Khoảng cách này cũng không xa, thương thứ hai trúng rất dễ dàng. Trước ngực Diễm Vô Song ướt đẫm một mảng máu. Nhưng mà cô ta vẫn không chết bởi lần này chỉ được hồng thương trị số. 423HP không đủ để đốn ngã một cuồng chiến sĩ nhất giai.
Trường kiếm rất nhanh vẽ lên một mảnh kiếm quang sáng như tuyết. Tinh Tinh quay cuồng trên tuyết ướt lạnh, không ít tóc bị kiếm phong xén đứt.
“Không sợ chết à?” – Diệp Sảng lại bóp cò lần nữa.
Trùng hợp xuất hiện. Vốn là ngắm ngực Diễm Vô Song nhưng ngay lúc súng còn chưa ổn định, đạn đã được phóng ra, phốc một cái khảm vào tay cô ả. Trường kiếm rời khỏi tay, lập tức cắm vào thân cây bên cạnh. Có thể thấy kiếm này sắc bén vô cùng.
Tinh Tinh tóc tai bù xù đứng lên liền chạy về phía trên thác nước, nhìn qua tựa như một con quỷ nữ.
Diễm Vô Song quả nhiên không sợ chết, thuốc bổ cũng không thèm cắn mà chỉ trong tích tắc lại khai triển thân pháp xông về phía thân cây. Cô ta tin chắc sniper kia dù có mạnh thế nào cũng không thể truy thương theo lộ tuyến hình chữ S.
Xác thực là Diệp Sảng không thể, nhưng Diệp Sảng cũng không ngắm theo cô ta nữa mà chuyển hướng sang thanh kiếm của cô ta. Diễm Vô Song dù có muốn chạy đi đâu thì cũng phải quay lại gốc cây mà rút kiếm chứ! Cho nên, ngay lúc tay Diễm Vô Song vừa chạm vào chuôi kiếm thì một viên đạn chợt xuyên phập vào trên xương sườn cô ta. Lần này thì Diễm Vô Song cũng phải vô lực xoay chuyển trời đất, hai chân mềm nhũn, “phịch” một tiếng quỳ xuống.
Phương Nhã Văn dùng ống nhòm ngắm nghía một hồi rốt cục cũng phát hiện ra Diệp Sảng, không khỏi tức giận kêu la: “Lại là ngươi!” – quay đầu nói: – “Lên một lượt!”
Người của Lạc Hoa Lưu Thủy lập tức đi lên nhưng những bang hội khác ngay cả chân cũng không nhấc.
Tiêu Dao Tán Tiên lạnh lùng nói: “Đây là ân oán của các người, không liên quan đến chúng ta. Lời nói mới rồi đã đủ minh bạch chưa?”
Phương Nhã Văn căn bản cũng không kịp nổi giận với cô bởi lần này khoảng cách bóp cò giữa hai phát súng của Diệp Sảng rõ ràng đã ngắn hơn trước kia rất nhiều. Chắc hẳn là do độ thuần thục vũ khí đã tăng rất cao. Lần này Diệp Sảng không đánh người khác, hướng vào tảng đá mà Phương Nhã Văn đang ẩn thân bắn một phát. Hắn đoán chắc rằng những người khác sẽ không động thủ, chỉ có đám đàn bà hoa nát nước cạn này mới nổi điên trả thù. Một thương này tất nhiên là không trúng cô ta, nhưng Tinh Tinh có thể thừa dịp này mà chạy đi.
“Mau qua đây! Ta yểm hộ mi!” – Diệp Sảng sớm đã có chuẩn bị, đem vài khẩu súng rải bừa ra mặt đất. Hắn đưa tay kéo M4 lên vọt tới sườn dốc phía trước, khai hỏa quét loạn về đám người đang xông lên. Vô số bông tuyết tóe lên. Lạc Hoa Lưu Thủy chỉ có thể gục xuống.
Tinh Tinh thả người đu trên sườn núi, tay nắm dây thừng đung đưa tới lui giữa không trung. Tinh Tinh tận lực đong đưa dây thừng.
Sườn tuyết này rất ngắn nhưng lại rất dốc. Diệp Sảng từ trên cao bắn xuống rất có ưu thế địa hình. Trong nhất thời, người của Lạc Hoa Lưu Thủy cũng không dám tiến lên. Các cô ả đã giao thủ với Diệp Sảng quá nhiều, lần nào cũng bị Diệp Sảng khiến cho chết đi sống lại, trong lòng đã sinh ra một bóng ma rất lớn.
