Sau khi đổi một loạt trang bị, Diệp Sảng giống như vừa trải qua một đợt thay da đổi thịt lớn nhất trong đời. Trường thương, chủy thủ, giày, quân phục tác chiến…, trên người có những 3 kiện trang bị cấp truyền thuyết, khi quay lại Tịch Tĩnh, khoảnh khắc giết chết bọn kẻ thù sẽ giống như bóp chết một con gà một cách dễ dàng.
“Oa ha ha ha…” – Diệp Sảng tay chống nạnh, mặt ngửa lên trời, miệng cuồng tiếu không kiêng nể gì. Trước kia hắn đã đi đầu cơ trục lợi rất nhiều lần nhưng cùng lắm cũng chỉ được gọi là ngụy cao thủ. Nhưng lần nay sau một mùa bội thu, trang bị cùng thuộc tính toàn thân của hắn đã chân chính bước vào trình độ nhất lưu.
+ Game thủ: Hà Kim Ngân.
+ Chức nghiệp: thương thủ.
+ Chức nghiệp ẩn: Quỷ thương thủ.
+ Tiến giai: khoái thương thủ trung cấp.
+ Level: 34.
+ Thuộc tính ẩn: lực lượng +16; nhanh nhẹn +16; tinh thần +16; cảm giác +16; viễn trình +16; mana+16; tri thức +16; phòng ngự +10; kháng lực +10; bạo kích +5%; đón đỡ +5%; né tránh +5%.
+ Thuộc tính chung: HP: 969; lực lượng: 166; nhanh nhẹn: 593; tinh thần: 141; cảm giác: 66; mana: 121; tri thức: 25; viễn trình: 101; phòng ngự: 291; kháng lực: 101; bạo kích: 5%; đón đỡ: 5%; né tránh: 22%; thương tổn do lửa, nước, gió -20%.
+ Kỹ năng:
Thần Hành Bách Chiến: nhanh nhẹn +7% (cao cấp bị động).
Hư Nghĩ Tiềm Hành: tiêu hao 10 mana/s, kéo dài 20 giây (trung cấp).
Định Vị Vi Ngắm: hiệu quả phụ trợ khi ngắm bắn: 100% (trung cấp bị động).
Bình Nguyên Du Kích Thủ: cần 20 mana để kích hoạt; lấy báng súng đập vào đối thủ gây thương tổn cận chiến đồng thời tạo hiệu quả gây mê muội trong 15 giây; ném mạnh trong cự ly xa có thể tạo hiệu quả mê muội trong 5 giây (trung cấp).
Thiết Lộ Du Kích Hồn: cần 40 mana để khởi động, nháy mắt khôi phục 100 điểm tinh thần (cao cấp).
Hắc Long Chi Lực: nháy mắt đề cao lực lượng lên 5 lần, cần 10 mana để khởi động, tiêu hao 3 mana và tinh thần mỗi giây (trung cấp).
Phá Huyết Ma Chú (trung cấp).
Ác Linh Quỷ Thủ (trung cấp).
+ Hiệu quả phụ:
Sức giật của tất cả các loại súng -5%.
Chỉ số lay động mỗi giây -4.4%.
Độ thuần thục vũ khí +15%.
Bởi vì đã bỏ giày cũ cùng bộ quân phục Kevlar nên thuộc tính lực lượng không tăng nhiều. Tuy nhiên bù lại thì những phương diện khác lại tăng rất mạnh. Thuộc tính viễn trình bất ngờ đột phá mức 100 điểm; phòng ngự quá biến thái, cao phòng gần 300 điểm đủ để so sánh với trọng giáp y binh An Hi; HP tuyệt đối thuộc hàng máu trâu trong giới thương thủ; nhanh nhẹn thì khỏi phải nói, vẫn ngựa phi nước đại như trước.
