chương 149/ 321

Ma Lạt Trư Đầu gần đây gia nhập một công hội tên là Đào Kim Lạc Viên, thu nạp những người vô bang phái, tiêu diêu tự tại, nói là cái gì mà chuyên môn trả nhân dân tệ cho những người chơi đánh trang bị, miễn là không phải thuộc tổ chức phi pháp. Diệp Sảng thầm nghĩ lão tử hiện tại cũng chính là người chơi kiếm nhân dân tệ: "Giá trị phải tính toán?"

Ma Lạt Trư Đầu nói: "Huynh đệ ngươi cũng có thể gia nhập a. Lấy thân thủ của ngươi đi đánh giá thử xem một lần, hơn nữa bây giờ trang bị của ngươi không phải là đã khá hơn nhiều so với trước kia sao?"

Kì thật nói đến gia nhập công hội, Diệp Sảng cũng không có bao nhiêu hứng thú. Trong suy nghĩ của hắn những bang phái kia bình thường đều thích đánh yêu giết quái cùng PK, chính là làm người suốt ngày bán mạng thật sự rất khó chịu. Lão đại công hội thì động một chút là cướp đồ, tính cách thì cợt nhả tranh giành tình nhân, đạo lí lí do thì gì mà "con lừa trọc*, dám cướp sư thái của bần đạo", hoàn toàn phá vỡ luân lí thế tục. Lại thêm nhiều năm ân oán tình cừu giữa các môn phái giang hồ, đồng thời còn có tình tiết nào là khấu nhân tâm huyền*, rất có cái khí thế gọi là huyết vũ tinh phong* tác động tới hạo kiếp võ lâm.

[*Con lừa trọc: hòa thượng
*Khấu nhân tâm huyền: có nghĩa là cảm động, hấp dẫn, li kì, hồi hộp, chạm đến cảm xúc của người khác, v.v...
*Huyết vũ tinh phong: mưa máu gió tanh]

Diệp Sảng cảm thấy gần đây mình càng ngày càng có được cái tinh túy của lão đại, đó chính là nhất định phải kiên quyết lấy tiêu chí "sử loạn làm giàu" làm tư tưởng chủ đạo, liều mạng kiếm tiền vì mục đích chung cấp chính là lộ tuyến phát triển sơ cấp của người chơi trong Đệ Nhị Thế Giới.

"Quên đi, sau này có cơ hội thì nói sau." - Diệp Sảng cự tuyệt hảo ý của Ma Lạt Trư Đầu.

"Cũng được, huynh đệ cần gì cứ kêu ca đây một tiếng là được!" - Ma Lạt Trư Đầu có chút tiếc nuối, dù sao hắn cũng muốn phát tài. Trong ấn tượng của hắn, Diệp Sảng chính là một thành viên phúc tướng, vận khí thực sự vô cùng cao.

Trong lúc hai người còn đang chém gió, Thanh Tuyết đã xoay tới xoay lui trở lại, bày ba kiện trang bị lên bàn trà.

"Hà tiên sinh, tổng cộng là 20 điểm tín dụng phí giám định!" - Thanh Tuyết nói.

Diệp Sảng hơi có chút giật mình, không phải vì phí giám định quá đắt, đắt có thể hiểu được. Dù sao đã qua vài lần giao tiếp với Thanh Tuyết, Thanh Tuyết đương nhiên sẽ không lừa hắn.

Thuộc tính kiện thứ nhất hiện ra. Nhìn đến rất nhiều điểm màu vàng nhạt trên bề mặt y phục, ý niệm đầu tiên của Diệp Sảng chính là: "Nha đầu Tinh Tinh cũng là có vận khí *** chó*, bỏ ra 200 điểm tín dụng mua bộ này quả thực là quá lời.

[*vận khí *** chó: có hai cách hiểu, vừa tiêu cực vừa tích cực, ở đây là ý tích cực - may mắn]

Y Phục Tác Chiến Kevlar (cấp tinh anh).

Yêu cầu cấp bậc: 25 cấp.

