Bão táp vẫn còn tiếp tục, nhưng chiến đấu đã chấm dứt. Khắp con tàu Thần Tiễn toàn là thi thể, trên biển cũng trôi không ít xác. Tất cả mọi người ba chân bốn cẳng đi bới thi. Về phần xác chết trôi, cũng chỉ có thể để bọn họ nước chảy bèo trôi.
Súng Cơ cả người toàn máu. Hắn chẳng những giết được nhiều nhất mà còn là người bị thương nặng nhất.
Bây giờ Tinh Tinh cũng đã bắt đầu chịu phục đối với mãnh nhân này, nhỏ giọng gọi: “Tàu trưởng…”
“Không sao!” – Súng Cơ phất phất tay, hô to về phía U Linh: “Nhìn đủ chưa? Đủ rồi thì ra đây!”
Ta Là Tiểu Tam cùng Cờ Lê mang theo thùng dụng cụ, thẳng một đường chạy chậm qua. Đánh trận thì không tới phiên họ, nhưng muốn giải quyết tốt hậu sự thì phải dựa hoàn toàn vào bọn họ.
Cờ Lê báo cáo: “Tàu của chúng ta tổn hại 15.6%, vận chuyển thì không thành vấn đề, nhưng phải cần một tiếng rưỡi mới có thể sửa xong!”
Súng Cơ gật gật đầu. Ta Là Tiểu Tam nói: “Chúng ta mất 4 chiến sĩ, 1 nguyên tố sư, 1 bác sĩ, 3 thương thủ, tổng cộng hi sinh mất 9 huynh đệ tỷ muội! Các tiểu đội trưởng không chết người nào, tạm thời không có thay đổi gì.”
Súng Cơ nói: “Xác định thân phận bọn họ, nếu chúng ta có thể còn sống trở về thì hãy chuẩn bị cho bọn họ mỗi người một phần bồi thường: trang bị nguyên bộ sáo trang tinh anh cấp 25 và 1000 tín dụng. Nếu bọn họ cần cái khác thì để bọn họ liên hệ công ty Cách Lực khu Hoàng Kim.”
“Được!” – Ta Là Tiểu Tam cầm máy tính bấm bấm. Diệp Sảng cùng mọi người đều rất bội phục Súng Cơ. Đây mới thực sự là đại ca giang hồ, đi theo hắn không phải lo gì cả. Mọi người ai rồi cũng sẽ phục hắn.
“Súng Cơ!” – Hải Dương Cầm Sư sắc mặt âm trầm đi từ dưới khoang đáy lên.
Súng Cơ nhất thời nhăn mày lại.
Hải Dương Cầm Sư lạnh lùng nói: “Còn sống mấy người!”
Mọi người nhìn lại, quả nhiên còn hai kỹ thuật sư cùng ba game thủ sinh hoạt còn sống. Hai kỹ thuật sư vẫn còn duy trì biểu tình thà chết không phục, nhưng ba nữ sinh hoạt đã sợ tới mức toàn thân phát run. Mọi người đều biết chết ở đây sẽ tụt mất nhiều nhất 7 level, không biết khi trở về phải cần bao lâu mới có thể khôi phục. Thực ra cái tiếc hơn cả không phải là thời gian mà là vô số tâm huyết, tài lực, tinh lực, hy sinh thời gian nghỉ ngơi quý giá, tổn thất khó có thể tính toán nổi.
Một kỹ thuật sư cầm đầu bắn tiếng Anh quang quác, biểu tình hết sức kích động. Đa số mọi người ở đây đều nghe không hiểu gì, tuy nhiên Súng Cơ lại cười: “Tưởng ông đây không nghe hiểu gì phỏng? Lúc ông đây đang chơi bản close-beta, các ngươi hẳn còn chưa đăng ký acc!”
Nói xong hắn cũng quàng quạc bắn ra điểu ngữ. Diệp Sảng trợn mắt kinh ngạc nói: “Tàu trưởng còn có thể nói tiếng Anh sao?”
Tinh Tinh nói: “Hắn nói hắn biết 6 thứ tiếng!”
Diệp Sảng hít một hơi khí lạnh: “Xem ra thời nay hải tặc cũng rất súp pơ. Nếu sớm biết thì ta đây đã lên tàu hải tặc từ lâu rồi!”
“Vì sao?” – Tinh Tinh nói.