Với thân trang bị cùng thuộc tính này, ngạnh kháng một phát súng với Demon bây giờ Sảng Sảng cũng dám. Nhưng vừa nghĩ tới Demon, Diệp Sảng liền có chút buồn bực. Không sai, hắn và Demon quả thực là vì tiền mà đến. Demon vì tiền thuê, Diệp Sảng vì món lợi hợp tác với Súng Cơ. Nhưng không phải vì tiền mà hai bên muốn đưa đối phương vào chỗ chết. Hai người chỉ vì lập trường không giống nhau mà thôi. Đổi lại là người khác, bọn họ sẽ đánh cho kẻ đó dập đầu.
Kiện trang bị cuối cùng hòa tan nỗi buồn bực của Diệp Sảng. Dưới tia xạ tuyến giám định của Ta Là Tiểu Tam, món hàng Diệp Sảng vẫn hằng tha thiết ước mơ xuất hiện.
Sa Mạc Chi Thuẫn Sáo Trang chi kiện!
Diệp Sảng có thể khẳng định đây chính là linh kiện cuối cùng của Sa Mạc Chi Thuẫn bởi nó khác hoàn toàn với những linh kiện trước đó. Thứ này giống như một chiếc smart phone, có màn hình cảm ứng, có camera 3.0. Diệp Sảng không hiểu một khẩu súng thì trang bị camera để làm gì? Chẳng lẽ vừa giết địch vừa selfie check-in? Chiến đấu căng thẳng quá thì lôi điện thoại ra xả stress? Nhưng hai ngày nữa khi trở về đất liền thì đã có thể gọi Thanh Tuyết hỗ trợ hoàn thành khẩu súng. Nghĩ tới điều đó, Diệp Sảng hưng phấn chà xát hai bàn tay. Sáo trang level 35 cấp xa hoa đó nha, cùng đẳng cấp với vũ khí cấp thần thánh đó nha, tuyệt đối chỉ có hơn không có kém.
Mang theo tâm tình vui sướng cực độ, Diệp Sảng mỹ mãn logout.
An Hi tựa như cũng vừa mới hăng hái chiến đấu trong Đệ Nhị Thế Giới xong, đang bận rộn trong phòng bếp. Diệp Sảng cà lơ phất phơ lại gần, thần bí cười: “An tỷ, phát tài rồi!”
“Lại nữa!” – An Hi nhịn không được cười khổ - “Chiều nào cậu cũng nói câu này ít nhất 3 lần!”
“Thật đấy!” – Diệp Sảng hưng phấn, hai mắt tỏa sáng – “Em cùng Súng Cơ đã an toàn lấy lại đồ. Hiện tại chúng em đang trên đường trở về điểm xuất phát. Hơn 10 rương trang bị cấp tinh anh đấy! Đến lúc bán trang bị thì bọn hắn sẽ chuyển khoản cho chị. Chị biết không, em không có tài khoản online…”
Diệp Sảng ở một bên thao thao bất tuyệt, cảm xúc tăng lên 100 hưng phấn, hoàn toàn không biết sắc mặt An Hi có điểm nghiêm trọng.
“An tỷ, sao thế?” – Diệp Sảng khó hiểu – “Trứng gà sắp keo lại rồi!”
“A, không có gì!” – An Hi giật mình khôi phục lại thần thái bình thường, tiếp tục khuấy nồi canh trứng trên bếp.
Rất nhanh đồ ăn được bày lên bàn. Hai người vừa ăn vừa xem TV. TV đang chiếu một đoạn quảng cáo bất động sản. An Hi xem rất nhập tâm, vẻ mặt khát khao. Diệp Sảng biết ước mơ của cô là có thể sở hữu một căn hộ chốn Giang Thành phồn hoa đô hội. Giấc mộng này có phần vĩ đại, nhưng đồng thời cũng có phần đáng thương. Nam nữ thanh niên còn trẻ như bọn họ có lẽ sẽ thật sự đem cố gắng cả một đời đắp vào một đống bê tông cốt thép.