Yêu cầu chức nghiệp: thương thủ.

Yêu cầu tinh thần: 100.

Yêu cầu nhanh nhẹn: 100.

Thuộc tính: sinh mệnh +100, nhanh nhẹn + 50, phòng ngự +65, kháng lực +30, thương tổn bởi nguyên tố hỏa -20%.

Kevlar là một loại vải sợi tổng hợp chịu nhiệt cao, có đặc tính ưu việt là độ mềm mại và dẻo dai cao. Loại vải này trong hiện thực được chế thành quân phục ở nhiều nước bởi khả năng chống đạn của nó rất mạnh, lại có khả năng giảm bớt tổn hại có thể có do đạn tạo thành. Đương nhiên trước vũ khí uy lực lớn thì tất cả phòng ngự đều là mây bay mà thôi. Mà kiện cấp tinh anh Kevlar này điểm ưu tú lớn nhất đúng là tăng phòng ngự vật lí trên diện rộng. Bộ y phục này đối với thực lực Diệp Sảng mà nói thực là vô cùng tốt, bộ nội y An Điên rốt cục có thể vứt đi rồi. Bất quá bộ y phục này lại khiến Diệp Sảng phải đem hai điểm thuộc tính vừa thăng cấp có được cộng thêm vào thuộc tính tinh thần. Diệp Sảng lập tức hoán trang ngay tại chỗ, khoác lên bộ y phục tác chiến rốt cục cũng có thần thái của anh hùng, rất oai, rất có phong phạm của một tay súng lão luyện.

"Ha ha, vừa như in!".

"Nhìn qua rất có tư vị nam nhân!" - Thanh Tuyết cảm thán nói.

Tuy nhiên thuộc tính bản thân chỉ có Diệp Sảng có thể thấy:

Người chơi: Hà Kim Ngân.

Chức nghiệp: thương thủ.

Tiến giai: Sơ cấp Hỏa Thương Thủ.

Cấp bậc: 28.

Thuộc tính:

HP: 573;

Lực lượng: 115;

Nhanh nhẹn: 351;

Tinh thần: 105;

Cảm giác: 50;

Mana: 65;

Tri thức: 15;

Viễn trình: 55;

Phòng ngự: 75;

Khàng lực: 35;

Bạo kích: 0;

Đón đỡ: 0;

Né tránh: 17%.

Có Kevlar, Diệp Sảng mới được tính là một tay súng nhất giai chân chính, sinh mệnh, tốc độ cùng kháng lực mới có thể thể hiện ra điểm khác nhau giữa hắn và người chơi bình thường khác.

"Bộ Kevlar này chuyên dụng cho địa hình sa mạc. Trong sa mạc, nó có thể trợ giúp người chơi tiến hành ngụy trang ẩn náu rất tốt!" - Thanh Tuyết một bên giải thích, một bên kéo hộp súng lại.

Hộp súng này không có ấn kí tiếng Anh mà là một loạt kí hiệu mà Diệp Sảng xem không hiểu gì. Hắn đương nhiên không biết đây là văn tự tiếng Nga, nhưng mà khẩu súng này ngay cả tên ngốc cũng có thể nhận ra. Sau khi nắp hộp được mở ra, nhiệt huyết Diệp Sảng không hề sôi trào, mà là đang nổi bão tố điên cuồng.


Tạo hình cổ xưa, nòng súng tranh lượng*, đường nét cứng rắn, báng súng màu vàng đất, là lợi khí cho bọn cướp nhà băng, là vũ khí cường lực cho bọn giết người phóng hỏa - chính là súng trường đột kích AK47 đại danh đỉnh đỉnh, được coi là "biểu tượng của nam nhân"!

