chương 82/ 167

"Đáng chết!" Mạc Dĩ Trạch khẽ nguyền rủa một tiếng, chỉ cảm thấy lửa dục bị cô vung lên, lập tức hạ thân liền đau đớn gay gắt. Nhưng anhvẫn còn chịu đựng nhẫn nhịn, quyết định cho cô một cơ hội cuối cùng.

Bỗng chốc, anh nhanh chóng bắt được tay nhỏ bé của Âu Y Tuyết ở trên người anh nhóm lên lửa, giọng khàn khàn nói: "Cô, cô sẽ phải hối hận!" Trời, chết tiệt anh thật muốn cô đến dường nào! Loại dục vọng mãnh liệt này anh chưa từng trải qua!

Cảm thấy trong tay không còn, cảm giác lửa nóng toàn thân lại lần nữa đánh tới, Âu Y Tuyết bất mãn nhíu mày, con ngươi trong như nước tựa hồ có sương.

"Cho tôi. . . Cho tôi. . ." Cô nhỏ nhẹ nỉ non nói, cả người xụi lơ ở trên người anh. Đầy đặn rất tròn dán chặt trên lồng ngực tinh tráng của anh, cô không có lấy tay đến tìm kiếm an ủi, mà là dùng miệng! .

Cái miệng anh đào nhỏ nhắn mọng nước lưu luyến ở trên ngực anh, cô cảm giác có một loại khoái cảm tê dại từ giữa chân của cô lan tràn lên, vì vậy cô cảm thấy bứt rứt không yên mà bắt đầu cọ xát chân của anh.

"Shit!"

Tròng mắt đen bởi vì động tác đột nhiên xuất hiện của cô mà liệt, thú tính trong cơ thể hoàn toàn ăn mòn một chút lý trí còn lại trong anh.

Nhìn ngũ quan tinh xảo mê tình dụ người của cô, Mạc Dĩ Trạch , ý thức tan biến! Giờ phút này, anh chỉ biết rằng anh muốn cô! Cho dù sau khi tỉnh lại cô hối hận, anh cũng muốn cô!

Dường như cảm giác được quyết tâm của anh, hai cánh tay nhỏ bé mảnh như ngó sen của Âu Y Tuyết nâng lên, ôm cổ anh gần trong gang tấc.

Đôi mắt mê ly bị dục vọng bao trùm, cô nhẹ giọng nỉ non: “Cho tôi. . . Cho tôi. . ." Nói xong như là cổ vũ đem chính thân thể mình nghênh đón anh, hơi thở thơm như hoa lan từ cái miệng nhỏ nhắn thở ra bên tai anh.

Sắc mặt Mạc Dĩ Trạch trầm xuống,# đã che giấu # từng đợt khoái cảm lập tức từ trong khuếch tán ra. Anh không cho cô bất kỳ cơ hội lên tiếng, một cái tay cũng đã đè cô, đôi môi bá đạo liền chiếm hữu miệng anh đào nhỏ của cô.

"Ưm." Âu Y Tuyết nhẹ khẽ một tiếng, lập tức cảm thấy vô cùng thoải mái. Ở lúc thừa nhận anh giống như mưa to gió lớn hôn, một cái nhỏ tay lặng lẽ từ cổ của anh từ từ dời xuống. . .

Tay mịn màng của cô ở cái mông của anh lưu lại, làm Mạc Dĩ Trạch dục vọng càng thêm mãnh liệt.

Cảm giác như tuyết. # đã che giấu # Âu Y Tuyết thoải mái không nhịn được phát ra tiếng yêu kiều # đã che giấu #.

# đã che giấu #

Trong lòng bàn tay truyền tới cảm giác nóng bỏng, lập tức làm Mạc Dĩ Trạch khó nhịn phát ra một tiếng như dã thú gào thét. Anh buông môi cô ra, đem thân thể cô duỗi thẳng ra, sau đó nhanh như chớp nâng thân thể của mình lên # đã che giấu #.

# đã che giấu #

Một bàn tay nhỏ bé khác cũng từ cổ của anh trở lại lồng ngực anh, cô khẽ nhếch hai mắt, một tay muốn bỏ đi âu phục áo khoác của anh. Nhưng chỉ bằng hơi sức yếu đuối của cô, căn bản không có thể cởi xuống này cùng áo khác. Vì vậy chỉ có thể liều mạng xé.

Biết tâm tư của cô, một nụ cười dịu dàng đọng ở khóe môi Mạc Dĩ Trạch lãnh khốc .

# đã che giấu # Hai tay anh thuần thục nhanh chóng cởi ra áo vest của mình cùng với áo sơ mi đen bên trong, ngay sau đó cởi ra quăng ra phía sau.

Thân thể tinh tráng to lớn lộ ra không bỏ sót, cơ bụng sáu múi hoàn mỹ hiện ra ở trong mắt Âu Y Tuyết, làm cô không tự chủ khẽ phủ lên.

Tự mình loại bỏ chướng ngại vật, cũng thuận tay đem quần áo trên người Âu Y Tuyết cởi bỏ. # đã che giấu #. . .

# đã che giấu # Âu Y Tuyết chỉ cảm thấy toàn thân run lên, sóng dục vọng này bị trêu ghẹo tới cực điểm # đã che giấu #.

Bởi vì cô thư giãn, anh cũng rời môi hồng của cô. Môi lưu luyến ở ngực của cô không ngừng qua lại, nụ hôn chi chít không ngừng rơi vào thân thể trắng nõn của cô, cho đến khi môi của anh đi tới xương quai xanh cô. . .

Hai mắt tràn ngập dục vọng tràn ngập bỗng dưng nhìn thấy vết sẹo ở chỗ xương quai xanh sau đó sửng sốt, anh dừng lại động tác của mình.

"Vết sẹo này. . ." Đó là một vết sẹo ảm đạm, lớn cỡ ngón tay út, nếu không phải không nhìn kỹ thì tuyệt đối không nhìn ra .

Chỉ là cái này vết sẹo lại không khỏi quen thuộc, giống như. . . Anh đã từng thấy qua.

Xác nhận ánh mắt hướng về phía Âu Y Tuyết chìm đắm trong dục vọng nhìn lại thì thấy cô chu cái miệng nhỏ nhắn mặt hơi nhíu lại.

Cảm giác được cái làm ình thoải mái lại rời đi, Âu Y Tuyết bất mãn cắn môi của mình, hai mắt mê ly nhìn anh rời đi. Thấy anh chỉ là mở cặp mắt nhàn nhạt nhìn mình, Âu Y Tuyết cắn răng một cái nghiêng người tiến lên, đưa môi đỏ của mình lên.

Bình luận





Chi tiết truyện