“Người nọ là ai?” – Nhất Chưởng Sát Nhân giơ ống nhòm.
Tiêu Dao Tán Tiên trả lời: “Huynh đệ của Thần Kinh Thương.”
Kiếm Thập Tam giống như biết hắn muốn nói gì, cướp lời: “Oan có đầu, nợ có chủ, người ta sẽ không tự dung động thủ với Thắng Lợi các ngươi, ngược lại các ngươi cũng nên biết lý một chút.”
Nhất Chưởng Sát Nhân yên lặng gật gật đầu. Vụ này đương nhiên không cần phải 7-80 chục người ở đây lên xử lý để tiêu diệt Diệp Sảng, đám Lạc Hoa Lưu Thủy kia là đủ rồi. Đây chính là dự tính của hắn.
Dự tính của hắn không thể nghi ngờ là… sai! Bởi, M4 của Diệp Sảng rất nhanh đã dừng lại.
Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông mở thuẫn cùng Toàn Trí Tiên cầm UMP45 Micro SMG đứng đầu đoàn. Các cô ả chỉ sợ Diệp Sảng lại giở mánh khóe. M4 vừa dừng nhả đạn, các ả liền đứng lên.
Diệp Sảng giơ tay cười lớn: “Các tiểu muội muội, tiếp này!”
“Nằm xuống!” – Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông vừa thấy có một vật kim loại loang loang rơi xuống, đoán lại là một viên lựu đạn.
“Đinh” một tiếng, thứ đó rơi vào trong tuyết cũng không nổ tung. Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông ngẩng đầu nhìn lên, phổi thiếu chút thì bị nổ vì tức điên. Hóa ra đó là một lon thịt bò khô.
Ở bên trên, Tinh Tinh đã đu qua khe núi. Diệp Sảng cũng thu súng chuẩn bị chạy về phía thác nước.
“Đừng để hắn chạy!” – Phương Nhã Văn ở bên dưới kêu to.
Tinh Thâm Thâm Vũ Mông Mông bừng tỉnh đại ngộ. Diệp Sảng đánh úp, súng trường và lựu đạn sớm đã hết, hắn không chạy mới lạ. Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông tự cao mình có Hàn Băng Hộ Thuẫn, lòng tự tin tăng vọt liền đứng dậy xông lên. Diệp Sảng còn đang chờ dây thừng tung qua đây.
“Đi chết đi!” – Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông hung tợn phun nước bọt, giơ pháp kỹ chuẩn bị phóng Xoáy Phong Băng Khí. Cô ta quả thực giảo hoạt. Chiêu này không nhất định sẽ giết được Diệp Sảng nhưng lại khiến Diệp Sảng bị đông lại, muốn chết dễ dàng cũng khó.
Nhưng lần này, cô tại lại sai lầm lần nữa. Diệp Sảng bỗng nhiên xoay người, trên tay bưng một khẩu súng cổ quái, nòng súng tựa như đại pháo. Họng pháo đã nhắm chuẩn vào ả.
“Oanh~”
Thunder phát ra tiếng nổ lớn cùng thương hỏa khiến mấy chục người ở đây đều rung động. Vừa thấy cũng biết đó là thủ pháo uy lực sinh mãnh. Không những thế, viên đạn lần này lại là loại 3 tín dụng một viên. “Bạo đạn tức thời” không phải là loại chuyên dụng trong chiến trường mà là dùng cho săn bắn. Mục đích chủ yếu của nó là khuếch trương. Diện tích va chạm được mở rộng thêm mấy lần, bởi vậy đầu đạn không hề có đủ năng lượng để xuyên thấu về phía trước mà động năng hoàn toàn tiêu hao tại vị trí tiếp xục với mục tiêu. Một khi bị loại đạn này đánh trúng, động năng sẽ chuyển hóa thành chấn lực cường đại, ở trong thế giới thực cũng đủ làm nát lục phủ ngũ tạng của động vật sau đó lập tức tạo thành thương tổn trí mạng. Pháp luật quốc tế đã ra điều luật hạn chế sử dụng loại đạn này. Nhưng hiện tại, viên đạn này mạnh mẽ đập vào thuẫn, nó không giống như đạn xuyên giáp xuyên thủng hộ thuẫn mà là hộ thuẫn bị lực đạo mạnh mẽ làm vỡ tan. Vốn là không thể nào phá thuẫn, nhưng một thương này của Diệp Sảng còn có động năng nòng súng 800 + động năng phân tán 300 + viễn trình 67, thuần túy là lấy ngay lực độ cường đại cương mãnh khiến thuẫn của Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông vỡ tan tành. May mắn là cũng chỉ phá thuẫn mà thôi. Tình Thâm Thâm không bị trí mạng. Nhưng một kích kia cũng không phải là thứ mà cô ta có thể chịu đựng được. Cô ả cảm thấy trước ngực như bị tia sét đánh phải, sau đó cả người liền bay ra ngoài.