Diệp Sảng: “Lúc ta còn học cao trung phải thi lại tiếng Anh cấp 4 những 3 lần!”
Tinh Tinh nghe xong trợn tròn mắt: “Vậy sau đó mi có qua không?”
Diệp Sảng nhỏ giọng nói: “Lần thi tốt nhất được 59.5 điểm!”
Tinh Tinh: “…”
Hai người còn đang hăng say ba xàm ba láp, Súng Cơ đã lạnh lùng nói: “Ta hỏi mọi người mấy vấn đề, phải thành thật trả lời ta. Ta sẽ tha các ngươi đi!”
Hai kỹ thuật sư ra vẻ hoài nghi, hiển nhiên là không tin: “Tao biết mày là Súng Cơ khu Trung Hoa. Nhưng tao sẽ không hợp tác với mày.”
Súng Cơ căn bản không thèm quan tâm: “Lần này công ty Cakart của chúng mày phái đi bao nhiều tàu chiến?”
Kỹ thuật sư lạnh lùng nhìn xa xa, tuyệt đối không trả lời. Súng Cơ gật gật đầu, nhướng mắt. Giáo Chủ Du Ma lập tức tung tăng đáng yêu bổ một nhát vào sau lưng kỹ thuật sư. Hắn ta lập tức ngã xuống, bất động giữa vũng máu. Bốn phía lặng như tờ. Ba nữ sinh hoạt sợ tới mức la thất thanh.
“Bỏ lại biển!” – Súng Cơ lạnh lùng nói.
Cờ Lê mân mê thân thể kỹ thuật sư một lúc mới để hai chiến sĩ khiêng thi thể bỏ xuống biển lớn. Tên kỹ thuật sư còn lại mặt mày xanh lét. Súng Cơ theo dõi từng cử chỉ của hắn: “Ngươi nên hiểu rõ rằng tên của ta, thủy thủ trên toàn thế giới đều biết. Ta là người trọng chữ tín, không muốn nhiều lời với ngươi. Hợp tác hay không tùy ngươi cân nhắc!”
Tên đó trầm mặc thật lâu, đột nhiên nói: “Tổng cộng có 12 chiếc!”
Súng Cơ cùng Hải Dương Cầm Sư trao đổi ánh mắt với nhau. Mọi người đều châu đầu ghé tai. Diệp Sảng cũng kinh ngạc. Có những 12 chiếc, công ty Cakart gì gì đó cũng thực có gan hạ vốn gốc. Nhưng mà, chỉ đối phó với 1 Thần Tiễn đã khó khăn như vậy, nếu 11 chiếc còn lại tấn công cùng một lúc, U Linh dù có trâu bò, Súng Cơ có dũng mãnh tới đâu cũng sẽ bị người ta chà đạp thê thảm.
Tuy nhiên kỹ thuật sư kia vừa mới dứt lời, một trong ba nữ sinh hoạt đã chửi to một câu “bitch”, xông lên hung hăng cho hắn một bạt tai. Súng Cơ lại gật đầu một cái, một thương thủ bên cạnh giương AK47 “ba ba ba” mấy phát. Ngực nữ game thủ kia phụt ra một tia máu tươi, lập tức ngã sóng soài trên mặt đất, tắt thở. Mấy người còn lại sợ tới mức toàn thân phát run. Tinh Tinh cũng thấy Súng Cơ có chút tàn nhẫn, ngay cả sự sống ảo cũng không tha như thật.
“Thích xen vào việc của người khác!” – Súng Cơ cười lạnh – “Ném cô ta xuống biển cho cá rỉa.”
“Tùm” một tiếng, nữ game thủ đó như tảng đá rơi tõm xuống biển.
Súng Cơ lại nói: “Lần này chiến tàu của chúng mày đều là tàu hơi nước kiểu mới?”
Kỹ thuật sư run giọng nói: “Vâng… đúng vậy!”
Súng Cơ: “Mục tiêu là nơi nào?”
Lần này kỹ thuật sư không chịu tiếp tục hợp tác, do dự không nói lời nào.
Súng Cơ lại dõi theo cử chỉ của hắn: “Mày điếc à? Không nghe thấy lời tao sao?”
Kỹ thuật sư cúi đầu, ngẩn người nhìn tấm thép trên mặt sàn, hiển nhiên là không chịu nói tiếp.
