lại “Chính trực” với ngươi, ngươi sẽ cảm thấy nữ nhân đó có dụng ý gì khác. Nhưng ngược lại nếu có một cô gái nông thôn “chính trực” với ngươi, thì mọi chuyện sẽ khác, ngươi sẽ cảm thấy nàng vô cùng thẳng thắn, vô cùng tự nhiên. Mao đại cô chính là dạng người thứ hai, nhìn nàng đang đứng cạnh kho chứa mà Diệp Sảng cảm thấy rất thuận mắt. Túy Ngân hội cũng đã có nhiều lần va chạm với Hồng Nữ bang, tuy nhiên Mao đại cô cũng không phải là người thù dai. Nếu không với câu “Ta giúp ngươi kiếm người chém hắn” của Tứ muội, Diệp Sảng cũng đã bị chém mấy chục lần.

- A Ngân, nếu tin ta thì đưa cái xẻng cho ta xem một chút.
Tiếng của Mao Đại cô tựa như tiếng trống, vừa trầm vừa đục.

Diệp Sảng đưa Xẻng đánh chó lên bảng giao dịch, Mao Đại cô nhìn lướt qua rồi ồm ồm nói:
- A Ngân, mọi người đều cùng thôn, hiểu nhau quá rồi. Ta không nói linh tinh, tỷ tỷ ta không có tiền, ta đổi trang bị với ngươi vậy.

Nàng mau chóng đẩy lên bảng giao dịch một kiện trang bị cấp cường hóa, Diệp Sảng vội vã nhìn:

Giày Ý (Cấp cường hóa)

Cấp yêu cầu: cấp 5

Chức nghiệp yêu cầu : hệ du hiệp

Thuộc tính : nhanh nhẹn +15 điểm, hệ số né tránh +2 điểm.

Duyên, quả là rất có duyên phận. Diệp Sảng có chút kích động, dường như đôi giày da này được tạo ra vì hắn.

Mọi người đều biết, mỗi chức nghiệp đều có thuộc tính ban đầu không giống nhau. Chỉ có một vài chức nghiệp có thuộc tính đặc biệt cao, như trọng giáp chiến sĩ thì mạnh về lực lượng, nguyên tố sư thì cao về nguyên tố, cơ giới sư cao về trí thức, tay súng cao về xạ trình. Nhưng tổng thể mà nói, thuộc tính của các chức nghiệp đó vẫn tương đối bằng nhau, có cái cao cái thấp, còn tay súng là tuyệt đối bằng luôn. Hiện giờ thuộc tính của Diệp Sảng với người chơi cấp 1 không có gì khác biệt. Máu 20, sức mạnh 5, tinh thần 10, cảm giác 10, nguyên tố 5, tri thức 5, viễn trình 20, kháng lực 5, bạo kích 0, ngăn đỡ 0, né tránh 5...

Với lượng máu của Diệp Sảng hiện giờ chỉ cần một đao của chiến sĩ là đủ đưa hắn về thành. Mỗi khi người thăng một cấp, hệ thống sẽ cho 3 điểm thuộc tính để người chơi tự do phân phối. Đây là tài sản quý báu nhất của người chơi, cho nên không thể dùng loạn được. Một điểm thuộc tính có thể tăng máu lên 10 điểm hoặc 10 điểm nguyên tố. Còn nếu tăng các cái khác như sức mạnh, tinh thần, cảm giác thì 1 điểm thuộc tính chỉ có thể tăng 5 điểm mà thôi. Mà các thuộc tính như kháng lực, bạo kích, ngăn đỡ thì điểm thuộc tính không có tác dụng, tất cả phải dựa vào trang bị.

Bạn Diệp Sảng của chúng ta đem 15 điểm thuộc tính từ cấp 1 đến cấp 6 toàn bộ nhét vào nhanh nhẹn, điểm nhanh nhẹn cao đến kinh khủng, 85 điểm. Thuộc tính nhanh nhẹn liên quan đến tốc độ ra đòn, di chuyển, công kích và kể cả mặt tránh né vật lý của người chơi. Một tay súng như hắn không chịu tăng thuộc tính Viễn trình của công kích mà lại dồn hết vào nhanh nhẹn. Thường thì khinh giáp chiến sĩ mới làm chuyện này nhưng Diệp Sảng làm như vậy bởi một nguyên nhân cực kỳ đơn giản, hắn sợ chết. Khi chơi bản Beta của Đệ Nhị Thế Giới, hắn với Yên Vân bị treo đến phát sợ. Nên khi bản chính thức phát hành, để ngăn ngừa thảm kịch tái diễn, Diệp Sảng dứt khoát chọn nhanh nhẹn. Kết quả là tốc độ của hắn rất kinh người nhưng các thuộc tính khác chỉ là thùng rỗng kêu cho có. Nhưng nếu có thêm đôi giày da này nữa là hắn có 100 điểm nhanh nhẹn. Với 100m hắn chỉ tốn 10 giây, và như vậy ngay cả chéo áo của hắn quái vật cũng đừng hòng chạm được.

- Mao đại tỷ, cái xẻng này của ta điểm công kích từ 10 -30, trọng giáp chiến sĩ như ngươi mà dùng nó, một xẻng phang ra cũng phải hơn 60 điểm sát thương. Nguyên tố sư, cung thủ hay tay súng chỉ cần một xẻng là thăng thiên, chưa kể hiệu suất khai quáng, rồi ngăn đỡ..
Mặc dù Diệp Sảng hơi điên một chút nhưng tuyệt đối không ngốc.