“A a a a a~” – Người của Lạc Hoa Lưu Thủy ùa lên vây quanh lấy thân thể của Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông.
Thừa cơ hội này, Diệp Sảng bắt lấy dây thừng vừa đung đưa tới.
Người duy nhất không bị ảnh hưởng là Toàn Trí Tiên. Cô còn có cơ hội, bưng súng xông lên. Diệp Sảng muốn đu sang phía đối diện còn cần phải tăng lực trên không mấy hiệp. UMP45 của Toàn Trí Tiên điên cuồng bắn phá. Súng này không khác MP5 là mấy, thuộc loại thương tổn thấp hỏa lực mạnh. Diệp Sảng đu trên không, bị trúng đạn, vô số thương tổn trị số “-30” bay lên không dứt. Toàn Trí Tiên âm thầm kinh hãi. Toàn bộ công kích của súng này là hơn 100 điểm, nhưng mỗi thương chỉ tạo 30 điểm thương tổn đối với Diệp Sảng. Mới có vài ngày mà phòng ngự của tên tiểu tử này cư nhiên đã vượt qua 80. Đây còn là người sao?
Toàn Trí Tiên nghiến răng một cái, UMP45 tiếp tục quét. Diệp Sảng tựa hồ đung đưa giữa không trung rút súng.
“Két..”, tiếng hết đạn vang lên.
Toàn Trí Tiên quyết đoán cúi đầu đổi băng đạn. Diệp Sảng đu tới bên kia còn chưa nhả dây, nghĩa là còn muốn đu trở lại. Mỗi lần cùng giao thủ với Diệp Sảng cô đều tính toán chính xác. Bởi vì vừa rồi đã khiến Diệp Sảng mất hơn 400HP, lần này hắn đu trở về, Toàn Trí Tiên tin tưởng có thể khiến Diệp Sảng ăn ít nhất 10 viện đạn trở lên, như vậy Diệp Sảng liền không thể không chết.
Từ góc độ toán học mà nói. Toàn Trí Tiên tính toán không hề sai. Nhưng cô ta lại quá dựa dẫm và tin tưởng vào kinh nghiệm của mình. Cô ta vĩnh viễn không thể giàu sức sáng tạo và cũng không thể làm được nhiều điều bất khả thi như Diệp Sảng.
Khi Diệp Sảng đu trở về, Toàn Trí Tiên đã đổi đạn xong. Tất cả mọi người đều nhìn không rời mắt, chăm chú theo dõi diễn biến câu chuyện. Cuộc đấu này so với phim hành động Mỹ xem cũng kích thích không kém.
Nói thật, Tiêu Dao Tán Tiên cùng Kiếm Thập Tam đều hi vọng Diệp Sảng cùng Tinh Tinh có thể an toàn trốn chạy, chạy càng xa càng tốt. Diệp Sảng lợi hại, điều đó không hề sai. Nhưng hắn không lợi hại đến độ có thể chọi với nhiều người như vậy. Hiện tại nữ thương thủ kia rất có khả năng lớn sẽ lấy mạng của hắn thành công.
Vào lúc Diệp Sảng đu trở lại tới điểm biên độ lớn nhất, dây thừng tương đối ổn định. Hắn ở trên đỉnh đầu Toàn Trí Tiên không đến 10m. Nòng súng Toàn Trí Tiên chuẩn xác khóa chặt Diệp Sảng.
Sau đó, tiếng súng liền vang lên.
Sau đó, hoa liền nở rộ trên đầu Toàn Trí Tiên. Thi thể Toàn Trí Tiên “nhanh như chớp” lăn xuống sườn dốc.