[*tranh lượng: ta không rành về súng ống, nên không hiểu, mạn phép giữ nguyên ]

Không chỉ Diệp Sảng mà ngay cả Ma Lạt Trư Đầu ở bên cạnh cũng cứng miệng "oa" một tiếng. Hắn biết AK47 đủ làm cho lũ nam nhân thừa hormone cảm thấy sung sức. Diệp Sảng quyết không bao giờ dám nghĩ tới mạng của mình lại đáng giá như vậy, một lần chết đổi lấy AK, thật thương thiên đại địa. Phật Tổ a Phật Tổ ta yêu ngươi, ta muốn vĩnh viễn bảo hộ ngươi. Bạn học Sảng Sảng thật sự quá kích động, nhịn không được ôm Thanh Tuyết cô nương hung hăng hôn một cái.

Thanh Tuyết mặt nổi một vầng đỏ hồng: "Hà tiên sinh, xin chú ý nước miếng!"

"Ha ha, sorry. Ai em sâu so ri!" - Diệp Sảng cầm súng lên.

[nguyên bản thế, theo bản tiếng Trung thì nó là phiên âm tiếng trung, còn sang tiếng Việt thì ta đổi sang phiên âm Việt ạ]

Trong lịch sử chiến tranh của nhân loại, không có bất kì một khẩu súng nào có thể so sánh với danh khí của AK. Đây chính là một vũ khí giết người chân chính, uy lực cường đại, giai đoạn chuẩn bị bắn lại đơn giản, độ an toàn rất đáng tin cậy, tính năng thì trác tuyệt, điểm mấu chốt nhất lại là giá thành khá rẻ. AK47 thực là không cần phải nhiều lời về nó làm gì bởi danh tiếng của nó đã quá lớn rồi.

Năm 1947, Kalashnikov*, người Liên Xô, bắt đầu thiết kế AK47. Năm 1949, cuối cùng AK47 cũng được chính thức đưa vào sử dụng. Năm 1951, AK47 bắt đầu được Hồng quân Liên Xô trang bị.

[Kalashnikov (tên đầy đủ Mikhail Timofeyevich Kalashnikov, 10/11/1919 - 23/12/2013): trung tướng, tiến sĩ khoa học kĩ thuật người Nga. Ông là tổng công trình sư thiết kế vũ khí nổi tiếng của Liên Xô, hai lần được trao tặng Anh hùng lao động, được trao giải thưởng Stalin (1949) và tất nhiên, ai cũng biết, là cha đẻ của AK47]

Thanh vũ khí này không hề e dè ra đời ngay từ đầu ngọn sóng, trở thành vũ khí tuyệt mật của Liên Xô, vào thời điểm binh sĩ đang luyện tập, đạn dược vũ khí thiếu hụt. Như vậy cho nên trong chiến tranh với Triều Tiên, Liên Xô cũng không cung cấp loại súng này cho dân quân tình nguyện Trung Quốc. Ở phương diện hỏa lực, dân quân tình nguyện thời đó quả thực chịu rất nhiều khổ sở từ quân Mĩ.

AK47 nhất chiến thành danh vào năm 1961 khi chiến tranh Mĩ-Diệm bắt đầu. Chuyện xưa nổi tiếng này rất nhiều người được nghe nói qua. Khi đó đội du kích Việt Nam dựa vào địa hình rừng mưa nhiệt đới cùng AK47 - được xưng là trang bị tối xuất sắc trên toàn thế giới - đánh cho quân Mĩ tới choáng vàng đầu óc. Rất nhiều đội viên đội du kích ném khẩu AK47 vào ruộng lúa nước, giấu vào trong vũng bùn, mặc dù để vài tuần sau đó lấy ra chiến đấu, thậm chí đem nòng súng lộng loan lộng đoạn vẫn có thể bắn quân Mĩ chổng bốn vó lên trời. Thậm chí rất nhiều binh sĩ Mĩ còn ném súng trường tinh vi M16 trên tay xuống, đổi lấy AK47 trong tay địch nhân để chiến đấu. Chuyện như vậy cũng chỉ xảy ra trong chiến tranh Mĩ-Diệm mà thôi.