Rõ ràng Xẻng đánh chó tốt hơn đôi giày Italia này nhiều. Nếu cứ quy những điểm hơn đó bằng tiền thì chí ít cũng phải chi ra hơn 100 tiền. Mao đại cô trầm mặc nữa buổi, có vẻ cam chịu, cắn răng nói :
- A Ngân, thôi thế này vậy, ta biết có một nơi có rất nhiều tinh quáng. Nếu ngươi đồng ý chúng ta cùng đi, ta dùng cái xẻng này đào được bao nhiêu quặng thì sẽ chia cho ngươi một nữa. Ngươi đồng ý thì làm, không đồng ý thì thôi vậy.

Diệp Sảng cũng ghiền đôi giày này lắm, tính tới tính lui thì mình cũng không thiệt, hơn nữa Mao đại cô luôn giữ chữ tín, nên gật đầu:
- OK, đồng ý!

Cuối cùng thì Diệp Sảng cũng xỏ được chân vào đôi giày Ý, bây giờ nhìn Diệp Sảng trông khá oách. Mọi người đều nói trên người một bộ comple thẳng tắp, dưới cẳng một đôi giày rơm, còn Diệp Sảng thì toàn thân giáp rách, phía dưới đôi giày da, mà giày mới nên da còn bóng lộn, rất có phong cách quý tộc. Mao đại cô cũng không kém, nàng mặc một bộ giáp may từ da thú, trên lưng cài một cái xẻng. Nhìn qua, chẳng thấy giống trọng giáp chiến sĩ mà giống công nhân mỏ than thì đúng hơn. Hai người cũng không để thời gian lãng phí, lập tức rời thôn. Bọn Tam Xảo chưa có trang bị nên không thể lữ hành được. Bởi vậy cũng chỉ có Diệp Sảng và Mao đại cô lên đường, không thể không nói, hai người như một đôi vợ chồng mới cưới đi hưởng tuần dập mật.

Dọc đường đi, phần lớn thời gian là giết thỏ và vịt con, giờ đạn đã đầy túi nên Diệp Sảng cứ tà tà mỗi phát một em. Mao đại cô còn oai hơn, một cái xẻng phang ra là trên dưới -70 điểm thương tổn. Hai người giết một trận, Diệp Sảng lại được thăng một cấp, lần này hắn không sử dụng điểm thuộc tính, nếu cứ dồn điểm thuộc tính vào nhanh nhẹn là chuyện thất sách. Sau này nếu có trang bị mới, thì điểm thuộc tính còn dùng được cho những cái khác. Bởi vậy để dành là tốt nhất, bây giờ đã có Mao đại cô mở đường đã rất an toàn rồi.

Đi được nữa đường Diệp Sảng phát hiện có điểm không ổn:
- Mao đại tỷ, ngươi muốn đi khu sơn mạch phía Tây phải không?

- Đúng rồi, có chuyện gì sao?
Mao đại cô đáp.

Diệp Sảng thầm kêu khổ, đích đến của Mao đại cô chắc chắn là động quáng hôm qua mình vừa đi. Cũng không biết nàng lấy thông tin từ đâu, nhưng giờ nơi đó chắc cũng đã đông người, tới thì cũng có cái quái gì mà làm. Thôi kệ, cái gì tới thì cứ tới, đến lúc đó, Mao đại cô cứ đào quặng, mình cứ luyện cấp, tu luyện và kiếm tiền là hai việc cần phải làm mà.

Khi đến khu sơn mạch phía Tây, Diệp Sảng và Mao Đại cô đều giật mình, hôm nay ở đây không những có người mà là rất nhiều người. Trên bãi đá bên cạnh huyệt động đầu người lúc nhúc, trên tảng đá bên trái rặng cây có khoảng hai mươi người, trên đầu mỗi người có ba chữ lớn nhấp nháy: “Triều Nhân bang”. “Wow, quả thật là có Triều Nhân bang!” Diệp Sảng có chút ngạc nhiên, gầy dựng công hội không khó lắm, nhưng những người có thể thành lập công hội đều không tầm thường, chí ít toàn là người có tiền. Diệp Sảng liếc mắt nhìn qua, nhưng không hề thấy tám người bọn Thiên Hắc Hắc. Hôm nay Triều Nhân bang đến hai mươi người, trang bị đầy đủ, mỗi người đều mặc giáp sáng choang, trên tay cầm Khô lâu đao, ra dáng quân chính quy.

Nhưng đám người bên phải lại càng chính quy hơn nữa, bọn họ chỉ có ba người, trên đầu cũng hiện lên tên của công hội – Anh hùng tiểu đao hội.

Hai nhóm người thần sắc nghiêm túc, đối mắt nhìn nhau, trong không khí lởn vởn mùi thuốc súng vô hình. Người nào nhìn vào cũng biết đây là dấu hiệu hai bên muốn khai chiến.

- Tiểu Đao hội này là cái gì?
Diệp Sảng quay lại hỏi, sắc mặt của Mao Đại cô chợt trầm hẳn đi.

Bình luận





Chi tiết truyện