An Hi quay đầu, nhỏ giọng nói: “Diệp tử, tháng này chúng ta tiết kiệm một chút. Sinh hoạt phí của chúng ta không còn nhiều. Còn vài ngày nữa sẽ đến ngày phát lương, có thể tiết kiệm được bao nhiêu thì tiết kiệm!”
“Không thành vấn đề!” – Tim Diệp Sảng đập rộn ràng, tiếng nói lại nhỏ như muỗi kêu – “Cùng lắm thì mỗi ngày ăn bánh mì thay cơm.”
An Hi cười cười: “Yên tâm, dù có đói nghèo thế nào thì chị cũng không bỏ đói cậu. Nói thật thì vẫn là chị ngược đãi cậu a?”
“Không có không có!” – Diệp Sảng cuống quýt giải thích – “An tỷ, em biết chị vẫn luôn chiếu cố em. Chúng ta cố gắng vài ngày, ít hôm nữa bán được trang bị rồi chúng ta sẽ phát tài!”
Khi nói câu này thì mặt hắn hơi đỏ. Hắn biết chi tiêu mỗi ngày đều do An Hi quán xuyến, chưa từng để hắn rờ tới, thực ra là vì không muốn hắn phải chịu thêm áp lực tâm lý. Có một câu nói rất đúng là “không vào bếp không biết muối đắt tiền”. Dù sao thì hắn cũng là một thằng đàn ông, cứ lo chuyện của đàn bà để làm gì, quan trọng là phải nghĩ cách kiếm tiền mới là người làm đại sự.
An Hi cười cười, không nói gì thêm. Nhưng nụ cười đó trong mắt Diệp Sảng lại là nụ cười đầy đau khổ. Những ngày này hai người bọn họ quá túng quẫn, đừng nói tới phòng chuyện xa xôi. Dù sao hai người bọn họ cũng vừa ra trường, mới tiến vào xã hội. Con bê mới ra đời có thể làm được cái gì? Nhất định phải qua những tháng ngày gian khổ. May sao mấy ngày này có An Hi làm bạn với hắn.
Diệp Sảng trong lòng ấm áp, tăng dũng khí nói: “An tỷ, chị yên tâm. Sau này nếu em phát tài sẽ cả đời không quên chị!”
An Hi thản nhiên cười: “Ai cần tiền của cậu? Có mấy lời này là đủ rồi!”
Diệp Sảng mặt nóng lên, vùi đầu xuống nói: “Ăn đi!”
An Hi nhìn tướng ăn của Diệp Sảng cười cười. Lần này nụ cười rất khác, rất ngọt ngào.
Vẫn nói con gái rơi vào bể tình sẽ càng thêm đáng yêu. Sáng sớm ngày thứ hai, An Hi sau khi sửa soạn một thân trang phục công sở càng thêm thanh lệ động lòng người, tựa như nụ hoa e ấp. Với một thân trang phục công sở cộng thêm khí khái thiếu nữ trẻ trung hòa trong tinh thần lão luyện, khi An Hi đi ngang qua cổng công ty Kỳ Lợi, đám Ngưu ca nuốt nước miếng lấy “ực” một cái.
“Mau nhìn, Diệp tử đến đấy!” – Ngưu ca hâm mộ Diệp Sảng muốn chết. Đã từng gặp qua cao thủ tán gái nhưng chưa thấy ai lợi hại như Diệp Sảng. Một chiếc xe đạp điện đã có thể thu phục được một siêu cấp mĩ nữ. Có lẽ hắn phải xem xét lại mình mới được.
“Học cho tốt!” – Ngưu ca mang vẻ mặt nghiêm túc giáo dục Dũng ca.
Dũng ca thực sự đỏ mắt, xông lên đưa cho An Hi một nhúm hoa hồng đỏ chói: “Tiểu An, đến sớm quá! Hoa của cô này!”