AK47 thần kì ở ngay đây, tính năng trác tuyệt của nó quả thực khiến cho ngươi không thể tin. Món trang bị này cũng vẫn duy trì đặc tính không cần có cấu tạo xuất sắc của vũ khí Nga, chỉ cần đơn giản thực dụng là được rồi. Mục đích của súng là đốn ngã đối thủ!

AK47 huy hoàng duy trì đến ngày hôm nay bên cạnh các loại chi nhánh biến chủng có sản lượng vượt qua cả triệu loại, quả thực có thể nói là sự tồn tại như thần trong thế giới súng ống bình thường. Các nơi trên thế giới vẫn có rất nhiều tổ chức khủng bố cùng phản động vũ trang dùng súng ống hệ AK. Lí do cũng là bởi vì sự tiện nghi cùng độ đáng tin cậy của nó. Ở một vài quốc gia Châu Phi, hai con gà cùng mấy quả trứng gà là đổi được một khẩu AK, đủ thấy mức độ được hoan nghênh của nó.*

[*thế mà sao ta lại thấy ý hạ thấp giá trị của nó quá vậy hề hề]

Bất quá AK47 vẫn được quân lính trên thế giới mê thích như một thần thoại. Cây súng này thích hợp trong rừng mưa nhiệt đới, chiến đấu trong hoàn cảnh phức tạp tồi tệ, uy lực lớn, tốc độ ra tay mau. Thế nhưng theo sự tiến bộ của khoa học kĩ thuật, trong các cuộc đại chiến chân chính, AK không thể được dùng để tiến hành đối kháng quy mô lớn với rất nhiều các vũ khí tiên tiến khác. Tuy nhiên, vị trí của nó lại không thể không đề cập tới. Trong chiến đấu du kích, muốn bắn lén quai chèo thì nó tuyệt đối là lựa chọn số một.

AK47 (cấp tinh anh).

Yêu cầu cấp bậc: 20 cấp.

Yêu cầu lực lượng: 100.

Yêu cầu viễn trình: 50.

Yêu cầu chức nghiệp: thương thủ hệ du hiệp.

Đặc điểm:

Trọng lượng: 2.68kg;

Chiều dài toàn thân: 0.87m;

Tốc độ bắn tiêu chuẩn: 10 phát/s;

Sơ tốc nòng súng: 884 m/s.

Thuộc tính:

Động năng nòng súng: 120;

Sức giật: 44%;

Dung lượng đạn: 30 viên; đường kính: 7.62*39mm;

Tầm bắn: 150m.

Thay mới băng đạn: -1s.

Uy lực AK47 tính ra đã lớn gấp đôi M4, tầm bắn cũng cao hơn 50m. Có thể nói hiện tại Diệp Sảng đã có thể đối kháng cùng cao thủ. Tuy rằng súng bắn tỉa 98K cũng là vũ khí công cao, nhưng vũ khí chủ lưu chân chính vẫn là súng trường, có thể nói một câu: AK trong tay ta, thiên hạ dám không trong tay ta? Bất quá không thể bỏ qua sức giật của AK47, cơ hồ là cũng cao gấp đôi M4, yêu cầu thương pháp đối với Diệp Sảng liền cao hơn.

Tuy nhiên ưu điểm lớn nhất của thanh vũ khí cấp tinh anh này là ở thuộc tính phụ: thời gian thay mới băng đạn -1s. Kì thật trong game nổi tiếng "Chống khủng bố tinh anh", thuộc tính M4 cùng AK47 đều được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn. M4 nhanh ở chỗ tốc độ bắn cao, độ trúng đạn ổn định, trong khi đó AK47 thì nhanh ở điểm thời gian đổi đạn cùng độ bảo hiểm, cho nên xét về độ bắn trúng thì M4 chiếm ưu thế rất lớn. Nhưng trong trường hợp đánh úp cự li bất ngờ, AK47 tuyệt đối nhanh hơn M4 1-2s, hiện tại lại còn giảm đi 1s thời gian thay đạn. Tiết kiệm được vài giây đồng hồ, cũng không hẳn là vấn đề ngươi chết ta sống hay ngươi sống ta chết, mà là sự chênh lệch có thể liên sát vài người.

