"Tiểu thư, lão gia đã trở lại."Thím Trương nhìn về phía Âu Xảo Lệ đang bấm điều khiển từ xa nói.Âu Xảo Lệ nghe thế, lập tức đứng dậy chạy ra đại sảnh. Mà lúc đó Âu Y Tuyết đang đứng ở đại sảnh lau sàn nhà trùng hợp thấy chị của mình đang cao hứng phấn khởi chạy tới.Sau đó Âu Xảo Lệ lập tức vọt vào trong lồng ngực của cha.Năm tháng cũng không lưu lại bất kỳ dấu vết gì trên khuôn mặt của cha. Cha cưng chiều giang hai tay nghênh đón chị, cha thân mật ôm chị vào trong ngực, không ngừng dùng mặt mình cọ xát khuôn mặt của chị ấy, dịu dàng nói."Cục cưng của cha, có nhớ cha hay không?"Âu Xảo Lệ mỉm cười: "Đương nhiên rồi, cha, con rất nhớ cha". Nói xong, dùng sức hôn một cái trên khuôn mặt anh tuấn của cha."Chụt" Một tiếng.Cha hài lòng buông chị ấy xuống từ trong ngực."Cha, quà của con đâu?" Âu Y Tuyết thấy Âu Xảo Lệ giơ hai tay, mặt cười đùa hỏi cha, dáng vẻ khỏi phải nói khiến người khác ưa thích, cũng khó trách cha chỉ biết cưng chiều chị. Âu Y Tuyết thầm nghĩ.Cha từ phía sau lấy ra một món quà được gói lại kỹ càng: "Đinh đinh đinh ~ cho con." Ông tự tay nhét món quà tinh xảo vào trong tay chị.Âu Y Tuyết thấy rõ những món quà lớn nhỏ này, có một món ở giữa dài ra.Âu Xảo Lệ xúc động bóc giấy gói, mở hộp quà.Là một sợi dây chuyền!Âu Y Tuyết kinh ngạc trợn to hai mắt, mà chị ấy cũng thế.Âu Xảo Lệ nở nụ cười: "Cám ơn cha!" Cô thân thiết tiến lên trước hôn cha một cái.Cha còn cúi người xuống để cho cô hôn."Đây chính là vòng cổ thủy tinh Tiffany, toàn thế giới chỉ có mấy cái mà thôi. Con phải nhớ kỹ bảo quản cẩn thận". Ông cười dặn dò Âu Xảo Lệ. Tiếp đó sờ đầu chị."Dạ!" Chị ấy gật đầu.Âu Y Tuyết hâm mộ nhìn dây chuyền chói mắt trong tay chị mình, mặt dây chuyền là một mảnh điêu khắc hình trăng lưỡi liềm, ban ngày tỏa sáng lấp lánh. Chiếu rọi cả đại sảnh.Không tự chủ được, Âu Y Tuyết thả khăn lau trong tay, quên mất chị mình đã từng dặn dò: cha ở đâu, mày không được xuất hiện ở đó! Cô từ từ đi lên trước, nhìn bộ dáng mừng rỡ của chị mình, lại nhìn một chút nụ cười của cha, rốt cuộc cũng dại dột mở miệng."Cha, Tuyết Nhi cũng muốn quà tặng".Không chờ đến cô nói hết lời, trên mặt của Âu Xảo Lệ mừng rỡ đã không còn, cô quay đầu hung tợn nhìn chằm chằm vào Âu Y Tuyết, mà cha cũng sững sờ nhìn cô.Âu Y Tuyết không để ý đến ánh mắt của Âu Xảo Lệ hận không thể cắn chết cô, dũng cảm tiến lên nhìn cha.Trong mắt của hắn thoáng qua một tia chần chừ.Mà Âu Y Tuyết lại tưởng lầm là kích động, cô cho rằng hắn cũng sẽ thân mật sờ đầu của cô giống như đã làm với chị của mình, cũng sẽ mỉm cười với cô.Nhưng,Cô đã lầm,Ở trong mắt đen như mực của hắn, cô thấy mơ màng, lãnh đạm, và không có nhận thức."Nó là ai?" Cha không có trực tiếp hỏi cô, mà chỉ hung dữ hỏi Âu Xảo Lệ.Âu Xảo Lệ ném hộp quà trong tay xuống, nói: "Chỉ là một đứa trẻ không được hoan nghênh". Không biết đang nói với cô, hay là nói với cha."Vậy sao? Tại sao nó lại ở nhà của chúng ta?" Cha nghi ngờ mở miệng, giọng điệu có chút do dự.Tại sao, hắn cảm thấy gương mặt này lại quen thuộc đến thế. . . "Là con của người giúp việc thôi". Vì ngăn cản hắn tiếp tục hỏi, Âu Xảo Lệ giễu cợt nói: "Cha, mẹ đã chờ chúng ta lâu rồi, chúng ta đến phòng khách trước. Mẹ nhất định đợi không kịp muốn gặp lại cha rồi". Nói xong liền kéo tay hắn rời đi, mà hắn cũng không có hỏi nữa, chỉ cười đi theo.Để lại Âu Y Tuyết đang ngơ ngác.Thật lâu vẫn chưa thể phục hồi tinh thần.Thì ra, cha quên sự tồn tại của mình. . . .
Bình luận
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1