[thực sự, nhúm hoa hồng đó, nhúm! Nhúm! Tác giả bựa thế]
An Hi vừa nhìn hoa hồng đã muốn ói. Từ lúc còn làm ở Hoa Như Ngọc cô đã cảm thấy ngán hoa đến tận cổ, bây giờ mỗi ngày đi làm lại đều phải nhận một bó hoa, lẫn trong bó hoa lại còn có tấm thiệp ghi một đống từ ngữ ám muội khiến cô thấy vô cùng ngứa ngáy. Cô không hiểu tại sao Liễu Nham Phong không thể học tính cách thành thật chân chất như Diệp Sảng. Người như thế mới có thể chiếm được trái tim của phái nữ. Hơn nữa, hôm nay là thứ hai, vốn đang còn vui vẻ vì chuyện tối qua, lúc này đối với An Hi mà nói thì tặng hoa chính là tặng một con ruồi, nhìn đã muốn ói. Thực sự không thể dễ dàng tha thứ.
An Hi nhận bó hoa, mở tấm thiệp ra. Trên tấm thiếp có ghi: “Nàng tôn quý như một nữ thần, tỏa sáng như một minh tinh. Nụ cười của nàng khiến anh…”
An Hi chưa đọc hết đã không chịu được nữa, thuận tay vò nát ném cả hoa lẫn thiệp vào thùng rác bên cạnh phòng bảo vệ.
Ngưu ca lại đắc ý: “Dũng tử, cậu học cẩn thận cho lão tử. Thấy không, đây mới là tác phong của mĩ nữ. Phải vừa ý, phải vừa ý nàng! Ai, tên ngu ngốc này mỗi ngày đều như con c.hó theo đuổi tiểu An, không biết tiểu An cùng Diệp tử là thanh mai trúc mã sao? Mẹ, hắn con mẹ nó…”
Dũng ca bị hắn dạy dỗ đến kinh văn sợ, liên tục gật đầu kêu phải.
Lúc này, cửa sổ kính trên tầng 3 tòa cao ốc rơi xuống. Trong lòng Liễu Nham Phong rất bí bức. Hắn lặng lẽ theo đuổi An Hi đã không còn là chuyện bí mật trong công ty nữa. Trước kia An Hi còn cố kị hắn là lãnh đạo, không đắc tội hắn. Nhưng hiện tại hắn tấn công đã lâu mà không được, ngược lại lại bị lộng xảo thành chuyên. Tặng hoa tươi lại bị người ta ném thẳng vào thùng rác, đây không phải là vấn đề bị cự tuyệt nữa mà liên quan tới mặt mũi của hắn. An Hi ném hoa đi tựa như “đặt” một bàn tay cao ngạo lên mặt hắn trước mắt mọi người. Hắn không nhẫn nhịn được nữa. Sau khi Diệp Sảng dựng xe cẩn thận rồi đi ra, cười cười nói nói với An Hi khiến hắn càng thêm nóng nảy. An Hi mỉm cười dịu dàng, gò mà đỏ ửng động lòng người… rõ ràng là nở rộ vì Diệp Sảng!
Liễu Nham Phong hắn chính là tinh anh của xã hội, là nhân vật của giới thượng lưu. Diệp Sảng là cái gì? Cần tiền không có tiền, cần quyền không có quyền, muốn gì cũng không có. An Hi vì cái gì lại coi trọng loại hàng nghèo kiết hủ lậu này?
Hắn không hiểu. Hắn quyết định phải ra tay thật mạnh, bắt An Hi cùng Diệp Sảng đi vào khuôn khổ.
Nghĩ đến đây, Liễu Nham Phong sửa sang lại tây trang, quay người đi vào thang máy. Hắn phải ba mặt một lời đàm đạo với hai người kia một chút. Nếu cần thiết, hắn nhất định sẽ ngả bài!
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1