Diệp Sảng vuốt vuốt khẩu AK47 mới cứng, tâm tình thật sự là rất kích động, bất ngờ.

"Hà tiên sinh định xử lí khẩu M4 thế nào?" - Thói quen thương nhân của Thanh Tuyết lại nổi lên.

Diệp Sảng đột nhiên liên tưởng tới Trình Tiếu Phong. Nếu đem M4 bán cho hắn, phỏng chừng Phong ca vĩ đại của chúng ta sẽ cao hứng đến mức ngủ không yên ít nhất mấy ngày mấy đêm. Diệp Sảng nói: "M4 đối với ta vẫn còn hữu dụng, không phiền nhọc đến Thanh Tuyết cô nương."

Thanh Tuyết có hơi chút thất vọng: "Đúng rồi Hà tiên sinh, cuối cùng còn một cuốn sách kĩ năng, nhưng chúng tôi không thể giám định cho nên chúng tôi không thu phí."

"Ân?" - Diệp Sảng buồn bực - "Không phải các người có đại sư giám định sao? Tại sao không thể?"

Thanh Tuyết có chút khó xử: "Hà tiên sinh, cấp bậc của cuốn sách kĩ năng này rất cao, đã vượt qua năng lực của giám định sư. Thật sự xin lỗi! Sách kĩ năng này người chơi cấp bậc bình thường không thể dùng được!"

Diệp Sảng tò mò: "Có ý tứ gì?"

Thanh Tuyết nói: "Căn cứ vào phán đoán của chúng tôi, cuốn sách này rất có thể chỉ có người chơi nhất giai hoặc nhị giai mới có thể học, người chơi bình thường không thể sử dụng."

Diệp Sảng giật mình: "Ý của người là cho dù là người trong trung tâm phục vụ này cũng không ai có thể giám định sao? Nhất định phải đi tìm NPC riêng?"

Thanh Tuyết gật gật đầu: "Hẳn là như vậy!"

Diệp Sảng ngẩn người, thầm nghĩ thế này thì hỏng rồi. Hắn biết NPC giám định đại sư ở Thải Hồng thành, Mộng Tiên thành, Kim Sa trấn đều không có, hoặc có nhưng hắn không biết. Chẳng lẽ lại phải quay về Nguyệt Lượng thôn đi tìm sao? Từ Thải Hồng thành đến Nguyệt Lượng thôn theo đường chim bay cũng không xa a! Nhưng vấn đề lớn hơn là đường từ Kim Sa trấn đến Nguyệt Lượng thôn rất khó đi. Nghĩ một chút xem đến lúc đó mình sẽ đi thế nào.

"Aiii, vì tiền, lại đành phải một lần nữa thao luyện kĩ thuật đi xe đạp Tiểu Ca a!"

[khụ khụ, đoạn này là chú thích của tác giả đại ca ạ:

"Trong chiến tranh Mĩ - Diệm ở Việt Nam, không ít binh lính Mĩ quốc ném súng trường trong tay của chính mình xuống, đổi lấy súng AK47 của đội quân Việt Nam. Sự việc này kì thật cũng không chuẩn xác cho lắm. Đầu tiên chỉ trang bị M16 cho hạm 5 đội cảnh vệ sân bay Mĩ quốc, 3 năm sau mới chính thức trang bị cho lục quân Mĩ quốc, mà đợt đầu nhập đại quy mô chính thức vào chiến tranh là ở hậu kì chiến tranh Mĩ - Diệm tạiViệt Nam. Theo hiệp hội binh khí Trung Quốc cùng nhiều tổ chức ở hải ngoại nhiều năm sau đó khảo chứng, lúc đó đại đa số binh lính Mĩ quốc ném súng M16 xuống. Khảo chứng này nhận được nhiều sự đồng tình. Chú ý rằng đây không phải là quan điểm của riêng Trung Quốc, mà là của nhiều quốc gia khác nữa, bao gồm cả Mĩ quốc. Vấn đề này còn được giới chuyên môn dựng thành chương trình đặc sắc, được công chiếu quảng bá trên đài truyền hình trung ương, cụ thể ta không nhớ rõ lắm. Đời sau vẫn lưu truyền, chuyện này khả năng là không phải không tồn tại, nhưng chân tướng lịch sử chỉ có một, hi vọng bằng hữu nào có hứng thú thì đứng ra cho một lời giải đáp thuyết phục."]
"Ân?" - Diệp Sảng buồn bực - "Không phải các người có đại sư giám định sao? Tại sao không thể?"

