Trong phòng khách to như thế, cũng vì lời nói Lý Dao Viên mang thêm nồng đậm hàm xúc làm không khí trong phòng khách kém hơn. Nhìn khắp bốn phía, chỉ thấy sắc mặt thím Trương và Âu Thiên tương đối kém, những người còn lại vẻ mặt kinh ngạc đồng thời xen lẫn rung động.Thái độ của Âu Thiên làm hai mắt của Lý Dao Viện đỏ lên, bà lấy tầm mắt gắt gao nhìn Âu Y Tuyết sau đó dời đến Âu Thiên nói tiếp “Anh đừng tưởng tôi không biết tâm tư của anh, thái độ của anh đối với tiểu tiện nhân này kém như vậy cũng vì không để cho tôi nghi ngờ, hừ! Nhiều năm qua tôi đều nhìn thấy!”Hắn cho là bà ngu ngốc như thế sao?! Không biết trong lòng vẫn còn yêu con đàn bà đê tiện đó sao!?Lúc đầu đồng ý với hắn mang Âu Y Tuyết về nuôi vì bà biết nó cũng không thay đổi được chuyện gì, vì muốn hắn cho là mình dịu dàng thiện lương, bà nhẫn nhịn tôn trọng ý kiến của hắn, nhưng việc đời không đoán trước! Trong lúc bà cho là mình nắm cả cuộc đời hắn trong tay, lại không nghĩ rằng. . . . .“Đủ rồi!”Âu Thiên thét một câu thật lớn, cặp mắt đen nhánh như màn đêm gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt dữ tợn của Lý Dao Viện, sắc mặt Âu Thiên xanh mét.Lửa giận trong lòng cuồn cuộn, nhưng cho dù hắn giận dữ, hắn nổ lực khắc chế tâm tình của mình “Không cần nói những việc này trước mặt bọn họ!” Hắn lạnh lùng phân phó Lý Dao Viện.Nhưng Lý Dao Viên đã tới gần sự sụp đổ làm sao có thể nghe lời hắn! Khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa mai. Trên mặt của bà nói là cười nhưng giống như khóc.Bà ở cạnh hắn gần hai mươi năm, nhưng bà hiểu, mặc dù mình giữ được thân xác của hắn nhưng vĩnh viễn vẫn không có được trái tim hắn. . . .Bà không cam lòng! Bà không cam lòng cả đời như vậy! Không cam lòng mình thua bởi một người đã ra đi từ lâu!“Anh sợ sao? Anh sợ vạch trần vết sẹo đau đớn của mình sao?” Bà có thể không để ý hắn đối đãi Âu Y Tuyết như thế nào, nhưng là sẽ không cho phép hắn không để mình trong mắt!Tầm mắt bén nhọn nhìn lần lượt mỗi người ở đây, con ngươi âm hiểm của Lý Dao Viện ngưng tụ bi phẫn tiếp tục nói “Nhưng ta vẫn còn muốn nói!”Bà như thế nào cho đến nay vì cái nhà này, vì Euclid làm hết sức mình làm một người thanh nhã cao thượng, hy vọng chờ đợi hắn coi trọng mình. Mà bây giờ lại. . . . Tất cả tất cả bà không muốn để ý nữa! Bất kể danh dự, địa vị, thân phận, tiền bạc những thứ đó trong giờ phút này đều là vô nghĩa bà không để ý đến nữa!Bà nheo mắt lại, lạnh lùng quan sát người trước mặt, vẻ mặt bình tĩnh của Âu Thiên, nhắc nhở hắn “Âu Y Tuyết cũng chỉ là do tình nhân của anh cùng người đàn ông khác sanh ra, Âu Thiên đầu anh có vấn đề sao, anh đến bây giờ còn chưa rõ ràng sao!? Đến bây giờ anh vẫn còn yêu người đàn bà hạ tiện đó, đem vợ mình đặt ở một bên, anh có còn là người nữa hay không!”Lời này vừa nói ra, càng thêm xác nhận ý nghĩ của một người.Âu Y Tuyết vô tình bị liên lụy vào cảm thấy đầu mình “ông ông” trừ âm thanh này cô không còn nghe thấy gì nữa, toàn bộ thế giới của cô lúc này một mảnh trống rỗng. . . .Hai mắt khiếp sợ nhìn về phía Lý Dao Viện, lại phát hiện bà cũng đang nhìn mình, và lại khóe môi của bà mang theo châm chọc. Giống như đang nói. . . .,mẹ của cô giống như kỹ nữ ai cũng có thể làm chồng, mà cô là tiểu kỹ nữ, cô và mẹ cô là cùng một dạng, thích câu tam đáp tứ, làm những chuyện xấu hổ!
Bình luận
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1