Nghe nói mì ăn liền Tiểu Cường ăn một gói đến 3 gói cả nửa ngày vẫn còn no. Còn mì Dương Xuân ở thôn Nguyệt Lượng ăn từ 1 đến 5 bát cả ngày không thấy mệt.
Giờ đã là gần giữa trưa, mặt trời chói chang chiếu giữa đỉnh đầu. Diệp Sảng, lão Đại, A Ngưu bê ba bát mì Dương Xuân từ trong quán ăn đi ra. Ba người ngồi trên bậc thang của quảng trường trông rất khí thế rồi vùi đầu mà ăn như chết đói, những âm thanh “chóp chép, chụt chụt” vang lên liên tục dễ khiến người ta liên tưởng đến một từ - hạnh phúc.
Định nghĩa của hạnh phúc là gì? Nghĩa là ta ngồi ăn những sợi mì thơm ngào ngạt còn ngươi thì cứ việc cháp bánh bao trắng của ngươi.
Tam Xảo đang ngồi phía bên kia quảng trường, khó nhọc cắn cái bánh bao khô quắt, nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn Diệp Sảng.
- Tam Xảo, lại là cái tên đào mỏ kia, em giúp chị tìm người chém hắn nhé.
Tứ muội cũng đang cạp bánh bao, trong lòng vô cùng khó chịu.
- Haizz, bỏ đi Tứ muội, dù thế nào đi nữa, hắn vẫn là Quáng thạch vương tử phong độ ngời ngời là người độc nhất vô nhị mà ta thần tượng.
Tam Xảo buồn bã đáp.
Lần này quả là nàng nói rất chính xác, mới vừa rồi, đám ba người Diệp Sảng mới rao ra rả trên quảng trường là muốn bán quặng có độ thuần chất 22% thu hút rất nhiều người chơi xúm đông đen đông đỏ. Tam Xảo đếm rất rõ ràng, bọn họ bán ra tổng cộng 25 khỏa, được nhóm chuyên kinh doanh quặng mua 1 khỏa 42 tiền, tổng kết là được 1050 tiền. Phần của lão Đại là 315 tiền, Diệp Sảng là 735 tiền, còn A Ngưu, Diệp Sảng hào phóng chia cho hắn 100 tiền. Cùng hội với nhau chỉ có thể nói chuyện tình cảm tuyệt đối không có chuyện mua bán.
Ăn xong mì Dương Xuân, lão Đại có việc đi trước, chắc lại lần mò tìm đường tài lộc, A Ngưu vĩnh viễn đi theo lão Đại. Cho nên chỉ còn lại mỗi Diệp Sảng tà tà đi đến sảnh phục vụ. Sảnh phục vụ là nơi cung cấp các tiện nghi cho người chơi, cũng là nơi hồi sinh. Quan trọng hơn nữa là thôn phó ở đây có thể giám định trang bị.
Phó thôn cũng không phải một lão già lọm khọm như ngoài đời mà là một thanh niên điển trai phong độ. Bạch bản trang dĩ nhiên là không cần giám định cho nên phó thôn đẹp trai mấy hôm nay chỉ biết ngồi ngắm ruồi. Dễ gì có được một người chơi đến tìm nên phó thôn mở miệng một phát hô luôn:
- Phí giám định 30 tiền!
Diệp Sảng thiếu chút nữa là bị hù chết, trước kia đều là Yến Vân quản tiền, hắn chỉ có mỗi việc lẵng nhẵng theo sau mà học hỏi. Bây giờ việc gì cũng đến tay mình nên không ngờ phí giám định lại đắt đến như vậy. Tiếc là, điểm Mị lực có thể giảm bớt tiền khi giao dịch với NPC, nhưng bây giờ điểm Mị lực của Diệp Sảng chỉ là con số 0 tròn trĩnh. Bởi không phải là người chơi sinh hoạt (đang bí từ này, ai biết giúp đỡ nhé), điểm mị lực chỉ tổ vô ích nên đối diện với NPC lạnh lùng như An Hi, bạn Diệp Sảng của chúng ta chỉ còn một nước là xùy tiền ra mà thôi.
Trong phòng giám định, phó thôn đẹp trai cầm một cái kính lúp soi tới soi lui trên cái xẻng. Một tia sáng trắng cực mỏng quét trên mặt xẻng, khi hoàn tất, toàn bộ thông tin của trang bị cấp cường hóa này được chuyển cho Diệp Sảng. Diệp Sảng vừa cầm, lập tức rơi vào cảnh dở khóc dở cười
Tên: Xẻng đánh chó (cấp cường hóa)
Cấp độ yêu cầu : cấp 5
Chức nghiệp yêu cầu: tất cả các hệ đều có thể sử dụng
Công kích: 10-30, thuộc tính đi kèm: +5% hiệu suất khai thác khi đào quáng, +2% hiệu suất ngăn đỡ.
Nói về lực công kích, cái xẻng này tuyệt đối hơn hẳn khảm đao của Thiên Hắc Hắc hay sài đao của lão Đại, bởi vì còn có thêm hiệu suất ngăn đỡ. Nếu như mình là trọng giáp chiến sĩ thì cái xẻng quả thực không tồi, nhưng mình là tay súng, chẳng lẽ tay trái giương K-59, tay phải múa xẻng đánh chó sao? Mà cái tên Xẻng đánh chó này quá chuối, dễ làm người ta nghĩ đến hai chữ Cái bang. Diệp Sảng hậm hực cầm cái xẻng đi ra, khó khăn lắm mới có được một kiện trang bị cấp cường hóa. Nếu biết thuộc tính của nó như vậy, Diệp Sảng cầu trời cho nó có hiệu suất khai quáng là +99,9% cho xong, mơ không tốn phí nên mơ cho nó hoành tráng.