Thanh Tuyết có chút khó xử: "Hà tiên sinh, cấp bậc của cuốn sách kĩ năng này rất cao, đã vượt qua năng lực của giám định sư. Thật sự xin lỗi! Sách kĩ năng này người chơi cấp bậc bình thường không thể dùng được!"

Diệp Sảng tò mò: "Có ý tứ gì?"

Thanh Tuyết nói: "Căn cứ vào phán đoán của chúng tôi, cuốn sách này rất có thể chỉ có người chơi nhất giai hoặc nhị giai mới có thể học, người chơi bình thường không thể sử dụng."

Diệp Sảng giật mình: "Ý của người là cho dù là người trong trung tâm phục vụ này cũng không ai có thể giám định sao? Nhất định phải đi tìm NPC riêng?"

Thanh Tuyết gật gật đầu: "Hẳn là như vậy!"

Diệp Sảng ngẩn người, thầm nghĩ thế này thì hỏng rồi. Hắn biết NPC giám định đại sư ở Thải Hồng thành, Mộng Tiên thành, Kim Sa trấn đều không có, hoặc có nhưng hắn không biết. Chẳng lẽ lại phải quay về Nguyệt Lượng thôn đi tìm sao? Từ Thải Hồng thành đến Nguyệt Lượng thôn theo đường chim bay cũng không xa a! Nhưng vấn đề lớn hơn là đường từ Kim Sa trấn đến Nguyệt Lượng thôn rất khó đi. Nghĩ một chút xem đến lúc đó mình sẽ đi thế nào.

"Aiii, vì tiền, lại đành phải một lần nữa thao luyện kĩ thuật đi xe đạp Tiểu Ca a!"

[khụ khụ, đoạn này là chú thích của tác giả đại ca ạ:

"Trong chiến tranh Mĩ - Diệm ở Việt Nam, không ít binh lính Mĩ quốc ném súng trường trong tay của chính mình xuống, đổi lấy súng AK47 của đội quân Việt Nam. Sự việc này kì thật cũng không chuẩn xác cho lắm. Đầu tiên chỉ trang bị M16 cho hạm 5 đội cảnh vệ sân bay Mĩ quốc, 3 năm sau mới chính thức trang bị cho lục quân Mĩ quốc, mà đợt đầu nhập đại quy mô chính thức vào chiến tranh là ở hậu kì chiến tranh Mĩ - Diệm tạiViệt Nam. Theo hiệp hội binh khí Trung Quốc cùng nhiều tổ chức ở hải ngoại nhiều năm sau đó khảo chứng, lúc đó đại đa số binh lính Mĩ quốc ném súng M16 xuống. Khảo chứng này nhận được nhiều sự đồng tình. Chú ý rằng đây không phải là quan điểm của riêng Trung Quốc, mà là của nhiều quốc gia khác nữa, bao gồm cả Mĩ quốc. Vấn đề này còn được giới chuyên môn dựng thành chương trình đặc sắc, được công chiếu quảng bá trên đài truyền hình trung ương, cụ thể ta không nhớ rõ lắm. Đời sau vẫn lưu truyền, chuyện này khả năng là không phải không tồn tại, nhưng chân tướng lịch sử chỉ có một, hi vọng bằng hữu nào có hứng thú thì đứng ra cho một lời giải đáp thuyết phục."]

Bình luận





Chi tiết truyện