Súng Cơ thởi dài: “Xem ra tao muốn giúp mày cũng không được!”
“Phập” một cái, đại đao của Giáo Chủ Du Ma nhuốm đầy máu tươi. Kỹ thuật sư đó cũng ngã xuống, ăn một đao chí tử, không kịp nói nhiều thêm một chữ nào. Lúc này chỉ còn hai nữ sinh hoạt đang lặng thinh. Súng Cơ đưa ánh mắt lạnh như băng về phía hai người. Trong đó có một người coi bộ cũng mỹ mạo, ăn mặc hợp mốt, trên mái tóc vàng còn gài một cái kính râm, thấy sao cũng không giống một nữ cướp biển bụi bặm nhếch nhác mà giống như cô em quý tộc xinh tươi đang du biển hơn. Cô ta căn bản không hiểu sự khổ hạnh khi phiêu lưu trên biển của hải tặc. Cô gái còn lại mặc một thân trang phục của tài liệu sư, nhưng thái độ rất cao ngạo, căn bản không thèm nhìn Súng Cơ, lập tức đi tới mép tàu, biểu tình rất quyết tuyệt.
Cầm Nữ Vương động thân muốn ngăn, nhưng Súng Cơ lạnh lùng nói: “Để cho cô ta đi. Ta tôn trọng người ngay thẳng như vậy, bất luận là người nước nào cũng vậy!”
Ở trước mắt bao người, nữ tài liệu sư cứ như vậy trèo lên lan can tàu, gieo người xuống biển, cả người như chiếc lá cuối thu rơi xuống nước.
Diệp Sảng thở hắt ra. Nữ game thủ Anh quốc này đích xác là nữ hào kiệt. Cô ta biết bản thân đã rơi vào trong tay đám hải tặc này tất khó thoát chết nên dứt khoát tự sát, cứ thế quyết định nhảy vào biển rộng, dù may mắn không bị chết đuối thì sớm muộn cũng sẽ đói khát mà chết. Cô ta xem như tiêu sái mà tự sát.
“Ôi… lạy chúa… trời ạ!” – Nữ quý tộc cuối cùng che mặt kêu to lên – “Bilky, Bilky, cô không thể bỏ rơi tôi như vậy…”
“Cô ta không có bỏ rơi cô.” – Súng Cơ lạnh lùng nói: “Bởi vì cô rất nhanh sẽ đi làm bạn với cô ta.”
“Nooo!” – Nữ quý tộc xoay người, vẻ mặt hoảng hốt, dựa vào lan can, hai chân nhìn như nhũn ra. Dù sao thì sặc nước biển mà chết cũng không phải chuyện hay ho gì.
“Nhưng nếu cô hợp tác với ta, ta có thể cho cô một cái thuyền bé cùng lương thực và nước ngọt đủ dư dả cho một ngày!” – Súng Cơ tỉnh táo nói. Hắn nhìn ra cô gái quý tộc này là người có ý chí yếu ớt, không thể chịu đựng nổi sự đe dọa của hắn.
“Ta chỉ ngắm cảnh mà thôi!” – Nữ quý tộc run rẩy nói – “Bọn họ muốn đi đảo Thiên Long Bảo!”
Súng Cơ trầm mặc không nói gì. Ai cũng không biết hắn đang suy tính cái gì. Diệp Sảng giật mình. Thiên Long Bảo là đảo gì? Tại sao hắn chưa từng nghe qua có nơi như vậy?
Nữ quý tộc sợ mình nói không đủ, vội tiếp: “Còn có… còn có công ty Billax phân khu Đức chỉ huy hạm đội Phi Ngư cũng phải đi!”
Lần này không riêng gì sắc mặt Súng Cơ thay đổi mà tất cả mọi người cũng đồng thời phát kinh hô.
Diệp Sảng kỳ lạ: “Tiểu Tam tỷ, công ty Billax có lai lịch thế nào?”
Ta Là Tiểu Tam nhỏ giọng nói: “Là địch thủ cũ của chúng ta. Lúc xuất hiện trong Đệ Nhị Thế Giới, toàn thế giới công nhận chúng là nhóm thủy thủ hung tàn nhất, cả về tài lực lẫn nhân lực đều mạnh nhất. Bọn họ gần như không bị đánh bại, chỉ duy nhất có một lần đồng quy vu tận với chúng ta. Lần đó tất cả mọi người đều chết trở về!”