Hóa ra Diệp Sảng đu ở trên không, lôi ra khẩu siêu cấp shotgun, bắn một phát giật lấy cái mạng của cô ta. Chỉ một phát súng đầu tiên đã khiến mặt cô ta méo như cái bánh nướng hỏng.
Đúng vậy, Diệp Sảng đu trở lại thật sự là không hề có không gian né tránh. Nhưng mà, khi đu trở lại, khảng cách hai bên liền rút ngắn rất nhiều, hoàn toàn bằn trong tầm bắn thoải mái nhất của shotgun. Bất cứ một thương thủ nào cũng đều nên nhớ kỹ chân lý: anh có thể đánh tới người khác, người khác cũng có thể đánh tới anh, anh cảm thấy người khác đang nằm trong thời điểm bị vậy hãm hoàn toàn, người khác cũng có thể trong nháy mắt tuyệt địa phản kích.
Toàn Trí Tiền lại một lần nữa bị Diệp Sảng giết chết phi thường oan uổng.
Một màn nháy mắt tuyệt sát này khiến cho mọi người có mặt ở đây đều trống mắt líu lưỡi. Sau đó, Diệp Sảng tựa như thiên ngoại phi tiên đung đưa giữa không trung, nhẹ buông tay. Người liền an toàn rơi lên nền tuyết phía đối diện.
Nhất Chưởng Sát Nhân thở hắt: “Ta không thể tin được đây là sự thật!”
Tiêu Dao Tán Tiên cười lạnh: “Sớm đã nói chỉ cần là người liên quan đến Thần Kinh Thương đều không hề đơn giản. Ta khuyên người tốt nhất chớ nên kết oán sống mái với hắn!”
Lời này nói xong lại có một người nhanh chóng nhảy lên dây thừng muốn đu qua bên kia. Hóa ra là Thiên Sứ U Buồn một lòng muốn đưa Tinh Tinh vào chỗ chết.
Hiện tại Thiên Sứ U Buồn dám liều mạng cũng là có nguyên nhân. Người của Lạc Hoa Lưu Thủy bị ngăn trở, ngược lại, cô ta lại xông lên nhanh nhất. Thứ hai, cô ta thấy Diệp Sảng đã dùng qua nhiều loại vũ khí, cho là đã nỏ mạnh hết đà. Siêu cấp shotgun không có tác dụng lớn với trọng giáp chiến sĩ. Chỉ cần cô ta có thể cận thân hai người Diệp Sảng thì chắc chắn là hai người họ phải chờ chết. Ba là, nhiều cao thủ như vậy, cũng đã đến lúc Thần Tiễn Gia bộc lộ tài năng.
[ta nói này, bệnh sĩ chết trước bệnh tim đó nàng ơi ~~~]
Mỗi lần Thiên Sứ U Buồn xuất tràng đều vô cùng phong cách. Và kết quả là, luôn bị chết rất khó coi.
Lúc cô ta nhảy lên dây thừng, phía đối diện bỗng xuất hiện một tia hồng quang lao đến. Dưới sự kinh hãi, cô ta co rụt đầu lại. Tia hồng quang xẹt qua đầu cô ta. Còn chưa kịp hô may mắn, cô ta liền phát ra tiếng kêu la hoảng sợ ầm ĩ.
Diệp Sảng phía sau Tinh Tinh sớm đã tâm loạn như ma, vô cùng hận Thiên Sứ U Buồn. Vốn là định bắn Xuyên Vân Tiễn vào đầu cô ta, kết quả là cô ta rụt đầu cũng quá là nhanh, Thiết Luyện Tiễn cứ thế cắt đứt dây thừng.
Thiên Sứ U Buồn kêu thảm rơi xuống núi. Mỗi người ở đây ai cũng thấy rất rõ chuyện gì đang xảy ra. Thiên Sứ U Buồn rơi trên núi đá, đầu bị đập liên tiếp vài cái vào vách núi. Mấy con số “-300” bay lên. Người cũng tắt thở. Thi thể bị dòng nước cuốn xuống hồ.
Cô ta một lòng muốn hại chết Tinh Tinh. Kết cục lại bị Tinh Tinh nhất tiễn chi trả.
Dây thừng đứt, người của Lạc Hoa Lưu Thủy chỉ có thể đứng ở bên vách núi giương mắt nhìn thân ảnh hai người Diệp Sảng biến mất sau đống tuyết.
“Quên đi, chính sự quan trọng hơn!” – Tiêu Dao Tán Tiến rút đoản kiếm ra.
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1