Thật ra hôm qua Diệp Sảng đánh gục được Đại mã hầu là có phần may mắn, bởi vì một băng đạn của K-59 chỉ có 8 phát, với lại gần đầy hắn nghèo túng vô cùng. Tuy hiện giờ trong túi cũng có chút tiền, nhưng giá đạn 9x18mm của súng K -59 ở quầy tạp hóa cũng quá đắt. Một băng đạn 8 viên giá 10 tiền, vì để không chiếm diện tích trong túi Càn Khôn, 10 băng đạn được xếp thành 1 hộp. Với phụ trọng của Diệp Sảng hiện giờ, ngoài lương thực mang theo, nhiều nhất cũng chỉ có thể mamng được 3 hộp đạn. Mặc dù tay súng có được ưu thế về mặt công kích từ xa và vũ khí nóng nhưng mỗi chức nghiệp đều có điểm ưu và khuyết, khuyết điểm của tay súng chính là quá tốn tiền. Diệp Sảng đã từng nghe Yến Vân nói rằng, một cao thủ có trang bị tốt chắc chắn là cao thủ đó cũng có lắm tiền. Mua bán một hồi, hơn 600 tiền khổ cực làm ra nay chỉ còn có một nữa. Trong túi chỉ còn 320 tiền, Diệp Sảng thở dài thầm nghĩ tiền cũng giống như mây trôi, đến cũng lẹ mà đi cũng mau.
- Anh nghĩ là trốn như vậy em tìm không ra à? Vô ích thôi!
Tam Xảo cũng Tứ muội đi tới.
Diệp Sảng ngẫn người một chút rồi cười toe toét:
- Ai da, một ngày không gặp, Tam Xảo càng xinh hơn a.
Lòng tự tin của Tam Xảo càng tăng mạnh. Nàng cũng bắt chước Diệp Sảng hớt cao mái tóc trước, nhưng đáng tiếc hôm trước mọc lên hai cái mụn bọc vẫn còn chưa xẹp mà hôm nay lại có thêm một cái mới nhú chồi. Diệp Sảng hối hận, sao mình lại vội ăn mì Dương Xuân đến thế.
- A Ngân, quả thật nữ nhân đào quặng không dễ dàng chút nào.
Tam Xảo nói vô cùng tội nghiệp.
Để phụ họa với nàng, Diệp Sảng cũng gật đầu lia lịa:
- Chính xác!
Tam Xảo tiếp tục nói:
- A Ngân, giờ anh đang phát tài, lẽ nào lại quên chúng em được sao.
Diệp Sảng vội vàng đáp:
- Làm gì có, phụ nữ xuất chúng như em, như thỏ nhảy lon ton trong rừng, như vịt lội bì bõm dưới sông, vô cùng đáng yêu, vô cùng xinh đẹp. Ánh mắt buồn bã của em, tuyệt chiêu Đao hoa thần kỳ của em, kể cả cái bánh bao dúm dó của em khiến anh mê đắm…
Tam Xảo tuy là trọng giáp chiến sĩ, nhưng lại không có đao, đao hoa lại càng chưa thấy. Nhưng nếu bây giờ có đao trong tay, chắc chắn việc đầu tiên nàng sẽ bầm thây Diệp Sảng làm mấy mảnh.
- Đủ rồi!
Tứ muội nổi giận
- A Ngân, chúng ta muốn mua cái xẻng của ngươi.
Chắc là hai người này mới nhìn trộm, biết được mình có một kiện trang bị cường hóa, nên ngứa con mắt phải đỏ con mắt bên trái đây mà?
Diệp Sảng thở dài thật sâu:
- Anh nghĩ là cùng thôn thì nên nói chuyện tình cảm, hà cớ gì phải mua bán cơ chứ.
Tứ muội nghe xong thiếu điều chết ngất, tình cảm thì không mua bán còn nói giao tình không trọn? Hôm qua nếu không phải Diệp Sảng giành được quặng thì có lẽ bây giờ mình với Tam Xảo đã được ăn mì Dương Xuân rồi.
- Nói nhiều, tóm lại một câu ngươi bán hay không?
Lời này của Tứ muội rất mập mờ.
Diệp Sảng vừa nghe thấy, lập tức tinh thần rất phấn khởi:
- Ta ngất, té ra trong lòng các người ta lại quan trọng đến vậy, bán! Ta bán! Một đêm với hai người bao nhiêu tiền? Chính mình ra giá, hỏi giá không về, giá thấp miễn nói!
Hai mắt của Tam Xảo và Tứ muội tối sầm lại, tư duy của cái tên tiểu tử điên điên khùng khùng này không thể dùng suy nghĩ của người thường mà nhận định được.
- Không khiến ngươi bán mình mà là muốn ngươi bán cái xẻng!
Tứ muội nhanh chóng sửa sai.
- Ặc… phải nói cho rõ chứ?
Diệp Sảng thất vọng nói
- Nhưng mà hiện giờ ta không có hứng bán!
Tam Xảo lập tức nói:
- Vậy có muốn gọi gái không?
Diệp Sảng nhanh nhẩu đáp:
- Hay đấy, chất lượng thế nào?
Tam Xảo trả lời:
- Có gái đại lục, có gái địa phương, chỉ có 250 tiền!
Diệp Sảng quyết đoán gật đầu:
- Vậy thử hàng địa phương xem nào!
Tam Xảo lập tức kéo Diệp Sảng đi.
- Tam Xảo em làm cái gì vậy?
Diệp Sảng hết hồn.
- Không phải anh muốn thử hàng bản địa sao? Đại tỷ của bọn em rất nổi tiếng đấy..
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1