Diệp Sảng hít một hơi khí lạnh, đã tưởng các ngươi ngoan độc nhất rồi, không ngờ còn có người ác hơn.
Súng Cơ mặt không chút thay đổi: “Ta đã biết đáp án mong muốn, cô có thể rời đi!”
Nữ quý tộc nhẹ nhàng thở ra. Xem ra Súng Cơ quả thực là người trọng chữ tín.
Hải Dương Cầm Sư lạnh lùng nói: “Không được, nếu tiến nhập biển sâu thì không thể lưu lại người sống để kẻ đó làm lộ vị trí của chúng ta.”
Súng Cơ nói: “Nói đúng! Ta cho phép cô đi, nhưng cô ấy không cho phép. Tự giải quyết cho tốt!”
Sắc mặt nữ quý tộc lại thay đổi. Hóa ra đây là một cái bẫy vô cùng hoàn hảo.
“Tàu trưởng, để cô ta đi đi. Cô ta thật đáng thương. Dù sao cô ta cũng không phải là game thủ hệ chiến đấu!” – Lời này không ngờ là của Tinh Tinh. Tinh Tinh cô nương từ trước tới nay vẫn luôn khờ dại mộng mơ, tâm địa rất tốt, không thể hiểu được tường tận cốt lõi sự việc.
Súng Cơ không nói gì nhưng Hải Dương Cầm Sư nhếch mép cười nói: “Nếu không phải hôm nay cô cũng có công thì căn bản cô không có tư cách phát ngôn ở đây!”
Tinh Tinh bĩu môi: “Cô ta tay không tấc sắc, đưa cho cô ta một cây đao cũng không thể giết người. Tha cho cô ta một lần đi!”
Hải Dương Cầm Sư cười càng khinh khi hơn: “Thu lại tâm tư đồng cảm thương hại của cô đi. Có thể ở đây không phải là cường đạo thổ phỉ thì chính là hải tặc hồng danh. Cô giảng đạo nghĩa với hải tặc thì ích gì? Cô đừng quên là ai để cô lên tàu!”
Tinh Tinh cãi cọ nói: “Nhưng cô ta đã hợp tác rồi, tàu trưởng cũng nên đáp ứng phóng thích cho cô ta!”
Giáo Chủ Du Ma bỗng nhiên đứng ra nói: “Cơ ca, Sư tỷ, thực ra giết loại hàng này cũng không có ý nghĩa gì! Đưa cho cô ta nước ngọt, lương thực gì đó chính là một cách vũ nhục. Cho cô ta một cái thuyền con để tự sinh tự diệt đi. Sóng to gió lớn như vậy, tin chắc cô ta cũng không sống qua nổi tối nay. Các huynh đệ giết người đã nhiều, cũng mệt mỏi rồi. Chờ để rửa được hồng danh cũng quá tốn thời gian. Hai người thấy sao?”
Giáo Chủ Du Ma đang thay mặt Tinh Tinh nói chuyện, nhưng nói rất khéo. Hắn không thể đắc tội với tàu trưởng rõ rõ rành rành được. Giáo Chủ Du Ma cũng có chút mặt mũi, Hải Dương Cầm Sư lập tức quay đầu nhìn Súng Cơ. Súng Cơ trầm mặc, nhìn Tinh Tinh hồi lâu mới nói: “Được, cô đã phát thiện tâm, ta liền để cho cô đợi xem phát thiện tâm sẽ đem tới hậu quả gì.
Tinh Tinh vội nói: “Tàu trưởng, tôi không có ý đó, chính mình cũng hồng danh…”
Nhưng Súng Cơ không hề để ý tới cô, lạnh nhạt nói: “Tiểu Tam!”
“Có!”
“Cùng Cờ Lê xuống đáy tàu, chuẩn bị đồ cung cấp cho cô ta, tiện đó lấy một cái xuồng cho cô ta!”
Ta Là Tiểu Tam nói: “Được!”
Nữ quý tộc như được đại xá, nhìn Tinh Tinh bằng ánh mắt vô vàn cảm kích, cơ hồ cảm kích đến độ phải rơi nước mắt. Tinh Tinh trong lòng ấm áp, quay đầu về phía Diệp Sảng. Ai ngờ, lúc này, sắc mặt Diệp Sảng lại không hề có tí độ ấm nào.
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1